Chương :
Sắc mặt Bạch Nguyên Kiệt trở nên thâm trầm, ông cũng biết rằng đứa cháu này của mình đặc biệt lạnh lùng, từ trước đến nay không dễ dàng nhún nhường.
Nếu muốn con bé nhún nhường, nhất định phải dùng thực lực cường mạnh để thu phục.
Bạch Nguyên Kiệt bất lực thở dài nhìn Dương Tiêu: “Anh bạn Dương Tiêu này, tính tình nóng nảy này của đứa cháu gái này, cậu cũng đừng trách, tôi thay mặt con bé xin lỗi cậu vậy!”
“Ông nội, ông có phải đánh giá quá cao người này hay không? Dựa vào cái gì mà ông phải xin lỗi hắn? Nói không chừng tài nghệ cờ vậy của hắn còn không cao bằng cháu đâu!” Bạch Du Tĩnh tức giận nói.
Trước khi Bạch Nguyên Kiệt một lần nữa nỏi giận lôi đình, Dương Tiêu liền lên tiếng nói: “Bạch lão, Bạch tiểu thư đây.
cũng vì muốn tốt cho ngài thôi, cho dù là tôi ra tay, cũng là vì muốn tốt cho ông, cho nên…mục đích của chúng tôi giống nhau, chỉ là về phương diện ý kiến có điểm bát đồng mà thôi! Nhưng chuyện này không có vấn đề gì cả, tôi có thể lý giải được.”
“Đa tạ anh bạn Dương Tiêu thấu hiểu! Du Tĩnh, cháu tự xem thử người ta rộng lượng như thế nào, còn cháu thì như thế nào? Dù sao cũng là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn!” Bạch Nguyên Kiệt trầm mặt nói.
Bạch Du Tĩnh căn bản không chịu được cách này, cô nhìn Dương Tiêu lạnh lùng nói: “Giả vờ, tôi mới không dễ mắc lừa như vậy, muốn tôi tán thành việc anh đại diện thi đấu, vậy thì anh đích thân đấu một trận với tôi, nếu như anh thắng, tôi sẽ khâm phục anh, anh cảm thấy như thế nào?”
“Oh woa! Bạch tỷ chị muốn quyết đấu một trận với Dương Tiêu thật sao?” Cung Linh Nhi bắt đầu trở nên hưng phần.
Cung Linh Nhi biết rằng kỳ nghệ của Bạch Du Tĩnh vô cùng lợi hại, cô cũng đã từng tận mắt chứng kiến khung cảnh Dương Tiêu quyết đấu với Vương Hạo Nhiên ngày kỳ quán khai trường Cát Hưu đến gây rồi.
Nếu như hai người so tài, khẳng định giống như thần tiên đánh nhau, vô cùng đặc sắc.
Bạch Du Tĩnh nghiêm mặt nói: “Không sai, chỉ cần anh thắng được tôi, vậy thì anh sẽ có tư cách đại diện ông nội ra thí đầu!”
Cung Linh Nhi cười hì hì nói: Dương Tiêu, không bằng anh cùng Du Tĩnh tỷ đầu một trận?”
Cung Linh Nhi cùng Bạch Du Tĩnh tình cảm như chị em ruột, cô vô cùng hiểu rõ lòng tự tôn của Bạch Du Tĩnh vô cùng mạnh mẽ, muốn khiến Bạch Du Tĩnh tâm phục khẩu phục, nhất định phải lấy ra bản lĩnh.
“Đến đây! Đền chinh phục tôi đi!”
Chỉnh phục tôi?
Nghe thấy câu nói này của Bạch Du Tĩnh, khóe môi Dương Tiêu chợt co rút.
Bạch Du Tĩnh này không uồng là chị em với Cung Linh Nhi, một người thì nhất định muốn cùng mình thi tài âm nhạc cao thấp, một người thì muốn hắn chinh phục cô, điều này rất dễ dẫn đến hiểu lầm có được không?
Cung Linh Nhi đứng bên cạnh Bạch Du Tĩnh cổ vũ trợ uy nói: “Dương Tiêu, trổ tài đi, mau đến chinh phục Du Tĩnh tý Bạch Nguyên Kiệt cùng Cung Thiên Tè liếc mắt nhìn nhau dở khóc dở cười, dù cho là hai người bọn họ cũng không nhịn được nghĩ lệch lạc.
“Thế nào? Không dám chinh phục tôi sao?” Bạch Du Tĩnh nhíu mày lạnh giọng nói.
Cung Linh Nhi bĩu môi nói: “Dương Tiêu, anh không phải là sợ rồi chứ? Đến cả một người phụ nữ cũng không dám chỉnh phục, còn xem là đàn ông hay không?”
Dương Tiêu tức giận liếc mắt nhìn Cung Linh Nhi: “Cô đúng là thích xem náo nhiệt không ngại to chuyện, đứng thẳng người nói chuyện không sợ đau lưng, tiểu nha đầu, đừng ở nơi này gây chuyện nữa, cô chính là ngại tôi rảnh rỗi hay sao?”
“Chậc!” Cung Linh Nhi không cho rằng như vậy.
Dương Tiêu không cùng cô thi thổi tiêu, chuyện này khiến cho trong lòng Cung Linh Nhi vô cùng không thoải mái.
Hiện tại, Cung Linh Nhi đành mượn cơ hội này để chọc tức Dương Tiêu, đồng thời cô cũng muốn xem thử Dương Tiêu có phải hay không sẽ mang đến cho cô một bát ngờ.
Dương Tiêu chậm rãi bước đến bên bàn cò vây, nhìn Bạch Nguyên Kiệt nói: “Bạch lão, xin mời!”
“Được!” sắc mặt Bạch Nguyên Kiệt ngưng trọng bước đến bên bàn cờ vây.
Bạch Du Tĩnh kinh ngạc, cô thật sự không ngờ rằng Dương Tiêu vậy mà lại đích thân so tài với ông nội của cô.
Dương Tiêu hiểu rằng, Bạch Nguyên Kiệt yêu thích thanh danh, hôm nay nếu như hắn không khiến Bạch Nguyên Kiệt khâm phục khẩu phục, e rằng trong lòng Bạch .