Hổ Tế

chương 1716: 1716: chương 375

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đường Hạo nhìn Dương Tiêu châm chọc nói: “Muốn làm cái gì sao? Tất nhiên là phải đánh cho anh một trận rồi!

Dương Tiêu, tôi nói cho anh biết, tôi nhẫn nhịn anh lâu lắm rồi đây, anh cảm thấy mình rất lợi hại sao? Anh cảm thấy bản thân điên cuồng tỏ ra ngầu như vậy có thể nổ tung trời hay sao?”

“Dám đánh tôi, còn dám đánh cả Dĩnh Dĩnh, anh như thế nào lại lợi hại như vậy? Tôi thật sự cho anh mặt mũi rồi đúng không!”

Nghĩ đến những uất ức trước đây Dương Tiêu dành cho mình, Đường Hạo một bụng lửa giận liền lập tức phun trào.

Đường Dĩnh cười châm chọc nói: “Dương Tiêu, anh thật sự cho rằng mình là thứ gì? Anh cùng lắm chỉ là tên phế vật ở rẻ tại Đường Gia, chỉ là một tên phế vật vô dụng chỉ biết ăn bám! Những hành động trong thời gian gần đây của anh đều do Đường Mộc Tuyết sắp xếp có đúng không? Đường Mộc Tuyết ả hồ ly tỉnh này, thật sự là quá tâm kế rồi!”

“Thật ngại quá, tôi thật sự không có thói quen nghe người khác thả rắm!” Dương Tiêu lạnh nhạt nói.

Nhìn thấy Dương Tiêu vẫn còn phách lối như vậy, Đường Hạo nắm chặt cây gậy đánh bóng trong tay tức giận nói: “Hừ! Anh mẹ nó sắp chết đến nơi rồi còn dám hênh hoang? Được! Rắt tốt! Dương Tiêu, hôm nay chỉ cần anh ngoan ngoãn phối hợp, tôi nhát định sẽ tha tội cho anh!”

Ò? Vậy anh muốn tôi ngoan ngoãn phối hợp như thế nào?” Dương Tiêu cười lạnh nói.

Đường Hạo bày ra dáng vẻ muốn giết chết cả Dương Tiêu, cười đáng sợ nói: “Cũng đơn giản thôi, lát nữa để Dĩnh Dĩnh tát anh mười bạt tai, sau đó quỳ xuống xin lỗi chúng tôi, gọi tôi một tiếng ông nội, gọi Dĩnh Dĩnh một tiếng bà nội, sau đó chui qua ống quần của tôi, kế đó để tôi tiểu lên mặt anh, cuối cùng thì học ba tiếng chó sủa, như thế nào?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Dương Tiêu càng trở nên âm trầm, tên Đường Hạo này cũng thật quá đáng!

Hai mắt Đường Dĩnh lóe sáng, cô ta cũng đồng ý nói: “Dương Tiêu, anh có nghe rõ hay không, nếu như không muốn chết thì làm theo cách mà anh tôi vừa nói.”

Có Jereh chống lưng, hai anh em nhà họ căn bản không đem Dương Tiêu để vào mắt.

Lúc này, bọn họ là dao bén, còn Dương Tiêu chỉ là thịt cá, nếu như Dương Tiêu không tuân theo chỉ thị của bọn họ, thì hôm nay hai người họ ít nhất cũng sẽ đem Dương Tiêu đánh đến nữa thân tàn phế.

“Quỳ xuống!” Đường Hạo tức giận hét lên.

Hắn đã lấy ra điện thoại, chuẩn bị đem toàn bộ hình ảnh Dương Tiêu bị sỉ nhục quay phim lại, sau đó sẽ gửi vào hệ thống nội bộ công ty, khiến cho toàn bộ người nhà Đường Gia đều có thể tận mắt nhìn thấy hình ảnh Dương Tiêu mắt mặt này.

Đồng thời, đây cũng là sự chấn động mà Đường Hạo chuẩn bị cho Đường Mộc Tuyết.

Đường Mộc Tuyết, có nhìn thấy không, tên đàn ông phé vật nhà cô ở trước mặt tôi so với một con chó cũng không có gì khác biệt.

“Nếu tôi không làm theo thì sao?” Dương Tiêu khinh thường cười một tiếng.

Đường Dĩnh tức giận nhìn Dương Tiêu: “Đừng có được người khác cho chút mặt mũi mà không cần, nếu như đợi lát nữa chọc giận đến Jereh, vậy thì hôm nay anh chết chắc rồi, gia tộc Chris có từng nghe qua hay chưa? Jereh muốn giết chết anh đơn giản như giết chết một con kiến!”

Nhìn dáng vẻ chó cậy mặt chủ của Đường Dĩnh, Dương Tiêu cười lạnh nói: °Xem ra sử dụng qua vũ khí nhập khẩu có khác, khẩu khí nói chuyện cũng trỏ nên tự tin hơn rồi!”

Nghe thấy lời này, Đường Dĩnh tức đến mức giẫm chân.

Đáng ghét, tên Dương Tiêu này quả thật đáng căm ghét.

“Jereh, anh xem tên tạp nham này có quá đáng hay không, anh nhất định phải thay em trút cơn giận này!”

Đường Dĩnh ôm lấy cánh tay của Jereh, không ngừng xoa nắn lồng ngực hắn.

Nghe thấy giọng nói nũng nịu này của Đường Dĩnh, trái tim Jereh như muốn nhữn cả ra.

Hắn hiện tại chỉ muốn nhanh chóng giải quyết tên Dương Tiêu phiền phức này, sau đó mang Đường Dĩnh quay trở về khách sạn phóng túng một phen.

Jereh nhìn sang Dương Tiêu, toàn thân phát ra tư thế của kẻ trên lạnh giọng nói: “Mãng phu, nhanh quỳ xuống cho tôi!”

“Quỳ xuống?” Dương Tiêu cười khinh thường: “Hai đầu gối này của tôi không quỳ trời, không quỳ đất, chỉ quỳ trước mặt mẹ cha, anh có tư cách gì mà muốn tôi quỳ xuống?”

Đường Hạo lửa giận bốc lên: “Jereh, anh xem tên tiểu tử này có bao nhiêu phách lối? Đến cả anh cũng không đặt vào trong mắt, nhất định phải hung hăng thu thập hắn ta, khiến cho hắn biết như thế nào gọi là trời cao đất dày, khiến cho hắn biết rằng uy nghiêm của gia tộc Chris không thể bị sỉ nhục được!”

Đường Dĩnh tức giận nói: “Jereh, anh nhất định phải trút cơn giận này cho eml”

Dưới sự thúc giục của hai người, sắc mặt Jereh càng trở nên lạnh lẽo, hắn tức giận nhìn Dương Tiêu vẫy ta ra hiệu, căm phẫn nói: “Thái độ hống hách của anh thật khiến cho người khác cảm thấy chán ghét; người đâu, lên hết cho tôi, tôi muốn tên mãng phu này trong vòng ba mươi giây phải quỳ trước mặt tôi!”

“Vâng!” một đám tráng sĩ châu Âu ma sát hai tay vào nhau, khuôn mặt bắt lương nhìn về phía Dương Tiêu.

Ngay vào giây phút đám vệ sĩ châu Âu kia chuẩn bị đánh đấm với Dương Tiêu thì điện thoại của Jereh vang lên.

Người gọi điện thoại đến chính là Ronald gia chủ của gia tộc Chris..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio