Hỗ Trợ Mạnh Nhất [Thực Tế Ảo]

chương 96: 96: thi cuối học kỳ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sắp đến kỳ thi cuối kỳ rồi, dù bình thường hệ Cần vụ có đi học lắt nhắt đến mức nào thì vẫn phải tham gia kỳ thi, vì vậy mấy ngày sau đó hai người Nhiễm Kỳ và Cố Lạc bắt đầu đi học đúng giờ, cố gắng tạm ôm chân Phật tí xíu.

Nhờ có đợt update trên diện rộng của nhà phát hành và Chính phủ, hiện tại 《Ma Vực》 gần như đã được coi là một con game toàn dân, hầu như ai trong trường cũng chơi.

Do đó bấy giờ Nhiễm Kỳ cũng xem như là một trận thành danh, thái độ đối xử với họ của các bạn học cùng lớp cũng ồn ã hẳn lên, thậm chí còn có người chủ động đến hỏi Nhiễm Kỳ mấy cái bí quyết đánh phó bản, vài phương pháp chế tạo vật phẩm, vân vân.

Nhiễm Kỳ cũng không giấu giếm mà nói hết những thứ mình biết cho bọn họ, nhất là cơ chế của BOSS ở một số phó bản, điều này đã giúp đỡ bọn họ rất nhiều.

"Nhiễm Kỳ, căn bản là bọn tôi không đỡ được đại chiêu của con BOSS phó bản đấy, có cách nào để khắc phục không?"

"Tốt nhất là nên gi3t chết nó trước khi nó kịp tung đại chiêu, hoặc là dùng các kĩ năng khống chế để cắt kĩ năng của nó rồi tập hỏa dame là có thể giải quyết." Nhiễm Kỳ nghĩ ngợi rồi nói.

"Ok ok, cảm ơn!"

"Nhiễm Kỳ, vậy sau này lúc cậu làm đồ ăn buff thì có thể bán cho chúng tôi một chút không? Khu Giao Dịch bán hết nhanh quá, chúng tôi chậm tí thôi đã không giật nổi rồi......" Có người lưỡng lự mở miệng hỏi.

"Được thôi."

Nhiễm Kỳ đáp ứng thoải mái như vậy trái lại khiến người nọ ngượng ngập hơn, không ngờ Nhiễm Kỳ dễ dãi như vậy.

"Thế, thế thì tốt quá rồi, cảm ơn cậu nhé!"

Thấy Nhiễm Kỳ thoải mái trò chuyện với bọn họ như vậy, Cố Lạc lại hơi khó chịu, không nhịn nổi thì thầm cằn nhằn: "Sao cậu tốt bụng thế? Bảo gì cậu cũng đồng ý, cậu quên hồi trước bọn họ xa lánh tụi mình thế nào rồi à?"

"Trong game chuẩn bị đủ nguyên liệu là đồ ăn có thể sản xuất hàng loạt vèo vèo rồi, bán cho bọn họ một ít cũng đâu có sao, dù gì cũng chỉ là việc nhỏ chẳng tốn sức gì thôi, bán cho ai mà chẳng phải bán chứ?" Nhiễm Kỳ liếc mắt ra hiệu cho Cố Lạc, hạ giọng bảo, "Với lại Công hội tụi mình rất nhanh sẽ lên cấp, đến lúc đấy là có thể mở cửa hàng ở trụ sở Công hội cho người ngoài, nhân lúc này thu hút những người ở đây đến, chẳng phải là cách tuyên truyền tốt nhất à?"

"He he he, cậu nói đúng!" Cố Lạc nghe cậu nói vậy, lập tức vui vẻ trở lại.

Công hội bọn họ giờ đã cấp 4 rồi, vì Điểm cống hiến, hàng ngày các thành viên Công hội đều tích cực làm nhiệm vụ, tốc độ thăng cấp có thể nói là như bay, hơn nữa mỗi lần Công hội tuyển người chẳng cần đăng quảng cáo thì cũng đã có cả đống người xếp hàng chờ rồi.

Đợi sau khi Công hội lên cấp 5, Khu Kinh doanh ở trụ sở Công hội sẽ được phép mở ra cho người ngoài, dựa vào độ nổi tiếng của bọn họ với đống đồ ăn ngon và trang bị của Nhiễm Kỳ, tới lúc đó chắc chắn sẽ thu hút được không ít người chơi, ra mắt thành công.

Phải biết rằng từ khi game mở mục đổi xu game với Tinh tệ, ngoại trừ các kiểu studio dẫn người luyện cấp với quét nguyên vật liệu thì buôn bán trong game cũng có thể kiếm được kha khá tiền.

Đến lúc đó thành viên Công hội có thể thuê cửa hàng tại Khu Kinh doanh, bán đồ tự chế tác hoặc trang bị rớt từ quái, từ đó trụ sở Công hội bọn họ cũng phát triển theo có khi không thua kém gì Chủ thành đâu, khi ấy họ còn cần lo về vấn đề tiền nong nữa chắc?

Lấy ví dụ ngay chính Cố Lạc đi, trong khoảng thời gian này cậu ta bán một đống nguyên vật liệu với trang bị của phó bản cấp cao cũng vớt được không ít tiền.

Nhà cậu ta không giàu như Nhiễm Kỳ, do vậy cậu ta còn ước gì kiếm được thêm chút tiền ấy chứ!

So sánh với phía Nhiễm Kỳ như cá gặp nước thì phía Trương Thước lại như thể sống trong nước sôi lửa bỏng, mặc cho gã đi đến đâu cũng nghe thấy những người xung quanh thì thầm với nhau, thỉnh thoảng lại liếc qua chỗ gã đầy khinh thường.

Từ trước đến nay Trương Thước luôn là thiên chi kiêu tử, đã bao giờ bị đối xử như vậy chứ? Gã chỉ cảm thấy lòng đầy phẫn nộ, thừa lúc học lớp Huấn luyện thì chọn vài người hung hãn chỉnh đốn một trận.

Chẳng qua gã làm vậy không chỉ không thể đè ép sự phát triển của tình hình xuống mà còn khiến bầu không khí ngày càng nghiêm trọng, thậm chí càng lúc càng có nhiều người bắt đầu chỉ trỏ và chỉ trích gã.

Ai cũng nói gã chỉ biết ỷ vào thể chất mạnh để bắt nạt người khác, không có vốn liếng trời sinh là cái thể chất này thì căn bản gã chẳng có gì đáng để kiêu ngạo cả.

Thành tích môn Chiến thuật với môn Lý thuyết của gã đều chỉ tầm trung bình, đây dường như cũng chứng tỏ gã chỉ là một thằng đầu óc ngu si, tứ chi phát triển mà thôi.

Sắc mặt Trương Thước khó coi hơn qua từng ngày, bọn đàn em nghĩ cách khuyên gã: "Anh Thước à, không sao hết, Nhiễm Kỳ cũng chỉ vênh mặt được mấy ngày nay thôi, sắp tới kỳ thi cuối kỳ rồi, anh đừng quên nó là thằng học dốt có tiếng, chưa kể đến thành tích môn Cơ giáp thực hành luôn lót bảng mà ngay cả thành tích môn Lý thuyết cũng chẳng cao, chỉ cần điểm tổng không đạt yêu cầu qua môn thì có khi lần này nó phải lưu ban đó! Đến lúc đấy xem xem rốt cuộc ai mới phải là kẻ mất mặt!"

Trương Thước nghe thế, cảm thấy cậu ta nói khá hợp lý, thành tích của Nhiễm Kỳ vốn đã rất kém, trong khoảng thời gian này lại ngày ngày chơi game, căn bản không hề học hành gì, có lẽ chờ khi công bố kết quả thì chắc chắn sẽ bị vả rát cả mặt.

Chơi game tốt thì sao nào? Chẳng phải vẫn bị ở lại lớp đấy thôi?

Tưởng tượng như vậy, lập tức Trương Thước cảm thấy trong lòng thoải mái hơn nhiều.

Gã rất muốn xem xem, trong kỳ thi cuối kỳ này Nhiễm Kỳ có thể thi ra thứ thành tích mất mặt gì đây!

******

Thời gian ôn tập luôn trôi đi nhanh như chó chạy ngoài đồng, chẳng mấy chốc họ đã nghênh đón kỳ thi cuối kỳ.

Dựa theo lệ thường thì luôn thi lý thuyết trước rồi thi thực hành sau.

Do tính chất đặc biệt của hệ Cần vụ nên họ chủ yếu là cần điểm lý thuyết, điểm thực hành chỉ để lấy điểm cộng.

Vì thế sinh viên hệ Cần vụ chỉ cần đạt điểm lý thuyết, điểm môn thực hành có là 0 cũng chẳng làm sao cả.

Có điều thành tích của Nhiễm Kỳ thật sự rất tệ, cậu lại chẳng xuyên qua từ nhỏ, nền giáo dục cậu tiếp thu khác hẳn của Tinh tế, sau khi chuyển trường đến đây, ngày nào cậu đi học mà cũng như nghe sách trời vậy, chỉ có thể học bằng việc ghi nhớ, cố gắng lắm mới ăn được tí điểm.

May là trước kia nguyên chủ cũng học dốt, biểu hiện của cậu tính ra cũng phù hợp lẽ thường.

Vấn đề là chương trình học hai năm đầu toàn ở mức cơ bản, độ khó khá thấp, mà năm nay đã là năm ba, nội dung bài học khó hiểu hơn hai năm đầu, thậm chí còn có thêm mấy môn với lớp, độ khó có thể nói là bị tăng gấp bội.

Nữa là đề thi lần này còn khó kinh khủng, lúc nhận đề thi, tâm lý rất nhiều sinh viên chùng hẳn xuống, lúc thi xong đều là dáng vẻ đời này thế là hết.

Điểm thi của bọn họ đều nhờ trí não chấm sau khi nộp bài cho nó, vì vậy điểm ra rất nhanh, gần như bọn họ mới thi xong thì trí não cũng đã tự động phê chữa với xếp hạng thành tích rồi.

Đám bọn họ còn chưa ra khỏi phòng học thì mọi người cũng đã nhận được phiếu điểm, trên hành lang lập tức bùng nổ một trận tru tréo kinh hồn.

Ngoài dự đoán, thành tích của Nhiễm Kỳ tiến bộ hơn năm ngoái không ít, tuy xếp hạng vẫn ở top cuối nhưng ít ra đã không còn lót bảng nữa.

Tuy mọi người kinh ngạc nhưng cũng không ai nghi ngờ Nhiễm Kỳ gian lận, dù sao thì sau khi vào trường thi, mỗi một hành động của họ đều nằm dưới sự theo dõi của trí não, tuyệt đối không tồn tại lỗ hổng để gian lận.

"Nhiễm Nhiễm cậu cũng cừ lắm! Lần này tụi mình cũng không còn lót bảng nữa! Thi thực hành tí nữa cũng nhớ cố gắng hết mình để khiến bọn họ giật bắn nhé!" Cố Lạc trông thấy phiếu điểm rồi thì khó nén được nỗi hưng phấn mà nói.

"Ừ!" Nhiễm Kỳ cũng rất vui mừng, khoảng thời gian này cậu được cải thiện không chỉ về thể chất mà còn về tinh thần lực, điều này giúp cho trí nhớ của cậu tốt hơn, không còn học bằng việc ghi nhớ đơn thuần nữa mà cũng miễn cưỡng hơi hiểu được ý nghĩa của các lý thuyết, nhờ đó mới đạt được thành tích này.

Cậu cũng vô cùng chờ mong kỳ thi thực hành ngay sau đây, rất muốn xem xem với thể chất được cải thiện hiện giờ, bản thân có thể cũng có chút tiến bộ khi đấu cơ giáp hay không.

Rất nhanh, điểm thi môn thực hành cũng đã ra lò, bấy giờ thành tích của rất nhiều sinh viên đều có phần tiến bộ, nhưng trong số đó tiến bộ nhất vẫn phải kể tới Nhiễm Kỳ, dù gì thì trước đây lần nào cậu cũng chỉ đạt được hơn 10 điểm, lần này thế mà đạt được 50 điểm liền tay, xíu nữa thôi là đạt được tiêu chuẩn.

"Nhiễm Kỳ, sao cậu làm được thế?" Tiến bộ nhiều như vậy tất nhiên sẽ có người đến hỏi han mấy câu.

"Bạn tôi có huấn luyện đặc biệt cho tôi mấy buổi." Cha già nhà cậu bảo cậu tạm thời đừng tiết lộ vụ đồ ăn đổi từ game có thể cải thiện thể chất, cho nên Nhiễm Kỳ đành phải trả lời như vậy.

"Chẳng lẽ là......!Dạ Kiêu đại lão ư?!" Ánh mắt người nọ lập tức sôi sục, cậu ta cũng từng dạo diễn đàn game, biết có người bảo Dạ Kiêu là sinh viên xuất sắc hệ Cơ giáp của Đế Tinh, tuy chưa nói ra cụ thể là ai nhưng chỉ riêng việc học ở Đế Tinh cũng đã quá đủ để miêu tả thực lực mạnh mẽ của anh.

Nhiễm Kỳ khẽ cười gật đầu, xem như chấp nhận suy đoán của cậu ta.

Về phần Trương Thước thi xong lại sầm mặt xuống, cuối cùng gã cũng hơi bị ảnh hưởng, không phát huy tốt trong kỳ thi, điểm tụt rất nhiều so với trước kia.

"Trương Thước, điểm thi của em lần này có hơi không ổn, đừng để chuyện khác ảnh hưởng đến thành tích của mình." Giáo viên đặc biệt gọi Trương Thước lại dạy dỗ gã mấy câu.

Chuyện giữa Trương Thước và Nhiễm Kỳ ầm ĩ rất to, trong trường gần như không ai không biết, lời này của giáo viên chẳng khác gì con dao găm vào ngực Trương Thước, mà gã lại chỉ có thể cố gật đầu vâng dạ.

Đối phó với giáo viên xong, gã lập tức vội vàng mở bảng xếp hạng thành tích hệ Cần vụ, lại không thể nhìn thấy tên của Nhiễm Kỳ ở vị trí cuối cùng, thậm chí không cả thấy trong mười cái tên cuối bảng!

"Sao lại không có Nhiễm Kỳ? Chẳng lẽ nó không tham gia kỳ thi?" Trương Thước nhíu mày hỏi.

"Không thể nào đâu? Dù không thi thì cũng phải để 0 điểm mới đúng nhỉ." Đàn em Trương Thước chần chờ nói.

"Á, em tìm thấy rồi, lần này Nhiễm Kỳ thi lý thuyết cũng không tệ lắm, ngay cả môn thực hành cũng thi được hơn 50 điểm, hạng là......!33." Một tên đàn em khác càng nói càng nhỏ giọng.

Trương Thước tức sắp điên rồi, điểm thi lần này của gã tụt không ít, không đời nào Nhiễm Kỳ lại tiến bộ được, thế chẳng phải đã chứng tỏ gã giống như lời mà những người đó nói, là một kẻ chỉ biết ỷ vào lợi thế về thể chất để bắt nạt người khác?

Nếu Nhiễm Kỳ không lưu ban, mặt mũi bị gã vứt bỏ phải tìm về kiểu gì đây?!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio