Hỗ Trợ Mạnh Nhất [Thực Tế Ảo]

chương 78: 78: chúc phúc ánh sáng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Rồng Xương nhận lệnh, lập tức đổi hướng vọt về phía Nhiễm Kỳ.

Dạ Kiêu vốn đang dẫn Rồng Xương ra xa, bỗng phát hiện Rồng Xương quay đầu hướng về Nhiễm Kỳ, bèn lập tức ném Cầu Lửa vào Rồng Xương, muốn thu hút lại sức chú ý của Rồng Xương trở về.

Sát thương của quả Cầu Lửa anh ném ra này là bạo kích, song Rồng Xương còn chẳng thèm đoái hoài đến anh, chỉ chăm chăm phóng về phía Nhiễm Kỳ, hiển nhiên là bị giọng nói kia khống chế, dù giọng nói đó ra mệnh lệnh gì, nó đều sẽ dốc hết sức để hoàn thành.

Dạ Kiêu lại phóng Sông Băng và Tường Lửa về phía Rồng Xương liên tục, nhưng cũng chỉ tạm thời cản trở bước chân của Rồng Xương một lúc mà thôi, mục tiêu tấn công của nó vẫn là Nhiễm Kỳ.

Nhiễm Kỳ cũng phát hiện tình hình không ổn, cậu lập tức xoay người định chạy, cơ mà tốc độ của cậu địch lại Rồng Xương được chắc? Cậu mới chạy chưa được hai bước thì đã bị Rồng Xương đuổi kịp, móng vuốt to đùng vồ thẳng xuống đầu cậu.

"Cẩn thận!" Dạ Kiêu thấy vậy, khóe mắt lập tức căng như sắp rách, khoảng cách của anh thật sự quá xa, dù có liều mạng chạy thì cũng không thể đuổi kịp đến bên người Nhiễm Kỳ.

Nhiễm Kỳ cũng bất chấp tất cả, móc ngay Quyển trục ma pháp từ trong túi ra, xé mở rồi vứt luôn về phía Rồng Xương.

Đó là một Quyển trục ma pháp Thuật Hóa Đá dùng để phong ấn, có thể làm mục tiêu cứng còng hệt như thạch điêu, không nhúc nhích được trong vòng giây.

Móng vuốt Rồng Xương cứ thế miễn cưỡng ngừng lại trên đầu Nhiễm Kỳ, thoáng chốc hình ảnh này trông có hơi buồn cười.

Nhiễm Kỳ vội chạy ra khỏi phạm vi tấn công của Rồng Xương, trước khi Thuật Hóa Đá mất đi hiệu lực thì lại móc tiếp một Quyển trục ma pháp nữa vứt sang.

Lần này cậu sử dụng [Quyển trục ma pháp · Thuật Quấy Nhiễu], lượng lớn dây leo thoắt cái vùng lên từ dưới đất, trói kín Rồng Xương từ đầu đến chân, kiềm lại hành động của Rồng Xương.

"Tấn công tiếp đi! Em có nhiều Quyển trục ma pháp loại Khống chế lắm!" Nhiễm Kỳ hô to lên với Dạ Kiêu.

Vì để ngừa nhỡ may có gì đó, trong túi cậu vẫn luôn trữ Quyển trục ma pháp với số lượng lớn, lúc này rốt cuộc phát huy tác dụng.

Tất cả Quyển trục ma pháp trong túi cậu toàn là hàng trung cấp và cao cấp, tuyệt đối dư dả để đối phó với con Rồng Xương cấp này.

Tình hình bất ngờ quay xe, làm Dạ Kiêu luôn bình tĩnh và tự chủ cũng hiếm thấy mà tỏ vẻ hoang mang, may là anh rất nhanh đã phản ứng lại, tiếp tục phát động tấn công với Rồng Xương.

Sức tấn công của Dạ Kiêu cao khiếp hồn, nữa là sức khống chế của anh cực mạnh, đòn nào cũng đáp trúng các điểm yếu như khớp của Rồng Xương, đánh ra bạo kích rồi lại bạo kích.

Còn Nhiễm Kỳ thì dùng Quyển trục ma pháp đến thời gian CD cũng chẳng có, quẳng đi hết tờ này đến tờ kia, thế mà lại miễn cưỡng kìm chân được Rồng Xương khiến nó không cục cựa nổi tí gì bằng chính sức của mình.

Rồng Xương là quái cấp BOSS, thanh máu cực kì dày, ước lượng phải khoảng , đội người bình thường đánh phải mấy nửa ngày, song hiện tại bọn họ chỉ có người, dưới sự phối hợp ăn ý, từ từ mài chết con Rồng Xương này.

Có điều loại phương pháp cũng chỉ có thể sử dụng bởi nhà giàu như Nhiễm Kỳ, dù sao thì vật liệu chế tác Quyển trục ma pháp vô cùng đắt đỏ, hơn nữa đống Quyển trục ma pháp đó toàn là hàng tiêu hao dùng một lần, việc dùng Quyển trục ma pháp không khác gì đang đốt tiền cả, huống chi cậu còn dùng toàn Quyển trục ma pháp trung cấp và cao cấp, giá cả càng đắt đỏ hơn.

Nhìn Rồng Xương ầm ầm ngã xuống, Dạ Kiêu và Nhiễm Kỳ lại không thả lỏng tí nào, bọn họ cảnh giác nhìn quanh, chờ đợt quái vật kế tiếp.

Họ hiểu rất rõ, kẻ điều khiển Rồng Xương kia còn chưa hiện thân, chắc chắn sẽ không cứ thế thả mình rời đi.

Quả nhiên, ngay sau đó, giọng nói già cỗi ấy lập tức phẫn nộ khẽ gầm lên, "Rác rưởi! Toàn là rác rưởi!"

Tiếp đó gã lập tức bắt đầu niệm một đoạn chú ngữ dài dòng, mặt đất lại dần rung chuyển dữ dội, tử khí đen đậm đặc bốc lên nghi ngút, hóa thành vô số côn trùng biết bay vọt về phía hai người Nhiễm Kỳ và Dạ Kiêu.

Số lượng của bọn côn trùng biết bay rất nhiều, gần như phủ kín cả bầu trời, hình ảnh khi đàn côn trùng hạ cánh quả thực không khác gì cảnh phim quay thảm họa cả.

Dạ Kiêu che chắn Nhiễm Kỳ ở phía sau, kế đó phóng đại chiêu AOE Bão Táp Lửa Cháy.

Lửa quả là khắc tinh của bọ, song thời gian duy trì của cái kĩ năng Bão Táp Lửa Cháy này có mỗi mười giây, chỉ có thể tạm ngăn bầy côn trùng đó không tới gần được, sau mười giây thì thứ mà bọn họ phải nghênh đón chính là công kích rợp trời của côn trùng.

Nhiễm Kỳ cắn răng, xé thêm một Quyển trục ma pháp ném đi, bấy giờ cậu dùng Quyển trục ma pháp loại có sức tấn công cao với đại chiêu có phạm vi ảnh hưởng rộng.

Bằng vào cấp bậc hiện tại của Nhiễm Kỳ thì không thể chế tác được, do đó tình hình của Quyển trục ma pháp bây giờ là dùng mất một tấm, ít đi một tấm.

Chẳng qua số lượng côn trùng nhiều quá thể đáng, dù cậu có ném hết Quyển trục ma pháp trên người, e là cũng chưa thể tiêu diệt sạch sẽ hết cả đám côn trùng này được.

Rất nhanh đã có hàng đống côn trùng đột phá trùng vây của ngọn lửa, lao đến chỗ hai người.

Dạ Kiêu lại chắn Nhiễm Kỳ ra đằng sau, chẳng qua nỗi đau cũng không truyền đến như đã đoán, những con bọ kia vừa đáp lên người Dạ Kiêu thì trên người anh đã bốc lên một luồng khói đen, cắn nuốt hết bầy sâu bọ đó.

Luồng khói đen kia chính là sức mạnh lời nguyền trên người Dạ Kiêu, sức mạnh lời nguyền có thể cắn nuốt tử khí, đàn côn trùng đó được ngưng tụ từ tử khí trong cơ thể Rồng Xương, cho nên sức mạnh của lời nguyền mới cắn nuốt chúng được.

Song nếu cứ để vậy thì lời nguyền trên người Dạ Kiêu sẽ lại mạnh lên, tình trạng tụt máu cũng trở nên nghiêm trọng hơn.

"Ha ha ha, mùi vị này làm người ta quen thuộc thật đấy!" Đám côn trùng còn lại xúm vào nhau tụ thành một cái mặt quỷ kinh khủng ở giữa không trung, sau đó cái giọng già chát đó cười lên một cách quái đản, "Nếu thích thì ăn nhiều chút đi! Khà khà khà khà!"

Theo sau tiếng cười dị hợm của giọng nói kia, đám côn trùng lại ngóc đầu dậy lần nữa, đồng thời coi Dạ Kiêu thành mục tiêu tấn công của chúng.

Nhiễm Kỳ có trực giác không thể cứ để vậy nữa, Dạ Kiêu càng hấp thu nhiều tử khí thì càng phải chịu lời nguyền mạnh hơn, dù không bị côn trùng cắn thì cũng rất có khả năng lăn đùng ra chết vì tụt máu.

Hơn nữa cái thứ lời nguyền này cũng không phải debuff bình thường, sẽ không vì cái chết của người chơi mà biến mất, không thì Leslie cũng sẽ không bắt bọn họ mất công đến đây tìm hài cốt Pháp sư Vong Linh như thế này.

Nhiễm Kỳ nhớ Leslie từng bảo mình rằng, trên người cậu có "Chúc Phúc Của Thần Quang Minh", có thể chống chọi lại sự xâm nhập của tử khí trong ba giờ đồng hồ, có khi có tác dụng với cả bầy côn trùng ngưng tụ từ tử khí này cũng nên.

Bấy giờ đến lượt cậu chắn trước người Dạ Kiêu, khoảnh khắc tiếp xúc với đám bọ kia, quanh thân cậu bừng lên ánh sáng chói lóa, đám sâu bọ đó như bị phải bỏng, thoắt cái hóa thành sương mờ, tan thành mây khói.

Cái mặt quỷ kia lại hiện ra, gã không cười quái đản nữa mà mở miệng đầy kiêng dè, "Các ngươi là người của Thần Điện Quang Minh?!"

Nhiễm Kỳ và Dạ Kiêu không trả lời, chỉ cảnh giác nhìn về phía gã.

"Hừ, mặc kệ các ngươi có phải hay không, nếu đã tới rồi thì đừng hòng rời khỏi nữa!" Gã vừa dứt lời, tử khí đậm đặc lại tụ tập lần nữa, toàn bộ chui vào khung xương của con Rồng Xương vừa rạp xuống trước đó, nhuộm đen xương trắng của Rồng Xương.

Hài cốt bị đập tan của Rồng Xương tái tổ chức, từ từ đứng dậy trở lại.

"Đây là vi phạm quy tắc đi!" Nhiễm Kỳ không kiềm được chửi.

Nếu con Rồng Xương này cứ bị đập chết lần nào là sảng khoái sống lại lần đấy, thế chẳng phải họ tiêu tùng rồi à? Quyển trục ma pháp trong ba lô cậu không đỡ nổi lâu vậy đâu!

Nhưng dù thế nào, nên đánh thì vẫn phải đánh thôi.

Bấy giờ Rồng Xương càng mạnh hơn, để thắng Rồng Xương, Nhiễm Kỳ và Dạ Kiêu đồng thời triệu hồi hai nhóc rồng con ra.

Trong trận đấu, thú cưng sẽ buff thuộc tính cho người chơi, hơn nữa kĩ năng của bé rồng đen vô cùng hữu ích, có thể giảm bớt rất nhiều áp lực cho bọn họ.

"Chít chít!" Bé rồng con sở hữu tâm ý tương thông với chủ nhân, rất nhanh hiểu rõ ý nghĩ của chủ nhân, vẫy cánh nhỏ kêu một tiếng non nớt về phía Rồng Xương.

Mà Rồng Xương vốn đang hùng hổ bỗng chững người lại, cũng không biết là vì tiếng kêu của rồng con hay vì bị Quyển trục ma pháp của Nhiễm Kỳ khống chế.

Bé rồng đen không hề e sợ tử khí, bay lên người Rồng Xương rồi há miệng cắn, sống sờ sờ xé đám tử khí màu đen đặc sệt trên người Rồng Xương xuống nuốt vào bụng.

Bé rồng trắng thì không đi cắn ăn tử khí trên người Rồng Xương mà bay lên đầu Nhiễm Kỳ, ngẩng cái đầu nhỏ lên phát ra tiếng kêu non nớt, tiếp theo, ánh sáng trắng trên người Nhiễm Kỳ trở nên càng loá mắt hơn.

【Hệ thống】 Thú cưng của ngài kích phát kĩ năng Chúc Phúc Ánh Sáng thành công, cấp bậc kĩ năng tăng lên.

Trước kia trong các phó bản, bé rồng đen đã phát động kĩ năng Lời Nguyền Xui Xẻo nhiều lần, hỗ trợ bọn họ ủn BOSS rất nhiều.

Thế nhưng kĩ năng của Tiểu Bạch là skill bị động, cứ mãi mà chưa được phát động, Nhiễm Kỳ có nghĩ kiểu gì cũng không ngờ nó lại bỗng được phát động vào hôm nay, dưới kiểu tình huống như thế này..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio