Chương :
Dương Tiêu bối rồi nói: “Anh… anh thật sự khổ quá mà!”
Nói thì nói như vậy, Dương Tiêu không chút do dự mà lây ngay một miếng băng vệ sinh cho Đường Mộc Tuyết.
Đường Mộc Tuyết đỏ mặt nói: “Không được, em đi tắm rửa thay quần áo trước!”
Nhìn Đường Mộc Tuyết đi vào phòng tắm, Dương Tiêu nằm ở trên giường với ánh mắt mờ mịt, lộ ra vẻ khó tả.
Mình và Đường Mộc Tuyết muốn quan hệ thân mật khó đến vậy sao?
Sau khi xử lý xong, Đường Mộc Tuyết nhìn Dương Tiếu với vẻ mặt đỏ bừng, áy náy nói: “Xin… xin lỗi, em thật không ngờ kinh nguyệt lại đến trước, hay là anh cứ làm đi!
Em nghe nói chỉ cần nhẹ nhàng là có thể được.”
“Không được, không được!” Dương Tiêu dứt khoát từ chối.
Đầu tiên, hai ngày đầu kinh nguyệt là nặng nhất, nếu làm thật thì làm sao, không biết Đường Mộc Tuyết bị xuất huyết như thế nào!
Thứ hai, trong kỳ dễ bị nhiễm trùng nhất, nếu Đường Mộc Tuyết vì mình mà bị nhiễm trùng bị bệnh khó chữa, thì sẽ được một mất mười.
Cuối cùng, trong kỳ sức khoẻ phụ nữ là yếu nhất, Đường Mộc Tuyết vẫn là một thân hoàn chỉnh, hành động yêu thương mạnh sẽ chỉ khiến Đường Mộc Tuyết chịu tội mà thôi.
Mặc dù Dương Tiêu không chịu nổi, nhưng anh sẽ không làm tổn thương cơ thể Đường Mộc Tuyết mà không có giới hạn.
Đường Mộc Tuyết ủ rũ nói: “Em thật không ngờ nó lại đến trước, hay anh va chạm một chút, có thể ma sát như dùng tay, không thẻ để anh nghẹn mãi được!”
“Cũng không được!” Dương Tiêu lại từ chối.
Sau khi ma sát như dùng tay quen, tự nhiên sẽ cảm thấy rất hài lòng, nhưng điều này sẽ khiến Đường Mộc Tuyết cảm thấy khó chịu hơn. Mà mình lại cảm thấy vui vẻ, Đường Mộc Tuyết cảm thấy khó chịu, không cần một người phải chịu sự dày vò, một người sảng khoái.
Đường Mộc Tuyết nhìn Dương Tiêu đang không thoải mái, trong lòng như đã có quyết định rất lớn.
“Vậy… chuyện đó, hay anh cởi đồ ra, em xử lý giúp anh!”
Gương mặt Đường Mộc Tuyết xấu hổ như có thể vắt ra nước.
Dương Tiêu kinh ngạc: “Xử lý? Xử lý như thế nào?”
“Dùng… dùng…” Đường Mộc Tuyết nói không nên lời.
Mặc dù không phải người lão làng, nhưng nhìn thấy vẻ mặt Đường Mộc Tuyết khó xử Dương Tiêu cũng biết cách làm của cô.
Dương Tiêu xua tay: “Mộc Tuyết, thật sự không cần! Còn nữa, anh còn chưa tắm, trên người đều dính đầy vi khuẩn.
Không cần như vậy…”
“Lân… lân trước em xem phim đó, không phải đàn ông nào cũng thích sao?” Đường Mộc Tuyết đỏ mặt nói.
Dương Tiêu nhịn không được nở nụ cười: “Mộc Tuyết, không sao, anh có thể nhịn được.”
Đường Mộc Tuyết vô cùng buôn bã, chuyện như vậy hoàn toàn vượt quá dự đoán của cô.
“Hay… hay để em dùng tay giúp anh, không phải đàn ông các anh đều có nghề thủ công truyền thống sao?” Đường Mộc Tuyết nói lại.
Nghe vậy, Dương Tiêu gật đầu.
Vừa rồi anh còn nghĩ mình sẽ vào nhà vệ sinh dùng tay xử lý, không ngờ Đường Mộc Tuyết lại chủ động nói.
Không lâu sau, với sự giúp đỡ của Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu nằm ngắn người trên giường.