Không thể không nói, người đàn ông Ronald này quả thật có thực tài, cũng rất biết cách nắm chắc cơ hội.
Dương Tiêu chỉ vừa cho ông ta một cơ hội, sự phồn vinh của gia tộc Chris hiện tại đều dựa vào một tay Ronald gây.
dựng nên.
Mặc dù chỉ là một cơ hội, nhưng cũng đủ khiến cho Ronald cảm kích Dương Tiêu không ngừng.
Ronald cũng vô cùng hiểu rõ, nếu như không phải do Dương Tiêu ban tặng cho ông cơ hội này, e rằng cả đời này của ông cũng không thể nào lấy lại được những thứ thuộc về mình, chứ đừng nói đến việc gây dựng được gia tộc Chris như hiện tại.
Điều quan trọng nhất chính là, Ronald vô cùng hiểu rõ được thủ đoạn của Dương Tiêu, đây rõ ràng chính là một tuyệt thế cao thủ có thể lấy tay xoay chuyển mọi thứ.
Trận chiến năm đó, mười đại kiếm khách nồi danh của Âu Châu đều bỏ mạng trong tay Dương Tiêu.
Ronald biết rõ, nếu như bản thân ông dám phản kháng lại mệnh lệnh của Dương Tiêu, chỉ cần Dương Tiêu nồi giận, vậy thì bất kỳ ai trong gia tộc Chris cũng đều không phải là đối thủ của Dương Tiêu.
Sáu năm trước, không biết bao nhiêu gia tộc lâu đời ở Châu Âu đều táng mạng trong tay Dương Tiêu.
Ở vùng đất Châu Âu này Dương Tiêu có một biệt hiệu, gọi là Diêm Vương.
Châu Âu lưu truyền một câu nói truyền miệng nhau chính là, Diêm Vương nỗi giận, máu chảy tràn lan, xác chết chất chồng, huyết tinh ngập tràn!
Dương Tiêu không thể không thừa nhận, bản thân mình sáu năm trước lần đầu đến Châu Âu thi hành nhiệm vụ, đã diệt không ít các gia tộc lâu đời ở Châu Âu, tất nhiên cũng đã kết giao với không ít gia tộc quốc tế.
Thái độ của Ronald khiến cho Dương Tiêu vô cùng hài lòng, hắn thấp giọng nói: “Tôi hiện tại đang lái xe, không thể nói nhiều với ông được, trong gia tộc Chris có một người thanh niên tên là Jereh, hành động của hắn ta khiến tôi cảm thấy vô cùng phản cảm, chuyện này giao cho ông giải quyết, đừng khiến tôi cảm thấy thất vọng!”
“Cái gì? Thứ không có mắt nhìn Jereh vậy mà lại đắc tội với điện hạ ngài hay sao? Thật sự là đáng chết!” nghe thấy những lời này, Ronald đặc biệt tức giận.
Giống như việc đắc tội với Dương Tiêu chẳng khác nào chọc phải tổ ong, uy nghiêm của Dương Tiêu căn bản không thể khinh thường.
Jereh tên đầy đủ là Jereh Chris, chính là con trai của em trai Ronald, gần đây Jereh có du lịch đến Thiên Phủ Chỉ Quốc, thưởng ngoạn phong cảnh hữu tình của đất nước phương Đông.
Ronald thật không ngờ được tên hỗn đản Jereh này vậy.
mà lại chọc đến trên đầu Dương Tiêu.
“Điện hạ xin hãy yên tâm, tôi nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này!” Ronald tức giận nói, ngừng một lát, Ronald quan tâm hỏi: “Điện hạ, to gan hỏi một câu, trong năm năm nay điện hạ ngài đã đi nơi nào, đám lão bộc chúng tôi kiếm ngài thật vất vả!”
Dương Tiêu cười nhạt một tiếng: “Trước mắt không nói những chuyện này, đợi sau này tôi đến Châu Âu sẽ nói với các người!”
“Vâng, điện hạ!” Ronald cung kính nói.
Nghĩ đến trận ám sát năm năm trước đây, trái tim Dương Tiêu không ngừng hung hăng rỉ máu.
Chiến hữu của hắn chết hơn hai phần ba, phó đội trưởng mà hắn xem như em gái ruột thịt Lăng Ảnh Huyên thì không rõ tung tích.
Món nợ máu năm năm trước, Dương Tiêu nhất định sẽ tìm cách đòi lại, hắn nhất định sẽ điều tra rõ ràng kẻ đứng sau bức màn âm mưu năm xưa.
Hiện tại, thực lực Dương Tiêu không những đã khôi phục được vài phần, nhưng vẫn còn cách xa so với thời kỳ đỉnh cao, hắn thật sự vẫn cần chút thời gian.
Đợi đến khi thực lực của hắn khôi phục lại thời kỳ đỉnh cao, hắn nhất định sẽ điều tra lại sự việc ám sát năm xưa, hắn thề rằng, nhất định phải báo thù cho những người đồng đội chết trận năm xưa.
“Jereh, tên chó má Dương Tiêu sắp đến nơi rồi, nhanh chóng chặn hắn lại!” Đường Hạo lái chiếc xe Ferrari đuôi theo phía sau điên cuồng hét lên trong điện thoại.
Jereh lúc này nhận được điện thoại của Đường Hạo, sau khi trả lời Ok với hắn, liền ngắt điện thoại rồi giơ tay ra hiệu cho đám vệ sĩ phía sau: “Go, go, go!”
Rùm rùm rùm!
Khi Dương Tiêu vừa đến một con đường khá vắng vẻ, thì ba chiếc xe phía trước lập tức chặn lại con đường trước mặt Dương Tiêu.
“Làm tốt lắm!” nhìn thấy đám người được Jereh sắp xếp phía trước đã chặn lại được Dương Tiêu, Đường Hạo như: được thêm máu vô cùng hưng phán.
Bốn chiếc xe lúc này đã chặn lại cả hai chiều tiến lùi của xe Dương Tiêu, ba người Jereh, Đường Hạo, Đường Dĩnh từ trên xe bước xuống, ánh mắt cả ba nhìn Dương Tiêu lúc này đang ngồi trên ghé lái trên chiếc xe Maserati tràn ngập sự căm hờn.
Đường Hạo trong tay cầm lấy ông cậy gậy đánh bóng, bước lên phía trước hung hăng đập lên cánh cửa kính xe Maserati, đồng thời chỉ thẳng vào mũi Dương Tiêu dữ tợn nói: “Dương Tiêu cái đồ tạp nham này, còn không bước xuống nhận cái chết!”.