Hổ Tế

chương 1576: 1576: chương 235

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Yên tâm đi! Không làm hư được đâu, dù cho làm hư thì cũng không phải đã có tên phế vật Dương Tiêu đứng ra chịu trách nhiệm sao?’ Triệu Cầm hưng phần nói.

Đồng thời, trong lòng Triệu Cầm đã nhận định rằng khoản tiền trên người Dương Tiêu khi còn trong quân đội nhất định vẫn còn rất nhiều, nếu không cũng không thể thuê được một căn biệt thự lớn như vậy ở Nặc Lan sơn trang.

Đường Mộc Tuyết thật sự là bị đánh bại trước sự vô liêm sỉ của mẹ mình, không nhắc đến khu biệt thự này là do Dương Tiêu tìm được, hiện tại nếu đồ vật có gì hư hại ngược lại chỉ muốn đổ trách nhiệm lên người Dương Tiêu, dưới thiên hạ này làm sao lại có người vô liêm sỉ đến như vậy?

Dương Tiêu cười nhạt một tiếng: “Mộc Tuyết, không sao cả; khó được dịp mẹ vui vẻ một lần như vậy!”

“Thả rắm! Cậu nhìn tôi vui vẻ chỗ nào chứ?”

Triệu Cầm không vui nói: “Tôi nói cho cậu biết, đừng cho rằng cậu có thể thuê được căn biệt thự này liền có thể khiến cho chúng tôi nhìn cậu bằng cặp mắt khác, cậu ở nhà chúng tôi ăn uống miễn phí cả năm năm nay, đây chính là hồi báo mà cậu phải trả cho chúng tôi.”

“Còn có Mộc Tuyết à, trên người tên phế vật này nhất định vẫn còn không ít tiền bạc, con nhanh chóng nghĩ cách khiến hắn giao nộp hết ra đây, trên người đàn ông tuyệt đối không được giữ tiền.”

Đường Mộc Tuyết triệt để không lời nào để nói với Triệu Cầm, loại hành vi bỏ đá xuống giếng cùng với việc ăn cơm nhà người nhưng lại chê người ta nấu không ngon có gì khác biệt chứ?

Nếu như không phải Dương Tiêu, bọn họ đêm nay có lẽ phải ngủ lang thang ngoài đầu đường xó chợ, chứ đừng nói đến việc có thể ở trong một căn biệt thự xa hoa như thế này đượ!

c Hai người Triệu Cầm cùng Đường Kiến Quốc hưng phấn đến mức hoa tay múa chân, chụp không biết bao nhiêu là hình ảnh khoe khoang trong vòng bạn bè, lòng hư vinh cũng được thỏa mãn cực kỳ.

Hành hạ cũng được kha khá, Triệu Cầm nhìn sang Đường Kiến Quốc nói: “Đồ quỷ chết tiệt này, vất vả cả một ngày rồi, cả người chỉ toàn mồ hôi, còn không mau đi tắm!”

Đường Kiến Quốc giống như nghe hiểu lời này của Triệu Cầm có ý gì, hưng phấn không thôi lập tức đứng lên bước về phía nhà tắm.

Đường Mộc Tuyết cả khuôn mặt thất vọng, cô nhìn sang Dương Tiêu bất lực nói: “Ba mẹ chính là như vậy, anh cũng đừng chấp nhất với bọn họ làm gì!”

“Ba mẹ của em cũng chính là ba mẹ của anh, anh làm sao lại để ý đến những chuyện này? Không sớm nữa rồi, Mộc Tuyết em cũng chọn một căn phòng đi!” Dương Tiêu cười dịu dàng nói.

Nhìn khuôn mặt dịu dàng của Dương Tiêu, trong lòng Đường Mộc Tuyết như có một dòng nước ẩm chảy qua.

Cô thật sự có thể cảm nhận được, bất cứ khi nào gặp phiền phức thì người đàn ông trước mặt vẫn đáng tin cậy hon.

“Được chứ!” Đường Mộc Tuyết ngoan ngoãn gật đầu, sau đó liền chọn một căn phòng thoáng mát, có thể nhìn ngắm được phong cảnh bên ngoài.

Phòng ngủ bên cạnh cũng được bồ trí nguy nga tráng lệ, diện tích cũng phải hơn sáu mươi bảy mươi mét vuông, còn có nhà vệ sinh riêng, cũng khá tiện lợi.

Nhưng trong phòng chỉ bố trí một chiếc giường chiếu tatami sang trọng hào nhoáng, điều này khiến cho khuôn mặt tinh xảo của Đường Mộc Tuyết lập tức ửng đỏ.

Chỉ có một chiếc giường, không lẽ bản thân cùng Dương Tiêu thật sự phải ngủ cùng trên một chiếc giường hay sao?

Nghĩ đến đây, trong lòng Đường Mộc Tuyết rối loạn không ngừng, khuôn mặt tinh xảo đỏ bừng.

Dương Tiêu có chút không biết phải làm như thế nào, bình thường hắn cũng chỉ ngủ trên nệm lót sàn, hiện tại trong một căn biệt thự sang trọng như vậy nếu như vẫn lót nệm bên dưới, quả thực có chút không thích hợp Gãi đầu, Dương Tiêu chủ động mở lời: “Mộc Tuyết, chỉ có một chiếc giường, cũng không có nệm lót sàn, không bằng anh đến ngủ bên phòng kế bên, tránh làm phiền em nghỉ ngơi!”

Nhìn dáng vẻ chân thành của Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết tức đến mức hận không thẻ tiến lên đánh hắn một trận.

Sang phòng kế bên ngủ? Không lẽ bản thân không hề có chút mê lực nào hay sao?

Đường Mộc Tuyết tức đến mức tức giận mãnh liệt dâng trào, cô nhìn Dương Tiêu lạnh giọng nói: “Không được, đêm nay chúng ta nhất định phải ngủ với nhau!”

“Ngủ…ngủ với nhau?” Dương Tiêu nhất thời há hốc miệng trừng mắt nhìn Đường Mộc Tuyết.

Nhìn chằm chằm vào cơ thể nhấp nhô và gợi cảm của Đường Mộc Tuyết, hồi tưởng lại hình ảnh mờ ám trong nhà vệ sinh bệnh viện, Dương Tiêu không nhịn được nuốt nước bọt..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio