CHƯƠNG
Cả tòa thương mại rộng lớn này đều là sản nghiệp của Cung gia, nữ nhân viên bán hàng này đương nhiêu hiểu rõ chuyện này, nhưng điều khiến cô kinh ngạc chính là Cung Danh gia chủ Cung gia vậy mà lại có quen biết với tên nghèo nàn trước mặt này, điều này khiến cho nhất thời không rét mà run.
Ông trời của tôi ơi, bản thân không phải đã đụng phải tắm thép nóng rồi chứ? Nữ nhân viên bán hàng nghĩ thầm.
Khi nhìn thấy người đến là Cung Danh, Dương Tiêu cười nhạt nói: “Thật trùng hợp, Cung tiên sinh như thế nào lại đến đây?”
Cung Danh giây phút này vô cùng cung kính khi nhìn thấy Dương Tiêu, căn bản không hề có dáng vẻ người trên kẻ cả.
Bản thân ông là gia chủ của gia tộc lớn mạnh nhất Trung Nguyên, Cung Danh cũng là người vô cùng có tầm nhìn xa trông rộng, chỉ cần liên quan đến Dương Tiêu, ông đều cho người đi điều tra rõ ràng.
Không những y thuật xuất thần nhập hóa, còn có sở trường âm nhạc, chiều hôm nay trong buổi hòa nhạc của Lãng Lãng còn diễn tấu bản hòa tấu Song of Herding Sheep, kinh động bốn phương.
Ngoài những điều này, Dương Tiêu còn có quan hệ không tệ với Lý Minh Hiên, thiếu chủ của Đông Hải đệ nhất thế gia, có quen biết với một trong những người cầm đầu của vùng đất xám Trung Nguyên, những điều này đã phá vỡ hoàn toàn nhận định của ông về Dương Tiêu. Cho đến hiện tại, nếu có bắt kỳ ai dám nói Dương Tiêu là một tên phế vật vậy thì Cung Danh ông sẽ là người đầu tiên đúng ra dè bỉu khinh thường.
Cung Danh cười nói: “Trung tâm thương mại này là sản nghiệp của Cung gia, tôi mỗi tháng đều sẽ dành chút thời gian để đến đây kiểm tra, không biết Dương tiên sinh có gặp phải vấn đề phiền phức gì hay không?”
“Một chút việc nhỏ nhặt mà thôi!” Dương Tiêu cũng không muốn vì chuyện này mà làm phiền đến Cung Danh.
Đường Đường tức giận không thôi, cô nhìn sang Cung Danh nổi giận phừng phừng nói: “Chú Cung à, hôm nay là ngày sinh nhật của cháu, anh rễ vốn muốn tặng quà mừng, nhưng lại bị cô ta khinh thường, còn sỉ nhục cháu cùng anh rễ là kẻ nghèo hèn, quá đáng hơn khi muốn hai người chúng cháu phải biến đi.”
Vừa nói, Đường Đường liền chỉ tay về phía nữ nhân viên bán hàng kia.
Ò? Còn có chuyện này sao?” sắc mặt Cung Danh lập tức trở nên khó coi.
Dương Tiêu dù sao cũng là ân nhân của Cung gia, trước đây đã từng cứu mạng cho ba ruột của ông, hiện tại con gái bảo bối Cung Linh Nhi hiện tại càng có hứng thú với Dương Tiêu, dù cho trên phương diện nào thì ông cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được.
Lại nói, trong ngày sinh nhật của người ta lại buông lời xỉ nhục, chuyện này dù như thế nào cũng là chuyện cực kỳ không tôn trọng người khác.
Nhận thấy khí lạnh tỏa ra từ người Cung Danh, nữ nhân viên bán hàng cả người run rẫy, vội vàng bước đến trước mặt Cung Danh sởỏn tóc gáy nói: “Cung tiên sinh, tôi sai rồi, tôi sẽ xin lỗi hai người bọn họ!”
“Thật sự xin lỗi!” vừa nói, nữ nhân viên bán hàng liền hướng về phía Dương Tiêu cùng Đường Đường, hoảng sợ nói.
Cũng vì giữ lại được công việc của mình, cô ta không thể không lựa chọn khom lưng khuất phục. Nhưng đáng tiếc Dương Tiêu căn bản không dễ bị qua mặt như vậy. Nếu như bản thân không tiền không quyền thế, không biết hôm nay sẽ bị người khác đối xử như thế nào. Hơn nữa, bản thân vừa rồi cũng đã thanh toán hơn năm triệu, không lẽ năm triệu này thanh toán cũng uỗng phí rồi hay sao?
“Hừ! Đường Đường ghét ác như thù, cô tuyệt đối sẽ không tha thứ cho loại người này.
Cung Danh hiểu rõ ý của Dương Tiêu, ông liền cầm lên điện thoại gọi đến một số điện thoại. Không lâu sau đó, một người đàn ông trung niên liền vội vàng gấp gáp chạy đến hiện trường: “Cung tiên sinh, thật ngại quá, tôi là Trương Minh, là tổng giám phụ trách cửa hàng Hermès tại thành phố Trung Nguyên, tôi nhất định sẽ cho ngài một lời giải thích hoàn hảo nhất!”
Cung Danh trầm giọng nói: “Không phải giải thích với tôi, mà là giải thích với Dương tiên sinh kìa!”
“Tôi đã hiểu, tôi đã hiểu!” Cung Danh trịnh trọng gật đầu.
Nhìn người vừa bước đến, nữ nhân viên bán hàng càng thêm kinh ngạc. Không sai người đàn ông trung niên kia chính là tổng giám phụ trách các cửa hàng túi xách chính hãng của nhãn hiệu Hermès trên toàn thành phố Trung Nguyên. Nếu như tổng giám đã muốn làm khó, thì những ngày tháng tốt đẹp của cô cũng đã đến đường cùng rồi.
Trương Minh hận không thể một tát đánh chết nữ nhân viên bán hàng này, đồ ngốc này vậy mà lại đắc tội bạn bè của Cung gia, thật sự la chán sống rồi mà.
Cung gia dù sao cũng là gia tộc đệ nhất tại thành phố Trung Nguyên, nếu như hôm nay không có một lời giải thích rõ ràng cho Cung Danh, chỉ e rằng thương hiệu Hermès tại thành phố Trung Nguyên này không còn cách nảo tiếp tục được nữa.
Trương Minh sắc mặt trầm trọng nhìn nữ nhân viên bán hàng nói: “Bắt đầu từ hôm nay cô đã bị đuỏi việc, cũng vì sai lầm của mình, cô sẽ bị trừ một tháng tiền lương; hiện tại cô có thể cuốn xéo rồi!”
Cái gì? Bị đuổi việc sao?
Khi nghe thấy những lời này, nữ nhân viên bán hàng giống như chịu phải hàng ngàn vạn cú đã kích, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy trắng.
Cô vắt vả cực khổ, không dễ dàng gì mới có thể leo lên được vị trí phó cửa hàng này, một tháng tiền lương hiệu quả cũng phải được hai vạn, công việc tốt như vậy nếu như thật sự để vuột mắt có khi sẽ không tìm lại được.