hosophapy
linhlinh
Cảm giác sắp chết thật kinh hãi, sinh mệnh đang từng chút một mất đi, cơ thể bắt đầu trở nên lạnh lẽo, không còn chút sức sống. Bạn sẽ biến mất và không còn tồn tại nữa, bạn có thể thực sự trải nghiệm nỗi sợ về cái chết.
Bang Bang Bang ...
Dường như có tiếng gõ cửa lọt vào tai.
“A!” Tôi hét lên một tiếng rồi tỉnh lại, cảm giác nhẹ nhõm hơn rất nhiều khi nhìn thấy mọi thứ quen thuộc trong phòng pháp y số hai. Cơn ác mộng ngày càng chân thật, đó không phải là một dấu hiệu tốt.
Chắc do nhiệt độ phòng tăng cao nên khiến tôi đổ mồ hôi, khắp người nhớp nháp, khó chịu, lại cộng thêm khát nước, cổ họng như bị lửa đốt.
Bang Bang Bang ...
Thật sự có tiếng gõ cửa, rất nhẹ nhàng.
Chỉ có hai người sẽ đến phòng pháp y số của tôi nếu không có chuyện gì xảy ra, Lôi Chính Long lúc này vẫn đang chịu gió lạnh bên ngoài, còn lại chỉ có thể là Tiểu Kiều. Bởi vì có xác chết trong phòng, cô ấy sẽ không trực tiếp đi vào.
Tôi lau mồ hôi trên mặt để bớt phần thảm hại.
Khi mở cửa, Tiểu Kiều đang cầm hộp thức ăn, liếc nhìn vào trong một nửa rồi lại thôi, trông thật buồn cười, cô ấy muốn xem nhưng lại không dám.
“Em có muốn vào không?” Tôi làm động tác mời vào.
“Không thèm, tôi còn rất nhiều việc phải làm.” Tiểu Kiều đưa hộp thức ăn vào tay tôi, nói: “Tôi biết anh có một vụ án và không có thời gian để ăn. Đây là đồ tôi mua bên ngoài cho anh. "
"Cảm ơn!" Ngửi mùi thôi đã biết ngon rồi.
“Giữa chúng ta còn cần phải khách sáo sao!” Tiểu Kiều thấp giọng hỏi: “Tôi nghe nói đây là một vụ án dã man, tình hình như thế nào vậy?” Tiểu Kiều rất có tò mò về vụ án.
"Một người phụ nữ xinh đẹp chết vì mất máu, sau đó cô ấy được tạc thành tượng và đặt trong một tòa nhà ma. Nó khiến tôi sợ gần chết." Tôi nói ngắn gọn về vụ án.
"Ách ..." Tiểu Kiều rùng mình hỏi "Vậy anh có cần tôi giúp gì không?"
"Thủ đoạn của kẻ sát nhân rất tinh vi. Em giúp tôi tra xem những năm gần đây có trường hợp nào do mất máu mà chết không". Trực giác mách bảo tôi rằng kẻ sát nhân này không phải lần đầu tiên gây án.
"Không thành vấn đề! Uống thêm nước đi nhìn anh mồ hôi nhễ nhại khắp người rồi kìa, tôi về trước đây." Tiểu Kiều rất vui khi được điều tra được vụ án, liền chạy về.
Tôi thực sự đói. Sau vài lần sợ hãi, tôi đã tiêu hao rất nhiều năng lượng. Phòng pháp y số thực sự không thích hợp để ăn. Tôi rót một cốc nước rồi ngồi ngoài hành lang ăn trưa.
Tiểu Kiều càng ngày càng hiểu tôi, đồ ăn cô ấy mua rất hợp khẩu vị, nếu cưới Tiểu Kiều về làm vợ thì quả thật là một lựa chọn rất tốt.
Tôi cố tình chọn một góc mà có thể nhìn thấy phòng pháp y số , nhân lúc đang ăn có thể quan sát Đỗ Phàm. Trong tay cô ấy cũng có một vụ án mạng, kẻ sát nhân đã ra đầu thú, cô chỉ đang kiểm tra định kỳ. Có lẽ đã xong, cô ấy đang viết báo cáo trên máy tính.
Vứt bỏ thành kiến, Đỗ Phàm chắc chắn là một bác sĩ pháp y có năng lực. Tôi tự hỏi, làm thế nào mà cô ấy lại có dính dáng đến phong bì đen?
Sau bữa trưa, tôi uống một cốc nước lớn, năng lượng của tôi gần như được phục hồi, tôi quay trở lại phòng pháp y số . Thi thể gần như đã được rã đông và sẵn sàng cho việc khám nghiệm.
Từng xinh đẹp bao nhiêu thì giờ cũng thành xác chết.
Tôi mặc đồ bảo hộ vào người, lấy dao mổ và rạch da của xác chết. Dao mổ sắc bén một cách lạ thường, nhưng bạn vẫn có thể cảm nhận được sự chạm nhẹ của dao mổ qua da. Tôi đã tạo một lỗ mở hình chữ y trên cơ thể. Đây là kỹ thuật được sử dụng phổ biến nhất để khám nghiệm.
Cố định vết mổ, bạn có thể nhìn thấy các hạt mỡ màu vàng nhạt, các mô xương và cơ màu trắng bị biến màu. Tiếp theo, xương sườn sẽ được cắt bỏ, sau đó có thể tiến hành khám nghiệm tử thi. Tôi đã trình bày chi tiết về quy trình chi tiết.
Kết quả khám nghiệm đúng như tôi dự đoán, cô ta chết vì mất nhiều máu và không có vết thương nào khác. Trong dạ dày không tìm thấy chất gì khiến tôi hơi hụt hẫng, khám nghiệm tử thi cũng không có căn cứ để phán đoán.
Từ mức độ tiêu hóa của thức ăn, có thể suy ra thời gian tử vong. Nếu thức ăn vẫn còn nguyên vẹn về cơ bản, chỉ một lượng nhỏ đi vào tá tràng thì thời gian tử vong khoảng trong vòng một đến hai giờ sau bữa ăn. Nếu chỉ có một lượng nhỏ cặn thức ăn trong dạ dày, đó là bốn giờ sau bữa ăn. Nếu chỉ còn lại thức ăn có chất xơ thô, thời gian tử vong được xác định là sau đến giờ. Nếu có thịt mỡ, thời gian tiêu hóa lâu hơn. Cụ thể phải xét đến khả năng tiêu hóa của từng cá nhân, và sẽ có một số điểm khác biệt.
Khám nghiệm tử thi không cung cấp thêm bằng chứng gì, tôi chỉ thấy rằng xương ngón chân của tử thi hơi khác so với của phụ nữ bình thường tương đối dày nếu xét theo dáng người. Tôi nghi ngờ đó là một nữ diễn viên múa ba lê đã được đào tạo chuyên nghiệp trong một thời gian dài.
Tôi đã viết ra điều này, đó là một điểm rất quan trọng.
Sau hơn ba giờ khám nghiệm tử thi nhưng chỉ có được một chút thông tin hữu ích như vậy, tôi lập tức nghĩ đến khuôn mặt đen của anh Ba.
Vừa dọn dẹp sơ qua, chuẩn bị đưa cái xác vào tủ xác, Lôi Chính Long chạy vào mang theo một cổ khí lạnh.
"Phòng cậu sao lại ấm thế? Tôi ở bên ngoài sắp chết cóng rồi!" Lôi Chính Long than thở: "Nơi đó đúng là địa ngục, đến một nhân chứng cũng không có, làm tôi ở bên ngoài chịu lạnh gần nửa ngày, cậu có phát hiện gì không? "
"Người chết có thể là một nữ diễn viên múa ba lê. Nó có giúp ích gì cho vụ án không? "
"Đương nhiên, đây là manh mối rất quan trọng." Lôi Chính Long cố ý hạ giọng hỏi:" Cậu cho rằng vụ án này có liên quan gì đến nhà thờ bóng tối không?”
“Thật khó nói! ” Xét về tình hình hạn hẹp hiện tại, tôi chẳng thấy có chút liên quan gì đến nhà thờ bóng tối cả.
"Thật là kỳ quái ..." Lôi Chính Long còn chưa nói xong, liền bị một chuỗi bước chân cấp tốc cắt ngang, Tiểu Kiều mở cửa bước vào.
“Sao em lại ở đây?” Tôi hơi kinh ngạc, Tiểu Kiều biết tôi đang khám nghiệm tử thi, nếu không có chuyện gì đặc biệt quan trọng thì cô ấy sẽ không trực tiếp xông vào.
Tiểu Kiều nhìn chúng tôi với ánh mắt nghi ngờ và hỏi: “Các người đang lén lút làm gì?”
“Ai lén lút! Chúng tôi chỉ đang thảo luận về vụ án.” Lôi Chính Long chỉ không chịu thừa nhận.
“Thật sao?” Tiểu Kiều nhìn tôi.
"Dĩ nhiên đó là sự thật. Nếu không, tôi và anh ta có gì khác để nói sao?"
Tiểu Kiều liền tin và nói: "Nhân tiện có Lôi Chính Long ở đây luôn, tôi đã có phát hiện quan trọng. Trước khi báo cáo anh Ba, tôi sẽ cho hai người xem qua"
"Còn nộp cho anh Ba nữa? ”Vẻ mặt của Tiểu Kiều trở nên nghiêm túc, xem ra thứ mà cô ấy tìm thấy rất quan trọng.
Tiểu Kiều gật đầu và nói: "Tôi đã tìm kiếm các vụ án chưa được giải quyết trong nhiều năm và thấy một số vụ án rất kỳ lạ. Nạn nhân bị mất máu ở các mức độ khác nhau trước khi chết. Đồng nghiệp xử lý vụ án không thể tìm ra động cơ, thời gian các vụ á diễn ra cũng không lệch nhau lắm, đều tập trung trong một khoảng thời gian! "
"Còn có chuyện như vậy sao? "Lôi Chính Long giật lấy đoạn dữ liệu trong tay Tiểu Kiều, đọc kỹ, vẻ mặt khá nghiêm trọng.
Nó có thực sự là một vụ gϊếŧ người hàng loạt một lần nữa?
Tôi hỏi Tiểu Kiều "Đã tìm thấy bao nhiêu vụ gϊếŧ người bị tình nghi cho đến nay?"
"Sáu! Có lẽ còn nhiều hơn nữa, một số thông tin cần được xem xét chi tiết."
Lôi Chính Long lướt nhanh và đưa tập tài liệu cho tôi.
Tang Tiểu Nam, một nữ họa sĩ trẻ, rất xinh, vẽ đẹp, cô đã tự tử bằng cách nhảy khỏi tòa nhà mà không báo trước. Tại hiện trường chảy máu rất ít.
Tạ Thành, một vận động viên trẻ của thành phố chúng tôi, á quân Thế vận hội Olympic, được kỳ vọng sẽ chạy nước rút để giành huy chương vàng. Do cãi nhau với bạn gái, tự cắt cổ tay tự tử trong phòng tắm tại nhà nên hiện trường có chút lộn xộn, có thể đã xảy ra ẩu đả.
Hoàng Nhất San, một nhà văn trẻ, đã xuất bản cuốn tiểu thuyết đầu tiên của mình với doanh thu một triệu bản, được giới truyền thông gọi là nhà văn trẻ tài năng nhất. Doanh thu của tác phẩm thứ hạ ngược lại rất ảm đạm, sau đó anh ta biến mất. Vài ngày sau, người ta tìm thấy anh ta chết trong một tòa nhà bỏ hoang. Nguyên nhân cái chết là do mất máu.
Mã Khắc Đông, một anh chàng điển trai, một người mẫu trẻ, đột nhiên biến mất, ngày sau được phát hiện đã tử vong, nguyên nhân cái chết là do mất nhiều máu.
La Tùng, một diễn viên trẻ, đã biến mất sau tới thành phố chúng tôi tham gia diễn xuất một bộ phim truyền hình. Anh ta được tìm thấy đã chết ngày sau đó. Nguyên nhân cái chết là do mất máu.
Còn một cái nên tôi không xem, các nạn nhân đều rất trẻ và có tiếng trong ngành mà họ làm việc. Tất cả các nạn nhân đều có những đặc điểm giống nhau. Tôi có thể tưởng tượng ra cảnh mặt anh Ba sẽ nên đen hơn đáy nồi sau khi nhìn thấy những tài liệu này.
Lôi Chính Long hỏi: "Tại sao tất cả họ đều chết vì mất máu? Máu đã đi đâu?"
Điều này thực sự khó nói. Có rất nhiều khả năng về máu. Một số người có sở thích đặc biệt với máu, chẳng hạn như nguyên mẫu của ma cà rồng. Hay một phụ nữ tin rằng máu có thể giữ cho mình trẻ mãi không già nên đã gϊếŧ nhiều cô gái trẻ và tắm máu của họ.