Dương Tiêu này không những là Dương tiểu thần y thần bí của thành phố Trung Nguyên, còn có tài năng xuất chúng trong lĩnh vực đàn piano, loại người này hắn không có can đảm đụng vào đâu!
Mặc dù hắn rất thích Đường Đường, nhưng hắn cũng hiểu rõ hậu quả nếu đắc tội đến Dương Tiêu sẽ như thế nào.
Dù sao, đây cũng là đại nhân vật đã từng cứu mạng Cung lão thái gia, nếu như chọc giận Dương Tiêu, sau đó đụng chạm đến Cung gia, vậy thì Tần gia bọn họ phải đối diện với sự chèn ép từ Cung gia rồi, chuyện này căn bản không cách nào chống cự được!”
Dương Tiêu cùng Đường Mộc Tuyết xem như sớm rời khỏi buổi giao lưu, lúc này hắn đang lái xe đưa Đường Đường về Học viện Nghệ Thuật Trung Nguyên.
Sau khi dừng xe phía dưới ký túc xá nữ sinh, Đường Đường vô cùng vui mừng nói: “Anh rễ, cảm ơn anhJ”
Nếu như không phải vì Dương Tiêu, hôm nay cô không những bị Hàn Thúy Bình châm chọc, còn bị Tần Lãng Hiên quấy rối.
Hơn nữa, biểu hiện tối nay của Dương Tiêu càng mang lại bất ngờ cho cô.
Dương Tiêu dịu dàng lên tiếng: “Khoảng thời gian này tên Tần Lãng Hiên nhất định sẽ không đến làm phiền em, sau này nếu xảy ra bất kỳ chuyện gì thì cứ nói với anh; Mộc Tuyết bình thường rất bận, có lẽ không cách nào quan tâm đến cảm xúc của em; ba mẹ thì em cũng hiểu rồi đó, nếu sau này có bất kỳ chuyện gì cứ gọi điện thoại cho anh!”
“Được được!” Đường Đường gật đầu, nhìn Dương Tiêu đỏ mặt nói: “Em vẫn còn một chuyện muốn nói với anh, anh ghé tai lại gần một chút, chuyện này chính là bí mật riêng giữa hai ta.”
Ò? Bí mật gì?” Dương Tiêu dở khóc dở cười.
Nhìn thấy Dương Tiêu ghét sát lại gần mình, Đường Đường xấu hỗ đỏ bừng mặt, trong tim như có một chú hươu không ngừng chạy loạn.
Cắn nhẹ lên bờ môi, trong lòng Đường Đường lập tức đưa ra một quyết định trọng đại.
Chụt”
Đường Đường tốc độ hôn nhẹ lên một bên má của Dương Tiêu, sau đó cầm lấy túi xách mở cửa xe chạy mắt dạng.
Đầu óc Dương Tiêu lúc này chìm trong một khoảng trắng không.
Mẹ nó, bản thân vậy mà lại bị một con bé cưỡng hôn hay sao?
Nhìn theo bóng lưng dần biến mất dạng của Đường Đường, trong lòng Dương Tiêu càng thêm kinh ngạc.
Con bé này rốt cuộc có ý gì chứ? Hành động này chính là đại nghịch bất đạo đó.
Dương Tiêu cũng không suy nghĩ quá nhiều, hắn vẫn cho rằng Đường Đường hôm nay tâm trạng cũng vì quá vui mừng, nên mới kích động như vậy.
“Chậm một chút, đừng vấp ngã, còn có, chúc em sinh nhật vui vẻ!” Dương Tiêu hạ cửa xe xuống hét lên.
“Biết rồi! Anh cứ yên tâm!” Đường Đường lúc này vui vẻ bước tung tăng về phía ký túc xá.
Dương Tiêu mỉm cười lắc đầu, sau đó lái xe quay về nhà.
Hành hạ cả một đêm, như vậy mà cũng đã gần đến chín giờ tối.
Không biết Đường Mộc Tuyết đã quay về nhà hay chưa.
Dương Tiêu dùng tốc độ nhanh như tên bắn quay trở về nhà, hắn vẫn còn đang lo sợ Đường Mộc Tuyết vẫn còn khúc mắc với những gì Cung Linh Nhi đã nói trong điện thoại sáng này.
Nhưng có điều, bản thân cũng đã thu video gửi cho cô, Đường Mộc Tuyết là một người thấu hiểu đạo lý, khẳng định sẽ không trách tội mình.
Ngay giây phút này, Đường Mộc Tuyết cũng đã tắm rửa sạch sẽ, tâm trạng phức tạp nằm trên giường.
Phụ nữ chính là động vật nhạy cảm, cô hiện tại đã ý thức được tình cảm của mình đang phải đối diện với nguy cơ.
Cô chưa từng yêu đương qua với bất kỳ ai, trong tình cảm chính là một kẻ non nớt, khi gặp tình huống như vậy, cô thật sự không biết nên xử lý như thế nào.
Hiện tại Đường Mộc Tuyết vô cùng muốn tìm một người có thể cùng mình tâm sự, nhưng đáng tiếc, cô có một người bạn thân nhưng lại đang ở nước ngoài, không có cách nào tâm sự được.
Em gái Đường Đường thì quá nhỏ, cũng chưa từng trải qua yêu đương, khẳng định sẽ không hiểu.
Đường Mộc Tuyết nhất định cũng sẽ không kể chuyện h này với Triệu Cầm, nếu như bà biết được, e rằng sẽ lại nháo loạn muốn cô ly hôn cùng Dương Tiêu.
Chính vào lúc tâm trạng Đường Mộc Tuyết rối bời, Dương Tiêu liền đẩy cửa phòng bước vào.
Nhìn thấy Đường Mộc Tuyết lúc này đã yên vị nằm trên giường, Dương Tiêu dịu dàng lên tiếng: “Mộc Tuyết, em đã quay về rồi! Hôm nay anh gọi điện thoại nhưng tại sao em lại không nghe máy?”
“Anh cũng đã giải thích qua, chuyện đó chỉ là một sự hiểu lầm mà thôi; chiều nay anh có đến công ty tìm em, nhưng em lại không có ở văn phòng; tối nay Đường Đường lại kéo anh tham gia tiệc giao lưu ở trường con bé; hôm nay lại là sinh nhật của Đường Đường, anh không có cách nào từ chối được!”
Sau đó, khi liếc nhìn sang Dương Tiêu, trong đầu Đường Mộc Tuyết liền ong ong vang lên, cả tâm trí rơi vào một khoảng không trắng xóa.
Cũng vì một bên má của Dương Tiêu, có một dấu hôn môi vẫn còn mới.
Giây phút này, trong lòng Đường Mộc Tuyết cảm thấy vô cùng ủy khuất, nhất thời cảm xúc không ngừng tuôn trào.
Nước mắt cô không ngừng tuôn rơi, đôi mắt Đường Mộc Tuyết ửng đỏ nhìn Dương Tiêu nói.
“Vậy sao? Dương Tiêu, cho đến hiện tại anh vẫn muốn tiếp tục lừa gạt em hay sao?”
Nhìn Đường Mộc Tuyết không ngừng rơi nước mắt, cả người Dương Tiêu lập tức chết sửng.
Lừa gạt? Bản thân không hề lừa gạt qua Đường Mộc Tuyết.
Chuyện….chuyện này rốt cuộc là như thế nào chứ?.