Cái gọi là nhân khí.
“Danh sách thực tập là cái gì?” Dư An Dao quay đầu lại hỏi.
“Các cậu không biết sao?” Mai Lộ khẽ nâng cằm, nở nụ cười hài lòng. “Đàn anh Triệu đã bàn bạc xong với những lãnh đạo của học viện chúng ta rồi, mỗi năm sẽ chọn sinh viên năm đến công ty học thực tập, nếu biểu hiện tốt nói không chừng còn có thể được trực tiếp giữ lại công ty nữa đó.”
“Tiêu chuẩn là cái gì? Chọn lựa như thế nào?” Dư An Dao gật đầu một cái, bày tỏ cô cũng có hứng thú.
“Ừ, chờ học viện chúng ta công bố thôi.” Mai Lộ khẽ mỉm cười, quay đầu đi.
“Thôi đi, nói như vậy khác gì không nói. Học viện chúng ta nhất định sẽ nhanh chóng công bố tin tức này, đây là mánh lới rồi.” Khương Mộc Ninh phất tay một cái, “Mặc quần áo vào nhanh lên một chút, ăn cơm, sau đó đi ngồi nghe giảng thôi.”
Đợi đến gần năm giờ chiều mà Vạn Manh Manh vẫn chưa trở lại phòng ngủ, điện thoại cũng tắt máy. Khương Mộc Ninh cắn chặt răng, dựng đứng lông mày, cô ở phòng ngủ đi lại mắng Vạn Manh Manh đến máu chó phun đầy đầu.
“Gây họa là ra ngoài ẩn núp, Vạn Manh Manh là con rùa đen rụt đầu.”
Mai Lộ có bốn tấm vé nhưng lần này lại thừa một tấm, lớp họ có năm bạn học nữ, mà phòng ngủ của họ đã chiếm bốn người, một người khác là Trác Nhã Vận thì phòng ngủ ở tầng ba cũng với chuyên ngành khác, nhưng bọn họ cũng không hợp với người này, mà chỉ với bạn học nam mà thôi, họ cũng không có nhiều quan hệ lắm, Mai Lộ ghét bỏ bạn học nam lớp mình đều là những người không đứng đắn, không có người nào có bề ngoài ưa nhìn một chút. d.i.ễ.n..đ.à.n..l.ê. q.u.ý..đ.ô.n
“Hừ, tớ tình nguyện ném cho chó ăn chứ tớ cũng không cho cô ta. Thôi, càng ít người đến nhìn đàn anh Triệu càng tốt.” Mai Lộ hừ lạnh, tiện tay ném tờ vé còn lại lên bàn.
“ Con chó cũng không ăn cái thể loại này đâu. Hơn nữa liếc mắt nhìn một cái thì có thể mất miếng thịt sao?” Khương Mộc Ninh mới thay một đôi giày Cavans mới tinh màu đen, không hề lo lắng nói.
“Không thiếu miếng thịt nào, chỉ là tớ sẽ đau lòng đấy. Nhan sắc tốt như vậy, thế mà lại không thể độc hưởng, vừa nghĩ như vậy là tớ lại thấy rỉ máu trong lòng à.” Mai Lộ ôm ngực, cau mày lại, giống như đó là một chuyện thực sự vậy. “A, sao cậu lại có một đôi giày màu đen vậy, là mới đúng không? Đôi màu đỏ thẫm kia không phải là mới mua sao?” Cô vừa cúi đầu lập tức nhìn thấy đôi giày mới của Khương Mộc Ninh.
“Gần đây vận may của tớ không tốt, vậy nên muốn dùng màu đen để đàn áp một chút.” Khương Mộc Ninh cũng không ngẩng đầu lên, cẩn thận thắt dây giày màu trắng.
“Thật là. Gần đây cậu bị hoa đào quấn thân, vậy thì màu đen sao đàn áp được một vùng đất chứ.” Dư An Dao lau sạch kính mắt, đeo lên. Nếu không phải gương mặt cô rất nghiêm túc, Khương Mộc Ninh nghiêm trọng nghi ngờ là cô ấy đang giễu cợt cô.
“Đi thôi, một đám người hả hê.” Khương Mộc Ninh véo một cái lên gò má trắng nõn mềm mại của cô ấy, trước khi cô ấy phản đối mới thu tay lại, dẫn đầu đi ra ngoài.
Ăn cơm tối xong, ba người Khương Mộc Ninh đi tới hội trường tọa đàm, bên trong hội trường tối om đã có rất nhiều người đến ngồi.
“Oa oa, mọi người thật là tích cực.” Khương Mộc Ninh khẽ chật lưỡi hít hà. “còn chịu khó hơn so với ngày thường đi học.”
“Tất nhiên, tuy nói là Triệu Tiệm An cũng về trường cũ học nghiên cứu, nhưng bình thường cũng là một người xuất quỷ nhập thần, nhưng cũng khó lắm mới khiến anh ấy đồng ý mở một cuộc tọa đàm cho đàn em khóa dưới, sao mọi người có thể không tích cực được chứ? Nói không chừng hôm nay vừa lộ diện, may mắn một chút để lại ấn tượng tốt thì danh ngạch thực tập cũng có nhiều hi vọng hơn.” Mai Lộ quen thuộc hơn Khương Mộc Ninh và Dư An Dao nên cô đi lên phía trước. “Chúng ta ngồi ở hàng ghế thứ hai, đi nhanh một chút.”diễnđànlêquýđôn.com
“Thật khó có được.” Dư An Dao đẩy mắt kính một cái, bình tĩnh đưa ra kết luận. “Số lượng người đến còn nhiều hơn cả khi đi học.”
Vị trí mà Mai Lộ lấy được quả thực không tồi chút nào, hàng ghế thứ hai bên trái, có thể nhìn thấy rõ ràng vị trí người đứng trên đài.
Buổi tọa đàm sáu rưỡi mới chính thức bắt đầu, sáu giờ mười phút Khương Mộc Ninh quay đầu lại phía sau nhìn, mọi người đã ngồi kín chỗ ngồi rồi, trên hành lang cùng với vị trí bên cạnh cô là của Vạn Manh Manh vốn nên trống thì bây giờ cũng có người leo vào ngồi.
Không biết người này có phải là vé đứng sau đó là đục nước béo cò tiến vào không? Điều này cũng có thể chứng minh, nhân khí của Triệu Tiệm An tốt đến thế nào. Nhớ năm ngoái cũng có một chuyên gia nào đó mở một buổi tọa đàm, Mai Lộ cũng chỉ là cau mày, trực tiếp ném vé vào ngăn kéo. Kết quả tối hôm đó ban trưởng gọi điện tới, nói toàn bộ bọn họ đều phải đi cổ động, cái gì mà để tăng điểm nhân khí…..
Khương Mộc Ninh phát hiện, đa số người ngồi đây đều là những bạn học nữ, đầu tiên cô đã nghĩ học viện của cô luôn là bạn học nam nhiều hơn bạn học nữ nhiều. sau đó cô cũng hơi nghi ngờ, cô không thể tưởng tượng ra diện mạo đẹp trai của Triệu Tiệm An trong truyền thuyết, thật sự có chút giật mình. Mai Lộ cũng mới được gặp mặt cái người ‘đẹp trai’ Triệu Tiệm An kia một lần, tuy nhiên cô ấy đã nhanh chóng hoa si, nhưng ánh mắt vẫn còn, cô ấy đánh giá một người đẹp trai thì ít nhất người đó cũng phải trên mức trung bình, lại cộng thêm cả thân phận của Triệu Tiệm An, nghe Mai Lộ nói anh ta vẫn còn độc thân, không trách được tối này có nhiều bạn học nữ đến đông như xua vịt, hai mắt phóng điện không ngừng.