Hàn Hựu đang chỉ đạo đội của trại huấn luyện thi đấu, một tay cầm điện thoại, tay còn lại thao tác chuột, liên tục di chuyển giật đi giật về, thình lình nghe đối phương muốn cúp máy, tướng trong game vẫn không hề ngừng lại, hắn cười híp mắt ngăn cản: “Ấy, đừng! Đừng cúp! Tôi đùa cậu thôi mà, sao tên nhóc nhà cậu lại nhiệt tình thế được! Tự nhiên gọi điện hẳn là có việc, nói đi nói đi, không phải khách sáo với vi sư.”
Các thành viên đội người mới bị tên này vừa nghe điện thoại vừa hành bọn họ trong game mà tổn thương sâu sắc, ai nấy đều biểu cảm đầy bi thương nhưng vẫn kính trọng không nói gì. Sử Nỗ ngồi bên cạnh Hàn Hựu thầm nghĩ hắn hủy hoại tâm lý mầm non thế này thật quá đáng, hạ giọng chửi: “ĐM! Chỉ huy đi ba! Có thể nghiêm túc chút không?”
Hàn Hựu liếc nhìn qua cậu trai, ý bảo ngậm miệng đừng làm ồn.
Sử Nỗ nhìn dòng chữ Double Kill ở đường dưới hiện lên màn hình, câm nín quay đầu ra chỗ khác.
Bên kia Khâu Mục không nghe được cụ thể cuộc nói chuyện, nhưng cũng cảm nhận được sự oán hận của người khác, nhíu mày nói: “Không có việc gì lớn cả, muốn tìm anh đánh một trận tùy chọn, nếu anh không rảnh thì thôi.”
Hình thức đánh tùy chọn: Người chơi tự lập phòng riêng để đánh với nhau.
“Tùy chọn? Có quan trọng không?” Hàn Hựu không nghĩ đây lại là lý do cho cuộc gọi, kinh ngạc nói: “Nếu tôi không ở đây thì cậu định gọi ai?”
Khâu Mục nói: “Sao cũng được, không quan trọng lắm. Nếu anh bận thì tôi gọi bạn học cũng được, cúp máy đây.”
“Ấy ấy ấy, đừng cúp đừng cúp!” Hàn Hựu lại ngăn cậu treo máy lần thứ hai, vừa phối hợp với Mậu Thiệu Minh giết người ở dưới bot vừa liếc nhìn qua thời gian trận đấu, hỏi: “Đánh tùy chọn thì tôi một chân đi? Còn thiếu ai nữa không?”
Khâu Mục cũng không phân vân gì lâu: “Trước mắt mới có mình tôi.”
“Được, onl trước chờ chút, cho tôi tám phút, à không, năm phút là đủ, tới liền.” Hàn Hựu cười híp mắt, giọng nói đầy nuông chiều, nói xong liền cúp máy.
Đúng lúc này, giọng nữ hệ thống vang lên qua tai nghe.
Double Kill!
Triple Kill!
ACE! (Quét sạch)
Nhìn người này cuối cùng cũng quăng điện thoại xuống bàn, Sử Nỗ đen mặt nãy giờ mới dám mở miệng oán giận: “Tui bảo nè, dù đấu tùy chọn với mấy người mới thì cũng nghiêm túc chút đi! Đã vừa gọi điện vừa chơi thì chớ, đi SP mà lại ăn một mình ba mạng là thế méo nào? Đạo đức nghề nghiệp để đâu!!!!”
Mậu Thiệu Minh ăn mạng không thành nghe thấy bọn họ nói, cũng lên tiếng phát biểu sự bất mãn của mình: “Công nhận, mạng thì phải cho AD hiểu không? Có phải SP chuyên nghiệp không vậy má?”
“Chơi vớ vẩn còn không ăn được mạng, trách gì tôi?” Hàn Hựu liếc mắt nhìn đối phương, sau đó quay lại nhìn cục diện trận đấu, vớ lấy điện thoại rồi đi ra ngoài: “Tôi có việc đi trước, còn lại giao cho mấy cậu nha, vs thôi mà, coi như chút lòng thành đền bù cho mấy cậu.”
“Đệch, chỉ biết có mỗi đồ đệ thôi!” Sử Nỗ vừa nghe trộm điện thoại, lúc này tỏ ra cực kỳ giận dữ.
“GATO à?” Hàn Hựu không đáp lại nữa, bước nhanh tới góc phòng bật máy tính mới, mở ra một cái clone vừa lập định vào game mới nhớ ra hình như nick này chẳng có đứa bạn nào, dừng một chút mới nhập vào một dãy số.
Mấy người mới bị hành sấp mặt ngồi đối diện các thành viên MAX, ánh mắt nhìn theo Hàn Hựu ngoại trừ sùng bái thì chỉ có ngu người. Vừa bị quét sạch đã khổ lắm rồi, lại còn nghe thấy màn đối thoại huênh hoang này, chỉ cảm thấy đời tuyển thủ chuyên nghiệp tương lai của mình bỗng nhiên mờ mịt.
Cái éo gì? Vừa nói chuyện điện thoại vừa hành bọn họ đã đành, lại còn coi bọn họ như trò tiêu khiển? Feeling tổn thương đó!
…
Trong eSports Class lúc này, bốn thành viên team đội trường đã chuẩn bị vào chỗ, Lý Kiệt hưng phấn lại càng nôn nóng, giục giã liên hồi: “Sao vẫn chưa đến? Không đến thì thôi nhét đám Cao Chấn Quân vào đi.”
“Cũng đành.” Khâu Mục đang chuẩn bị bảo hai người bạn cùng phòng đăng nhập cho đủ số thì thấy thông báo kết bạn hiện lên trên màn hình. Đây là một cái tên hoàn toàn xa lạ đối với cậu, nhưng lúc này xuất hiện thì chỉ có thể khiến cậu liên tưởng đến tên kia, thế nên Khâu Mục liền quyết đoán chấp nhận, sau đó gửi lời mời tổ đội.
“Sữa Bột Hiệu U đã tham gia sảnh chờ.”
Ngay khi đối phương tiếp nhận lời mời vào phòng tùy chọn thì một hàng chữ lập tức xuất hiện trong chat.
Sữa Bột Hiệu U: Đợi chút đợi chút, tôi đi kéo người cho cậu.
Tâm Tình Chỉ Kể Cho SP: Được.
Quả nhiên là sư phụ của cậu, Khâu Mục nghĩ vậy cũng đáp lại rất tự nhiên, biểu tình trên mặt nhàn nhạt, thôi không mời bạn học vào nữa.
Vì không quay đầu lại nên cậu đương nhiên không hề chú ý đến cảnh tượng mấy người ngồi xem xung quanh đã hóa đá tại chỗ, ngay cả Điền Bác Văn vừa ngồi xuống định hóng cũng vì giật mình mà đứng bật dậy, thậm chí còn dụi mắt không dám tin, phải kiểm tra lại xem có bị ảo giác hay không.
Ngay sau đó, từng cái ID khiến người ta khiếp hãi bắt đầu lần lượt hiện ra trong tầm nhìn của mọi người.
“Diễn Viên D Cực Kỳ Chuyên Nghiệp đã tham gia sảnh chờ.” Best Talon server Đại Lục, CK.
“Ta Là Đồ Tể Trong Rừng đã tham gia sảnh chờ.” Best Evelynn server Đại Lục, Mạch Đạo.
“WOOOOOW đã tham gia sảnh chờ.” Best Fiora server Đại Lục, Chấm Than.
Cùng với một ID là “Giết Team Anh Thì Anh Chém Chết”, Tiểu Cương, người được mệnh danh là Best Darius server Đại Lục, vì chưa kịp vào đội do đã đủ người nên đành tiến vào khu vực dành cho khán giả.
eSports Class lúc này lặng ngắt như tờ, kênh chat trở thành nơi duy nhất đang hoạt động:
Ta Là Đồ Tể Trong Rừng: Vụ gì thế này, đánh tùy chọn gì mà ghê thế?
WOOOOOW: Yo, Mạch Đạo, lâu lắm không gặp! Dạo này sao rồi?
Giết Team Anh Thì Anh Chém Chết: Mấy người rảnh quá hay sao mà kéo hết vào đây vậy? Không stream à?
WOOOOOW: Oh no vừa tỉnh ngủ bật máy, còn chưa bắt đầu đã bị lôi vào nè.
Diễn Viên D Cực Kỳ Chuyên Nghiệp: Tôi còn đang hơi mệt, Tiểu Cương muốn chơi không? Nhường slot nè?
Giết Team Anh Thì Anh Chém Chết: Cút cút cút cút mau, không thấy đẳng cấp đám bên kia à, tự chơi đi ba!
…
Nói về đẳng cấp, nếu team là một dãy toàn rank Cao Thủ nhìn rất đáng chú ý, thì khi thấy một đám “Thách Đấu” Best server nhảy vào, nhìn lại bỗng thấy thật tầm thường.
Mà giữa đám Thách Đấu này, cái nick Bạch Kim V của Khâu Mục nhìn có vẻ cực kỳ nổi bật.
Mọi người bất tri bất giác nhớ lại những kẻ này được ai kéo đến, toàn bộ ánh nhìn đều hướng về phía một mình Khâu Mục. Mà Khâu Mục lúc này hiển nhiên không hề nhận ra bầu không khí quái dị, tâm tư đều đã bay tới tài khoản vừa kết bạn với mình – ồ, hóa ra acc chính của người này đã lên Thách Đấu.
Nếu ban đầu đánh không lại người ta vẫn hơi khó chịu, nhưng giờ phát hiện sự thật, cậu cũng dễ chấp nhận hơn nhiều.
Trong khi Khâu Mục rất bình tĩnh, Lý Kiệt ngồi đối diện cậu khi nhìn thấy đám ID mà bình thường chỉ xem được qua stream này, bỗng thấy cả người không khỏe. Có ai nói cho hắn biết, tại sao rõ ràng muốn hành hạ Khâu Mục mà chọn hình thức tùy chọn, bỗng nhiên lại kéo tới nhiều “Best server Đại Lục” thế này? Có để cho chơi game nữa không?!
Mà quan trọng hơn là…
Ánh mắt của Lý Kiệt không nhịn được mà nhìn chằm chằm vào cái ID “Sữa Bột Hiệu U” bên team đối diện, tay đổ đầy mồ hôi lạnh từ lúc nào không biết.
Đây là account chính của U thần đó nha! Là U thần mà mình ngày nhớ đêm mong, điên cuồng sùng bái đó!
Sau khi cặp đôi đường dưới của đội tuyển MAX tan rã, Lý Kiệt buồn bực đến mất ngủ mấy ngày, một đống câu hỏi luẩn quẩn mãi trong đầu như “Liệu U thần có đau khổ không, có vượt qua được không”, “Có phải hiện tại tâm tình rất tồi tệ, có cần người tới an ủi không”, rồi thì “Can chuyển đội, rốt cuộc ai sẽ là người đứng cạnh U thần”…
Vậy mà vào giờ phút này, trước mắt cậu là U thần xịn, một U thần bằng xương bằng thịt! Nếu như không phải vì có nhiều người đang nhìn như thế, hắn chỉ muốn trực tiếp đầu hàng tại chỗ, nhào về phía U thần, tìm cơ hội bày tỏ với idol á á á á á!
Tâm tình kích động đấu đá trong đầu, khiến cho bạn fanboy não tàn Lý Kiệt của U thần không thể bình tĩnh nổi nữa.
Hết chương .