Chương :
Trong ấn tượng của Dương Tiêu, người anh trai cùng cha khác mẹ này vì đạt được mục đích của mình mà không từ thủ đoạn, Dương Tiêu chỉ có thể thầm cầu nguyện Đường Mộc Tuyết được bình an vô sự.
Đồng thời cùng lúc đó, trong biệt thự đảo nhỏ ở trung tâm hồ Nhận Minh.
Bị tạt nước nóng lên mặt, mặt Triệu Cầm lập tức nồi nhiều mụn nước nhỏ với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, Triệu Cầm đau đớn suýt ngất xỉu.
Đường Mộc Tuyết nhìn kỹ Dương Bân Hàn, gương mặt xinh đẹp tái lại: “Anh không phải Dương Tiêu, rốt cuộc anh là ai”
Mặc dù người trước mặt trông rất giông Dương Tiêu, nhưng chắc chắn không phải là Dương Tiêu, ,Đường Mộc Tuyết rất chắc chắn về điều này.
“Cậu ta không phải Dương Tiêu thì còn có thê là ai? Thăng. phé vật này biến thành tro tàn mẹ cũng có thể nhận ra, còn dám tạt nước nóng vào mặt bà đây, tôi liều mạng với cậu!”
Ánh mắt Triệu Cầm toát ra một ngọn lửa hừng hực, bà ta giương nanh múa vuôt lao về phía Dương Bân Hàn.
“Tìm chết!” Ánh mắt vệ sĩ càm đầu lóe lên, người anh ta như sao băng đạp một cú nặng nê lên người Triệu Cầm.
Triệu Cầm đâu có thể là đối thủ của vệ sĩ chuyên nghiệp, bà ta bị đá vào bụng dưới, cả người như diều đứt dậy bay vệ phía sau mây mét, nặng nê ngã xuông.
Aaal’ Trong giậy tiếp theo, Triệu Cầm hét thảm thiệt như heo kêu, khóe miệng xuất hiện một vết máu.
Sức mạnh của vệ sĩ chuyên nghiệp quá nhanh và hung bạo, là một người bình thường Triệu Câm suýt chút nữa mất nửa mạng.
“Gầm Cảm MẹI” Đường Kiến Quốc và Đường Mộc Tuyết lần lượt thay đổi sắc mặt.
Hại người vội vàng bước tới đỡ Triệu Cầm dậy, Triệu Cầm có chống đỡ đau đớn, hai mắt lộ ra vẻ phẫn nộ: “Điên nôi, Dương Tiêu phế vật nhà cậu muôn tạo phản rôi!”
Nhìn chằm chằm Triệu Cầm thê thảm không nỡ nhìn, trên mặt Dương Bân Hàn tràn đầy nụ cười tà ác.
Dương Tiêu à Dương Tiêu, tuy rằng hôm nay không bát được cậu, nhưng tôi có thể làm nhục bố mẹ vợ cậu, còn có thể hưởng thụ người phụ nữ của cậu.
“Dương Tiêu, cậu thật to gan!”
Đường Kiên Quốc tức giận cả người run lên, năm chặt tay nhào vào Dương Bân Hàn.
Dương Bân Hàn chế nhạo: “Không biết tốt xáu!”
Vừa nói, Dương Bân Hàn vừa phất tay, vệ sĩ câm đâu lại ra tay lân nữa.
Vèol Trong tích tắc, cú đắm của Đường Kiến Quốc còn chưa kịp rơi vào người Dương Bân Hàn, vệ sĩ càm | đâu đã hung hăng đánh vào mặt Đường Kiên Quốc.
Bếp!
Nắm đắm sắt rơi xuống, khuôn mặt già nua của Đường Kiên Quốc run lên, toàn thân bị năm đâm đánh bay.
Ngồi trên mặt đất, đầu óc của Đường Kiên Quốc rồi loạn, suýt nữa thì ngât xỉu.
“Bói!” Đường Mộc Tuyết hoảng sợ hét lên.