Chương :
Còn tứ đại gia tộc cùng thập đại hào môn, chỉ là sự tồn tại đáng để bọn họ ngước mắt nhìn mà thôi.
Tiêu chí đánh giá các gia tộc hạng nhất ở thành phó Trung Nguyên chính là tổng tài sản của gia tộc phải lên đến ba trăm triệu nhân dân tệ!
Tài sản thấp nhất của một hào môn trong thập đại hào môn cũng ngót nghét gần một trăm triệu nhân dân tệ, chứ đừng nói đến tứ đại thế gia.
Cũng vì vậy, dù cho ở hiện trường có vài người đại diện của các gia tộc hạng nhất, nhưng khi đứng trước mặt Hình Kiến, cũng không có tư cách lên tiếng.
Đường Mộc Tuyết toàn thân run rẫy, nước mắt ủy khuất như muốn tuôn rơi.
Rõ ràng chính là do Đường Dĩnh ở phía sau đẩy cô, vậy thì dựa vào cái gì lại đây mọi trách nhiệm lên đầu cô chứ.
Trong lòng Đường Dĩnh không ngừng cười lạnh, cô hiện tại chính là muốn chỉnh chết hai vợ chồng Đường Mộc Tuyết cùng Dương Tiêu.
Không được! Chuyện này tuyệt đối không được!
Cô không thể không rõ ràng nhận sự uất ức này, càng không thể khiến cho Dương Tiêu phải chịu sự thù hận từ Hình Gia.
Đường Mộc Tuyết hít sâu một hơi, bước đến trước mặt Hình Kiến nói: “Xin chào cục trưởng Hình, tôi là Đường Mộc Tuyết, liên quan đến chuyện làm hư vòng tay phỉ thúy của ngài, tôi cảm thấy vô cùng đáng tiếc, nhưng chuyện này hoàn toàn không phải ý muốn của tôi, là có người ở phía sau đẩy ngã, tôi có thể dùng nhân cách của mình ra làm bảo đảm!”
“Lấy nhân cách ra để đảm bảo? Thật là nực cười!” Đường Dĩnh khinh thường cười một tiếng.
Đường Hạo phụ họa nói: “Đường Mộc Tuyết, nhân cách của cô thì đáng giá bao nhiêu tiền? Cục trưởng Hình một ngày bận rộn biết bao nhiêu chuyện, làm gì có thời gian nghe những lời ma quỷ này của cô!”
Trên khuôn mặt già nua của Đường lão thái thái chỉ có sự khinh thường, bà vô cùng rõ ràng, Đường Mộc Tuyết đứng trước mặt cục trưởng Hình chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi, cục trưởng Hình căn bản sẽ không đẻ ý đến cô ta.
Nhận thấy được Hình Kiến thật sự phẫn nộ, Đường Mộc Tuyết lặp lại lần nữa: “Cục trưởng Hình, xin ông nhất định phải tin tôi!”
“Thứ đồ hỗn đãng này, tôi nhất định sẽ bị các người hại chết!” người đàn ông thô kệch Châu Thương kia, làm sao dám hỗn xược trước mặt Hình Kiến, ông ta chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn Dương Tiêu cùng Đường Mộc Tuyết, sau đó đến trước mặt Hình Kiến nói: “Hình tiên sinh, vừa rồi chính là do ả tiện nhân này làm vỡ vòng tay.
phỉ thúy, tôi vô cùng chắc chắn!”
Liếc mắt nhìn xung quanh sảnh khách sạn, Hình Kiến hít sâu một hơi, khuôn mặt âm trầm tức giận đến mức muốn đóng băng.
Nhìn thấy sắc mặt của Hình Kiến, tất cả mọi người đều biết, Hình Kiến đã tức giận, tuyệt đối tức giận rồi.
Người có thể khiến Hình Kiến đích thân tiếp đãi có thể là người bình thường sao?
Tất cả mọi người ở hiện trường cũng không phải là kẻ ngốc, bọn họ tất nhiên có thể nhận ra được, chiếc vòng tay tám triệu nhân dân tệ kia chính là dùng để tặng cho vị khách quý kia!
Hình Gia chính là sự tồn tại trong danh sách thập đại hào môn của thành phố Trung Nguyên, người xứng đáng nhận được sự tiếp đãi nồng hậu của Hình Kiến cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Không lẽ chính là người của tứ đại gia tộc?
Nghĩ đến việc Đường Mộc Tuyết đã đem bảo bối chuẩn bị tặng cho tứ đại gia tộc phá hư, cả đám người Đường Gia càng vui mừng khắp khởi khi nhìn thấy người mang họa.