Sau khi Truy Hồn và đối thủ của hắn tiến vào khoang đối chiến, lập tức tự động mở màn sáng ra, khán giả có thể quan sát tình hình chiến đấu trên bục đối chiến mô phỏng thông qua màn sáng theo thời gian thực.
Trận này của bọn họ là cơ giáp đấu nhau, Truy Hồn chọn một cỗ cơ giáp có sức tấn công cao loại cận chiến, mà đối thủ của hắn lại chọn một cỗ cơ giáp loại tốc độ viễn trình.
Xét về cách chọn cơ giáp, Truy Hồn có vẻ khá bất lợi.
Bất kể thứ gì đều cần để ý tới một sự cân bằng, sức tấn công, sức phòng thủ cùng sức hành động của cơ giáp tạo nên một tam giác về sự cân bằng, nếu muốn nâng cao bất cứ một hoặc hai chỉ số gì trong đây, vậy thì tất nhiên sẽ hạ thấp đáng kể toàn bộ chỉ số khác.
Cơ giáp Truy Hồn nâng cao sức tấn công, như vậy sức hành động và sức phòng thủ tất nhiên sẽ bị hạ xuống.
Cơ giáp của đối thủ hắn nâng sức hành động, giữ lại một phần sức tấn công, hy sinh phần lớn sức phòng thủ, song vì gã trang bị vũ khí loại tấn công viễn trình, do đó gã sẽ có lợi thế hơn so với Truy Hồn.
Bản đồ chiến trường mô phỏng là ngẫu nhiên, bấy giờ bọn họ được phân đến một tấm bản đồ về một đống hoang tàn.
Bình thường cận chiến đánh với viễn trình, biện pháp tốt nhất chính là ban đầu khi tiến vào bản đồ, nhân lúc khoảng cách hai bên còn chưa bị kéo dãn, lập tức phát động tấn công.
Nhiễm Kỳ và Cố Lạc cứ tưởng Truy Hồn cũng sẽ làm thế, lại chẳng ngờ hắn trái lại, vừa ra trận đã mượn hoàn cảnh chiến trường mô phỏng, che lấp chính bản thân mình.
Hắn tựa một con thú dữ mai phục chọn người mà cắn, chờ đợi để giáng một đòn trí mạng lên con mồi.
Vì là trận đấu giữa hai người, nên bản đồ chiến trường mô phỏng cũng không lớn, nếu tìm kiếm tỉ mỉ, thật ra rất nhanh là có thể phát hiện nơi ẩn nấp của Truy Hồn.
Đối thủ của hắn vô cùng cẩn thận, không tiếp cận phế tích, mà đổi sang pháo năng lượng, nhắm ngay hướng Truy Hồn.
Cùng với một tiếng "uỳnh" vang dội, tàn tích nơi Truy Hồn nấp bị nổ nát bấy, bốc lên cát bụi mù mịt.
Ngay lúc Nhiễm Kỳ và Cố Lạc toát mồ hôi thay hắn, cơ giáp màu đen bất ngờ phá tan bụi mù, tựa như ma quỷ mà xuất hiện trước người đối thủ, đâm kiếm laser trong tay nhắm thẳng vào khoang năng lượng nguồn của cơ giáp đối thủ.
Nhưng đối thủ Truy Hồn cũng không vô tích sự, tốc độ của gã nhanh vô cùng, không chỉ linh hoạt né tránh công kích của Truy Hồn, mà còn đồng thời điều chỉnh miệng □□ (pháo khí), nhằm thẳng cơ giáp Truy Hồn, không chút do dự phát động tấn công.
Sở dĩ □□ (pháo khí) là vũ khí mạnh, chính là nhờ uy lực cực khủng khi đạn pháo của nó nổ tung, hai người gần nhau như vậy, đồng thời hứng chịu xung kích từ vụ nổ của đạn □□ (pháo khí), cơ giáp hai bên tất nhiên đều sẽ bị tổn hại với mức độ khác nhau, rất có khả năng đồng quy vu tận.
Thế nhưng ngay khi ánh sáng từ vụ nổ tản đi, trong màn sáng bỗng hiện ra chữ "Lâm Hãn WIN".
Khán giả xem trận đấu đều chẳng hiểu ra sao —— Bị đạn □□ (pháo khí) nổ ở khoảng cách gần, cứ cho là hai bên cùng bị xung kích đi, vậy cũng nên là Lâm Hãn, mục tiêu bị tấn công, phải bị thiệt hại lớn hơn mới đúng chứ, sao trái lại là hắn thắng vậy?
Bình thường sau khi kết thúc thì sẽ chiếu lại trận đấu, xem cảnh chiếu chậm, mọi người mới phát hiện, Truy Hồn nhân lúc khói bụi tỏa đầy, gắn một quả bom mini lên nòng □□ (pháo khí) của đối thủ, hành vi hắn vung kiếm ánh sáng lên căn bản chỉ là một động tác giả thôi.
Cùng lúc đối thủ bắn đạn □□ (pháo khí) ra, Truy Hồn cũng phát động bom mini, hai cú nổ mạnh khiến cơ giáp đối thủ bị thiệt hại nghiêm trọng, mất hết năng lực chiến đấu.
Mà cơ giáp Truy Hồn tuy cũng chịu sóng xung kích, nhưng chỉ bị thiệt hại mức độ nhẹ.
Mọi người phục hồi tinh thần, đồng loạt vỗ tay cho Truy Hồn.
Nhìn dáng vẻ của hắn, cứ nghĩ hắn sẽ thuộc kiểu đánh cứng ngay mặt với đối thủ, không ngờ hắn thế mà còn biết dùng chiến thuật, hơn cả là năng lực dự phán tinh chuẩn như thế, thật không hổ là tuyển thủ trong top Đế Tinh!
"Đế Tinh! Đế Tinh!"
"Lâm Hãn! Lâm Hãn!"
Tiếng cổ vũ và âm thanh khen hay vang lên hết đợt này đến đợt khác, Nhiễm Kỳ với Cố Lạc cũng bị bầu không khí này lôi cuốn, đứng lên vỗ tay thật mạnh.
Trận đấu vừa rồi, quả là rất đặc sắc!
Truy Hồn và đối thủ của hắn đều rời khoang đối chiến, hai người bắt tay nhau.
Kẻ thua cúi đầu đi khỏi bục đối chiến, Truy Hồn lại đứng trên đài, hưởng thụ tiếng reo hò và vỗ tay của khán giả.
Truy Hồn nhìn sang phía khán đài, ngay sau đó, mọi người liền thấy chàng thiếu niên ngạo mạn thoạt trông như sói này bỗng lộ ra một nụ cười tươi có thể nói là ngốc nghếch.
Hắn lập tức nhảy ngay xuống từ trên bục đối chiến cao hai mét, sải bước hướng về phía khán đài.
"Nhiễm ca? Lạc Lạc?" Truy Hồn liếc cái đã nhận ra bọn họ, cười chào, "Tôi là Truy Hồn, tên thật là Lâm Hãn."
"Phải phải phải, là tụi tui đây! Tên thật tui là Cố Lạc! Lâm Hãn, nãy anh ngầu lắm luôn á!" Cố Lạc đã hóa thành fan nam của Truy Hồn, phấn khích loăng quăng liên tục.
"Thế sao?" Nụ cười tươi trên mặt Truy Hồn càng rộng ra mấy phần.
Truy Hồn có kinh nghiệm dự thi phong phú, thật ra đã sớm quen với tiếng vỗ tay và ca ngợi, song cảm giác được Cố Lạc và Nhiễm Kỳ khen vẫn có chút khác biệt.
"Đúng đó, vừa rồi anh thật sự rất lợi hại!" Nhiễm Kỳ cười duỗi tay ra với hắn, "Truy......!à lộn, Lâm Hãn, tui là Nhiễm Kỳ."
"Ha ha, Truy Hồn và Lâm Hãn đều là tôi, các cậu cảm thấy cái nào thuận miệng thì cứ gọi thế đi!"
"OK!" Cố Lạc đáp.
"Phải rồi, những người khác đâu?" Nhiễm Kỳ hỏi.
"Bọn họ nghỉ ngơi trong phòng nghỉ của tuyển thủ ở phía sau, trận tiếp là đấu chiến giáp, có Linh Mặc với Vô Hoan, lão đại ở trận thứ năm, chắc phải sau sau nữa mới ra trận."
"Để tui xem xem!" Cố Lạc vội mở quang não, đối chiếu thời gian biểu đối chiến, rất nhanh đã tìm thấy hai tuyển thủ Đế Tinh của trận kế.
Tên ngoài đời của Linh Mặc là "Lâm Mặc", xem ra đúng là anh em với Truy Hồn.
Tên thật Vô Hoan là "Ô Hoàn", tên game của cậu ta cũng là đồng âm với tên của bản thân.
Bọn họ một người ở bục số , người kia ở bục số , dù tiến hành cùng lúc, nhưng cách nhau rất là gần, vừa vặn có thể cùng xem.
Còn phút nữa sẽ bắt đầu trận tiếp theo, ba người họ bèn cùng chuyển tới chỗ giữa khán đài số và số , vậy thì có thể xem được màn ảnh của cả hai bên.
Diện mạo Linh Mặc giống như trong game, là diện mạo rất có lực tương tác, khiến người ta rất dễ nảy sinh hảo cảm.
Vô Hoan cũng thế, khuôn mặt em bé, mỗi tội trông cứ như chưa tỉnh ngủ vậy, ngay cả cúc đồng phục cũng cài lệch một cái.
Bộ dáng hai người nhìn qua đều ôn hòa vô hại, nhưng một khi bắt đầu chiến đấu, lại cứ như biến thành người khác vậy.
Linh Mặc vô cùng thạo tấn công tầm xa, hơn nữa nhắm rất chuẩn, đối thủ thậm chí còn chưa cả thấy bóng người anh ta thì đã tắt điện rồi, năng lực tấn công tầm xa như vậy, khó trách anh ta lại chơi chức nghiệp Cung tiễn thủ này.
Còn Vô Hoan lại có tốc độ rất nhanh, cậu ta mặc chiến giáp vào, lập tức như mọc thêm đôi cánh, đối thủ căn bản chưa cả sờ được một góc cậu ta, đã bị cậu ta dùng dao ánh sáng kết thúc.
Cũng không biết có phải vì cậu ta mê chơi Thích khách trong game quá hay không, rất nhiều cách tấn công hình như đều dính chút bóng dáng của game, nhưng không cần nghi ngờ, điều này đã khiến cậu ta càng mạnh mẽ lên.
"Lâm Mặc! Ô Hoàn! Bên này!" Trận đấu vừa kết thúc, Truy Hồn lập tức đứng lên, hô to với bục đối chiến.
Hai người nhận ra âm thanh của Truy Hồn, vốn còn khá bực mình muốn xem hắn đang giở trò gì, kết quả vừa ngoảnh đầu nhìn về phía khán đài, đã chú ý tới Nhiễm Kỳ và Cố Lạc, trên mặt lập tức treo nụ cười lên, nhảy xuống bục đối chiến vọt đến.
"Nhiễm ca!" Linh Mặc sà vào ôm Nhiễm Kỳ, "Ha ha ha, trông cậu ngoài đời rất nhỏ tuổi nhé, hình như tui bị lỗ rồi, phải là cậu gọi tui bằng ca (anh) mới đúng!"
Nhiễm Kỳ bật cười lắc đầu, có phải cậu bắt bọn họ gọi ca đâu.
Có lẽ vì chơi game cùng nhau mỗi ngày, cả đám cũng không có cái cảm giác xa lạ của lần đầu gặp mặt, rất nhanh đã trở nên sôi nổi.
Vừa xem trận đấu vừa ồ lên khen ngợi, cảm giác này không khác khi xem World Cup trước kia là bao.
Tiếc là không có coca với bỏng ngô, không thì chắc chắn sẽ vui vẻ hơn.
"Tối nay Nhiễm ca định cho bọn tôi ăn món gì ngon đây? Hay giờ bọn tôi dậy mua đồ luôn nhé?!" Điểm chú ý của hội tham ăn vẫn cứ rất là rõ ràng.
"Đợi đấu xong rồi mua vẫn kịp." Nhiễm Kỳ nhịn cười nói, "Tối các anh ở đâu?"
"Phía tuyển thủ được ban tổ chức giải đấu sắp xếp chỗ trọ thống nhất, dù sao thì ngay cạnh hội trường thôi." Bọn họ ra khỏi Tinh cảng là tới hội trường ngay, còn chưa ngó qua chỗ nghỉ chân.
"Vậy đi, chốc nữa các anh về dọn hành lý trước, tui chia sẻ địa chỉ khách sạn tụi tui cho, tới lúc đó các anh đến thẳng đấy là được."
"Cái thứ hành lý này, để giáo viên mang về hộ là được, bọn tôi đi cùng các cậu!" Truy Hồn không để bụng nói.
Hắn mới không muốn lỡ mất quá trình Nhiễm Kỳ nấu nướng món ngon đâu!
"Thế được thôi......"
Nhiễm Kỳ vừa thảo luận thực đơn với bọn họ, vừa thỉnh thoảng chia chú ý ra xem thời gian trên quang não.
Rốt cuộc đã đến giờ bắt đầu trận thứ năm, Hàn Khiếu sắp ra trận rồi.
Chỗ ngồi trước bục đối chiến số được lấp đầy, người không có chỗ, cũng đã tràn ra tận khán đài sát bên rồi, còn đang quay đầu nhìn quanh phía màn sáng bên họ.
Lúc Hàn Khiếu lên đài, xung quanh tràn ngập tiếng hét chói tai, ai không biết còn tưởng xông vào lộn concert ca nhạc của ngôi sao nào ấy chứ......
Khi trọng tài giới thiệu đôi bên, ánh mắt Hàn Khiếu lại đang tìm kiếm trong số khán giả xem trận đấu, rất nhanh anh đã thấy mấy gương mặt thân quen —— bảo sao cả đám rời khỏi phòng nghỉ cái là chẳng thấy bóng dáng đâu, hóa ra là ở chỗ này hết.
Khi anh thấy được cái người được bọn họ quây vào chính giữa, khóe môi anh lập tức không kiềm được mà nhếch lên.
Dáng vẻ ngoài đời và trong game của Bạch Nhiễm có sự khác biệt rất lớn, tạo hình tóc bạc mắt lam trong game, đẹp thì đẹp đấy, nhưng cứ có cảm giác hư ảo không giống người thật, song đổi thành tóc ngắn mềm mãi xoã ra, kết hợp với đôi mắt to đen láy, cả người lập tức có sức sống hơn rất nhiều, cũng hợp với dáng vẻ trong tưởng tượng của anh hơn.
Nhiễm Kỳ thấy bộ dáng khóe miệng ngậm ý cười của Hàn Khiếu, lỗ tai lập tức không hiểu sao mà nóng lên.
- -----------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Bỏng ngô bắn tim! == Rốt cuộc gặp mặt rồi ~~ Dịch dinh dưỡng w......!Đêm nay update......!Cơ mà chắc phải nửa đêm mới up, mọi người không cần chờ, sáng mai lên xem cũng được!
=========
Cảm ơn các thiên sứ nhỏ bỏ Phiếu Bá vương hoặc tưới Dịch dinh dưỡng cho tui vào :: ngày -- ~ :: ngày -- nà ~
Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném tên lửa: Nguyệt Mị cái;
Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném lựu đạn: A Vãn cái;
Cảm ơn thiên sứ nhỏ ném địa lôi: Bảy Đêm Tuyết, Sinh Nhật Mùa Hè, Nhuộm, Ethereal, Hoa Trên Đường Ngừng Nở, Mang Tim Tim Nhỏ Cho Tác Giả Đại Đại Hết, Tsuru-san Đẹp Như Tranh, Tiểu Toàn Mạt Gia, Hề Nguyệt Nguyệt, Sa Mạc Phía Bắc, Nguyệt Mị, Vỏ Tôm Vô Địch _ Không Phải Tôm, A Vãn, Doraechan cái;
Cảm ơn thiên sứ nhỏ tưới Dịch dinh dưỡng: Như Có Như Không bình; Mặc bình; YogurtCat bình; Wxxz, Cánh ZRY bình; bình; Vì Ngươi Mà Tự Làm Khổ Mình, Anh Đào Máu Múa Ảm Đạm bình; Hoa Hẹ, Chíp Chíp, Trở Về Rạng Đông Trên Biển, Không Lời, Cải Củ Bên Tay Phải, Ái Úi Ối bình; Mặc, Lạc Hâm, Lam Ly, Nguyệt Mị, Lôi Trì, Màn Thầu Nhỏ, Thình Thịch, (⊙o⊙), Lặng Im bình; Lăng Vũ bình; Thôi Húc Hảo, Người Mất Tích · (Bar)tender °, Nguyệt Vũ Hân Hoa bình; Bạch Nhiễm, Giao Tình Quân Tử Nhạt Như Nước, Một Cái Kẹo Quýt, Quý Dư Không Phải Cá, Mmdlf, Wakahisa Linlin, Lâm Lạc Thần, Kim Thác Đao, -Zhan-, Một Hè Mát Lành, Đeo Kính Cũng Không Nhìn Rõ Chao Ôi bình; Lông Mực, Hề Nguyệt Nguyệt bình; Aozora Rei, Thất Cửu bình; Viên Khoai Dẻo Nhỏ, Nam Cung Diệc Tinh Thần bình; Thời Thiên, Khanh, Đùi Nện Arnold Cực Ngắn, Yên Chi Chi, Đậu Phụ Nhự, Đôi Nét Thủy Mặc, KinlinKing, Dạ Lăng Tuyết, R, Nhà Có Báu Vật Đẹp Đẽ, ⊙▽⊙, Chín Đồng Tệ, Thi Đại Học ing, Thiên Sứ Thủ Hộ Run Run, Mewko, Thôi Trong Sạch Và Pháo Hoa, Ừ, Ba Ngàn Dưới Trăng, TuoAn bình;
Vô cùng cảm ơn sự ủng hộ mọi người dành cho tui, tui sẽ tiếp tục cố gắng!.