Hỗ Trợ Mạnh Nhất [Thực Tế Ảo]

chương 16: 16: làm người đi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hôm nay người ở cửa phó bản Rừng Rậm Bóng Ma ít đi rất nhiều so với hôm qua, trải qua một ngày, cấp bậc của mọi người đều đã tăng lên, cũng không cần đến quét phó bản nhỏ cấp này nữa, bằng lòng tổ đội đi Dã ngoại quét quái thăng cấp, những cao thủ có kĩ thuật tốt kia càng có thể tự mang thuốc solo Dã ngoại.

Có điều người tổ đội quét Phó bản Khiêu chiến vẫn rất nhiều, suy cho cùng Phó bản Khiêu chiến cho không ít đồ tốt, ngoài trang bị, còn có Sách kĩ năng và các loại đạo cụ hữu ích.

Dù sao đã có người chơi nghiên cứu ra đấu pháp phái hèn mọn, thấy tình thế không ổn, nhanh chóng lùi đội lùi phó bản, chỉ cần tốc độ tay thật nhanh, là có thể giữ được cái mạng nhỏ.

Nhiễm Kỳ vốn cho rằng bản thân là người đến cuối cùng, kết quả vừa thấy bản đồ, nhận ra Truy Hồn và Linh Mặc còn sau cả cậu, cũng mới từ Chủ thành bên kia lại đây.

Đợi thêm mấy phút, Dạ Kiêu thông qua bản đồ thấy điểm xanh tượng trưng cho đội viên đã đến đông đủ, vì thế bèn trực tiếp đi mở phó bản: "Đủ người rồi, vào phó bản."

Sau khi vào phó bản, Nhiễm Kỳ đang định lấy Bánh có nhân mình làm ra, lại thấy hai người Truy Hồn và Linh Mặc đến trước mặt bọn họ làm như hiến bảo vật, lấy ra vài cái Bánh có nhân nóng hôi hổi.

Truy Hồn dương dương đắc ý nói: "May mà hai bọn tôi sau khi thấy thông báo bèn về thành trước tiên! Thành công cướp được cái Bánh có nhân!"

"Tiếc là Bánh nhân bí đỏ bị cướp nhanh quá, tụi tui chỉ cướp được một cái, hai loại kia thì thật ra được nhiều hơn chút." Linh Mặc tiếc ghê gớm, có điều rất nhanh lại vui vẻ, "Nhưng mà hai tụi tui cướp được gần hết đấy! Cái bánh này thật sự rất tuyệt, vừa ăn ngon vừa thuộc tính tốt! Cái nhân bí đỏ này cho lão đại đi! Thêm được % vào lực công kích đấy!"

"Cơ mà Bánh nhân trứng hẹ thật quá thơm, nãy ở trên đường tôi không nhịn được ăn một cái!" Truy Hồn chưa hết thèm liếm liếm môi, "Để không phí buff, chốc nữa tôi mới ăn Bánh nhân thịt tươi vậy."

Đồ ăn và thuốc đều có thể thêm buff cho người chơi, song buff giống nhau không thể cùng tồn tại, như Bánh nhân trứng hẹ Truy Hồn mới ăn chẳng hạn, được buff tự động hồi giá trị pháp lực trong phút, nếu hắn ăn tiếp Bánh nhân thịt tươi, vậy thì buff mới sẽ đè mất buff cũ, buff Bánh nhân trứng hẹ chẳng khác nào bị vứt đi.

"Tới tới tới! Mọi người đều nếm thử! Đừng khách sáo!" Truy Hồn cực kì hào sảng dặn mọi người, rồi nhét một cái Bánh nhân thịt tươi và Bánh nhân trứng hẹ vào tay Bạch Nhiễm, "Bạch Nhiễm đại lão, cái Bánh nhân thịt tươi này có thể tăng Phòng thủ, cậu ăn cái này trước, chốc nữa lại ăn nhân trứng hẹ!"

Nhiễm Kỳ nhìn Bánh có nhân trong tay, tâm tình rất là phức tạp.

"Bạch Nhiễm, sao cậu không ăn thế? Cái nhân thịt tươi này ăn cực kì ngon, nãy tui đã ăn một cái, hương vị không kém gì Bánh rán hành đâu!" Linh Mặc thành khẩn bảo.

Truy Hồn cũng nhìn sang: "Phải phải, làm ra cái này cũng là đại lão, có khi các cậu có thể kết bạn với nhau đấy? Kết bạn bằng bếp? Mau nếm thử đi, không chừng có thể có cảm hứng mới!"

Bọn họ không hề cảm thấy người làm ra Bánh có nhân cũng sẽ là Nhiễm Kỳ, trong tư duy của họ, Bạch Nhiễm đại lão có thể làm ra Bánh rán hành cũng đã rất khó tưởng tượng rồi, sao nhanh thế đã làm ra được món ăn mới nữa chứ?

Có điều......!Sự thật thường khó có thể tưởng tượng như vậy.

Ngẫm lại cái giá bạc/cái mà mình định ra, Nhiễm Kỳ lập tức đau lòng thay họ: "Không cần, các anh giữ lại cho mình ăn đi."

"Không cần khách sáo với bọn họ, bọn họ có tiền mà." Dạ Kiêu mở miệng bảo.

Linh Mặc nói: "Đúng đúng đúng, tụi tui có tiền, mua cái này vốn chính là để tăng thực lực cho đội ngũ, Bạch Nhiễm đại lão cậu cứ yên tâm mà ăn đi, ăn xong rồi tụi tui sẽ đi mua tiếp."

Nhiễm Kỳ do dự một lát, cuối cùng vẫn chọn vạch trần chân tướng tàn nhẫn: "Thật ra đống Bánh có nhân đó đều do tui làm......"

Động tác Truy Hồn và Linh Mặc đồng thời cứng ngắc, sau đó đều nhìn về phía cậu bằng ánh mắt không thể tin nổi.

Nhiễm Kỳ gãi gãi mặt, lôi ra một chồng Bánh có nhân thật dày từ ba lô: "Tui cũng mang cho các anh không ít, có hết ba loại nhân, tự các anh chọn đi."

"Ha ha ha ha ha! Lúc tớ thấy thông báo đã đoán có phải cậu không! Nhiễm Nhiễm cậu thật quá tuyệt vời!" Linh Mặc và Truy Hồn trợn mắt há hốc mồm, Cố Lạc lại vui vẻ thật, sung sướng nhào tới, không chút khách khí cầm lấy sáu cái Bánh có nhân từ trong tay cậu, mỗi loại nhân đều cầm hai cái.

"Đúng rồi, đây là khiên của cậu." Nhiễm Kỳ lấy tiếp cái khiên màu đen cậu mới làm xong kia.

【Khiên Thép】

[Cấp bậc giới hạn]: cấp trở lên

[Chức nghiệp yêu cầu]: Chiến sĩ

[Cấp bậc vật phẩm]: cấp B

[Độ bền]: /

[Thuộc tính]: Lực phòng thủ cơ bản +, Sức mạnh +, Thể chất +, Giá trị sinh mệnh tối đa +

"Wow, cái khiên này ngầu thật đấy!" Cố Lạc há to miệng, sau khi nhận lấy lập tức trang bị lên, còn đắc ý bày mấy dáng pose.

"Đại lão, tôi quỳ với cậu luôn." Truy Hồn tan vỡ nói, "Cậu còn cái gì không biết làm không?"

Nhiễm Kỳ nghiêm túc suy tư một lát: "Chắc là không có đâu."

Mọi người: "......"

Xin cậu làm người đi!

Mặc kệ thế nào, Bánh có nhân ngon miệng không thể bỏ qua.

Nhanh chóng tiếp nhận sự thật, Truy Hồn, Linh Mặc và cả Kiếm Chỉ Lưu Niên xúm lại, phân chia Bánh có nhân của cậu, tư thế kia quả thực không khác gì cướp giật.

Dạ Kiêu vốn còn định trả tiền, nhưng Nhiễm Kỳ kiên quyết không lấy.

Đừng thấy giá của cái đống Bánh có nhân đó cao như vậy, thực tế phí tổn cũng chỉ cùng lắm hai, ba đồng bạc, cho người của mình thì có gì mà đau lòng.

"Nhiễm à! Không ngờ cậu còn có thiên phú thế này! Lần sau đổi chút nguyên liệu nấu ăn, sau khi tụi mình offline làm mấy món ngon nhé?!" Cố Lạc vừa ngấu nghiến gặm Bánh nhân thịt tươi, vừa cười tủm tỉm quàng vai Nhiễm Kỳ.

Tuy rằng mỹ thực có thể thoải mái thưởng thức trong game thật sự rất không tồi, nhưng tóm lại không giống ăn trong hiện thực, thiếu cảm giác chắc bụng và thỏa mãn, nếu Nhiễm Kỳ có thể nấu ăn ngon như vậy trong game, trong hiện thực nhất định cũng có thể.

"Được á." Nhiễm Kỳ thật ra cũng nghĩ giống thế.

Mà đám Truy Hồn lại đều tỏ vẻ hâm mộ ghen tị hận —— nếu họ cũng là bạn học của Bạch Nhiễm thì tốt rồi.

"Anh! Anh Nhiễm không gì không làm được của em! Xin anh cũng làm cho em một cái vũ khí đi!" Truy Hồn hận không thể nhào qua bám lấy đùi Nhiễm Kỳ.

"Ê, tiết tháo anh đâu?!" Linh Mặc vừa bóc phốt Truy Hồn, cũng vừa nhích đến, "Anh Nhiễm, em cũng muốn!"

"Cả em nữa!" Kiếm Chỉ Lưu Niên không chịu lạc hậu, hô.

"Được thôi." Nhiễm Kỳ vô cùng thoải mái đáp ứng.

Dạ Kiêu cạn lời nhìn cái đám mặt dày này, thật sự không muốn thừa nhận bản thân quen biết họ.

"Để bọn họ tự chuẩn bị vật liệu." Dạ Kiêu thở dài, nhìn về phía Nhiễm Kỳ, "Cậu cũng quá dễ dãi rồi đấy."

"Chuyện nhỏ có mất gì đâu, lại nói không phải chúng ta là đội cố định sao, thực lực tổng thể của mọi người càng tăng, phó bản có thể quét càng nhiều, cũng có lợi với tui mà đúng không?"

"Ừ." Trong mắt Dạ Kiêu nhịn không được lóe lên chút ý cười, bỗng thấy có chút may mắn khi bản thân trước kia biết nhìn, mời được một Mục sư nhỏ toàn năng có tính cách tốt, kĩ thuật tốt, hỗ trợ càng tốt như vậy.

Dạ Kiêu thong thả ăn hết Bánh nhân bí đỏ trong tay, cất số còn lại vào ba lô, tiếp đó nhắc nhở: "Tốt rồi, chuẩn bị vào trận thôi."

"Được!"

Truy Hồn vốn tưởng giống lần trước, dùng mũi tên dẫn quái nhỏ tới, lại không ngờ chỉ bằng một mũi tên đã chớp mắt hạ gục quái nhỏ.

Bấy giờ cấp bậc của bọn họ đều cao hơn rất nhiều so với lần quét trước đó, ngay cả trang bị và kĩ năng cũng tăng lên, càng khỏi nói bọn họ còn đều được buff, đàn quái nhỏ kia căn bản không đủ để bọn họ chém, cách thức trước kia tự nhiên cũng không phù hợp.

"Coca dứt khoát qua dẫn toàn bộ quái lại đây đi." Nếu chớp mắt đã hạ gục được, thì không cần phí thời gian giết từng đám nữa.

"Rõ!" Cố Lạc lập tức xông ra, trực tiếp dẫn một đống quái nhỏ trở về, sau đó mọi người xúm lại, như chém dưa xắt rau, gió cuốn mây tan xử lý hết quái nhỏ.

Có điều ngay lúc bọn họ sắp sửa tiến lên phía trước, trên đầu lại bật ra một thông báo game mới.

【Thông báo hệ thống】 Chúc mừng người chơi [Phong Ba Giang Nam] [Raphael] [Ấm Lạnh Bốn Mùa] [Yên Nhược] [Vô Hoan] [Phụng Thiên] bằng vào thành tích phút giây qua cửa Phó bản Khiêu chiến Rừng Rậm Bóng Ma, cũng được đánh giá cấp SSS, sáng tạo kỉ lục hoàn toàn mới, bổ sung một phần thưởng [Rương báu Vàng].

【Thế giới】 Bờ Ruộng: Wow! Kỉ lục của Dạ Kiêu đại lão bị phá rồi!

【Thế giới】 Nhất Diệp Cô Chu: Có gì mà phải ngạc nhiên thế nhỉ? Lúc Dạ Kiêu đại lão lấy First Killing, mới chỉ đến cấp , đội này phần lớn người đều đã trên cấp , chắc chắn sẽ nhanh hơn chút rồi.

【Thế giới】 Ngắm Hoa Trong Sương: Mị cảm thấy mị lại có thể......!Bản Khiêu chiến Rừng Rậm Bóng Ma =, cần một Mục sư cường lực!

............

Dạ Kiêu hơi hơi nhướng mày: "Động tác bọn họ hơi bị nhanh đấy."

Nhiễm Kỳ cũng có chút kinh ngạc, không ngờ trong đội Giang Nam, đều là người quen ấy.

Không tính Phụng Thiên, chỉ nói Raphael, Vô Hoan và Yên Nhược, thế mà đều là người nhận treo thưởng của cậu, cậu còn gửi Bánh rán hành qua bưu điện cho bọn họ nữa.

"Tức thế nhờ, Raphael khốn nạn kia thế mà nhắn tin khoe với tôi!" Truy Hồn thở hồng hộc bảo, "Chúng ta phải cướp lại kỷ lục!"

"Vấn đề không lớn." Linh Mặc vỗ vai Truy Hồn.

Hiện tại thời gian buff bọn họ còn dư một nửa, có nghĩa trước đó bọn họ đánh quái nhỏ, chỉ tốn bảy, tám phút, chỉ cần xử lý BOSS trong mười phút, là có thể phá vỡ kỉ lục đám Giang Nam.

"Ừ, chuẩn bị mở quái."

Mấy người không dây dưa, nhanh chóng chạy về phía BOSS.

Do bấy giờ cấp bậc bọn họ cao, trang bị cũng tốt, sát thương BOSS gây ra cho họ cũng không hề trí mạng như trước, cho nên lần này khi đánh BOSS Thú nhân, mọi người dứt khoát không tránh không né, trực tiếp đứng tấn tung chiêu, có Nhiễm Kỳ chịu trách nhiệm hồi máu bên cạnh, lượng máu bọn họ thậm chí chưa từng dưới mức %.

Trái lại lượng máu BOSS Thú nhân, lại tụt không phanh như rong huyết, không biết còn tưởng họ đang đánh BOSS nhỏ Bản Kinh nghiệm ấy chứ.

Nhiễm Kỳ thấy một quả Cầu Lửa của Dạ Kiêu trực tiếp đập rớt hơn ngàn máu của BOSS, mới chú ý tới người này thế mà đã cấp , lập tức líu lưỡi.

Dạ Kiêu quả thực là một cái máy luyện cấp vô cảm! Bản thân cậu mới offline nghỉ hai tiếng, sao anh lại thăng một cấp rồi? Sao bảo cấp bậc càng cao thăng cấp càng khó mà???.

Truyện Mỹ Thực

Có điều nhờ sự phát huy xuất sắc của Dạ · pháo đài · Kiêu, bọn họ cuối cùng cũng thành công xử lý BOSS trong phút.

【Thông báo hệ thống】 Chúc mừng người chơi [Dạ Kiêu] [Truy Hồn] [Linh Mặc] [Kiếm Chỉ Lưu Niên] [Coca] [Bạch Nhiễm] bằng vào thành tích phút giây qua cửa Phó bản Khiêu chiến Rừng Rậm Bóng Ma, cũng được đánh giá cấp SSS, sáng tạo kỉ lục hoàn toàn mới, bổ sung một phần thưởng [Rương báu Vàng].

"Ầy, nếu không phải trước đó bị chậm chút, chúng ta còn có thể nhanh hơn." Linh Mặc vờ vịt thở dài, trên thực tế đắc ý viết đầy mặt.

"Ha ha ha, tôi muốn đi cười nhạo thằng nhóc Raphael kia thật nhiều!" Truy Hồn xấu bụng cười to ra tiếng.

Hai người liếc nhau, đều thấy đam mê xấu xa trong mắt đối phương.

Kênh Thế giới lúc này hoàn toàn vỡ nồi, đội mới kia vừa thay thế kỉ lục của Dạ Kiêu, chưa đến vài phút sau, Dạ Kiêu đã lại dẫn đội quét lại kỉ lục, hơn nữa tăng liền tầm phút!

【Thế giới】 Bình Chân Như Vại: Ngưu B ngưu B!

【Thế giới】 Trời Quang Muôn Dặm: Thật ra đội tui cũng qua cửa rồi, cơ mà mất hơn nửa tiếng, chỉ được đánh giá cấp A, cuối cùng cho một cái rương bạc, lấy được mỗi một đôi giày trang bị lục QAQ

【Thế giới】 Bí Bo: Đại lão có thể đăng đồ mở ra từ rương lên đây được không ạ? [emo chảy dãi]

............

Kiếm Chỉ Lưu Niên cũng rất quan tâm đồ trong rương báu, y tỏ vẻ chờ mong nhìn về phía Bạch Nhiễm: "Papa Âu hoàng! Đến lúc cậu phát huy rồi!"

Bọn họ hiện tại đã vô cùng tin tưởng thuộc tính Vua châu Âu của Bạch Nhiễm, đến lúc cần mở rương báu, tất nhiên phải để Bạch Nhiễm đi mở.

Nhiễm Kỳ sáng lạn vui tươi đi lên phía trước, duỗi tay mở rương vàng thứ nhất ra.

【Hệ thống】 Chúc mừng ngài đạt được trang bị [Áo gió Thần Thánh] và đạo cụ đặc biệt [Mảnh vỡ Vực Sâu].

【Áo gió Thần Thánh】

[Cấp bậc giới hạn]: cấp trở lên

[Chức nghiệp yêu cầu]: Cung tiễn thủ

[Cấp bậc vật phẩm]: cấp A

[Độ bền]: /

[Thuộc tính]: Giá trị sinh mệnh +, Kháng vật lý +, Sức mạnh +, Nhanh nhẹn +

"Á a a a a!!! Anh Nhiễm anh chính là anh ruột của em!" Truy Hồn vừa thấy áo gió Cung tiễn thủ, kích động suýt nữa nhảy dựng lên ngay tại chỗ.

Tuy rằng cấp bậc trang bị hơi thấp, nhưng dù sao cũng là trang bị tím, thuộc tính bổ sung còn ghê gớm hơn trang bị lục cấp trên người hắn nhiều lắm!

Lần trước Linh Mặc được Sách kĩ năng của Cung tiễn thủ, lần này áo gió của Cung tiễn thủ tất nhiên thuộc về Truy Hồn, Truy Hồn sung sướng đến nỗi quả thực hận không thể xỉu luôn.

"Anh Nhiễm cố lên! Còn một cái rương nữa!"

Nhiễm Kỳ lại mở rương báu thứ hai ra, bấy giờ cậu lấy được hai thứ đồ —— một cái nhẫn và một quyển Sách kĩ năng.

【Hệ thống】 Chúc mừng ngài đạt được trang bị [Nhẫn Huyết sắc] và [Sách kĩ năng · Kiếm Hồi Hoàn].

【Nhẫn Huyết sắc】

[Cấp bậc giới hạn]: cấp trở lên

[Chức nghiệp yêu cầu]: Tất cả chức nghiệp

[Cấp bậc vật phẩm]: cấp B

[Độ bền]: /

[Thuộc tính]: Công kích vật lý +, Nhanh nhẹn +, Thể chất +, Một đòn trí mạng +

【Sách kĩ năng · Kiếm Hồi Hoàn】

[Cấp bậc được học]:

[Giới hạn chức nghiệp]: Chiến sĩ

[Mô tả cách dùng]: Mở ra là học được kĩ năng [Kiếm Hồi Hoàn].

Xuất chiêu trong chớp mắt, thời gian làm lạnh giây, sinh ra một chút giá trị thù hận, có thể đồng thời tấn công mục tiêu và kẻ địch xung quanh, sát thương tấn công tăng %, theo cấp bậc kĩ năng tăng lên, điểm cộng sát thương tấn công cũng nâng cao.

Nhẫn tuy chỉ là phẩm chất màu xanh da trời, nhưng thuộc tính tuyệt đối là cực phẩm trong loại tấn công vật lý, đặc biệt là thuộc tính Một đòn trí mạng, có thể gia tăng tỉ lệ bạo kích, trong thực chiến cực kì có ưu thế.

Truy Hồn hiện tại có trang phục tím, Linh Mặc cũng đã có Sách kĩ năng Bắn Liền Ba Phát, như vậy chiếc nhẫn này tự nhiên nên chia cho Kiếm Chỉ Lưu Niên.

Còn cuốn Sách kĩ năng cho Chiến sĩ kia, đương nhiên thuộc về Cố Lạc, dù sao thì cậu ta là Chiến sĩ duy nhất trong đội bọn họ.

"Ha ha ha ha, tôi phải chụp hết đồ lấy từ trong rương của chúng ta gửi Giang Nam với Raphael, đám đó đúng là Tù châu Phi chính cống, hai cái rương vàng, chỉ moi được một món trang bị lục và một món trang bị lam!" Truy Hồn không chút khách khí cười nhạo, không hề nhớ rõ đội mình trước kia cũng luôn Phi như thế.

Thật ra giờ vẫn là giai đoạn đầu trò chơi, trang bị lục và trang bị lam đều không tính là tệ, nhưng đặt cạnh nhau mà xem, so sánh đồ mà đội Giang Nam mở được với đồ mà Nhiễm Kỳ mở được với nhau, đó chính là một trên trời một dưới đất.

"Tôi cũng chụp ảnh cái nhẫn gửi cho Vô Hoan và Tiểu Tứ (-> Ấm Lạnh Bốn Mùa)." Kiếm Chỉ Lưu Niên treo điệu cười khiêm tốn trên mặt, Vô Hoan cũng là Thích khách giống y, Ấm Lạnh Bốn Mùa là Cuồng Chiến sĩ buff toàn lực, chiếc nhẫn này đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối là tồn tại khiến người ta đỏ mắt.

Linh Mặc lại càng thẳng thắn khoe lên Kênh Thế giới.

【Thế giới】 Linh Mặc: Nghe đồn có người muốn thấy tụi tui có được cái gì hẻ? He he he [Áo gió Thần Thánh] [Nhẫn Huyết sắc] [Sách kĩ năng · Kiếm Hồi Hoàn]

【Thế giới】 Vô Hoan: Làm người đi!

【Thế giới】 Raphael: Làm người đi!

【Thế giới】 Ấm Lạnh Bốn Mùa: Cầu xin các bố làm người đi! [emo hộc máu] [emo hộc máu]

【Thế giới】 Phong Ba Giang Nam: Dạ Kiêu, cậu cũng không quản?

【Thế giới】 Bình Chân Như Vại: Đây là đã xảy ra chuyện gì? (⊙_⊙)

【Thế giới】 Trời Quang Muôn Dặm: Đội trưởng hai đội hình như có quen biết......!Quả nhiên bạn bè đại lão cũng là đại lão......![emo cắn khăn tay]

【Thế giới】 Nhất Diệp Cô Chu: Đây là hai cái rương mở ra được? Một món trang bị tím, một món trang sức, thêm cả một quyển Sách kĩ năng! Đều là đồ tốt xác suất rớt siêu thấp đó! Vận may này hình như cũng hơi bị tốt quá rồi đấy?! Gớt nước mắt ghen ghét......

【Thế giới】 Bí Bo: Cái giọng này......!Mị cảm giác đội kia chắc chắn khá là Phi......![emo bịt mồm]

【Thế giới】 Ngắm Hoa Trong Sương: Các đại lão, làm người đi!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio