Hồ ly chuẩn bị thẳng thắn với thư sinh.
“A Sinh, thật ra ta không phải hồ tiên mà chỉ là một con cửu vĩ hồ yêu tu luyện mà thôi.” nó thấp thỏm nói.
“ừm.” Thư sinh bình tĩnh lật sách.
Hồ ly đột nhiên ngẩng đầu: “Ngươi không hề kinh ngạc cũng không tức giận sao?”
“Ta đã sớm biết.”
“Cái gì! Vậy vì sao ngươi không chọc thủng ta?”
Thư sinh nghĩ nghĩ, bỏ sách xuống bế cả người hồ ly lên hôn hôn trán nó: “Ta bằng lòng không chọc thủng ngươi, ngươi nói cái gì ta liền tin cái đó, không được sao?”
Tim Hồ ly muốn nhũn ra thành nước.
“Được……” Nó nhỏ giọng nói.