Dương Tiêu không muốn gây chuyện, bây giờ những người này không có việc gì lại tìm chuyện, tự nhiên Dương Tiêu sẽ không để những người này muốn làm gì thì làm.
“Thần y Liễu mời anh? Mẹ kiếp sao mặt anh lại dày như: vậy?” Điền Chấn Hưng nghe xong vô cùng khinh thường sâu sắc trong lòng.
Anh ta không tin Liễu Giang Hà một chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực y học sẽ mời một nhân vật nhỏ không có sức ảnh hưởng như Dương Tiêu, chắc chắn Dương Tiêu trà trộn đi vào.
“Tên này thật không biết xấu hổ! Một thằng phế vật vô dụng như anh có tư cách gì để thần y Liễu mời anh?”
“Đúng vậy, anh là cái thá gì? Còn dám ăn to nói lớn ở chỗ này, thần y Liễu mời anh đến, anh cũng không soi gương xem mình có đức hạnh gì!”
Một nhóm bác sĩ đều chế nhạo, bọn họ không thèm tin những điều vô nghĩa mà Dương Tiêu nói.
Nhìn những gương mặt khinh thường mình trước mặt này, Dương Tiêu cũng không tức giận, thờ ơ nói: “Tôi thay mặt tập đoàn Tuyết Tiêu tới đây!”
Cái gì! Tập đoàn Tuyết Tiêu?
Vừa dứt lời, tất cả những người khinh thường Dương Tiêu có mặt tại hiện trường đều thay đổi biểu cảm.
Ngay cả Vương Trạch đứng xem kịch hay cũng không thể bình tĩnh, không ngờ Dương Tiêu lại nói ra lời như vậy.
“Thay mặt cho tập đoàn Tuyết Tiêu? Thật hay giả?” Một người ngạc nhiên hỏi.
Phải biết rằng, tập đoàn Tuyết Tiêu vừa mới thành lập, tài khoản nội bộ doanh nghiệp đã có tròn ba tỷ tệ, ngoài ra theo đơn đặt hàng của các gia tộc lớn của thành phố Trung Nguyên, hiện tập đoàn Tuyết Tiêu ở thành phố Trung Nguyên như mặt trời ban mưa, định giá thị trường sắp chạm mốc bốn tỷ tệ.
Thậm chí, nhiều bác sĩ điều trị có mặt tại đây còn chuẩn bị nộp hồ sơ xin làm nhân viên kiểm tra chất lượng y tế trong tập đoàn Tuyết Tiêu.
Dù sao thì phúc lợi bên trong tập đoàn Tuyết Tiêu tốt hơn nhiều lần so với trong bệnh viện, công việc của thanh tra chất lượng còn vô cùng nhàn nhã.
Điền Chấn Hưng trợn tròn mắt: “Anh thay mặt cho tập đoàn Tuyết Tiêu?”
Ngoài rất nhiều bác sĩ tham gia sự kiện giao lưu y học hôm nay ra, còn lại là tập đoàn dược phẩm địa phương có quy mô lớn ở Trung Nguyên.
Dương Tiêu nói anh thay mặt tập đoàn Tuyết Tiêu đến, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Điền Chấn Hưng.
“Đúng vậy, tôi thay mặt tập đoàn Tuyết Tiêu tới đây!”
Dương Tiêu nhẹ giọng nói.
Lần này sự xuất hiện của Dương Tiêu là đại diện cho ý nghĩa của tập đoàn Tuyết, những lời của Dương Tiêu là sự: thật.
Khi tất cả mọi người đều sửng sốt, Vương Trạch khinh thường nói: “Anh thay mặt cho tập đoàn Tuyết Tiêu?
Khoác lác cái gì vậy? Anh cho rằng trong tên của tập đoàn Tuyết Tiêu có chữ Tuyết chữ Tiêu thì là của anh à? Bây giờ ai mà không biết người đứng đầu tập đoàn Tuyết Tiêu là Long Ngũ!”
Nghe Vương Trạch nói, tất cả mọi người đều gật đầu công nhận.
Trong phút chốc, tất cả mọi người nhìn Dương Tiêu với ánh mắt càng tệ hơn, cứ như những gì Dương Tiêu nói đều là do Dương Tiêu bịa ra.
“Anh dám đùa tôi?” Đôi mắt Điền Chấn Hưng đột nhiên tràn đầy lửa giận.
Nếu Dương Tiêu thực sự thay mặt cho tập đoàn Tuyết tới đây, thì trước khi động vào Dương Tiêu, Điền Chắn Hưng thực sự sẽ phải cân nhắc.
Dù sao thì tập đoàn dược phẩm Điền thị không phải là đối thủ của tập đoàn Tuyết Tiêu.
Sắc mặt của Dương Tiêu đột nhiên đen lại: “Đùa anh? Anh cho rằng tôi cần thiết đùa sao”.