Dán băng cá nhân cho Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết hơi lo đễnh, cô nhìn ra vét tích nhỏ này, hơn nửa là bị một cô gái cắn.
Nghĩ đến Dương Tiêu từng là quân nhân, Đường Mộc Tuyết lại yên tâm, cô không tin Dương Tiêu lại mập mờ: cùng những cô gái khác ở bên ngoài với cô sau lưng.
Vừa mới đưa Đường Mộc Tuyết đến công ty, Tô Thiên Lung đã gọi điện cho anh, nói cô sẽ trở về Đề Đô xử lý chuyện kiện tụng.
“Chú ý an toàn, có việc gì thì nhất định phải gọi điện cho anh!” Dương Tiêu dặn dò.
Tô Thiên Lung lưu luyến không muốn rời: “Anh Dương Tiêu anh cũng phải chăm sóc tốt cho bản thân mình, không có việc gì thì vận động, so với năm năm trước anh đã mập hơn!”
Sau khi bị Tô Thiên Lung trêu chọc, Dương Tiêu sờ bụng của mình, hình như thật sự béo hơn trước kia!
Giờ đây, tập đoàn Tuyết Tiêu đã giành được đại ngôn, bước tiếp theo là mời Liễu Giang Hà làm chuyên gia kiểm tra chất lượng cho tập đoàn Tuyết Tiêu.
Chuyện này không được chậm trễ, Dương Tiêu gọi ngay.
cho Liễu Giang Hà.
Khi Liễu Giang Hà biết được ý định của Dương Tiêu, ông ấy cười nói: “Được thôi, hôm nay có một sự kiện giao lưu y học, Dương tài ba không phiền có thể đến xem.
Do Hiệp hội y họ tỉnh tổ chức, ông già này là người dẫn Chương trình.”
“Được, bây giờ tôi sẽ qua!” Dương Tiêu cười nói.
Dương Tiêu công nhận kỹ năng y học của Liễu Giang Hà, bây giờ anh mời Liễu Giang Hà làm chuyên gia kiểm tra chất lượng cho tập đoàn Tuyết Tiêu, anh phải biểu hiện tắm lòng của mình.
Địa điểm tổ chức sự kiện giao lưu y học là ở khách sạn bên cạnh, ngay khi Dương Tiêu xuống xe thì nhìn thấy Vương Trạch học trò của Liễu Giang Hà cũng vừa xuống xe.
“Dương Tiêu, cậu tới đây làm gì?” Nhìn thấy Dương Tiêu, Vương Trạch cau mày.
Dương Tiêu chỉ vào khách sạn: “Đương nhiên là tới tham gia sự kiện giao lưu y học hôm nay rồi.”
“Tham gia sự kiện giao lưu y học? Chỉ dựa vào cậu? Cậu có tư cách gì?” Nghe vậy, Vương Trạch tỏ vẻ khinh thường.
Vương Trạch ngạo mạn, không hề để Dương Tiêu vào mắt.
Dương Tiêu cười nhẹ lười nói nhảm với Vương Trạch, không phải Vương Trạch có thành kiến với anh ngày một ngày hai, hôm nay anh chạy tới chỗ Liễu Giang Hà, đối với Dương Tiêu, bị Vương Trạch khinh thường, Dương Tiêu chỉ coi như bị chó cắn.
Nếu con chó cắn bạn, sẽ không có khả năng bạn sẽ cắn lại con chó phải không?
Thấy Dương Tiêu phớt lờ mình, Vương Trạch nhướng mày, ngạo.
nghễ dừng lại trước mặt Dương Tiêu: “Cậu không nghe tôi vừa nói gì sao? Đây là địa điểm tổ chức sự kiện giao lưu y học, một thằng nhà quê như cậu có tư cách gì mà tham gia?”
Nhìn chằm chằm Vương Trạch không buông tha, trong lòng Dương Tiêu rất không vui: “Sao tôi lại không có tư cách?”
“Cậu còn không có giấy chứng nhận trình độ của bác sĩ, ai bảo cậu tới?” Vương Trạch khinh thường nói.
Những người có thể tham gia sự kiện giao lưu y học hôm nay đều là các bác sĩ có tiếng ở thành phố Trung Nguyên hoặc đại diện của các tập đoàn dược phẩm lớn có hoạt động trong ngành dược phẩm.
Đúng vậy, mỗi lần Vương Trạch gặp Dương Tiêu anh ta đều bị ăn quả đắng, chưa kể trong lòng Vương Trạch còn mắt cân bằng như thế nào.
Nhìn thấy Dương Tiêu lại dám tham gia sự kiện giao lưu y học này, đúng lúc Vương Trạch có thể mượn cơ hội này làm Dương Tiêu bẽ mặt, trút hét cơn giận này.
Đối với việc thầy Liễu Giang Hà nói kỹ năng y học của Dương Tiêu vượt trội hơn cả ông, theo quan điểm của Vương Trạch thì điều này là không thể.
Xét cho cùng, Liễu Giang Hà là bác sĩ thiên tài số một ở tỉnh Hà Nam, là một tồn tại nổi tiếng trong lĩnh vực y tế trong nước, nếu kỹ năng y học của Dương Tiêu thực sự: vượt qua Liễu Giang Hà thầy của mình, thì ít nhát Dương Tiêu cũng phải có xuất thân từ Long Lân Các..