Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

chương 1374: vui quá hóa buồn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hạ Thiên tung một chưởng phát huy tất cả tốc độ và lực lượng đến mức cực hạn, mà bộ vị công kích của hắn chính là đầu của Cơ Thanh Ảnh. Nếu một chưởng này đánh trúng đầu của Cơ Thanh Ảnh, nàng chắc chắn sẽ phải chết.

Dù Hạ Thiên còn chưa rõ Cơ Thanh Ảnh rốt cuộc là cao thủ cấp bậc nào, nhưng hắn biết thực lực của nàng thật sự vượt xa mình rất nhiều, đối với loại cao thủ này cơ hội thường chỉ đến một lần. Nếu lần này hắn không thể thành công, như vậy chỉ sợ cũng sẽ không còn cơ hội tiếp theo, cũng vì thế hắn mới lựa chọn phương thức dùng một đòn xử lý đối phương.

Khi thấy Cơ Thanh Ảnh sắp bị một chưởng cực kỳ có lực đánh vào người, trong lòng Hạ Thiên không khỏi có chút đắc ý, rõ ràng hắn sắp xử lý thêm một người thứ ba của Phiêu Miểu tiên môn, trên đời này kẻ muốn giết thần tiên tỷ tỷ lại thiếu đi một.

Nhưng đúng lúc này một bàn tay trắng nõn đột nhiên xuất hiện ngăn bàn tay phải của Hạ Thiên.

- Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, Hạ Thiên chỉ cảm thấy một lực lượng cực mạnh ào đến, sau

đó hắn bị đánh bay. Khi bay lên giữa khôn trung thì hắn không khỏi chửi mắng một câu, người phụ nữ kia ăn xuân dược rồi sao vẫn còn lợi hại như vậy?

- Tiểu nhân vô sỉ, đi chết đi.

Khi một tiếng kêu phẫn nộ vang lên, Cơ Thanh Ảnh vươn người đứng lên, gương mặt tuyệt mỹ của nàng đỏ bừng bừng, có vẻ cực kỳ quyến rũ, khóe miệng của nàng có một dòng máu tươi lại càng làm cho người ta cảm nhận được vẻ đẹp thê lương. Nhưng khi trả lời câu hỏi của Hạ Thiên thì thứ chấn động chính là thanh kiếm đen như mực trong tay Cơ Thanh Ảnh.

Trường kiếm vẫn còn trên tay Cơ Thanh Ảnh, thân kiếm khẽ rung len, vài đóa hoa kiếm lóng lánh, tuy đen đúa nhưng vẫn bùng ra hào quang rực rỡ. Chỉ trong nháy mắt thì những đóa hoa kiếm này đều hóa thành những thanh kiếm nhỏ hơn, tiểu kiếm bay múa xung quanh trường kiếm làm người ta sinh ra một cảm giác cực kỳ quỷ dị.

Thực tế thì khi những thanh tiểu kiếm xuất hiện chỉ là nháy mắt, nhưng trong khoảng thời gian đó trường kiếm có hàng trăm tiểu kiếm vây quanh, sau đó tiểu kiếm không tiếp tục xoay quanh trường kiếm mà cùng nhau lao ra, tạo thành một lưới kiếm trên không trung, sau đó bay vụt về phía Hạ Thiên.

Hạ Thiên vừa bị một chưởng của Cơ Thanh Ảnh đánh bay, bây giờ vừa mới rơi xuống đất, vài trăm thanh tiểu kiếm cũng bay đến.

Một chưởng của Cơ Thanh Ảnh vốn đã làm cho Hạ Thiên bị thương không nhẹ, mà bây giờ nhiều thanh tiểu kiếm cùng công kích vào đúng một thời điểm từ bốn phương tám hướng làm hắn thật sự khó thể né tránh, mà với công lực của hắn thì căn bản không thể nào áp chế cho đám tiểu kiếm kia quay về. Vào đúng thời điểm mấu chốt thì hắn cho ra một lựa chọn bất đắc dĩ và sáng suốt, đó chính là tùy ý để cho những thanh tiểu kiếm kia đâm lên người mình.

Nhưng Hạ Thiên cũng không phải tùy ý để cho những thanh tiểu kiếm kia đâm vào cơ thể mình theo ý của Cơ Thanh Ảnh. Vì nàng hận Hạ Thiên thấu xương, vì vậy mục tiêu của mỗi thanh tiểu kiếm đều là bộ vị yếu hại của hắn, có thể nói mỗi thanh tiểu kiếm đều có thể đưa Hạ Thiên xuống làm con rể của Diêm Vương.

Hạ Thiên vặn vẹo cơ thể có vẻ rất quỷ dị, không có bất kỳ mỹ cảm nào, như vậy lại làm cho người ta cảm thấy quái dị. Vì mỗi lần hắn vặn vẹo nhìn có vẻ rất khó tưởng, đó là chuyện mà người thường khó thể nào thực hiện được, nhưng hắn lại là người làm được.

Hạ Thiên vặn vẹo một cách quỷ dị cũng không phải là tránh né những thanh tiểu kiếm, vì trên trăm thanh tiểu kiếm vẫn đâm vào người hắn, sau đó trực tiếp xuyên qua, phóng về bên cạnh Cơ Thanh Ảnh, hợp lại làm một với thanh trường kiếm màu đen.

Cứ như vậy mà chỉ trong nháy mắt trên cơ thể của Hạ Thiên có cảm trăm lỗ hổng, thật sự khó thể nào hình dung được, máu tươi lại từ trong cơ thể hắn trào ra. Hạ Thiên ngã ầm ầm xuống đất giống như mất mạng trong khoảnh khắc, mà cơ thể của hắn nhanh chóng bị máu tươi bao phủ, biến thành một người máu.

Cơ Thanh Ảnh chợt lảo đảo, nàng thiếu chút nữa thì ngã xuống đất, sau đó môi đào khẽ mở, lại phun ra một ngụm máu tươi. Nàng chỉ cảm thấy cơ thể giống như sắp bốc cháy, xuân dược vừa mới được nàng dùng chân khí để thanh trừ không ngờ lại đưa nàng đến bên bờ vực tẩu hỏa nhập ma, bây giờ nàng phun ra một ngụm máu tươi cũng làm cho mình thanh tỉnh hơn một chút.

Cơ Thanh Ảnh dùng trường kiếm chống xuống đất để đi về phía trước, chỉ sau nháy mắt nàng đã đến trước mặt Hạ Thiên, sau đó nàng lại nâng trường kiếm, muốn cho hắn thêm một kiếm. Tên tiểu nhân vô sỉ này dám hạ độc xuân dược với nàng, nếu nàng không chém hắn thành hai đoạn, căn bản khó thể nào cam lòng.

Nhưng đúng lúc này người máu trên mặt đất chợt nhảy dựng lên, hắn vọt đến trước ngực của Cơ Thanh Ảnh, hai tay với tư thế cực kỳ hèn mọn, chộp thẳng vào bộ vị cao ngất trước ngực của Cơ Thanh Ảnh.

Không phải Hạ Thiên không dám đánh lên bộ vị khác trên người Cơ Thanh Ảnh, dù hắn vừa rồi vặn vẹo né tránh những bộ vị trí mạng nhưng trên người vẫn có hàng trăm lổ hổng, vẫn tạo nên thương tổn rất lớn cho hắn. Khoảnh khắc khi hắn ngã xuống thì đã làm cho cơ thể không còn tiếp tục chảy máu, nhưng hắn vẫn là kẻ mất máu khá nhiều.

Nếu là một người bình thường trọng thương như vậy thì chết là đương nhiên, hắn là một kẻ công lực cao thâm khó lường, vì vậy còn có thể giữ lại được chút sức lực, nhưng hắn cũng hiểu, chút sức lực ấy dù đánh lên đầu Cơ Thanh Ảnh cũng không thể nào đả thương được nàng.

Hạ Thiên vốn định giả chết tránh đi, với y thuật của hắn thì dù là giả chết thì càng thành công hơn kẻ khác, vì ngay cả Cơ Thanh Ảnh cũng xem là hắn đã chết. Nhưng hắn cũng không ngờ ngay cả khi mình đã chết thì nàng vẫn không buông tha, còn muốn chém mình thành hai đoạn. Nếu hắn thật sự bị chém thành hai đoạn thì thật sự là chết, không còn biện pháp nào khác, hắn đành phải dùng chút lực lượng cuối cùng để tiến hành phản kích.

Lực lượng của đòn phản kích cuối cùng này thật sự không đủ, Hạ Thiên cũng không trông cậy vào nó có thể giết chết được Cơ Thanh Ảnh. Bây giờ hắn lại có một hy vọng mới, hắn muốn dùng đòn phản kích cuối cùng để làm cho Cơ Thanh Ảnh không còn chút thanh tỉnh.

Lúc này Hạ Thiên bắt đầu bội phục Cơ Thanh Ảnh, hắn thậm chí cảm thấy người phụ nữ này tám phần lãnh đạm, vì xuân dược của hắn lợi hại như vậy mà đối phương có thể kiên trì được lâu như thế, còn thiếu chút nữa có thể giết chết hắn. Người phụ nữ này tuyệt đối là hạng nhân vật biến thái, thật sự còn biến thái hơn cả Dạ Ngọc Mị chết tiệt kia.

Hạ Thiên chết đi sống lại cũng làm cho Cơ Thanh Ảnh có chút bất ngờ, hơn nữa nàng còn đang chịu đựng sự tấn công của xuân dược, dù là phản ứng cơ thể hay cảm giác cảm ứng cũng không còn được như bình thường. Nhưng nàng vẫn có phản ứng, nàng hầu như tung ra một chưởng theo kiểu vô thức, sau đó một chưởng này đánh trúng ngực Hạ Thiên, một lần nữa đánh hắn văng đi.

Nhưng lúc này ngực Cơ Thanh Ảnh lại truyền đến cảm giác khác thường, một loại cảm giác khác thường chưa từng có, cảm giác này lan tràn trong người nàng, tất nhiên nàng chỉ cảm thấy cơ thể càng thêm nóng, khát vọng khó hiểu này hầu như bừng cháy hừng hực, hầu như muốn thôn phệ nàng.

Rõ ràng tốc độ phản ứng của Cơ Thanh Ảnh vẫn có hơi chậm, vì vậy một chưởng của hắn tuy có thể đánh bay Hạ Thiên, nhưng hai tay của hắn vẫn thật sự động vào bộ phận cao ngất trước ngực nàng. Dù chỉ là một chút tiếp xúc xẹt qua nhưng vẫn làm cho nàng cảm thấy kích thích, cảm giác kích thích như vậy vẫn làm cho dục vọng của nàng hoàn toàn bộc phát.

- Ha ha...

Hạ Thiên cố hết sức đứng lên, hắn nhìn Cơ Thanh Ảnh giống như đang cố gắng khắc chế để không khỏi xé quần áo, vì vậy mà không khỏi cảm thấy vui vẻ:

- Cơ Thanh Ảnh, dù cô giết chết tôi, cô cũng vĩnh viễn so ra kém thần tiên tỷ tỷ, vì thần tiên tỷ tỷ chọn đệ nhất đàn ông như tôi làm chồng, mà cô thì sẽ lập tức không biết đi tìm bao nhiêu tên đàn ông không ra gì để làm chồng. Không đúng, bây giờ cô sắp toi mạng, chỉ sợ không phải là người đàn ông làm chồng, nơi đây là rừng rậm, rất có thể sẽ là sư tử hay khỉ gặp phải cô, mà cô cũng sẽ nhào đến...Ớ...Này, cô muốn gì? Tuy tôi rất tuấn tú nhưng lại không thích cô...

Rõ ràng là vui quá hóa buồn, Hạ Thiên đang nghĩ đến kết cục Cơ Thanh Ảnh sắp bi thảm đến nơi, nhưng hắn chợt phát hiện tình huống có biến. Nàng chợt đánh về phía hắn, một chỉ điểm lên người hắn, làm hắn không thể nào nhúc nhích, sau đó trường kiếm của nàng vung lên, cắt nát quần áo của hắn, mà cuối cùng nàng lại nhào lên người hắn.

- Này, giữa ban ngày ban mặt...À, không phải, bây giờ là ban đêm...Dù là đêm tối thì cô cũng không thể nào cưỡng đoạt đàn ông như vậy được...Cô là kẻ thù của thần tiên tỷ tỷ, tôi nhất định phải xử lý cô...Ớ...

Hạ Thiên cuối cùng cũng không nói được gì thêm, vì hắn đã bị Cơ Thanh Ảnh chặn miệng.

Dưới một cây đại thụ, một người đàn ông nằm trên mặt đất, trên người hắn là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp đang dạng chân nhún nhảy. Theo lý mà nói thì người đàn ông phải cực kỳ hạnh phúc, nhưng thực tế Hạ Thiên nằm bên dưới lại cảm thấy khá bức bối, vì đây lại là một lần hắn bị phụ nữ cưỡng ép, quan trọng là hắn không thích người phụ nữ này.

Không thể phản kháng thì hưởng thụ vậy.

Vài phút sau Hạ Thiên đã suy nghĩ thông suốt, hắn bắt đầu hưởng thụ, mà điều quan trọng là hắn không thể nào động đậy gì được, chỉ có thể hưởng thụ, cũng may mà ánh mắt hắn có thể hoạt động, mà cái miệng cũng có thể hoạt động.

- Ngực của cô rất lớn, ít nhất cũng là cỡ D, này, đừng để tôi như thế này, tốt xấu cũng cho tôi sờ hai cái, thử xem cảm xúc thế nào... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

Hạ Thiên vừa nói vừa thưởng thức tư thái đẹp đẽ của Cơ Thanh Ảnh, lại tiếp tục lên tiếng:

- Còn nữa, đây là lần đầu tiên của cô, không nên vội vã như vậy, cần phải nhẹ nhàng, dịu dàng...Nếu không thì cô thả tôi ra, để tôi lên trên, tôi có kinh nghiệm hơn cô.

Cũng không biết Cơ Thanh Ảnh đang trong cơn mê loạn có nghe được những lời của Hạ Thiên hay không, nàng không có phản ứng gì, chỉ liên tụ vặn vẹo trên người hắn, mà hắn thì vẫn tiếp tục vừa đau đớn vừa sung sướng. Sau đó trong đầu hắn có một vấn đề, đó là khi người phụ nữ kia tỉnh lại, nàng có thể một kiếm giết chết mình không?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio