Chương :
Ánh mắt Dương Tiêu nhìn thẳng về phía Lý Thần Chiến, khiến cho hắn không nhịn được dâng lên một trận run rẩy, hắn tất nhiên cảm nhận được ánh mắt phẫn nộ từ Dương Tiêu.
Dương Tiêu hừ lạnh một tiếng nói: “Cho đến hiện tại, anh vẫn không có dự định cho tôi một lời giải thích sao?”
Bủn rủn một tiếng, Lý Thần Chiến sợ đến mức toàn thân mồ hôi lạnh, lập tức quỳ xuống nền đất.
“Thuộc hạ biết sail” Lý Thần Chiến khó khăn nuốt một ngụm nước bọt.
Trước đây Dương Tiêu ra lệnh cho hắn điều tra thân phận của Long Ngũ, hắn sớm đã điều tra được, chỉ là thân phận Long Ngũ quá đặc thù, Lý Thần Chiến đây chính là sợ Long Ngũ sẽ cướp đi vị trí vốn có của mình, cho nên vẫn luôn che dầu không bẩm báo lại Dương Tiêu.
Dương Tiêu lạnh giọng nói: “Anh cho rằng chút tâm tư này của anh tôi không nhận ra hay sao? Xem ra năm năm nay anh cũng sống an nhàn quá lâu rồi, Long Ngũ dù sao mười năm trước cũng quy ẩn không tái xuất giang hò, lại nói, nêu như Long Ngũ thật sự muốn tái xuất, chỉ dựa vào một đao anh ta chém Vương Thiên Long, anh nghĩ bản lĩnh của mình có thể chống lại được sao?”
Nếu như không phải hôm nay Long Ngũ xảy ra chuyện, Dương Tiêu thật sự đã quên chuyện này.
Thời gian này, Dương Tiêu vẫn luôn vây quanh Đường Mộc Tuyết, cộng thêm Cung Linh Nhi tùy thời gây phiền phức đến cho mình, khiến cho Dương Tiêu mỗi ngày đều không có thời gian rảnh rỗi.
May mắn đêm nay Đường Mộc Tuyết quay lại công ty lầy quần áo, nếu không hôm nay Long Ngũ thật sự gặp phải nguy hiểm rồi.
Nghe đến câu nói này của Dương Tiêu, trên khuôn mặt hiện lên nét chua xót, tốc độ đao pháp của Long Ngũ khi chém Vương Thiên Long nhanh đến cực điểm, thân thủ hắn tự nhận không bằng, chỉ sợ rằng cũng không cách nào chống cự được một đòn kích sát của Long Ngũ.
Hắn biết rõ Long Ngũ thời kì đỉnh cao mạnh đến mức biến thái, nhưng không nghĩ đến Long Ngũ có thể khủng bố đến mức độ này.
Nếu như Long Ngũ thật sự muốn tái xuất giang hồ, vậy có lẽ hắn căn bản không phải là đối thủ của Long Ngũ.
“Thuộc hạ biết sai!” Lý Thần Chiến đổ mồ hôi ròng ròng nói.
Dương Tiêu chắp tay sau lưng, nhìn Lý Thần Chiến lạnh giọng nói: “Lý Thần Chiến, anh theo tôi cũng đã nhiều năm rồi đúng không?”
“Vâng thưa Điện hại” Lý Thần Chiến thấp giọng trả lời.
“Lý Thần Chiến, anh có biết rằng, chuyện này anh xử lý khiến tôi vô cùng thất vọng!” Dương Tiêu chỉ để lại một câu nói, sau đó xoay người rời khỏi.
Lý Thần Chiến trong lòng chết lặng, hắn biết rằng, Dương Tiêu thật sự thất vọng đối với hắn, e rằng sau này vị trí của hắn trong tim Dương Tiêu đã có sự suy giảm lớn.
Giây phút đó, trên khuôn mặt Lý Thần Chiến tràn ngập nét hồi hận.
Hắn biết rằng, chỉ cần Dương Tiêu cảm thấy thất vọng đối với mình, nếu muốn bù đắp lại là chuyện vô cùng khó khăn.
Trong lòng Dương Tiêu đã hạ quyết tâm, nếu như Long Ngũ thật sự muốn tái xuất giang hò, vậy thì Lý Thần Chiến kia có thể nhường ngôi cho người hiền rồi.