Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hỗ Tử lúc này đang ngồi trên ghế phụ liền hỏi: “Lưu Thiếu, hiện tại chúng ta phải làm sao đây? Có cần quay đầu xe tóm tên tiểu tử kia không?”
“Tóm? Tóm cái lông chứ tóm! Người đã chạy mát rồi!” Lưu Chiến Thắng tức giận mắng.
Thành phố Trung Nguyên có hơn hàng ngàn người, nhưng cũng là lần đầu tiên hắn nghe thấy có người tên là Dương Tiêu, muốn tìm một người tên Dương Tiêu không khác nào mò kim đáy biển.
Hắn biết rằng thành phố Trung Nguyên có một danh tiếng rất tệ cũng tên là Dương Tiêu, chính là người chồng phế vật của đệ nhất mỹ nhân Trung Nguyên Đường Mộc Tuyết.
Có điều, Lưu Chiến Thắng tuyệt đối sẽ không đem Dương Tiêu liên tưởng đến trên người kia.
Nghĩ đến việc Cung Linh Nhi cùng Dương Tiêu thân mật như vậy, Lưu Chiến Thắng không nhịn được mà tức giận.
Hận! Một cỗ hận ý ngút trời bốc lên từ trong cơ thể của Lưu Chiến Thắng!
Hỗ Tử lòng đầy căm phẫn nói: “Tên tiểu tử đó cũng thật là đê tiện!”
Trên khuôn mặt Lưu Chiến Thắng hiện lên một tia nham hiểm nói: “Tôi mặc kệ, tôi nhát định phải cho tên tiểu tử đó trả giá đắt, đợi lát nữa đem băng ghi hình trên xe đi điều tra, đem hình dáng của tên đó đăng lên mạng, cho dù dùng người thật để điều tra cũng phải điều tra ra cho tôi, dám khinh nhòn Linh Nhi, mẹ nó tôi phải đánh gãy cái chân số ba của hắn!”
Cuộc thi lúc này đã mắt đi ý nghĩa, Lưu Chiến Thắng liền chỉnh tốc độ về kmih.
“Lưu thiếu anh cứ yên tâm, chuyện này cứ giao cho tôi quyết! Đợi khi tìm được tên tiểu tử kia, tôi nhất định sẽ cho hắn muốn sống không được, muốn chết cũng không yên!”
Hỗ Tử căm phẫn nói.
Bùm!!!
Đột nhiên, từ xa vang lên một tiếng động cơ cực kỳ chói tai.
Bọn họ bình thường đua xe, nên chỉ cần vừa nghe liền có thể phân biệt được đây chính là âm thanh động cơ phát ra.
Lưu Chiến Thắng nhíu mày thấp giọng nói: “Hổ Tử, cậu có nghe thấy tiếng động cơ đang vang lên không?”
Có nghe thấy, Lưu Thiếu này, không lẽ chính là tên tiểu tử kia?” Hỗ Tử to gan suy đoán nói.
Không…không có khả năng đó! Tên tiểu tử kia không phải đã bỏ trốn rồi sao? Không lẽ chiếc xe Volkswagen Beetle kia có thể đạt đến vận tốc hơn km/h sao?” Lưu Chiến Thắng khó lòng xác nhận được.
Xoạt!
“Có kinh ngạc hay không?” Dương Tiêu cười châm chọc nói.
Nhìn thấy chiếc xe Volkswagen Beetle không ngừng đuổi sát, hai mắt Lưu Chiến Thắng như muốn nổ ra từng đốm lửa.
“Mẹ nó, thật không ngờ rằng tên tiểu tử này vậy mà lại mang đến một sự kinh ngạc lớn như vậy đến cho tôi, muốn đè bẹp tôi sao? Không có khả năng!” sau khi xác định được phía sau chính là chiếc xe Volkswagen Beetle do đích thân Dương Tiêu lái, trong mắt Lưu Chiến Thắng liền hiện lên một tia điên cuồng, hắn trực tiếp chuyển sang chế độ cải tạo.
Bruml Chỉ trong giây phút đó, chiếc xe Ferrari màu đỏ như một con bò đực điên cuồng, lấy tốc độ như sắm sét phóng về phía trước, tốc độ trong giây lát đạt đến mức kmih.
Muốn vút xa tôi hay sao? Thật xin lỗi, không có cửa đâu!”
ý chí chiến đầu của Dương Tiêu dâng cao.
Lưu Chiến Thắng hôm nay néu muốn vứt xa hắn, căn bản không có chuyện đó xảy ra.
“Mặc dù anh đã chuyền sang chế độ cải tạo, nhưng tôi lúc này cũng đã mở hết hỏa lực!” ánh mắt Dương Tiêu lóe lên một tia lạnh lùng, anh thao tác chiếc xe Volkswagen Beetle, chiếc xe lúc này dưới sự điều khiển của anh triệt để bước vào trạng thái điên cuồng.
Sau đó, vang lên một tiếng động cơ cực chói tai, chiếc xe ‘Volkswagen Beetle không ngừng phóng vụt đi.
km/h! km/hl Chính vào giây phút này, chiếc xe ferrari cùng chiếc xe Volkswagen Beetle như hóa thành hai tia chớp, tranh giành thắng thua khó lòng phân định.
Ánh mắt Lưu Chiến Thần lóe lên một tia tức giận, hắn điên cuồng nói: “Dương Tiêu, tôi dù sao cũng là chiến thần đua xe của thành phố Trung Nguyên, muốn thắng được tôi, cứ nằm mơ giắc mộng Xuân Thu của anh đi!”
Vào ngay giây phút Lưu Chiến Thần buông lời ngông cuồng, thì đã có một chuyện hết sức kinh ngạc xảy ra!.