Bởi vì người sở hữu Bản đồ Kho báu là Nhiễm Kỳ và Dạ Kiêu, vì thế chỉ khi bọn họ tổ đội hai người với nhau, mới có thể giải trừ phong ấn Bản đồ Kho báu, thấy tọa độ cất giấu kho báu.
Do đó hai người bọn họ đành tạm rời khỏi đội ngũ, tổ riêng một đội.
Bấy giờ hai người lại lôi tấm Bản đồ Kho báu kia ra, bản đồ trên tấm da dê lập tức trở nên rõ ràng hơn, đồng thời có thể thấy một nơi nào đó trên bản đồ xuất hiện điểm tọa độ rõ ràng.
Hai người đi theo chỉ dẫn của bản đồ, xuyên qua cổng truyền tống, đi tới Mai Cốt Chi Địa.
Mai Cốt Chi Địa là map trung cấp cho cấp - , cấp bậc quái vật nơi này đều rất cao, vẫn có uy hiếp nhất định với Nhiễm Kỳ, cho nên Dạ Kiêu nói thẳng với Nhiễm Kỳ: "Bám sát tôi."
"Được!"
Dạ Kiêu tuy cũng mới cấp , song thuộc tính của anh đã vượt xa người chơi cấp bình thường rất nhiều, bởi vậy cũng không để quái nhỏ và quái vừa của map này vào mắt, gần như giết thẳng một đường về phía điểm tọa độ.
Mà Nhiễm Kỳ thì một tấc không rời theo sát phía sau Dạ Kiêu, ngoan ngoãn ké kinh nghiệm.
Quái vật nơi này chẳng những cấp bậc cao, cũng giàu hơn, nói chung đều sẽ rớt vài đồng hoặc chút ít vật liệu.
Nhiễm Kỳ ỷ vào ba lô mình đủ lớn, không phí xíu nào gom hết các thứ đồ rớt từ quái nhỏ, thịt muỗi dù gì cũng là thịt mà.
Dạ Kiêu thấy cậu chốc chốc lại chạy ra nhặt đồ, sau đó lại chạy chậm về đi theo mình, cứ như con hamster thành tinh nghiện tích trữ hàng vậy, đáy mắt không khỏi lóe lên ý cười: "Dù gì cậu cũng là đại phú hào top Bảng Tài phú, sao mà cả cái đống rác rưởi đó cũng không tha vậy?"
Nhiễm Kỳ không ngờ Dạ Kiêu sẽ chú ý tới cử động nhỏ của mình, lập tức đỏ bừng mặt.
"Tui quen rồi......!Nhiều ít gì cũng là tiền hết......" Nhiễm Kỳ vội lảng sang chuyện khác, "Hình như chúng ta sắp tới rồi! Chắc là ngay phía trước á!"
Dạ Kiêu bèn rất nể tình không nói gì nữa, dẫn theo Nhiễm Kỳ tiếp tục đi về phía điểm tọa độ.
Rất nhanh, bọn họ đã tới vị trí tọa độ được đánh dấu.
Trên người Nhiễm Kỳ có xẻng nhỏ dùng để thu thập, bèn chủ động nhận nhiệm vụ đào đất, song cậu đào tại chỗ rất lâu, đào hẳn ra một cái hố rất sâu rồi, cũng chưa đào ra cái gì.
"Hay tụi mình cùng đào đi?" Nhiễm Kỳ cảm thấy có lẽ là vì bọn họ cùng có được Bản đồ Kho báu, vậy nên cũng cần cả hai cùng đào mới đào được đồ.
"Tôi không có xẻng." Dạ Kiêu nghĩ nghĩ, đoạn bảo, "Tôi bảo Truy Hồn gửi một cái qua đây bằng đường bưu điện vậy."
"OK."
Truy Hồn và Linh Mặc về Chủ thành dạo Khu Giao Dịch, để bọn họ gửi giúp qua bưu điện là cách nhanh nhất.
Không lâu sau, bưu kiện của Truy Hồn đã đến, sau khi Dạ Kiêu có xẻng, cũng bắt đầu công việc đào kho báu.
Lần này, hai người mới đào hai nhát, đã nghe thấy tiếng "Keng" thanh thúy, hai người đều cảm giác bản thân đào được thứ gì đó.
Bọn họ nhanh tay lên, đào hết đám đất xung quanh, sau đó cùng đào ra hai hòm rương báu nhỏ bằng bàn tay.
Dạ Kiêu đào được một cái rương đồng tỏa ánh sáng ảm đạm, Nhiễm Kỳ lại đào ra một cái rương vàng tỏa ánh sáng lộng lẫy, so sánh hai bên với nhau, càng thấy rương nhỏ trong tay Dạ Kiêu có vẻ xấu xí, rách nát lại bất lực.
Dạ Kiêu: "......"
Nhiễm Kỳ nhịn cười, mở miệng: "Tụi mình đây mở rương báu ra đi?"
Dạ Kiêu mím môi, mở rương đồng của mình ra.
【Hệ thống】 Chúc mừng ngài đạt được [Cái khố của Jesus].
【Cái khố của Jesus】
[Cấp bậc]: cấp D
[Mô tả]: Miếng vải quấn hông Yêu tinh, tả tơi không có tác dụng gì, bán cho Cửa hàng đi.
"Phụt......" Nhiễm Kỳ nhịn nữa nhịn mãi, nhưng thật sự nhịn không nổi, cười ra tiếng, xem ra đám Truy Hồn đúng là nói không sai, trên phương diện mở rương, vận khí của Dạ Kiêu thật sự quá nát.
Dạ Kiêu hết cách liếc cậu, thúc giục: "Đến lượt cậu mở."
Nhiễm Kỳ bấy giờ mới thôi cười, mở rương vàng trong tay ra, sau đó có được một cái chìa khóa loang lổ gỉ sét.
【Thông báo hệ thống】 Người chơi [Dạ Kiêu] [Bạch Nhiễm] đang trên đường đi tìm kho báu thì phát hiện chìa khóa mở ra Bí cảnh Long Hồn, trọng bảo của Bí cảnh sắp hiện thế, mời người chơi nhanh chóng tiến vào thăm dò Bí cảnh.
Cùng lúc thông báo hệ thống phát ra, mặt đất đột nhiên sụp đổ, lộ ra một địa đạo âm u tối đen.
Dạ Kiêu và Nhiễm Kỳ liếc nhau, cùng đi vào, cửa vào địa đạo sau khi hai người tiến vào, chậm rãi khép lại rồi biến mất.
"Đm đm đm, anh thật quỳ với Nhiễm ca, thế mà đụng kỳ ngộ thật! Còn là Phó bản Bí cảnh nữa!" Sau khi Truy Hồn thấy thông báo hệ thống thì kích động không thôi.
"Bình tĩnh bình tĩnh, đều là thao tác cơ bản." Linh Mặc bình tĩnh nói, "Em có dự cảm, lần này anh Nhiễm chắc chắn có thể mở ra thứ càng tốt hơn!"
"Anh Nhiễm nhất định là con ruột của GM!"
Khi cửa vào phía sau hai người đóng lại, chút ánh sáng vốn chiếu trên đầu xuống cũng biến mất theo, trong địa đạo lập tức trở về một mảng tối om.
Mặt đường dưới chân gồ ghề gập ghềnh, có vài nơi còn có rêu xanh linh tinh, vừa ướt vừa trơn, vô cùng khó đi.
Tố chất thân thể của Dạ Kiêu cực tốt, trải qua sự thay đổi số liệu khi vào game rồi, vẫn giữ được thực lực của anh như cũ, cho nên ngũ cảm của anh nhạy bén hơn người thường nhiều lắm, tối thế này không ảnh hưởng gì đến anh, nhưng đối với con gà còi như Nhiễm Kỳ, thì rất khổ.
Sau khi Nhiễm Kỳ vừa dẫm phải vạt pháp bào của mình, lại suýt nữa trượt chân, Dạ Kiêu bất đắc dĩ duỗi tay dắt cậu đi: "Tôi dẫn cậu vậy, chú ý dưới chân."
Trong bóng tối, xúc cảm trở nên cực kì nhạy bén, Nhiễm Kỳ có thể cảm nhận được độ ấm truyền đến từ bàn tay Dạ Kiêu, mặt cậu không hiểu sao đỏ lên.
Cậu có chút ngượng ngùng mở miệng nói lời cảm ơn: "Cảm ơn."
"Không có gì."
Chất giọng du dương êm tai của Dạ Kiêu truyền tới từ bên tai, vì cách rất gần, Nhiễm Kỳ thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở phun bên tai mình khi Dạ Kiêu nói chuyện, mặt cậu không biết cố gắng càng đỏ bừng lên.
May là xung quanh tối hù, sẽ không bị người ta nhận ra......
Thuật Cầu Lửa của Dạ Kiêu là kĩ năng tấn công, cũng không thể gói gọn trong lòng bàn tay dùng như công cụ chiếu sáng giống trong phim hoạt hình được, nhưng có thể dùng để làm bốc hơi hết nước đọng trên mặt đất và dọn sạch rêu xanh, thuận tiện chiếu sáng một chút con đường ở phía trước.
Bởi vậy mỗi khi anh đi được một khoảng, thì sẽ ném ra một Cầu Lửa.
Địa đạo này thật sự dài vô cùng, đi chừng phút, hai người mới rốt cuộc đến một nơi trống trải.
Dạ Kiêu lại ném Cầu Lửa lần nữa, soi tình cảnh phía trước.
Xuất hiện trước mắt bọn họ chính là ba cánh cửa lớn được điêu khắc hoa văn cổ xưa, cửa lớn làm bằng thanh đồng, thoạt trông rất nặng, bề mặt loang lổ gỉ sét, có lẽ cũng đã lâu đời rồi.
Nhìn từ bề ngoài, ba cánh cửa có vẻ giống hệt nhau, vì thế để chọn đi cửa nào thật sự chỉ có thể nhờ vào trực giác.
"Đi cửa nào?" Dạ · dân bản xứ Châu Phi · Kiêu không hề do dự nhìn về phía Nhiễm · quý tộc Châu Âu · Kỳ.
"Bên trái?" Nhiễm Kỳ hơi không chắc chắn.
Thật ra cậu cũng không biết nên đi đường nào, chẳng qua có câu nói "Nam bên trái, nữ bên phải, nhân yêu (-> nam giả nữ/nữ giả nam/chuyển giới) đi giữa", thế nên cậu mới chọn bên trái......
"Vậy bên trái." Dạ Kiêu liếc qua cánh cửa bên phải trực giác mình muốn chọn kia, rồi quyết đoán từ bỏ ý định của mình, ném ra thêm một Cầu Lửa, chiếu sáng vị trí cánh cửa bên trái đó, "Đi mở cửa đi."
Nhiễm Kỳ nhanh nhẹn tiến mấy bước, lấy ra chìa khóa có được mới nãy mở rương báu, mở khóa cánh cửa bên trái.
Nhưng mà khi cậu duỗi tay đẩy cửa, cửa lớn lại không hề xê dịch.
Nhiễm Kỳ: "......"
Thể chất chỉ có cấp E thật xin lỗi quá đi.
Dạ Kiêu cười khẽ tiến lên hỗ trợ, dễ dàng đẩy cửa ra, do bị gỉ sét, cửa lớn phát ra tiếng "kẽo kẹt kẽo kẹt" khiến người ta ghê răng.
Sau khi đẩy cửa lớn ra, Nhiễm Kỳ duỗi tay định rút chìa khóa xuống, lại làm thế nào cũng không được.
Dạ Kiêu bảo: "Không sao đâu, cứ cắm như vậy đi."
Phía trong cửa lớn vẫn là một cái thông đạo tối om như cũ, Dạ Kiêu lại giữ chặt tay Nhiễm Kỳ, dẫn theo cậu thật cẩn thận bước đi.
Có điều dọc đường không có cơ quan, cũng không có ám khí, hai người thế mà thuận lợi đi qua một cái cổng đá, đến một căn phòng rộng mở, quả thực thông thuận đến hơi khó tin.
Vách tường trong phòng được khảm dạ minh châu, tỏa ra ánh sáng lấp lánh chiếu rọi cả phòng.
Căn phòng có vẻ trống trơn, ngoại trừ bàn ghế đá được bày ở giữa, cũng chỉ còn lại bích họa trên tường, nhưng khắp phòng đều phủ một tầng bụi dày, nhìn không rõ trên tường rốt cuộc vẽ mấy thứ gì.
Khi Dạ Kiêu đang tự hỏi phải làm thế nào để phủi sạch đống bụi, Nhiễm Kỳ đã bắt đầu lục ba lô.
Ban nãy Nhiễm Kỳ nhặt rác cả một đường, trong túi cậu thứ linh tinh gì cũng có, sau đó Dạ Kiêu lập tức thấy Nhiễm Kỳ lấy ra một miếng vải quen mắt, bắt đầu chùi tường......
"Đây là......" Dạ Kiêu có chút không dám tin mở miệng.
"À, đây là mảnh xà lỏn của anh mới nãy, tui nghĩ bán cho Cửa hàng cũng có thể đổi ra đồng, thế là tui bèn nhặt lên." Nhiễm Kỳ nói, cảm thấy có hơi xấu hổ xíu, "Giờ dùng để phủi bụi thật ra khá là hay á!"
Dạ Kiêu: "......"
Mặc kệ thế nào, cái giẻ lau vốn là xà lỏn này thế mà lại rất hữu ích, bụi trên tường rất nhanh đã bị phủi xong, bích hoạ bị che đậy lập tức lộ ra.
Bức bích họa này đại khái giảng giải chuyện xưa về một con rồng và một người con gái nhân loại.
Khi rồng vẫn còn là một quả trứng đã được cô bé nhặt, bọn họ cùng nhau lớn lên, kết ra tình cảm sâu sắc.
Thế nhưng Pháp sư Vong Linh thành lập Quân đoàn Vong Linh, tấn công đất nước của cô bé, nhà cửa cô bé bị hủy hết, rồng mang cô bé đi thoát khỏi trận chiến tranh.
Nhiều năm sau, cô bé lớn lên, trở thành một Pháp sư Quang Minh, cùng rồng giết trở về, đoạt lại nhà cửa của mình, trở thành một Nữ vương.
Rồng và cô bé có tình cảm sâu sắc, ngay cả khi cô bé mất, nó cũng vẫn luôn bảo vệ phần mộ của cô bé.
Chỉ là, qua mấy ngàn năm, ngay cả rồng cũng sẽ chết, nhưng nó vẫn để lại hồn phách bản thân bảo vệ cô bé —— cũng khó trách phó bản này được gọi là Bí cảnh Long Hồn.
Có điều bọn họ đã rõ chuyện xưa và bối cảnh phó bản rồi, nhưng tiếp theo nên làm gì đây?
Trong phòng ngoài bàn ghế và bích hoạ thì lại không còn gì khác, cũng không thấy mấy thứ như thông đạo.
"Hẳn là có cơ quan, chúng ta tìm kĩ chút."
"Được."
Hai người tìm một vòng quanh phòng, hận không thể lật hết cả các vết rạn trên sàn nhà ra nhìn, song vẫn không thu hoạch được gì.
"Đưa tôi miếng vải cậu phủi bụi trước đó." Dạ Kiêu chợt nói.
Nhiễm Kỳ hơi sửng sốt, rồi nhét miếng vải bẩn thỉu vào trong tay anh.
Dạ Kiêu dùng mảnh vải chùi bụi trên bàn, rồi họ liền thấy giữa bàn rõ ràng có một cái lỗ khóa.
Nhiễm Kỳ: "......"
Thôi được, tìm hồi lâu, cơ quan thế mà ngay nơi lồ lộ như vậy.
"Chắc là mở bằng chìa khóa được đấy." Dạ Kiêu bảo.
"Cơ mà chìa khóa còn cắm trên cửa ấy......" Cái chìa khóa ban nãy căn bản không rút ra được.
"Quay lại lấy đi, kiểu gì cũng có cách rút ra."
"Thôi được." Hai người chỉ đành về lại bên ngoài cửa lớn.
Chỉ là cái chìa khóa này hình như quyết tâm đòi đối đầu với bọn họ, khi mở cửa, làm kiểu gì cũng không rút được, nhưng khi đóng cửa, chìa khóa lại rất dễ bị rút ra.
"Hay là thử cửa khác?"
"Cũng chỉ đành vậy."
Hai người lại mở cánh cửa ở giữa ra, sau khi cửa bị mở ra cũng không rút chìa khóa xuống được, đồng thời khi vừa mở cửa, lập tức có lượng lớn Xương Khô gào thét nhào về phía cửa lớn, nhìn qua chừng hàng trăm hàng ngàn, chen chúc cả một đám.
Dù Dạ Kiêu có lợi hại đến mức nào, cũng không thể đối phó cùng lúc với nhiều công kích của Xương Khô như vậy, chỉ đành vội vã một lần nữa đóng cánh cửa lại.
Quân đoàn Xương Khô vồ hụt, cánh cửa bị dộng rung đến mức vang uỳnh uỳnh lên.
Chỉ có cửa bên phải, sau khi được mở ra thì có thể trực tiếp rút chìa khóa, chẳng qua khắp nơi trong thông đạo này đều có cơ quan, bọn họ chỉ bước một bước vào trong, đã suýt nữa bị mũi tên vụt xuống từ trên đầu bắn thành con nhím.
Dạ Kiêu hiện giờ thật sự bội phục vận may của Nhiễm Kỳ, con đường Nhiễm Kỳ chọn rất là an toàn, nối thẳng đến đích, đường mà anh chọn lại hung hiểm vô cùng, có thể so với đường đi Tây Thiên thỉnh kinh trong truyền thuyết.
"Chi bằng cậu cứ đi con đường ban đầu, tôi cầm chìa khóa đi qua đường này." Dạ Kiêu bảo.
"Không, mình anh quá nguy hiểm, nếu tui đi theo, ít nhất còn có thể bơm máu giúp anh." Nhiễm Kỳ kiên trì nói, "Dù sao nếu bị mũi tên bắn trúng, cũng chỉ tụt chút máu, sẽ không chết ngay."
Dạ Kiêu tự hỏi một lúc, cảm thấy Nhiễm Kỳ nói có lý, bèn chấp nhận, song vẫn kiên trì để cậu nấp sau mình.
Hai người ăn Bánh có nhân, khoác buff lên, lập tức vọt vào.
Dọc đường đao quang kiếm ảnh, nguy hiểm khắp nơi, may mà có Mục sư như Nhiễm Kỳ tọa trấn, hai người cuối cùng cũng hữu kinh vô hiểm về lại căn phòng trước đó, chẳng qua trên người cực kì nhếch nhác.
Nhiễm Kỳ cắm chìa vào lỗ khóa trên bàn, mặt đất rung lên rồi nứt ra một cái thông đạo.
Sau đó bọn họ liền thấy một con cóc cao bằng nửa người từ bên trong nhảy ra ngoài, vươn lưỡi bắt đầu tấn công cả hai.
Dạ Kiêu lập tức che cho Nhiễm Kỳ, sau đó đánh chết nó bằng Đạn Ma Pháp và Cầu Lửa.
Chẳng qua mở cái thông đạo này, thật giống như bọn họ mở ra hộp Pandora, liên tục có quái vật chạy ra khỏi thông đạo, từ các loài Ma thú không lớn nhưng chứa kịch độc như cóc, bọ cạp hay rết vân vân, cho đến Mãnh thú khổng lồ như sài lang hổ báo, rồi Tinh linh và Hoa yêu có thể dùng ma pháp, tóm lại đủ loại quái vật ùn ùn kéo đến liên tục, gần như ép khô người ta.
May mà đám quái vật đó được sinh ra dựa trên cấp bậc tổng thể của Nhiễm Kỳ và Dạ Kiêu, tất cả đều là quái Tinh anh cấp , Dạ Kiêu đánh nhau còn chưa phải gồng mình lắm, với lại Nhiễm Kỳ có thể liên tục bơm máu bơm buff cho Dạ Kiêu, kiêm cả cung ứng rất rất nhiều thuốc mana hồi pháp lực.
Tuy vậy, cũng phải đánh khoảng nửa tiếng, hai người mới rốt cuộc giải quyết hết đám quái vật đó.
Phải chiến đấu với cường độ cao liên tục, ngay cả người đỉnh như Dạ Kiêu, cũng đến ngồi xuống nghỉ ngơi.
Mà Nhiễm Kỳ nhìn thi thể quái vật la liệt, nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn lặng lẽ lấy Dao nhỏ Thu nhặt của mình ra, hì hục hì hục bắt đầu đại nghiệp lột da.
Dạ Kiêu bất đắc dĩ lại buồn cười nhìn Nhiễm Kỳ, cảm thấy đời trước của cậu chắc chắn là một bé hamster thành tinh nghiện trữ hàng.
"Đi thôi." Dạ Kiêu nghỉ ngơi hòm hòm rồi, bèn chuẩn bị tiếp tục lang bạt phó bản.
Quái vật trong thông đạo hẳn là đã bị tiêu diệt sạch sẽ hết, đi thẳng xuống là được.
"Đợi đã!" Nhiễm Kỳ cầm Dao Nhỏ Thu nhặt, cạy hết cả dạ minh châu trên tường xuống, tiếp sau đó nhét một cái vào tay Dạ Kiêu, "Hì hì, giờ tụi mình có đèn rồi!"
Dạ Kiêu cười khẽ, đi vào thông đạo trước.
Có dạ minh châu chiếu sáng đúng là rất tiện, tốc độ lên đường của họ nhanh hơn không ít.
Xuyên qua thông đạo, bọn họ rốt cuộc đi tới mộ thất của Nữ vương.
Mộ thất vô cùng lớn, được chia thành ba phần, lối vào là vàng và châu báu chất đống như núi, kế tiếp là một cái quách cỡ lớn, mà trong cùng là một bức chạm đá Cự long say ngủ, tuy rằng nhắm mắt, nhưng hình thể khổng lồ và móng vuốt sắc bén làm nó thoạt trông sống động như thật.
Sát tường là từng hàng binh tướng được điêu khắc bằng đá, tư thái võ dũng vô cùng, Nhiễm Kỳ cảm thấy thoạt nhìn có hơi giống Đội quân đất nung.
"Chú ý một chút, bám sát tôi." Dạ Kiêu nhắc nhở.
"Được."
Hai người vừa bước vào mộ thất, vỏ ngoài của binh tướng chạm đá gần bọn họ nhất dần dần nứt vỡ, sau đó từ trong đi ra một đám Lính Xương Khô tỏa khí đen đầy người.
- -------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Bàn về cách tái sử dụng xà lỏn Ơ hơ hơ ~ hôm qua lúc tui đánh phó bản có đánh ra một miếng, rồi bán đồng, thảm quá đi mất!
Sửa lần hai đây!! Mua thêm tệ, làm tròn cũng coi như tệ......!Khụ khụ khụ......!Che vung vọt lẹ......!Bắn tim cho các bạn nè ~~ ==
Mặt khác có mở hoạt động rút thăm trúng thưởng, . Tấn Giang tệ chia cho người bất kì, điều kiện tham dự là % đặt mua, giờ tối ngày tháng mở thưởng, hạn đặt mua là giờ . ~~~ chúc mọi người bùng nổi Âu khí trúng giải to nhé!
========
Cảm ơn các thiên sứ nhỏ bỏ Phiếu Bá vương hoặc tưới Dịch dinh dưỡng cho tui vào :: ngày -- ~ :: ngày -- nà ~
Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném ngư lôi nước sâu: Ando Shou cái; Mai Rụng Tuyết Bay cái;
Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném địa lôi: Mo Rilan, Lành Lạnh Sẽ Không Lành Lạnh cái; Tiểu Toàn Mạt Gia, Nghệ Trịnh cái; Lửa Mờ Thiu Thiu, Cách Cách, Không Mưa, Lắng Nghe Giai Điệu Của Gió, Tuyết Anh Đào [], Bạch Bạch cái;
Cảm ơn thiên sứ nhỏ tưới Dịch dinh dưỡng: Mai Rụng Tuyết Bay bình; Diệp Khinh Chước bình; Trong Mây Ai Gửi Sách Gấm Tới bình; Triều Dương Mới Lên bình; Yuuka Rina bình; Nguyệt, Watari, Tiểu Trong Suốt, οo Cô Đơn Hời Hợt ゝ Cười Nhợt Nhạt, HSH bình; Tiểu Toàn Mạt Gia bình; Thiên Sứ Ảo Mộng bình;.., ML Độc Lập, Nhã, Chanh Tây, Meo Meo Hu Hu, B.B.H, Chín, Mèo Thần Tài Qua Đường, Thố Cơ, Lưu Ly, Bạch Bạch, Á Chậc Ối bình; Ks, Quân Tử bình; Claire, Thiều Vũ Lưu Niên, Lặng Lẽ Nhé, Sách Gấm Tới bình; Ấm Sao bình; Nguyệt An, Ngôi Sao Tương Lai XY, Lắng Nghe Giai Điệu Của Gió, , KinlinKing bình; Mục Mục Mục Mục, Y Vi Hi, Akainu Tìm Chết!!!(;`O?)o, Ngược Cửu Cung, Núi Có Cây Mà Cây Có Cành, R, Long Thanh Nguyệt, Linh Diễm, Ngậm Nam., Cam Tháng Tư bình;
Vô cùng cảm ơn sự ủng hộ mọi người dành cho tui, tui sẽ tiếp tục cố gắng!
CHÚ THÍCH
[] 雪樱 (tuyết anh/tuyết anh đào): lên Baidu tra thì hình như đây là một skin của Silverwing - một trong các Linh thú của Liên Minh Huyền Thoại, còn dịch thô thì là "Yuki-sakura" (?)..