Mac có thể nghe và cảm nhận được hơi thở rời rạc của Jonas sát cạnh mình khi đầu nàng tựa vào ngực anh. Vòng tay anh cuốn chặt lấy nàng khi hai người nằm trên ghế. Suy nghĩ của nàng đang chạy đua khi nàng băn khoăn chuyện gì đã xảy ra. Và giờ Jonas đã hiểu nàng – và cơ thể nàng – tường tận hơn bất cứ ai. Giờ nàng đã biết rõ cơ thể Jonas tường tận hơn bất cứ người đàn ông nào khác...
Nàng có thể đem đến cho anh những khoái lạc giống như anh đã mang lại cho nàng, lấp đầy nàng cùng sự mãn nguyện tuyệt vời. Nhưng sự mãn nguyện đó bị nhạt dần bởi một điều không chắc chắn. Trong khi nàng không muốn nhìn quá sâu vào điều đó ở đây và ngay lúc này, nàng hoàn toàn bị anh quyến rũ. Và nàng cũng không thể hình dung nổi có thể gặp lại Jonas sau đêm nay hay không.
Chẳng ai trong số hai người lên tiếng khi họ chỉnh lại quần áo cho có vẻ chỉnh tề trước khi nằm xuống cùng nhau trên ghế dài. Mac hiểu sự im lặng của riêng nàng bởi nàng cảm thấy một chút lúng túng, ngượng ngùng sau cuộc mây mưa nóng bỏng của họ. Nhưng nàng hoàn toàn không có ý kiến gì về điều Jonas đang nghĩ hay cảm nhận khi anh lặng lẽ nằm bên.
“Đây thường là một nhiệm vụ khó khăn.” Ngực Jonas khẽ rung khi cuối cùng anh cũng cất lời.
Mac có thể cảm thấy nhịp đập hối hả của trái tim mình. Chắc có lẽ đây sẽ là rắc rối nếu Jonas không có ý định gặp lại nàng lần nữa?
“Ý anh là, rút lui khỏi tình huống khó khăn này?” nàng đoán.
“Gần như là vậy.”
Anh không có ý muốn giữa hai người đi quá xa như lúc này. Anh muốn làm tình với Mac, đưa nàng đến khoái lạc. Nhưng anh không mong chờ nhận lại khoái lạc tương tự, hay bởi khoái lạc có thể cho đi hoàn toàn. Thật tuyệt vời. Quá khiêu gợi đến mức anh không thể ngăn bản thân mình lên đỉnh.
Đã có quá nhiều phụ nữ trong cuộc đời Jonas năm qua. Hay, phần lớn, là trên giường anh; anh không cho phép bất cứ người phụ nữ nào thực sự trở thành một phần đời mình.
Trong quá khứ các mối quan hệ đấy luôn dựa theo nhu cầu của Jonas nhằm thỏa mãn bản thân, và nhu cầu của người phụ nữ là một người lên giường đủ giàu để đối xử với họ bên ngoài giường theo cách họ yêu thích, để tiệc tùng ăn uống và mua mấy thứ trang sức kỳ quặc mắc tiền. Về phần Jonas mà nói, nó đã từng là một cuộc đổi chác sòng phẳng của nhu cầu. Thực tế, hầu hết đều nhanh gọn và khô khan như đề xuất kinh doanh vậy. Có lẽ anh dứt khoát liên quan đến điều này.
Anh chẳng thể hiểu nổi mối quan hệ với Mac chút nào...
Thực tế, thậm chí Jonas còn tránh gọi tên nó ra.
Họ gặp nhau hoàn toàn là tình cờ, một nhu cầu chỉ là công việc. Ồ, Jonas biết đó là buổi triển lãm của nàng khi anh tham dự, và sau cuộc trò chuyện tầm phào vài ngày trước anh đã thích thú vẻ khó chịu của nàng khi anh đến phòng tranh cùng Amy.
Nhưng đến lần gặp mặt thứ hai thì không dễ gì giải thích được.
Mong muốn của anh được gặp lại nàng lần nữa sau đêm đó thậm chí còn hơn nhiều...
Hẳn là anh mất trí khi yêu cầu được gặp lại nàng. Sự phức tạp không cần thiết trong cuộc đời anh; Mac chẳng có gì giống bất kỳ người phụ nữ nào anh từng biết trong quá khứ. Jonas cá rằng mình có thể thoát khỏi mối quan hệ cùng nàng giống như anh đã từng làm với những người phụ nữ khác.
Không, anh không thể gặp lại Mac McGuire.
Không thể, sẽ không!
Trong thời gian quen biết, anh đã tâm sự về bản thân với Mac nhiều hơn với bất kỳ ai. Thậm chí cả Joel Baxter, người bạn tốt của anh trong mười hai năm qua. Anh đã cho phép Mac xuyên qua lớp vỏ phòng thủ của mình, Jonas nhận ra. Chạm vào anh, hiểu anh hơn bất cứ ai khác đã từng.
Quan hệ là một chuyện, nhưng đây rõ ràng là cơ hội để chấm dứt tình bạn đã phát triển giữa họ.
Mac ngước lên vừa đúng lúc nhìn thấy vẻ mặt dứt khoát của anh. Tốt thôi, nàng có thể đủ ngu ngốc để Jonas Buchanan đánh cắp trái tim mình, nhưng không có nghĩa là nàng đánh mất nốt lòng tự trọng!
“Anh không cần lo lắng đến vậy, Jonas” nàng quả quyết với anh bằng giọng chua chát khi thoát khỏi vòng tay anh và đứng dậy. May mắn là chiếc áo dài qua đùi, đủ để giấu đi sự trần trụi bên dưới. “Tối nay – thật sự khác biệt. Nhưng tôi không hề vội vã để lặp lại trải nghiệm này đâu.”
Jonas cau mày giận dữ khi anh ngồi xuống và vuốt bề dày mái tóc đen bù xù khỏi mặt. Mái tóc mượt mà và mềm mại dưới những ngón tay Mac chỉ vài phút trước đó!
“Có phải em đang cố nói với tôi rằng em không thích nó?” anh gầm gừ một cách hoài nghi.
Mac nhướng mày bình tĩnh. “Điều đó có nghĩa là tôi khá ngớ ngẩn, phải không? Không hề, Jonas à.” Nàng kiên quyết nói thêm, nghếch cằm lên. “Tôi không hề nói bất cứ gì về điều đó. Chỉ là trong một buổi tối – dễ chịu như hôm nay, sự thỏa mãn tình dục không phải là lý do để hai ta có thể gặp lại sau đêm nay.”
Đó chính xác là cùng một kết luận với Jonas đã đạt được chỉ vài phút trước đó, nhưng nghe âm điệu dửng dưng của nàng lại khiến anh phát khùng lên. Mac nghĩ rằng tối nay dễ chịu! Chết tiệt, anh không bao giờ, không bao giờ đánh mất bản thân mình như cách anh có cùng nàng đêm nay. Chưa bao giờ cho phép bản thân mất tự chủ như trước đó lúc Mac bao quanh “anh” bằng miệng nàng.
Jonas vẫn còn có thể cảm thấy khoái lạc. Nỗi đau đớn nhất, khoái cảm tận sâu thẳm tâm hồn mà anh từng biết. Ký ức đấy sẽ ám ảnh anh những ngày tới và choán hết những đêm dài hơn anh muốn.
Anh đứng dậy, ánh mắt giận dữ. “Nói cách khác, em đã tìm được niềm vui cho mình, và cảm ơn vì trải nghiệm này?”
Nàng dịu dàng quan sát anh. “Anh có vẻ giận dữ, Jonas. Đó chẳng phải là điều anh muốn sao?”
Chết tiệt, đúng vậy, tất nhiên đó là những gì anh muốn!
Jonas muốn có thể thoát khỏi tình thế này với càng ít hiểu lầm giữa họ càng tốt. Ngoại trừ anh khám phá ra đó lại là chuyện khác hoàn toàn khi Mac muốn làm y như vậy!
“Dù sao đi nữa,” anh cáu kỉnh một cách lạnh lùng. “Anh đề nghị – cái quái quỷ gì ngoài đó vậy?” Anh tối mặt cau có khi nghe thấy tiếng ồn va chạm lớn từ bên ngoài.
Mac trông hoàn toàn hoang mang. “Em không biết nữa...”
Jonas sải chân nhanh chóng đến gần cửa sổ hướng ra sông, tìm kiếm trong bóng tối. Thực tế anh không thể nhìn thấy bất cứ gì, hay bất kỳ ai, và xe anh vẫn đậu dưới đường, nhưng anh khá chắc tiếng ồn đó là âm thanh cửa kính vỡ.
Anh vội ngoảnh lại, nét mặt đanh lại khi vội vã bước xuống cầu thang xoắn. “Anh nghĩ kẻ đột nhập của em đã trở lại!”
Mac đứng chôn chân tại một chỗ, đột ngột bất động bởi âm thanh lớn. Nhưng giờ nàng đã di chuyển, vội vàng đứng trên đỉnh cầu thang và nhìn xuống Jonas khi anh đến bậc cuối. “Anh không thể ra ngoài đó một mình, Jonas–”
Anh dừng lại để nhìn lên nàng. “Tất nhiên là anh phải ra ngoài đó,” anh nói.
“Anh không thể.” Mac lắc đầu lo lắng. “Chuyện gì xảy ra nếu chúng có dao? Hay là – một khẩu súng–”
“Em đã xem tivi quá nhiều rồi đấy, Mac,” anh nhẹ nhàng nói.
“Có một vụ đâm nhau ở khu này chỉ vài tuần trước,” nàng phản đối.
“Theo bản tin thì bọn địch thủ gây gổ nhau nhằm giành thứ bậc,” anh trấn an nàng.
“Vâng, nhưng – ”
“Chỉ cần em mặc chút quần áo vào và gọi cho cảnh sát, sau đó đợi trong này cho đến khi anh trở lại và làm tất cả mọi chuyện rõ ràng,” Jonas kiên quyết bảo nàng.
“Nhưng – ”
“Em không được phép ra ngoài, Mac,” anh dặn dò. “Em hiểu chứ?”
Mac đỏ mặt không hài lòng, cả với thái độ cậy quyền của Jonas và lời nhắc nhở rằng nàng vẫn không có đủ quần áo trên người. “Em không ngốc, Jonas. Em cũng không co rúm mình ở đây trong khi anh ngoài đó và đối mặt với những gì có Chúa mới biết!”
“Em sẽ làm những cái khỉ gì mà em được bảo nếu em không muốn tôi trở lại và xử lý em sau khi tôi đã đối phó với chuyện đang xảy ra ngoài đó!” anh gầm gừ.
“Anh có thể thử,” nàng sôi sục.
Miệng anh siết chặt khi có tiếng kính vỡ khác. “Anh thật sự không có thời gian lúc này, Mac. Chỉ cần làm những gì anh bảo và đừng làm phức tạp tình huống này bằng cách ép anh lo lắng cho sự an toàn của em khi anh nên tập trung chấm dứt chuyện bên ngoài!” Anh không ở lại tranh cãi với nàng gì thêm nữa trước khi biến mất khỏi chân cầu thang.
Mac nghe tiếng sập cửa chỉ vài giây sau đó, tim nàng đập loạn nhịp khi nàng vội vã chộp lấy quần leggings và quần lót trước khi cuống cuồng lao xuống cầu thang, dùng di động gọi cho cảnh sát, tay nàng run lẩy bẩy khi nàng ấn con số.
Nàng phải bình tĩnh. Ít nhất cố mạch lạc khi đưa những thông tin cần thiết cho phía cảnh sát.
Mặc dù những lời trấn tĩnh trong thâm tâm, Mac biết nghe có vẻ nàng hơi chút kích động khi nói với người điều phối viên.
Nàng không có vẻ quá kích động, Mac thừa nhận sau khi cúp máy và vội phóng đến cửa sổ để nhìn ra ngoài. Nàng có vẻ phát điên lên.
Bởi nàng không quan tâm ai ngoài đó, hay chúng gây thiệt hại những gì đến nhà nàng. Tất cả những gì nàng quan tâm lúc này là Jonas. Rằng anh nên trở vào một cách an toàn.
Có lẽ Mac không chắc chắn về tình cảm của nàng dành cho Jonas cho đến tối nay, nhưng nàng tuyệt đối không nghi ngờ gì nàng hoàn toàn phải lòng anh...
Jonas biết mặt anh trắng bệch ra khi anh mệt mỏi đi sau Mac lên cầu thang và bước vào phòng khách nhà nàng gần nửa giờ sau đó.
Hẳn ai đoán trước điều đó?
Ai có thể biết được?
Anh nặng nề thở dài. “Anh nói với cảnh sát sẽ đến đồn cảnh sát càng sớm càng tốt.” Anh cầm áo khoác và mặc vội vào, mà không liếc nhìn Mac.
Anh không thể nhìn nàng. Không thể chịu đựng nổi khi nhận ra lời buộc tội chắc chắn đang hiện trên mặt nàng.
Tất cả là lỗi của anh, anh điếng người nhận ra. Vụ đột nhập lúc đầu. Bức vẽ trên tường. Cửa kính xe Jeep của Mac đậu dưới lầu trong gara tối nay. Tất cả đều là lỗi của Jonas.
Anh đã không biết. Không nhận ra. Bất chấp lời trêu chọc của Mac trước đó, anh vẫn không bao giờ đoán rằng Yvonne có tình cảm với anh; thứ tình cảm thúc giục PA của anh cố khiến cho Mac sợ hãi mà bán lại căn nhà cho Jonas.
“Trước hết anh nên uống một chút gì đó.”
Jonas ngước lên nhìn khi Mac rót và đưa cho anh ly rượu. Như thể rượu sẽ xóa nhòa nỗi sợ hãi khi nhìn thấy Yvonne dưới tầng đang đập vỡ cửa kính xe Mac. Hay sự chết điếng hoài nghi của anh trong cuộc nói chuyện sau đây. Niềm tin điên cuồng của Yvonne rằng nàng đang giúp anh. Rằng nàng ta yêu anh. Tin chắc rằng hai người họ sinh ra là dành cho nhau.
Tất cả tệ hơn vì thực tế Mac không nghe theo lời anh khi xuống dưới nhà sau đó cùng anh, nghe được từng lời Yvonne đã nói. Cùng với người cảnh sát đã đến chỉ vài phút trước đó.
Không gì có thể xóa đi nỗi sợ về một trong những điều đó khỏi tâm trí Jonas.
Anh nhăn nhó, “Anh không nghĩ đó là ý tưởng hay khi đến đồn cảnh sát với mùi rượu như thế này.”
Có lẽ không, Mac thừa nhận khi nàng đặt ly rượu xuống bàn.
Thật là một buổi tối thú vị! Nàng và Jonas đã làm tình. Mac đã nhận ra – và vẫn còn né tránh nhìn hẳn vào điều đó – rằng nàng đã yêu anh. Cả trong lúc này.
Trong lúc nàng mặc quần áo vào và vội vã xuống lầu đến gara, Yvonne Richards tràn đầy cảm xúc mãnh liệt, khẳng định tình yêu giành cho Jonas, giải thích rằng nàng ta khủng bố Mac chỉ vì nàng ta muốn giúp anh. Ả ta làm tất cả những điều đó chỉ để cố gắng thuyết phục Mac bán lại nhà cho nàngng ty xây dựng Buchanan.
Cả tối nay thật kỳ lạ từ đầu đến cuối. Và nó còn chưa kết thúc nữa chứ!
“Có giúp ích gì không nếu tôi bảo với cảnh sát tôi không có ý định khởi kiện?” Mac khẽ hỏi; có lẽ Yvonne Richards cần giúp đỡ về tâm lý hơn là một vụ khởi tố!
Giọng Jonas ảm đạm. “Anh không biết nữa.” Anh hơi bàng hoàng, lắc lắc đầu khi đột ngột ngồi xuống. “Anh – theo em nghĩ liệu Yvonne đã từng làm gì như vậy trước đây không? Cố gắng “giúp anh” như thế này?” Anh cau mày khi nghĩ đến khả năng đó.
Mac nhún vai. “Thậm chí chưa đến mức đó đâu, Jonas. Vấn đề lúc này chúng ta phải đối phó với nó,” nàng thêm vào. “Có lẽ em sẽ đến đồn cảnh sát cùng anh – ”
“Không!” Jonas từ chối thẳng thừng khi anh đứng lên. Anh cảm thấy đủ bẽ mặt cho một đêm rồi, Mac sẽ không nghe thấy – một lần nữa – rằng Yvonne làm những điều đó chỉ vì nàng ta yêu anh.
Bằng cách nào, và tại sao mọi chuyện lại đến mức này, Jonas không biết nữa. Yvonne làm PA cho anh đến nay đã được năm. Nàng đã chứng tỏ được năng lực làm việc của mình, đến mức mà cả hai đã làm việc cùng nhau khá tuyệt. Rõ ràng những chuyến đi công tác của cả hai, cũng như nhiều giờ liền gianh thời gian bên nhau, nhưng Jonas chắc chắn chưa bao giờ có chút đề nghị nào từ phía anh để cả hai tiến tới bất cứ loại quan hệ cá nhân nào.
Anh nhìn Mac. “Anh chưa bao giờ đưa ra chút khuyến khích nào như cách cô ta nói cô ta có tình cảm với anh.” Anh chà tay sau gáy. “Anh chưa từng chạm vào cô ta hay nói với cô ta theo cách có thể hiểu nhầm là quan tâm tình dục.”
Mac biết ánh nhìn chằm chằm của nàng không hướng vào anh. “Em chắc là anh chưa – ”
“Đừng chiếu cố anh, Mac,” Jonas khó chịu, mắt nheo lại. “Anh không hề quan hệ với những người làm việc cho hay hợp tác cùng anh. Ngoài việc gây rắc rối không cần thiết, đó là một phương thức kinh doanh tồi tệ.”
“Sao phải bận tâm khi còn nhiều phụ nữ khác sẵn sàng dâng cho anh điều anh muốn?” nàng cáu gắt đáp lại.
“Lời bình luận này thật sự cần thiết sao?” Jonas gầm gừ.
Đúng không? Có lẽ không phải. Nhưng Mac cảm thấy mất bình tĩnh hơn sau cuộc làm tình của họ trước đó.
Nàng và Jonas là người tình tuyệt vời và cuốn hút lẫn nhau. Hay ít nhất... đó là theo ý Mac. Nàng không tin tình cảm của Jonas có bất cứ gì đi xa hơn là ham muốn.
Nó chỉ có vẻ là quá đà cho đến lúc này khi biết rằng nàng bị đe dọa trong tuần vừa qua bởi một phụ nữ khác cũng yêu đơn phương anh!
Mac thừa nhận đó không phải là lỗi của anh. Jonas đã làm rõ từ đầu rằng thậm chí anh không tin vào tình yêu, nói gì đến một mối quan hệ ràng buộc, vì vậy đó không phải lỗi của anh nếu phụ nữ anh gặp ngu ngốc đến mức phải lòng anh.
Nhưng cũng không có nghĩa là Mac không cảm thấy hơi tức giận và bực bội, khó chịu về điều đấy! “Tốt hơn là anh nên đi đi,” nàng lạnh nhạt nói.
Jonas biết anh phải đi. Rằng anh nên lái xe đến đồn cảnh sát nơi họ đang giữ Yvonne và cố làm một vài xác nhận để thoát khỏi tình huống lố bịch này. Anh chỉ không muốn đi khi giữa anh và Mac vẫn còn căng thẳng.
“Anh sẽ trở lại sau – ”
“Em sẽ vui hơn nếu anh không,” Mac lạnh lùng cắt ngang. “Chúng ta chẳng còn gì để nói với nhau nữa rồi, Jonas,” nàng lập luận trong cái cau mày của anh.
“Thậm chí em không muốn biết điều gì xảy đến với Yvonne sao?” anh hỏi yếu ớt.
Nàng nhún vai. “Em chắc là cảnh sát sẽ báo lại nếu em liên quan gì thêm nữa.”
Nói cách khác, Jonas buồn rầu nhận ra, Mac xem như mối “quan hệ” với anh đã kết thúc.
Chết tiệt!
Anh vươn ra và ghì chặt vai nàng. “Anh sẽ quay lại sau, Mac,” anh kiên quyết nhấn mạnh. “Nếu không còn gì khác, em và anh cần nói chuyện tối nay – ”
“Chẳng còn gì để nói cả.” Mac giật mạnh khỏi anh, gò má đỏ bừng. Là bởi tức giận hay bối rối, Jonas cũng không chắc nữa. “Tất nhiên, anh hài lòng với trải nghiệm này, nhưng chắc chắn một điều rằng anh không muốn có khảo nghiệm về nó đâu”
Tức giận, Jonas thừa nhận. Có lẽ hơi chút bối rối...
Chỉ là anh nên chấm dứt sự lúng túng của mình. Nắm lấy cơ hội, Mac giúp anh thoát khỏi tình huống này bằng cách giữ lại chút ít lịch thiệp cho cả hai người.
Dù vậy nhìn thấy nàng không thể ngăn bản thân nhớ đến cách anh đã hôn nàng. Chạm vào nàng. Khiến nàng thỏa mãn. Đúng như cách nàng đã hôn, vuốt ve và thỏa mãn anh.
“Anh sẽ trở lại sau.” Anh cứng rắn lặp lại.
“Em sẽ sớm lên giường ngay khi em khóa cửa lại sau khi anh đi và dọn dẹp sạch sẽ.” Nàng bướng bỉnh tranh cãi.
Anh vặn lại. “Sau đó em sẽ phải rời khỏi giường và mở cửa cho anh trở vào, đúng không?”
Miệng nàng mím lại. “Anh không hiểu rằng em không muốn anh ở đây sao, Jonas?”
“Hẳn là anh ngu ngốc lắm khi không nhận ra em đã nói nó ba lần trong mấy phút vừa rồi,” anh bình luận.
Mac chưa bao giờ cảm thấy thật – thật sự nản lòng, phát cáu với bất kỳ ai trong cuộc đời nàng trước đây. “Không thể tìm được người phụ nữ nào yêu anh đủ trong một đêm sao?” nàng trả đũa.
“Một lời xúc phạm đấy, Mac,” Jonas càu nhàu giữa hàm răng nghiến chặt, mặt anh tái thêm lần nữa.
Đó là một lời xúc phạm. Không chỉ vậy, nó đầy ác ý khi cú sốc của Jonas trước đó – biết rằng tình cảm của người PA của anh bản thân nó đã rõ ràng. “Xin lỗi,” nàng thầm thì thầm không thoải mái. “Em chỉ không chắc rằng anh quay lại đây sau này.”
“Tại sao không?”
Mac đi đi lại lại không ngừng. “Thật ra mà nói, em thấy hoàn toàn lúng túng với tình huống này,” nàng thú nhận. “Em – Chúng ta – sớm đã – ” Nàng lắc lắc đầu. “Có lẽ anh đã từng gặp tình huống này, Jonas, nhưng em thì chưa.” Và nàng cũng không bao giờ biết nữa. Không nếu cái rắc rối chết dẫm nàng đang cảm nhận cùng Jonas lúc này có chút dấu hiệu tổn thương nào nó gây ra trong sự bầu bạn của người đàn ông đã lên giường cùng nàng. Người đàn ông nàng yêu nhưng cũng là người không và sẽ không yêu nàng...
Chẳng có ích gì khi cho rằng thật ngu ngốc làm sao khi để cho cảm xúc của nàng bị thu hút bởi một người đàn ông như Jonas. Chẳng thoải mái gì khi nàng biết bản thân mình đã yêu anh sâu đậm, không thể thay đổi được. Trong những trường hợp này, lựa chọn duy nhất của nàng là bắt buộc không bao giờ gặp lại anh nữa!
“Em thực sự không thể chịu đựng gì thêm tối nay nữa rồi, Jonas” nàng nói với anh. “Em chỉ muốn lên giường, lăn ra ngủ, và hy vọng rằng khi thức dậy vào sáng mai sẽ nhận thấy toàn bộ tối nay chỉ là một cơn ác mộng mà thôi.”
Jonas chưa bao giờ nghe bất kỳ người phụ nữ nào miêu tả việc làm tình với anh là ác mộng trước đây, nhưng đã có quá nhiều lần đầu tiên của anh với Mac, có sao khi thêm vào danh sách đó một điều nữa?
Miệng anh mím lại. “Anh không chắc “tình huống đó” là em đang ám chỉ điều gì,” anh nói. “Tuy nhiên, anh chấp nhận – trong lúc này – rằng em muốn yên tĩnh một mình.” Anh vội lùa tay qua mái tóc dày đen bóng của mình. “Nếu điều này an ủi phần nào, việc tối nay đã xảy ra theo cách anh không mong đợi.”
Mac cười gượng. “Chẳng có gì xảy ra có vẻ là “mong đợi” giữa hai ta cả.” Thực tế ngay cả việc nàng gặp ông chủ công ty xây dựng Buchanan chắc chắn cũng không nên xảy ra, huống chi còn làm tình với anh ta.
“Không,” Jonas nặng nề thừa nhận sau khi chăm chú nhìn nàng trước khi quay ngoắt đi và bước qua cửa. “Anh sẽ gọi cho em ngày mai.”
Jonas có thể gọi tất cả nếu anh muốn; Mac đã quyết định sẽ không ở lại đây.
Chắc chắn cha mẹ nàng sẽ nghĩ có chút kỳ quặc khi nàng trở lại Devon quá sớm sau lần thăm mới đây, nhưng nàng còn lựa chọn nào nữa đâu? Nàng không thể ở lại London sau đêm nay. Ồ... nàng có thể. Nếu nàng muốn cuộc trò chuyện lúng túng nào nữa như lần này!
“Tốt thôi.”
Mắt Jonas nheo lại nghi ngờ trên vẻ mặt đột ngột vô cảm của nàng. “Em đã không nói với anh điều gì, Mac?”
Nàng cười giòn. “Chẳng có điều gì anh muốn nghe cả, em cam đoan đấy!”
Jonas tiếp tục nhìn nàng trong thất vọng hoàn toàn. Anh sẽ vẫn rời đi như thế này nếu họ không nghe thấy tiếng vỡ kính dưới tầng, nếu anh không khám phá ra rằng đó là một trong những nhân viên của anh gây thiệt hại đến tài sản của Mac, làm nàng sợ hết hồn, và anh không phải đến trạm cảnh sát địa phương bây giờ để sắp xếp đống lộn xộn này? Nếu không một điều nào xảy ra, giờ anh vẫn trên giường cùng Mac, hay anh sẽ rời đi?
Chắc chắn ý định của anh là rời đi trước khi bất cứ điều gì trong những điều đó xảy ra. Để anh tránh càng xa khỏi sự hiện diện đáng ngại của nàng càng tốt. Bây giờ điều duy nhất anh muốn là bò vào giường cùng nàng và làm tình với nàng lần nữa. Riêng điều đó cũng là lý do đủ để anh rời khỏi đây!
“Hãy đảm bảo là em cài chặt và khóa cửa lại sau khi anh rời khỏi,” anh cộc cằn khuyên.
Mac đợi chỉ đủ để sập cửa ngay sau lưng anh trước khi vội vàng băng qua phòng, sau đó rẽ và yếu ớt dựa lưng vào tường khi chân nàng dường như khuỵu xuống.
Nàng đã yêu Jonas Buchanan.
Người đàn ông sẽ không bao giờ yêu nàng bởi anh không có thời gian cho tình cảm.
Nàng sẽ phải làm gì đây?