Dương Tiêu từ khi anh còn nhỏ.
Đây là món đồ anh chọn được khi chọn đồ vật đoán tương lai.
Ông cụ Dương lập tức đưa sáo ngọc cho Dương Tiêu nhỏ tuổi.
Không nghĩ đến, chiếc sáo ngọc này vô cùng quý giá, thủ công tinh tế.
Nếu là tiến hành bán ra, chỉ sợ giá trị đánh giá ít nhất một trăm triệu.
Giám đốc tiền sảnh nhận ra được giá trị xa xỉ của sáo ngọc.
Bỗng nhiên ông ta nghĩ đến gì đó, kinh hô: “Ngài Dương, chẳng lẽ ngài chính là tiểu vương tử thổi sáo nỗi tiếng trên internet?”
“Tiểu vương tử thổi sáo?” Dương Tiêu kinh ngạc hỏi.
Anh biết Đường Mộc Tuyết thích thổi sáo, đột nhiên đối với tiểu vương tử thổi sáo nỗi tiếng rất có thiện cảm nhưng anh cũng chưa kịp điều tra tiểu vương tử thổi sáo là thần thánh phương nào.
Đột nhiên bị giám đốc tiền sảnh hỏi như vậy, Dương Tiêu ngơ ngắn.
Giám đốc tiền sảnh vội vàng hỏi: “Ngài Dương, có phải ngài đã thổi sáo trong đảo nhỏ ở ven hồ Nhạn Minh trong cơn mưa to hôm qua phải không?”
Dương Tiêu khiếp sợ nói: “Làm sao anh lại biết?”
Giám đốc tiền sảnh vỗ đùi, chắc chắn nói: “Ngài Dương, ngài N ru ` Sâu ˆ LÁ „ nôi tiêng trên internet mà ngài không biết sao?
Dương Tiêu cười khổ một tiếng, lắc lắc đầu.
Giám đốc tiền sảnh lập tức lấy di động ra tìm video cho Dương Tiêu xem.
Nhìn thấy video, Dương Tiêu vô cùng kinh ngạc.
Người trong video này không phải là mình sao?
Chẳng qua, khoảng cách quá xa.
Hơn nữa, mưa to và hơi nước ven hồ quá dày, không thấy rõ khuôn mặt của mình mà thôi.
Nghĩ đến bản thân chính là tiểu vương tử thổi tiêu.
Nghĩ đến việc mình lắc thân một cái biến hóa thành thần tượng trong lòng Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu thật sự không biết khóc hay cười.
Hơn nữa, vào buổi sáng, bản thân còn muốn xem thử tiểu vương tử thổi sáo là nhân vật nào.
Nếu có cơ hội, lập tức cảnh cáo thằng nhóc này một chút, tránh xa Đường Mộc Tuyết một chút.
Ngẫm lại tự mình ăn dấắm của mình, Dương Tiêu thật là dở khóc dở cười.
Hóa ra, mình chính là tiểu vương tử thổi sáo nỗi tiếng trên internet.
Dương Tiêu cảm thấy vô cùng vớ vẫn nhưng không thể không thừa nhận sự thật này.
Giám đốc tiền sảnh không ngừng khiếp sợ.
Phải biết rằng con gái ông ta đã biến tiểu vương tử thổi sáo thành người tình trong mơ.
Bây giờ nhìn thấy dung mạo của tiểu vương tử thổi sáo, miễn bàn nội tâm giám đốc tiền sảnh chắn động như thế nào.
Sau khi Dương Tiêu rời đi khách sạn, khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo tuyên bố tin tức, ngày mai tổ chức tiệc lớn vì hai người.
Thông tin này vừa bay ra, đã oanh động toàn bộ thành phố Trung Nguyên.
Phải biết rằng, tháng này khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo đã tiếp đãi rồi.
Muốn tiếp đãi lần nữa, cần thiết chỉ trả tiền thù lao gấp mười lần.
Mức tiêu phí thấp nhát là ba triệu, gấp mười lần đó chính là ba chục triệu.
“Ông trời ơi, rốt cuộc là nhân vật lớn nào thế, hào khí như vậy?
Có thể vung tiền như rác!”
“Không biết! Thiên Đường Mộng Ảo chưa bao giờ có ngoại lệ tổ chức hai bữa tiệc lớn trong một tháng, lần này chính là ngoại lệt “Cũng không đúng sao? Ba chục triệu, ước chừng ba chục triệu đó! Tài sản của rất nhiều danh môn vọng tộc ở thành phố Trung Nguyên cũng có tầm thế nhỉ?”
Trong khi mọi người đang chấn động, thông tin lớn nhất được truyền ra.
Người đặt tiệc ở khách sạn đúng là tiểu vương tử thổi sáo đang nỗi tiếng ở trên internet.
“Oh my godl”
Trong nháy mắt, toàn bộ thành phố Trung Nguyên nỗ tung chảo.
“Aaa a! Tiểu vương tử thổi sáo cuối cùng muốn hiện thân sao? Thật kích động nha!”
“Khoan đã! Tiểu vương tử đặt tiệc ở khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo giống như chỉ có mỗi hai người.”
“Không thể nào? Chẳng lẽ tiểu vương tử thổi sáo đã có người trong lòng? Oh no! Vương tử của tôi!”
Thông tin vừa truyền ra, ruột gan của vô số thiếu nữ đứt từng khúc.
Trong phút chốc, ánh mắt của vô số người ở thành phố Trung Nguyên tập trung vào khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo.
Thậm chí không ít người đặt bàn các khách sạn và nhà hàng xung quanh, chỉ vì muốn thấy thấy dung mạo của tiểu vương tử thổi sáo.
Trăm triệu lần Dương Tiêu không nghĩ đến, bởi vì mình đã oanh động toàn bộ thành phố Trung Nguyên..