Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thôn Tân Thủ không có trận truyền tống, cho nên Nhiễm Kỳ và Phụng Thiên phải xuyên qua hai map, mới tới được Thành Theron.
Bản đồ của game VR rất lớn, nếu không có trạng thái bổ sung Gia tốc, bằng vào tốc độ của các Mục sư, chỉ sợ thật sự phải tốn một quãng thời gian.
Tuy tình cờ gặp phải vài con quái chủ động lang thang trong map, nhưng có [Thuật Hồi Phục] có thể tự động hồi máu và trạng thái bổ sung Gia tốc, đánh thắng được thì đánh, đánh không lại thì chạy lẹ, dọc đường cũng coi như thuận lợi.
Sau khi lên cấp , kĩ năng sinh hoạt của Nhiễm Kỳ cũng được mở khóa, chẳng qua bị cấp bậc bản thân hạn chế, tạm thời chỉ có thể chế tác trang bị có cùng đẳng cấp với chính mình, nhưng vậy thôi đã thỏa mãn Nhiễm Kỳ cực kì rồi.
Có điều khi cậu thấy cỏ thuốc và quặng ở khắp nơi, luôn sẽ quen thói muốn lượn qua thu nhặt, song đều bị cậu nỗ lực ép xuống, dù sao thì Phụng Thiên còn ở bên cạnh, cậu cũng không thể giải thích việc vì sao chưa từng đến Thành Theron mà đã học xong kĩ năng sinh hoạt.
Cậu chỉ đành tự an ủi trong lòng rằng, đợi sau khi tới Thành Theron rồi, thì không cần giấu kĩ năng sinh hoạt của mình nữa.
Rất nhanh, hai người đã thấy bức tường sừng sững của Thành Theron, tinh thần tức khắc đều rung động một phen, song đang vui sướng bước nhanh, lại chợt bị bốn thằng chẳng biết chui từ xó nào ra bao vây.
Hai thằng Cung tiễn thủ, một thằng Pháp sư và một thằng Thích khách, cơ bản đều là chức nghiệp có công kích cao khoảng cấp .
Tất cả ID của bọn họ đều là màu đỏ, hiển nhiên là đã mở chế độ tàn sát, hơn nữa cạnh ID đám này đều có dấu đại đao đẫm máu, có nghĩa bọn họ đã từng giết vài người.
"Nộp hết tiền và trang bị cấp D trở lên trên người chúng mày ra đây, không thì chờ chết đi." Tên Thích khách cầm đầu lạnh lẽo nói.
"Chúng mày bị thần kinh à? Mới bắt đầu game, chúng mày đã dám để Tên Đỏ? Không định thăng cấp chắc?" Phụng Thiên cảm thấy cực kì khó hiểu, phải biết Tên Đỏ không thể vào thành, không thì sẽ bị thủ vệ giết chết, đầu game chính là thời khắc mấu chốt để thăng cấp, việc không thể vào thành ảnh hưởng rất lớn lên người chơi.
"Xàm lờ gì chứ, nếu không muốn chết, lập tức nộp hết đồ đạc ra đây!" Bốn người đều giơ vũ khí lên, bày ra tư thế tấn công.
Nhiễm Kỳ coi như đã nhìn ra mục đích của đám này, đây là cửa Bắc của Thành Theron, là con đường đến Chủ thành mà Mục sư ở Thôn Tân Thủ nhất định phải đi qua.
Mấy kẻ này cố ý ngồi canh ở đây, nhắm chặt vào những Mục sư lạc đàn mới ra khỏi Thôn Tân Thủ đó.
Người chơi nói chung sau khi hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ của Thôn Tân Thủ mới được rời khỏi Thôn Tân Thủ, nói cách khác, tài sản trên người bọn họ có ít nhất hai đồng bạc, đồng thời lúc lên cấp còn được tặng rương vàng, từ trong đó cũng có thể mở ra không ít đồ tốt, đám Mục sư máu mỏng thủ kém lại không có bao nhiêu sức tấn công bọn họ, đối với những kẻ mưu mô bất chính kia mà nói, chẳng nhẽ không phải dê béo tốt nhất sao?
Hầu hết chức nghiệp của những kẻ này đều là viễn trình và DPS, dưới tình huống địch nhiều ta ít, Mục sư bị theo dõi căn bản không có năng lực phản kháng, để không bị giết chết, cũng chỉ đành nhịn tức nộp đồ lên.
Nhưng Nhiễm Kỳ là kẻ hèn như thế ư? Cậu chính là đứa con trời chọn! Quyển trục ma pháp trong ba lô cậu cũng không phải làm cảnh!
"Chiến không?" Phụng Thiên nhanh nhẹn vuốt sang Kênh đội ngũ đối thoại với Nhiễm Kỳ, "Sức tấn công của tui sau khi đeo nhẫn lên không thấp, cộng với kĩ năng mới của ông và buff Gia tốc, tui thấy có đánh cũng chưa chắc sẽ thua."
"Đánh!" Nhiễm Kỳ lập tức rep lại.
Phụng Thiên im lặng xông lên, giương pháp trượng vụt mạnh về phía một tên Pháp sư trong hội.
Đừng thấy Mục sư là chức nghiệp hệ phép, bởi sức tấn công cơ bản chẳng màng ma pháp hay vật lý, Phụng Thiên vừa sở hữu chiếc nhẫn có điểm cộng sức mạnh và công kích cơ bản, mà Pháp sư lại nổi tiếng là máu giấy, một cái vụt bằng pháp trượng này của y, máu tên Pháp sư kia tức khắc tụt mất một nửa.
"Cẩn thận! Sức tấn công của thằng Mục sư này cực kì cao!" Pháp sư phản ứng lại rồi lập tức xoay người bỏ chạy, mồm còn gào to, "Giết thằng đấy nhanh!"
Chỉ tiếc Pháp sư và Mục sư đều là đám chân ngắn, Phụng Thiên và Nhiễm Kỳ lại có buff Gia tốc %, tên Pháp sư sao trốn khỏi bọn họ được? Bị hai người đuổi theo, ăn hai vụt của pháp trượng, đã trực tiếp sải lai giữa đường.
Ba người còn lại bấy giờ đều kinh giận lẫn lộn, bọn họ không sao ngờ được hai thằng Mục sư này thế mà dám động thủ với bọn họ, hơn nữa thằng Mục sư tên Phụng Thiên kia không chỉ có công kích cao, tốc độ di chuyển cũng cực nhanh, họ còn chưa kịp phản ứng, đồng bọn cũng đã toi rồi.
Có điều sau khi ba thằng phục hồi tinh thần, lập tức phát động tấn công với Phụng Thiên có sức tấn công cao hơn trước, Phụng Thiên né được đạn phép của Pháp sư và mũi tên của Cung tiễn thủ, lại không tránh được nhát đâm của Thích khách, HP và MP đều tụt xuống.
May mà y sớm đề phòng, bật mở một chai thuốc hồi máu nốc cạn.
Thuật Trị Liệu và Thuật Hồi Phục của Nhiễm Kỳ cũng lập tức nối gót, thanh máu của y chớp mắt đã được hồi đầy.
"Giết Pháp sư trước!" Phụng Thiên bảo trong Kênh đội ngũ.
"Được!" Nhiễm Kỳ đáp.
Không ai ngờ Phụng Thiên thế mà sẽ cứng rắn ăn đòn của Thích khách, ngược lại xuống tay với Pháp sư.
Pháp sư máu giấy sao chịu nổi công kích của hai người? Rất nhanh cũng bước lên vết xe đổ của đồng bọn gã.
Đội bốn người trước mắt mới đây đã mất hai tên, Thích khách và Cung tiễn thủ thấy thế, nảy ý rút lui, lập tức định bỏ trốn.
Hai chức nghiệp này đều thiên về Nhanh nhẹn và Sức mạnh, tốc độ di chuyển cực nhanh, hai tên Mục sư bọn họ dù có buff Gia tốc, cũng chưa chắc có thể đuổi kịp.
"Muốn chạy?" Nhiễm Kỳ cười lạnh, sử dụng Quyển trục ma pháp lên bọn gã.
【Quyển trục ma pháp · Thuật Đóng Băng】
[Cấp bậc]: cấp A
[Mô tả]: Quyển trục phong ấn phép thuật mạnh mẽ, sau khi sử dụng có thể thi triển kĩ năng [Thuật Đóng Băng], khiến mục tiêu chỉ định trong thời gian nhất định không thể động đậy.
Bề mặt thân thể Thích khách và Cung tiễn thủ lập tức ngưng kết một lớp băng, hai kẻ này chỉ thấy tay chân như bị rót chì, nặng đến mức không nhúc nhích nổi.
Chuyện này mẹ nó rốt cuộc là thế nào?!
Hai gã lập tức bàng hoàng sợ hãi.
Bấy giờ, Phụng Thiên và Nhiễm Kỳ tiến lên, dưới ánh mắt hoảng sợ của bọn gã, không chút tiếc thương tiễn cả hai đoàn tụ với đồng bọn.
Mấy kẻ này sợ rằng có nằm mơ cũng không ngờ, cả đám thế mà sẽ thua trong tay hai thằng Mục sư, trong mắt bọn gã, bốn tên với chức nghiệp công kích cao đánh với hai vú em sức tấn công không được bao nhiêu, giống như bốn con hổ vây giết hai con thỏ.
Nhưng ai biết con thỏ nóng lên thế mà sẽ cắn người, hơn nữa trên tay con thỏ còn có loại đạo cụ đặc biệt như Quyển trục ma pháp chứ?
Sự cố phút chót này, đám bọn gã đều hối hận đến xanh ruột.
Trừng phạt của Ma Vực lên người chơi Tên Đỏ luôn rất nặng nề, người chơi bình thường khi chết thì chỉ bị tụt Độ bền trang bị, nhưng người chơi Tên Đỏ sẽ rớt trang bị và đạo cụ.
Cho nên sau khi thi thể đám người biến mất, trên mặt đất lập tức xuất hiện mấy món trang bị và đạo cụ.
Phụng Thiên không buồn lượm đồ, thẳng thắn đau lòng quở trách Nhiễm Kỳ, "Trời ạ, Quyển trục ma pháp, đó chính là đạo cụ cấp A đấy! Sao ông lại để phí phạm trên người mấy thằng lỏi đấy chứ?!"
"Vì dân trừ hại." Nhiễm Kỳ cười trả lời, sau khi đám người chơi Tên Đỏ kia sống lại sẽ trực tiếp bị truyền tống đến Ngục Giam, ngồi ì trong đó cho đủ thời gian, xóa hết Giá trị tội ác mới được tự do trở lại, cứ như vậy có thể giúp cho nhiều newbie tiếp sau khỏi bị cướp bóc hơn, thế mà rất hợp với câu "Vì dân trừ hại" này của cậu.
Phụng Thiên hơi nghẹn, lại tò mò hỏi: "Thế Quyển trục ma pháp này ông moi ra từ đâu đấy?"
"Thật ra lúc nãy mở rương, ngoài Sách kĩ năng, tui còn rút được Quyển trục ma pháp, sợ trù dập ông, nên vẫn chưa nói ra." Nhiễm Kỳ đành phải mượn rương báu lấy cớ.
Phụng Thiên tức khắc rơi lệ đầy mặt, "Coi như tui chưa hỏi......"
Rõ ràng chơi cùng con game, tại sao khác biệt giữa người với người lại lớn như vậy?
Nhiễm Kỳ xấu hổ sờ mũi, thật ra Quyển trục ma pháp cậu lôi ra này đã là quyển có cấp bậc thấp nhất trong ba lô mình, cậu còn có rất nhiều Quyển trục công phép diện rộng cấp S, có điều việc này không cần để Phụng Thiên biết.
Hai người nhặt trang bị và đạo cụ rớt ra từ đám kia, phát hiện trong đó có hai trang bị cấp C và một trang bị cấp B, còn có vật liệu Da Vua Sói cấp C.
Vua Sói là Boss nhỏ chỉ có ở Thôn Tân Thủ của Mục sư, vừa thấy đã biết đống này không phải do bọn gã tự đạt được, không hiểu mấy tên đấy đã cướp giật của bao nhiêu người rồi.
"Chia của chia của! Ông xem xem muốn cái nào?" Phụng Thiên chìa đồ nhặt được hết cho Nhiễm Kỳ xem.
"Tui muốn Da Sói." Nhiễm Kỳ không chút do dự nói, đây chính là vật liệu tốt để làm Pháp bào.
Do Nhiễm Kỳ mang Quyển trục ma pháp ra dùng, cho nên Phụng Thiên cũng cố nhét trang bị cấp B kia cho cậu.
Sau khi hai người vào thành, thẳng tiến đến Khu Giao Dịch, treo bán hết trang bị không dùng đến trên người, tuy Khu Giao Dịch sẽ trừ đi % làm phí thủ tục, song tiện lợi hơn nhiều so với việc tự mình bày quán rao hàng.
Hiện tại là khoảng đầu game, khan hiếm trang bị, trang bị lục chỉ cần thuộc tính tốt, có rất nhiều người cướp mua.
Hai người mới treo đồ lên, thoáng chốc đã được người ta mua.
Cả Hai lập tức có lãi mấy chục đồng bạc, quả thực sướng điên rồi.
"Ha ha, tui có tiền nè! Tui muốn tới Nhà Hàng ăn một bữa no nê! Anh em, muốn đi cùng không?" Phụng Thiên không hổ là đồ tham ăn, chuyện đầu tiên nghĩ đến sau khi có tiền chính là ăn.
"Được đó, tui cũng đi xem xem thế nào." Nhiễm Kỳ lại không phải vì cái ăn, mà muốn đi xem giá thị trường.
Kiếp trước trong 《Ma Vực》, Nhà Hàng là nơi cực kì không có cảm giác tồn tại, đồ bán ra đều là chút món ăn đơn giản nhất, dùng để hồi phục mấy trạng thái như Giá trị sinh mệnh hay Thể lực, hơn nữa giá cả còn không phải chăng, độ thực dụng rất thấp.
Hơn nữa sau khi người chơi học kĩ năng Nấu nướng, hoàn toàn có thể tự mình nấu ra đồ ăn càng đa dạng thể loại, cũng càng nhiều thuộc tính bổ sung, cho nên căn bản không ai ghé thăm.
Thế nhưng sau khi đổi thành game thực tế ảo, địa vị Nhà Hàng đã trở nên khác biệt hoàn toàn, vị trí không chỉ được dọn từ góc xó xỉnh tới chính giữa Đại lộ Trung ương, mặt tiền cửa hàng còn mở rộng ra gấp mấy lần, dòng người trong tiệm chen lấn xô đẩy, công việc làm ăn thoạt nhìn không tồi.
Cả hai mới đến cửa nhà hàng, đã bị NPC mặc đồng phục nhân viên phục vụ cản lại, khuôn mặt tươi vui nói với bọn họ, "Thật ngại quá, thưa hai vị dũng giả, tiệm đã đầy khách, hai vị có thể nhận phiếu số từ tôi, đi dạo quanh đây, lúc đến lượt hai người thì quay về là được."
Cách xử lý thế mà vô cùng thân thiện, sau khi bọn họ lấy phiếu số, lập tức được tự động thêm vào hệ thống xếp hàng, Nhiễm Kỳ lướt qua, nhận ra thứ tự hai người thế mà ở tận hơn ? Hơn nữa đằng sau vẫn liên tục có người qua đây nhận phiếu......
Nội tâm Nhiễm Kỳ âm thầm đổ mồ hôi, bản thân quá coi thường lòng nhiệt tình đối với mỹ thực của người dân Tinh tế rồi.
"Tôi xem qua thực đơn có được không?" Nhiễm Kỳ hỏi xin NPC Nhân viên phục vụ.
"Tất nhiên là được, nó được treo ngay trên cửa ạ."
Trước cửa treo một tấm bảng đen rất lớn, trên đó chỉ có bảy lựa chọn —— sandwich kẹp thịt lợn xông khói, sandwich kẹp thịt bò xông khói, sandwich kẹp thịt gà xông khói, bít tết rán, sườn lợn rán, gà cốt lết rán, salad hoa quả.
Nhiễm Kỳ: "......"
Còn có thể qua loa hơn được không? Mỗi mấy món xoàng này mà cũng không biết ngượng bán đồng bạc cho một phần?! Đúng là hắc điếm []!
Có điều người tinh tế chưa từng thưởng thức mỹ thực Lam Tinh đều tỏ ra cực kì kích động, ngay cả Phụng Thiên cũng dùng biểu cảm y hệt nhìn vào trong Nhà hàng, "Nhiều món ngon quá đi! Thật muốn ăn hết trong một lần!"
Thôi, thôi vậy......
"Có thể mang sandwich ra ngoài, nhưng món khác thì phải ăn trong tiệm." Nhân viên phục vụ lại mỉm cười bổ sung.
"Vậy cho tôi ba loại sandwich, mỗi loại một cái!" Phụng Thiên hào phóng gọi.
"Vâng, xin chờ một lát."
Không lâu sau Nhân viên phục vụ đã mang một cái túi giấy ra, ở trong là sandwich với ba loại nhân.
"Xin hỏi còn cần giữ lại phiếu số của ngài không ạ?"
"Tất nhiên! Tôi còn mấy món chưa ăn đâu!"
Nhiễm Kỳ: "......"
"Tui muốn dạo qua Khu Kĩ năng sinh hoạt bên kia, ông chờ ở đây, hay là đi cùng tui?" Nhiễm Kỳ nhìn Phụng Thiên.
Ngay cả món ăn đơn giản được Nhà Hàng bán này cũng được người ta bon chen nếm thử, thế thì món ăn cậu tự tay nấu ra hẳn có thể bán được càng nhiều tiền nhỉ? Nhiễm Kỳ dường như trông thấy con đường làm giàu hiện ra trước mặt, lập tức nóng lòng muốn thử.
"Tui không có hứng thú với kĩ năng sinh hoạt, thế tui dạo quanh đây thôi." Học kĩ năng sinh hoạt quá phiền, Phụng Thiên vẫn muốn mua đồ có sẵn hơn.
"Rồi, vậy chốc nữa gặp lại."
Vì thế, Nhiễm Kỳ đành một mình đến Khu Kĩ năng sinh hoạt ở phía đông thành.
Dọc đường Nhiễm Kỳ bắt gặp không ít người chơi tới học kĩ năng sinh hoạt, chẳng qua trước khi được học cần phải vượt qua khảo nghiệm của các thầy dạy kĩ năng, liên tục hoàn thành nhiệm vụ lặt vặt được thiết lập trước, cuối cùng dựa theo phương thức mà thầy giảng dạy, làm ra vật phẩm, sau khi được thầy dạy kĩ năng chấp nhận, mới học được kĩ năng này.
Về sau người chơi có thể mua một ít bản vẽ và phương thức phối chế sơ cấp đơn giản ở chỗ thầy dạy kĩ năng, nhưng chỉ chế tạo được vật phẩm cấp D hoặc C, muốn có những bản vẽ và phương thức phối chế cao cấp hơn thì chỉ có thể thông qua các cách như rớt từ đánh quái, phần thưởng phó bản, vân vân.
Có điều những người chơi từng tham gia kiểm tra nội bộ kia đều biết rõ lợi ích của kĩ năng sinh hoạt, chỉ cần vượt khó để luyện được kĩ năng sinh hoạt, hiện tại đầu tư, về sau có thể lấy lãi về gấp mười gấp trăm lần!
- -------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Hôm nay cũng phát cái lì xì nhỉ nhé! == yêu các bạn ~
Cảm ơn các thiên sứ nhỏ bỏ Phiếu Bá vương hoặc tưới Dịch dinh dưỡng cho tui vào lúc :: ngày -- ~ :: ngày -- nà ~
Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném lựu đạn: Bảy Đêm Tuyết cái;
Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném địa lôi: Trứng Gà Vàng Quyết Chí Giảm Béo cái; Thục Mặc Sinh Hương cái;
Cảm ơn thiên sứ nhỏ tưới Dịch dinh dưỡng: Cố Trường Túy Hà Sơn bình; Mục Mục Mục Mục bình; KinlinKing bình; Sáng Lập Nhó bình;
Vô cùng cảm ơn sự ủng hộ của mọi người dành cho tui, tui sẽ tiếp tục cố gắng!
CHÚ THÍCH
[] 黑店 /hēidiàn/ (hắc điếm): là từ cổ chỉ quán trọ hoặc khách sạn do kẻ xấu lập ra nhằm cướp của giết người, ngày nay từ này cũng được dùng để chỉ nhà thổ, nhà chứa gái mại dâm...!(theo Facebook Chiết tự chữ Hán)
[Editor] Á đù, giờ mới để ý, cái nick "Thục Mặc Sinh Hương" kia không biết có phải của tác giả Thục Mặc Sinh Hương không.
Lúc edit tôi dán cả cụm lên vì tưởng thành ngữ gì, thế mà lại tra ra tác giả của "Đế Quốc Đệ Nhất Nam Thần":))))) Tên món ăn phải nhờ chị Google tài trợ, chứ tôi chẳng biết gì đâu
熏猪肉三明治 (Sandwich kẹp thịt lợn xông khói)
熏牛肉三明治 (Sandwich kẹp thịt bò xông khói)
熏鸡肉三明治 (Sandwich kẹp thịt gà xông khói)
煎牛排 (Bít tết rán)
煎猪排 (Sườn lợn rán)
煎鸡排 (Gà cốt lết rán)
(tác giả sai chính tả) 水果色拉 -> 水果沙拉 (Salad hoa quả).