Chương :
Cho đên hôm nay, Đường Mộc Tuyệt đã dự định sẵn sàng trao thân cho Dương Tiêu. Máy lần trước hai người sắp cá nước thân mật, nhưng tất cả đều bị những vấn đề như này làm rồi.
“Được, vậy anh sẽ tới, lát nữa em không được kêu đau đậu đấy!” Trên mặt Dương Tiêu tràn đầy ý cười trêu ghẹo.
Nói thật, ở bên một người đẹp yêu điệu suôt năm năm, Dương Tiêu nghẹn sắp hỏng rôi.
Chỉ là trong khoảng thời gian này, lòng Dương Tiêu không nghĩ tới mặt này, cộng thêm chuyện nọ lại đên chuyện khác, Dương Tiêu suýt chút nữa đã quên mật chuyện này.
Đường Mộc Tuyết luôn sĩ diện, vừa rồi Dương Tiêu cô ý giả vờ không hiểu.
Bởi vì Đường Mộc Tuyết vẫn còn là tắm thân xử nữ, nêu làm chuyện vui vẻ, Dương Tiêu biết dựa vào kỹ thuật quá cứng của mình sẽ khiến Đường Mộc Tuyết có thể sáng mai sẽ không thê ra khỏi giường.
Bây giờ Đường Mộc Tuyết lại dám khiêu khích anh, vậy thì Dương Tiêu cũng không khách sáo nữa.
Nhìn thấy Dương Tiêu không ngừng đến gần, Đường Mộc Tuyết giật mình thốt lên: “Anh, anh sẽ không thô lỗ đâu chứ?”
“Em nghe nói, lần đầu tiên phụ nữ hoàn toàn trao thân sẽ đặc biệt đau!”
“Mộc Tuyết em yên tâm, anh sẽ dịu dàng.” Dương Tiêu cởi giày bổ nhào vê phía giường.
Vừa mới bổ nhào Đường Mộc Tuyết nằm xuống, tim Đường Mộc Tuyết đau nhói, trên trán cô đỗ mô hôi lạnh.
Dương Tiêu nhận ra điều này, anh vội hỏi: “Mộc Tuyết, em không sao chứ?”
“Không sao, anh rót cho em một ly nước âm đi!” Khuôn mặt hồng hào của Đường Mộc Tuyết dần trở nên trăng bệch.
Dương Tiếu đâu dám do dự, lập tức rót một ly nước ấm cho Đường Mộc Tuyết, đưa cho Đường Mộc Tuyết.
Đường Mộc Tuyết nhấp một ngụm nhỏ, lúc này mới trở lại bình thường.
Dương Tiêu cằm lấy cái ly, lo lắng nói: “Mộc Tuyết, em đây là có chuyện gì? Có muôn đi bệnh viện kiểm tra không?”
Mặc dù y thuật của anh siêu phàm, nhìn, nghe, hỏi, sờ đều rất chuẩn, nhưng bây giờ anh không nhìn ra được trong người Đường Mộc Tuyết có bệnh gì.
Nhìn, nghe, hỏi, sờ: bốn phương pháp chữa bệnh của Đông y “Không cần đâu, chắc do hai ngày qua khí huyết không thông thôi, không sao đâu!” Đường Mộc Tuyết thở chậm một hơi nói.
Dương Tiêu gật đầu, cũng không nghĩ ngợi nhiêu.
Đường Mộc Tuyết chịu cú sốc bị đuổi ra khỏi nhà họ Đường, bây giờ lại trở thành người đứng đâu nhà họ Đường, chắc hãn là quá kích động mà hụt hơi.
Đường Mộc Tuyết không khỏe, Dương Tiêu đành phải nén lại sự bồn chỗồn trong người.
Ngày hôm saul Khi bầu trời hiện lên một màn trắng xóa, Dương Tiêu đã dậy làm xong bữa sáng.
Sau khi ăn xong, Dương Tiêu lái xe đưa Đường Mộc Tuyêt nhanh chóng đi về phía tập đoàn Y dược Đường Nhân.
Khóe miệng Dương Tiêu hơi nhếch lên, trên mặt mang theo ý cười.