Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mặc dù có người suy nghĩ lệch lạc, nhưng cả đám người này ai nào dám lên tiến, gia thế của Cung Linh Nhi bày ra nơi đó, ai dám chọc ghẹo Cung Linh Nhi so với việc tự tìm cái chết có gì khác biệt.
Đôi mắt xinh đẹp của Cung Linh Nhi lóe sáng, giảo hoạt nói: “Hôm này có thời gian không? Có muốn nghe thử âm đo của tôi không?”
“Không có hứng thú!” Dương Tiêu sờ vào trong túi áo, châm lên một điếu thuốc, sau đó không để ý đến Cung Linh Nhi.
Nhìn thấy Dương Tiêu vậy mà lại không để ý đến mình, Cung Linh Nhi tức đến mức giẫm chân bành bạch, nhìn về phía Dương Tiêu nói: “Anh thật sự không có hứng thú với âm đo của tôi hay sao?”
“Hừ!” nhìn dáng vẻ không chịu buông tha của Cung Linh Nhi, Dương Tiêu khẽ họ nhẹ một tiếng nói: “Cô có thể chú ý một chút đến hình tượng thiên kim Cung Gia của mình không? Từng câu từng chữ đều nói đến hai chữ âm đo, không lẽ thật sự không sợ người khác hiểu lầm hay sao?
Làm âm nhạc cũng hiểu được, không làm âm nhạc cũng có thể hiểu được!”
Cung Linh Nhi kiêu ngạo hừ một tiếng: “Tôi chính là nói hai chữ âm đo thì như thế nào? Ai dám trêu ghẹo tôi, có tin tôi đánh cho hắn ta bò ra đất kêu cô nãi nãi hay không?”
Nhìn khuôn mặt tràn đầy kiêu ngạo của Cung Linh Nhị, Dương Tiêu chỉ biết dở khóc dở cười.
“Thật ngại quá, tôi đối với âm đo của cô thật sự không có hứng thú, hôm nay tôi chỉ đến sửa xe mà thôi!” Dương Tiêu nói thẳng sự thật.
Cung Linh Nhi cả khuôn mặt nghỉ hoặc hỏi lại: Thật sự chỉ là sửa xe thôi sao? Tôi rất nghi ngờ chuyện này! Anh chắc chắn không phải là lén lút theo dõi muốn ngắấp nghé nhan sắc của tôi đấy chứ?”
“Đừng có tự luyễn như vậy có được không?” Dương Tiêu bất lực nói.
“Cùng là một chiêu trò, sử dụng một lần là đủ rồi! Dương Tiêu không chút khách khí nào nói.
Lần trước trong buổi biểu diễn âm nhạc của Lãng Lãng, Dương Tiêu đã nhìn ra được chiêu trò của Cung Linh Nhi, lần này lại muốn hắn mắc câu, không dễ dàng như vậy đâu.
Cung Linh Nhi tức giận phừng phừng nói: “Lần này là thật đó, tôi không có lừa anh! Nếu như không tin, tôi có thể gọi điện thoại cho ông nội!”
Điện thoại rất nhanh đã có người nghe máy, từ phía đầu dây bên kia truyền đến giọng nói già nua của Cung Thiên Kỳ: “Linh Nhi à! Cháu hôm nay không phải muốn đi xem chiếc xe Volkswagen Beetle kiểu dáng mới nhất hay sao?
Như thế nào lại nhớ đến việc gọi điện thoại cho ông nội rồi? Ông nội đang cùng Bạch gia gia của cháu đánh cờ đây!”
Cung Linh Nhi bĩu môi nói: “Ông nội, ông quên rồi sao, sáng sớm hôm nay ông đã nói với cháu rằng phải gọi Dương Tiêu đến, người này hiện tại đang ở bên cạnh cháu, nhưng mà anh ta không tin những gì cháu nói!”
Ò? Dương Tiêu cũng đang ở bên cạnh cháu sao? Anh bạn Dương Tiêu mau nhanh chóng đến đây, lão phu hôm nay nhất định phải thỉnh giáo kỳ nghệ của cậu một phen!”
Cung Thiên Tề sảng khoái cười lớn.
“Đúng vậy! Anh bạn Dương Tiêu, mau nhanh đến đây, đợi lát nữa lại làm trễ nãi giờ cơm trưa đấy!” Tiếp theo đó, từ bên trong điện thoại truyền đến giọng nói của Bạch Nguyên Kiệt.
Sau khi lần trước Dương Tiêu chiến thắng được Vương Hạo Nhiên, đệ tử chân truyền của Cát Ưu, nhưng điều khiến cho hai người bọn họ chắn kinh chính là Cung Thiên Tề cùng Bạch Nguyên Kiệt đều có hứng thú với kỳ nghệ của hai người bọn họ.
Dương Tiêu bắt lực chỉ đành nhún vai, hai vị trưởng bối đã nói như vậy rồi, bản thân cũng không thể không đến đó.
“Cháu cùng em Linh Nhi sẽ lập tức đến đó!” Dương Tiêu lắc đầu, cả khuôn mặt cười khổ nói.
Sau khi ngắt điện thoại, Cung Linh Nhi liền làm ra một bộ dạng mặt quỷ, lè lưỡi trêu tức hắn: “Ble! Anh không phải không tin hay sao? Bây giờ đã tin hay chưa?”
Cung Linh Nhi mặc dù vô cùng hứng thú với dòng xe Volkswagen Beetle, nhỏ nhắn nhưng không ngang ngược, đặc biệt là còn có chút đáng yêu, khiến cho Cung Linh Nhi vô cùng ưa thích, hôm nay mục đích của Cung Linh Nhi đến đây chính là xem chiếc xe Volkswagen Beetle yêu thích nhất của mình.
“Lái xe!” cầm lấy chìa khóa, Cung Linh Nhin lập tức tung chìa khóa về phía Dương Tiêu.
Dương Tiêu xem như đã sợ vị cô nãi nãi này rồi, chỉ đành nhận mệnh mà bước lên vị trí ghê lái.
Vừa rời khỏi cửa hàng S, liền có ba chiếc xe nghênh ngang xông tới.
Dương Tiêu kinh ngạc, sau đó đổ một tầng mò hôi lạnh.
Tình huống gì đây?
Không lẽ thân phân của bản thân đã bị bại lộ, có người bắt đầu muốn ám sát mình sao?.