Hoa Âm các sáng lập từ đời thịnh Đường, vừa xuất hiện đã có khí thế của bậc đế quân giáng lâm thiên hạ. Sau khi kỳ tài tuyệt thế Trác Vương Tôn kế nhiệm các chủ, lại càng nổi bật hơn. Thêm vào mấy năm đại họa Ma giáo, nhân tài chính đạo điêu linh, Hoa Âm các lại càng như vầng dương chính ngọ, không ai bì được. Cuối cùng đã khiến võ lâm chính đạo phẫn nộ phản kháng, triệu tập võ lâm đại hội, cùng thương nghị kế sách đối phó. Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi, mỗi phái đều có ý đồ riêng, nhưng không ai có thể ngờ được, cuối cùng, kẻ đoạt lấy ngôi Võ lâm minh chủ, lại là Dương Dật Chi, một người xưa nay chưa từng được biết đến trên giang hô.
Không ai có thể ngờ, thiểu niên chưa một lần lộ diện này, lại có thể cùng Trác Vương Tôn không phân cao thấp, bất luận võ công, khí độ, mưu lược đều không chịu nhường, khiến võ lâm chính đạo nhìn thấy một tia hi vọng. Nhưng võ lâm xưa nay vốn vẫn là một vũng lầy không ngừng tranh đoạt, người muốn “đuổi hươu”, tuyệt đối không chỉ có một hai kẻ kỳ tài.
Ngô Việt Vương. ôm hoài bão thâu phục thiên hạ, hướng về ngôi báu, tự nhiên coi Trác Vương Tôn và Dương Dật Chi là hai cái gai trong mắt, cái kim trong thịt. Y muốn chiếm đoạt giang sơn, việc đầu tiên là phải trừ đi hai người này. Vì vậy, Ngô Việt Vương đã sắp đặt một loạt âm mưu, ý đồ cấu kết với Oa khẩu, khởi binh nơi hải ngoại. Trước đại nghĩa quốc gia, Dương Dật Chi đã quyết đoán bỏ hết ân oán giang hô, bắt tay hợp tác với Trác Vương Tôn, cuối cùng trong trận Chu Đại Khấu, hai người liên tiẽp bốn lần đánh bại Ngô Việt Vương, khiến Ngô Việt Vương lòng nguội như tro tàn, cuối cùng đã bỏ đi dã tâm xưng đế.
Nhưng các nguyên lão của chính đạo không hiểu được cách làm của Dương Dật Chi, bọn họ thậm chí còn cho rằng Dương Dật Chi đã cấu kết với Trác Vương Tôn, muốn đem cả giang hồ đặt xuống dưới chân Hoa Âm các. Dương Dật Chi không biết làm sao, đành đáp ứng quyết chiến một trận với Trác Vương Tôn. Nhưng hai người lại ước định chọn chiến trường cho trận quyểt chiến này ở một nơi xa lánh giang hồ, vậy nên đã tới núi thánh ở biên giới Tây Tạng, ngọn Cương Nhân Ba Tề quyết đấu.
Hai người lên thuyền xuất phát, trên biển lớn mênh mông, đã tình cờ gợi lại một câu chuyện bi thương nhất trong quá khứ Dương Dật Chi. Trên Lục chi thiên tế tuyệt diễm tuyệt ác, lơ lứng trải tim đã tan nát của Lan Ba - người từng là sư tỷ của y, nhưng Dương Dật Chi lại không thể nào chấp nhận, lòng y đặt ở nơi nao?
Trận quyểt chiến đã được định trước sẽ trở thành truyền kỳ này cũng thu hút cả vương tử của đất nước mặt trời mọc, Hinh Minh thân vương Tiểu Án. Vị vương tử có dung mạo tuyệt thế này, cũng theo bọn họ cùng đi, muốn tận mắt chứng kiến trận chiến khoáng cổ tuyệt kim. Nhưng vòng xoay của số mệnh đã cuốn lấy y, định sẵn y sẽ nở rộ thời khắc sáng lạn huy hoàng nhất của mình trong trận chiến này.
Cùng bị cuốn vào vòng xoáy của trận chiến, còn có Thượng huyền nguyệt chủ của Hoa Âm các, Tương Tư. Nữ tử nhu tình vô hạn, trái tim vĩnh viễn từ bi này, trên người lại mang theo một vết máu không bao giờ rửa sạch nổi.
Trận chiến này rồi sẽ ra sao?