Hổ Tế

chương 1700: 1700: chương 359

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đường Hạo cười châm chọc nói: “Vậy sao? Tôi làm sao.

có thể tin cô được chứ? Mối quan hệ hợp tác làm ăn? Lên giường bàn chuyện làm ăn! Đường Mộc Tuyết, không nghĩ đến cô lại là loại phụ nữ như vậy, bản thân là người đã có chồng nhưng vẫn ra ngoài quyến rũ người khác.

Không lẽ là do tên phế vật này không được?”

“Ha Ha Ha Ha!” một đám người dòng chính Đường Gia bắt đầu điên cuồng cười châm chọc.

Khuôn mặt của từng người trong bọn họ đều mang sắc thái châm chọc, nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu giống như một tên phế vật vô dụng đến không còn chỗ nào vô dụng hơn được nữa.

Đường Mộc Tuyết nắm chặt bàn tay, tức giận nói: “Ăn nói bậy bạ, các người đều ăn nói bậy bại”

Hai người Đường Kiến Quốc cùng Triệu Cầm đều bị dọa sợ, bọn họ từ trước đến nay chỉ dám diễu võ dương oai trước mặt những người không bằng mình.

Còn giây phút này, đứng trước mặt bọn họ chính là những người dòng chính Đường Gia, người một nhà bọn họ đứng trước mặt Đường Gia không chút cảm giác tồn tại nào, trong lòng căn bản không không có chút ý định phản kháng nào.

“Ăn nói bậy bạ hay sao? Vậy cô nói cho tôi biết căn biệt thự này từ đâu mà có, tốt nhất đừng nói với tôi rằng nơi này là do tên phế vật Dương Tiêu mua cho cô.” Đường Hạo cười châm chọc nói.

Đường Mộc Tuyết tức giận đến mức nước mắt không ngừng dâng lên, trên thực tế, căn biệt thự này chính là do Dương Tiêu mua cho cô.

Chỉ là, nếu như nói ra thì cả đám người Đường Gia dù cho bị đánh chết cũng sẽ không chấp nhận tin sự thật Dương Tiêu đã mua căn biệt thự này.

Đường Hạo cảm giác giống như đã nuốt trọn được cả Đường Mộc Tuyết, sắc mặt lợi hại lập tức lên tiếng: “Đường Mộc Tuyết, nói không nên lời rồi đúng không? Cô chính là người phụ nữ hạ tiện.”

“Không sai, Đường Mộc Tuyết cô đúng là quá hạ tiện, thật sự làm mất mặt của toàn bộ Đường Gia chúng ta.” Cả đám người Đường Gia không ngừng trách cứ.

Hai mắt Đường Mộc Tuyết đỏ ửng, nước mắt uất ức lập tức rơi xuống.

Dương Tiêu bước lên phía trước ánh mắt lạnh lẽo nhìn Đường Hạo: “Hạ tiện? Đường Hạo, có bản lĩnh thì nói lại một lần nữa!”

Cảm nhận được sự tức giận tỏa ra trên người Dương Tiêu, Đường Hạo sợ đến mức co rụt cả cỏ lại, nhìn Dương Tiêu cảnh cáo: “Thế nào? Tên phế vật Dương Tiêu nhà anh còn dám ra tay với tôi hay sao, tôi cảnh cáo anh, hôm nay có bà nội ở đây, nếu như anh dám ra tay đánh bị thương người khác, bà nội tuyệt đối sẽ không buông tha cho anh đâu.”

“Không buông tha cho tôi?” Dương Tiêu cười lạnh một tiếng, lạnh giọng nói: “Đường Hạo, xem ra anh vẫn chưa biết tự lượng sức mình, chuyện của Nhiễm Trinh Trinh lẽ nào vẫn chưa đủ cảnh cáo anh hay sao?”

Chuyện liên quan đến Nhiễm Trinh Trinh?

Khi nghe thấy câu nói này của Dương Tiêu, sắc mặt Đường Hạo lập tức điên cuồng: “Chuyện đó là do anh gây ra?”

Cũng vì người đàn bà tên Nhiễm Trinh Trinh kia, bản thân không những cùng Lưu Mộng Lị ly hôn, còn bị người nhà Lưu Gia đánh đập một trận, mỗi lần nghĩ đến những chuyện như vậy, Đường Hạo hận đến mức ngứa răng.

Dương Tiêu không trực tiếp trả lời vấn đề này, lại tiếp tục nói: “Đường Hạo, tôi cảnh cáo anh, nếu như anh còn dám sỉ nhục Mộc Tuyết, tôi đảm bảo kết cục của anh còn tệ hại hơn so với Vương Thiên Long, tôi dám lấy nhân cách của bản thân ra thê.”

Mắt thấy từ trên người Dương Tiêu đột nhiên phát ra khí thế hùng mạnh, Đường Hạo sợ đến mức nhảy dựng cả người.

Cho đến hiện tại, Vương Thiên Long vẫn chưa biết rõ tung tích, quá nữa chính là bị đám người Lý Thần Chiến băm nát như tương.

Chỉ cảnh nghĩ đến tình cảnh đáng sợ đó, Đường Hạo bắt giác không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, kinh hoàng khiếp sợ.

Khuôn mặt già nua của Đường lão thái thái cũng âm trầm lạnh lẽo hơn, tâm nguyện lớn nhát cả cuộc đời này của bà chính là có thể dưỡng già ở khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh này.

Nhìn về phía Đường Mộc Tuyết, Đường lão thái thái trầm giọng nói: “Nếu như Đường Mộc Tuyết đã không có cách nào giải thích được lai lịch của căn biệt thự này từ đâu đến, vậy thì căn biệt thự này tạm thời sẽ do lão thân giữ gìn, hiện tại các người có thể rời khỏi đây rồi! Lão thân hiện tại muốn nghỉ ngơi!”

Cái gì!!!

Đường lão thái thái muốn cưỡng ép ở lại?

Nhìn thần sắc quyết ý có bằng được của Đường lão thái thái, khóe môi Dương Tiêu không ngừng co giật, Đường lão thái thái này so với trong tưởng tượng của hắn còn vô liêm sỉ hơn!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio