Thiên Lý từ trên cây khô kia bẻ nhánh cây có chứa văn lộ quy tắc, cả cây liền giống như bị phong hóa trong nháy mắt biến thành bụi biến mất ở trong gió.
Xem ra nhánh cây này là vật có thể chống đỡ giúp thân cây khô héo kia tồn tại trong khu vực trọc hóa này, văn lộ quy tắc lực lượng kéo dài mà lớn, chỉ là nếu không có ngưng tụ, chắc chắn sẽ không chống đỡ được bao lâu, linh khí cũng sẽ tự độnh hao hết.
Đúng lúc này, vòng sóng âm từ vang mộc xung quanh Thiên Lý dần dần tiêu tán, thời gian duy trì chỉ có trên dưới năm phút, ở trong nơi trọc hóa thực sự tiêu hao rất nhiều linh khí.
Thiên Lý cầm nhánh cây trở lại bên cạnh Phiêu phù xa, sau đó khởi động xe tìm một tòa nhà nghỉ ngơi, tùy tiện ăn vài thứ rồi bắt đầu nghiên cứu đoạn văn lộ quy tắc mới.
Thân cây kia nguyên bản đã khô héo nên nàng không thể xác định chính xác được nó là loại cây gì, nhìn qua có vẻ giống cây chương. Đem vỏ cây khô héo cẩn thận bóc ra từng mảng, chỉ để lại nhánh cây trơn nhẵn bằng cánh tay. Thiên Lý dùng cảm giác tinh tế phác họa văn lộ quy tắc, đến khi hoàn toàn quen thuộc mới bắt đầu khắc đao…
Cây chương: có mùi thơm, cắt ra từng miếng cho vào đun, hơi bốc lên kết thành phấn trắng gọi là chương não dùng để làm thuốc và trừ trùng (theo QT)
Có vài lần kinh nghiệm phía trước, nàng điêu khắc lần này thập phần thuận lợi, hơn nữa văn lộ quy tắc này cũng không phức tạp, nửa giờ sau liền khắc thành công.
Văn lộ ở phái ngoài thân cây toàn bộ tróc ra, quy tắc thành hình, sau vài vòng vận chuyển, linh khí mới toàn bộ hiện ra. Đây là một cây trượng độ chừng nửa thước, chất liệu cứng rắn, thân trượng thành lập quy tắcgấp khúc, mặt ngoài chứa hoa văn điêu khắc, thoạt nhìn phong cách cổ xưa mà thần bí.
Trong lòng bàn tay hơi hơi nóng lên, hài tử truyền đến cả xúc vui sướng, tâm tình Thiên Lý theo đó cũng tốt lên.
“Ba!” Thanh âm một vật nặng rơi xuống vang lên, Tra Nhĩ quẳng một thi thể dã thú đến trước mặt Thiên Lý, sau đó giơ một cây gỗ lắc lắc, ý tứ tựa hồ muốn nàng nhóm lửa nướng thịt,
Thiên Lý có chút đau đầu, lần này Tra Nhĩ bắt về là một con trọc hóa thú, tuy rằng đã chết nhưng trọc khí dày cộm từ thi thể lại khiến người khác thật không thoải mái.
Khu vực gần đây cũng có trọc hóa thú sao?
Thiên Lý thả ra cảm giác, lại knh hỉ phát hiện phạm vi cảm gáic của chính mình thế nhưng mở rộng, vốn là ba ngàn thước mở rộng đến tám ngàn thước.
Chẳng lẽ nguyên nhân là bởi vì văn lộ quy tắc?
Không kịp suy nghĩ, nàng lập tức liền phát hiện ở phía ngoài năm ngàn thước xuất hiện một vài cỗ dị năng dao động, mơi đó có năm tên dị năng giả, hẳn là dong binh đoàn đi săn giết sinh vật trọc hóa. Mà ở địa phương cách bọn họ không đến một ngàn thước còn có ba con huyễn ảnh thú, chúng nó chính là hướng đến phương hướng của dị năng giả chạy đến.
Cái gọi là huyễn ảnh thú cùng bò tót giống nhau, nhưng động tác linh hoạt, có thể căn cứ vào hoàn cảnh mà biến hóa màu sắc của bản thân, giống như ẩn thân, có thể yên lặng vô thức tiếp cận mục tiêu.
Thiên Lý nhíu nhíu mày, chạy nhanh đến bên cạnh Phiêu phù xa, mở ra máy tính trong xe, tiến hành tìm tòi tín hiệu. Công năng này có thể trong vạn thước tìm thấy tín hiệu liên lạc của các phương tiện giao thông, điều kiện trước tiên là đối phương cũng mở ra máy tính.
Coi như may mắn, nàng tìm được tín hiệu của một chiếc Phiêu phù xa.
Phỉ Lạc Đặc đang cùng đồng bạn thảo luận hành động kế tiếp, đột nhiên nghe được tỏng xa chính mình truyền đến âm thanh gọi tí tách.
Hắn tò mò đi tới kết nối, chỉ nghe thấy bên trong truyền đến một giọng nữ có vẻ non nớt: “Xin chú ý, có con huyễn ảnh thú đang tiếp cận các ngươi, khoảng cách cùng các ngươi không đến một ngàn thước, độ khoảng phút nữa sẽ đến, hãy mau chóng chuẩn bị tốt!”
Phỉ Lạc Đặc biến sắc, hỏi: “Ngươi là ai? Tình huống này là thật sao?”
“Thời gian cấp bách, các ngươi mau xử lý tốt nguy hiểm trước mắt rồi nói sau.” Tiếp theo, không đợi Phỉ Lạc Đặc nói thêm gì nữa liền cắt đứt kết nối.
Phỉ Lạc Đặc cũng không trì hãon, quay người phân phó: “Lập tức đeo lên ẩn kính, lấy ra vũ khí, có ba huyễn ảnh thú đnag ở gần phụ cận.”
Bốn người khác phản ứng mau lẹ, đêu tiến vào trạng thái cảnh giác.
Không bao lâu, trong ẩn kính quả nhiên xuất hiện bóng dáng ba trọc hóa thú, thân thể khổng lồ, hhành động lặng lẽ vô tức, nếu không phải sớm nhận được tin tức, bọn họ rất có khả năng muốn ăn đau khổ.
Đám người Phỉ Lạc Đặc đều là dị năng giả đầy kinh nghiệm chiến đấu phong phú, đối phó với huyễn ảnh thú coi như thành thạo, hơn hai mươi mấy phút sau, toàn bộ huyễn ảnh thú đều bị tiêu diệt.
Tiếp theo, lòng bàn tay của một người trong đó bốc lên ngọn lửa, phun ra ở trên thi thể của trọc hóa thú, thiêu thành tro tàn.
Toàn bộ quá tình tác chiến Thiên Lý đều chú ý, nàng phát hiện vài dị năng giả này thế nhưng phần lớn đều sử dụng vũ khí để tác chiến gần người, tuy rằng vũ khí đều là đặc biệt chế tạo, có thể dùng dị năng kích phát, uy lực cường đại. nhưng là bọn họ vì sao không trực tiếp dùng dị năg để công kích? Giống tên kia là có thể khống chế dị năng hỏa, hắn hoàn toàn có thể trong phạm vi phóng thích lửa, như vậy không phải càng an toàn hơn sao?
Cẩn thận nhớ lại, dị năng dao động trên người bọn họ tựa hồ không quá ổn định, chẳng lẽ đây là nguyên nhân vì sao không thể trực tiếp sử dụng dị năng? Thiên Lý đoán kỳ thật không sai biệt là mấy, sau khi nhân loại thức tỉnh dị năng, bất luận là tốc độ, thân thể hay tuổi thọ đều cao hơn người thường mấy lần, nhưng bọn họ vẫn không cách nào hoàn toàn khống chế được dị năng của bản thân, trong khi tác chiến thường xuyên xuất hiện tình huống hỗn loạn, sau đó nhóm khoa học nghiên cứu chế tạo binh khí tinh luyện để mà khống chế và điều tiết dị năng.
Chỉ là loại binh khí ổn định dị năng này đồng thời lại hạn chế khả năng phát huy của dị năng.
Lúc này, liên lạc khí của xe Thiên Lý vang lên, sau đó chuyền đến thanh âm của đối phương: “Đa tạ đã nhắc nhở, chúng ta đã thành công đánh chết huyễn ảnh thú. Bằng hữu hẳn là ở ngay phụ cần đi, chi bằng chúng ta gặp mặt nói chuyện?”
Thiên Lý nhìn Tra Nhĩ đang ngồi nghịch thi thể trọc hóa thú cách đó không xa: “Không được, ta còn có việc.”
Nàng kỳ thật cũng muốn cùng dị năng giả tiếp xúc một chút, việc này đối với thí nghiệm văn lộ quy tắc của nàng rất hữu ích, bất quá trước mắt Tra Nhĩ không không thích hợp để xuất hiện trước mặt người khác, trọc khí trên người hắn tuy rằng bị kim tiễn hoàn che dấu, nhưng lý trí vẫn còn trong trạng thái cuồng bạo, nàng không xác định khi hắn thấy người khác có nổi điên lên không, lấy thực lực của hắn, đoán chừng năm tên dị năng giả kia cũng không phải đối thủ.
“Vậy thật đáng tiếc, ta là dong binh đoàn Hỏa phong Phỉ Lạc Đặc, bằng hữu xưng hô như thế nào?”
Thiên Lý trầm mặc một hồi, nói: “Kiệt Minh.” Đây là tên của phụ thân nàng.
“Kiệt minh? Nghe qua giống tên nam tử.” Phỉ Lạc Đặc cười nói “Vậy kiệt minh ngươi hẳn cũng là dị năng giả, vậy ngươi có thu được tin tức cuộc thi đấu A thụy tư không?
“Cuộc thi đấu A thụy tư?”
“Ha ha, xem ra ngươi luôn luôn làm nhiệm vụ ở bên ngoài cho nên còn không có thu được tin tức. Hai ngày hai chịu ảnh hưởng của thú triều, phụ cận phía nam của D giới có dấu hiệu của sinh vật tọc hóa, thường xuyên xuất hiện sẽ tập kết thú đoàn, chính phủ kêu gọi dong binh đoàn đến D giới ổn định thế cục, để tránh tạo thành tiểu thú triều. Đồng thời tổ chức cuộc thi đấu A thụy tư, lấy danh nghĩa cá nhân hoặc dong binh đoàn tiến hành săn bắt, ai lấy được nhiều duệ thạch nhất có thể đạt được phần thưởng phong phú.”
Cái gọi là duệ thạch chính là một loại vật thể kết tinh trong cơ thể của trọc hóa sinh vật, ẩn chauws một năng lượng lớn, là nhiên liệu tái sinh vì khoa học kỹ thuật. Bất quả không phải trọc hóa sinh vật nào cũng đều óc loại vật thể kết tinh này, bình thường chỉ có sinh vật trọc hóa thời gian dài hoặc cấp bậc cao mới có.
Thiên Lý giật mình gật đầu: “Thì ra là thế.”
Phỉ Lạc Đặc lại nới: “Kiệt Minh nếu không có đội ngũ, có thể cùng gia nhập với chúng ta.”
“Sau này có cơ hội rồi nói.” Đừng nói nàng không phải dị năng giả, cho dù có, nhìn độ tuổi của nàng cũng sẽ không khiến nhiều người coi trọng.
“Vậy để lại dãy số liên lạc?”
Liên lạc khí của phương tiện giao thông chỉ có thể liên lạc trong vòng vạn thước, không thích hợp để liên lạc thông tin ở khoảng cách quá xa.
Thiên Lý nghĩ nghĩ, đem số liên lạc của chính mình nói ra.
Giao hảo nhiều bằng hữu một chút, đối với nàng hữu ích vô hại (lợi nhiều hại ít).
Sau khi chấm dứt đoạn đối thoại, Thiên Lý mới cân nhắ chuyện tình cuộc thi đấu A thụy tư, việc này cùng với nàng không có quan hệ, nhưng một đại lượng dong binh đoàn lớn đã hướng đến đây, ý nghĩa cuộc hành trình an ổn đã bị gợn sóng. Thực lực của dị năng giả rất cường đại, địa vị được tôn sùng, tính cách tốt xấu lẫn lộn, muốn không trnah chấp cũng rất khó.
Bên người nàng nhưng là có một gã trọc hóa vượt qua % đi theo, hơn nữa còn là một trọc háo dị năng giả cường đại, không chú ý một chút sẽ là một cuộc gió tanh mưa máu. Nàng không hy vọng Tra Nhĩ bị giết, cũng không hy vọng Tra Nhĩ giết hại người vô tội.
Nghĩ đến đây, Thiên Lý dùng cảm giác đảo qua Tra Nhĩ, phát hiện hắn đnag ăn thi thể của trọc háo thú, trên tay đầy máy tươi, tình trjang đáng sợ. Thiên Lý nhíu nhíu mày, xem ra trước hết nàng phải nghĩ biện pháp thay đổi thói quen ẩm thựuc của Tra Nhĩ, làm cho hắn tận lực rời xa máu tanh, không chỉ không ăn động vật trọc hóa, còn phải ăn thực phẩm chín.
Tiếp theo, lại “gặp” hắn từ tỏng thi thể lấy ra một viên duệ thạch nhét vào miệng, nhai vài cái liền nát.
Khẩu vị cũng thật tốt….
Thiên Lý lắc lắc đầu, một lần nữa đem lực chú ý chuyển đến vật linh khí mới thành hình trong tay, tạm thời không thể xác định tác dụng cụ thể, chính là so với vang mộc và Kim tiễn hoàn cây mộc trượng này có vẻ càng hùng hậu và tinh khiết hơn.
Chờ Tra Nhĩ ăn no, Thiên Lý trước tiên giúp hắn tắm rửa sạch sẽ, sau đó đem mộc trượng đặt trên tay hắn, thoáng chốc, một cỗ trọc khí dị năng tuôn ra, thoát khỏi sự che dấu của Kim tiễn túc, ở trên người Tra Nhĩ tuần hoàn vận chuyển.
Thiên Lý nhớ rõ lúc trước đeo Kim tiễn hoàn, dị năng dao động của Tra Nhĩ tuy rằng mãnh liệt, lại cũng là pha tạp, nhưng sau khi cầm lấy mộc tương, dị năng liền có xu thế ổn định, hơn nữa hình thành quỹ tích vận chuyển cố định.
Hơn nữa, Tra Nhĩ cũng không có bài xích mộc trượng. Đây là một phát hiện mới, thế nhưng lại có linh mộc không hề cùng với trọc khí xung đột. Nàng không biết đây là bởi vì tính chất của nó, hay là bởi vì nó xuất hiện từ nơi trọc hoá, hoặc là vì cả hai?
Cảm nhận thêm một lúc lâu, Thiên Lý cười cười, đem mộc trượng viết lại trong máy tính, ghi lại nói: "... Phát hiện ở nơi trọc hoá, văn lộ quy tắc thuộc loại cây cao to, có thể ổn định dị năng, hơn nữa có tác dụng tăng phúc. Tính chất của linh khí này ôn hoà, có thể cùng trọc khí hoà hợp lẫn nhau, nguyên nhân sinh ra loại hiện tượng nay vẫn chưa xác định, còn phải chờ về sau kiểm chứng... Ta gọi tên là 'Quy pháp hào'...."
("Quy pháp hào" với "quy pháp số " mọi người thích cái nào hơn? ^_^)
Về sau chỉ cần tìm thấy văn lộ quy tắc ở nơi trọc hoá, đều dùng số đánh dấu phía sau để phân chia.
Tra Nhĩ tựa hồ rất thích Quy pháp hào, vài lần muốn đi qua cướp lại đều bị Thiên Lý ngăn cản. Người này một khi cầm lấy Quy pháp hào, Kim tiễn túc liền không thể che dấu trọc khí trên người, tuy rằng có thể gia tăng thực lực của hắn, nhưng trước mắt điệu thấp vẫn quan trọng hơn.
Thiên Lý lại đột nhiên nghĩ đến, nếu đem Quy pháp hào đưa cho dị năng giả, có phải hay không có thể ổn định được dao động của dị năng, thuận lợi phát triển tiềm năng bọn họ?
Có lẽ lần sau có thể sử dụng linh khí này tiến hành giao dịch với dị năng giả, vừa kiếm tiền đồng thời cũng có thể thí nghiệm tình huống tác dụng của văn lộ quy tắc.
Thiên Lý cũng không biết, quyết định ngẫu nhiên này đã hoàn toàn thay đổi thương lai của nàng...