CHƯƠNG
Nhìn khuôn mặt mũi đầy nước mắt của Đường Hạo, trong mắt Đường Mộc Tuyết tràn đầy sự chán ghét.
Cô vô cùng chắc chắn tất cả những chuyện này là do Đường Hạo gây ra, chỉ vì mục đích trả thù, Đường Hạo có thể vu oan giá họa, khiến cho danh tiếng của cô bị tổn hại, những chuyện này khiến cho trong lòng Đường Mộc Tuyết vô cùng tức giận.
Đường Thiên Hỗ nhìn sang Đường Mộc Tuyết nói: “Mộc Tuyết, Hạo Hạo chỉ là nhất thời xúc động, mới phạm phải sai lầm như vậy, ta đã nghiêm khắc phê bình nó; chúng ta đều là người một nhà, có nhất thiết phải gửi thư luật sư không?”
Thư luật sư? Hai vợ chồng Đường Kiến Quốc, Triệu Cầm ngơ ngác nhìn nhau.
“Mộc Tuyết, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?” Đường Kiến Quốc nghiêm túc hỏi.
Đường Mộc Tuyết ủy khuất đem toàn bộ sự việc ra kể lại một lần, Triệu Cầm tức giận nói: “Cái gì? Còn có chuyện như vậy?
Đường Hạo cậu cũng bỉ ổi quá đi! Cậu có biết Mộc Tuyết cũng là em gái cậu, vậy mà cậu lại có thể đối xử với nó như vậy, thật sự không thể tha thứ được.”
“Tôi sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi!” Đường Hạo vô cùng hối hận nói.
Nghĩ đến phía sau Đường Mộc Tuyết có Lý Minh Hiên chống lưng, nghĩ đến bản thân không lâu nữa phải vào ngồi tù, Đường Hạo sợ hãi đến mức muốn ngất xỉu.
Đường Kiến Quốc sắc mặt trầm xuống, mặc dù vợ chồng bọn họ không có chút tài cán gì, nhưng ít nhất cũng không thể trơ mắt nhìn con gái mình chịu sỉ nhục.
Đường Thiên Hỗ thở dài, nhìn Đường Kiến Quốc nói: “Lão tam, Hạo Hạo vẫn còn nhỏ, không hiểu chuyện; hai người cũng đừng có tầm nhìn hạn hẹp như nó; hiện tại Hạo Hạo cũng đã đích thân xin lỗi rồi, mọi người hãy tha thứ cho nó đi!”
“Tha thứ cho hắn? Nói thật dễ nghe! Chuyện này nếu người bị hại đổi thành các người, vậy các người có tha thứ cho chúng tôi không?” Triệu Cầm tức giận nói.
Dương Tiêu đứng một bên nét mặt lạnh lùng; ác giả ác báo chính là nói loại người đê tiện như Đường Hạo; dám vu oan giá họa cho vợ tôi; thì đây chính là kết cục của hắn ta.
“Hù!” lúc này Đường Kiến quốc ngồi trên xe lăn không hề cho hai cha con Đường Hạo sắc mặt tốt đẹp.
Đối với một người con gái mà nói, điều quan trọng nhất chính là danh tiếng, danh tiếng của người con gái một khi bị tổn hại, sự nghiệp cũng sẽ bị hủy đi một nửa.
Cả nhà bọn họ hiện tại đều dựa vào Đường Mộc Tuyết làm việc kiếm tiền nuôi cả nhà, hiện nay lại gây ra chuyện lớn như vậy, cho nên không thê trách được tại sao tâm trạng của hai vợ chồng Đường Kiến Quốc, Triệu Cầm lại tức giận đến như vậy.
“Đô Đôi”
Chính vào giây phút giằng co căng thẳng này, điện thoại của Đường Kiến Quốc vang lên, người gọi đến chính là Đường lão thái bà.
“Kiến Quốc à! Chuyện xảy ra ta đã biết cả rồi, Đường Hạo dù sao cũng còn nhỏ, con nên khuyên bảo Mộc Tuyết tốt nhất đừng quá để ý, chỉ cần Đông Hải Lý Gia không tiếp tục gây phiền phức, ta sẽ bù đắp cho Mộc Tuyết một phần thưởng khiến con bé hài lòng!”
Vì cháu nội ruột của mình, Đường lão thái bà không tiếc buông xuống thân phận của mình.
Đường Kiến Quốc nhất thời không nói được lời nào, người đứng đầu gánh vác cả Đường Gia chính là Đường lão thái bà, nếu như không nễ mặt mũi của bà, trừ khi không muốn tồn tại trong gia tộc nữal Triệu Cầm nhìn thấy tiền liền sáng mắt, bà lập tức nói: “Năm mươi ngàn, không, một trăm ngàn, chỉ cần đưa một trăm ngàn chuyện này xem như bỏ qual”
Đường lão thái bà căn bản không màng đến một trăm ngàn này, bà gật đầu: “Được! Tôi đồng ý với các người!”
Trong lúc Triệu Cầm đang vui mừng khấp khởi, Dương Tiêu bước đến cướp lấy điện thoại, cười lạnh nói: “Không có đơn giản như vậy! Một trăm ngàn chỉ là tiền bù đắp tinh thần, nếu muốn thu hồi thư luật sư, nhất định phải để tên Đường Hạo thông báo cho các khách hàng biết Đường Mộc Tuyết là trong sạch!”
“Ngày mai công ty nhất định phải mở cuộc họp, Đường Hạo cần phải đích thân trước mặt mọi người xin lỗi.”
Xin lôi trước mặt mọi người?
Đường Hạo lập tức nén giận, hắn lập tức nhìn tức giận sang Dương Tiêu: “Nơi này làm gì có chỗ cho tên phế vật này lên tiếng? Dương Tiêu anh không muốn sống nữa sao?”
Dương Tiêu lạnh nhạt nói: “Ý của tôi chính là ý của Mộc Tuyết; đúng không Mộc Tuyết?”
“Không sai, nếu như anh không xin lỗi, thì tôi tuyệt đối sẽ không buông tha đâu!” Đường Mộc Tuyết đỏ mắt nói.
Trong điện thoại đột nhiên chìm vào một sự im lặng đáng sợ, cuối cùng Đường lão thái bà quyết định chọn nhượng bộ: “Đường Hạo, ngày mai cháu sẽ xin lỗi Mộc Tuyết trước mặt mọi người!”