Sau khi giúp Khang Lai cùng người yêu của hắn hợp mộ phần, bởi vì Lý Nhã Tình nhờ vả hi vọng có thể cùng đến viếng thăm nhà của Triệu Hữu Di cùng Trương Hàm Duệ—— hai người họ ở thế giới thật đã vì các nguyên nhân khác nhau lần lượt qua đời, gia đình đang tổ chức đám tang, Kha Tầm đi thăm xem như giúp đỡ, sau khi xử lý xong mọi chuyện thì đã là một tuần về sau, Kha Tầm trở lại nhà của mình ở Z thị, cắm đầu ngủ suốt cả ngày.
Sau khi thức dậy, liền bắt đầu quét dọn vệ sinh.
Cuộc sống mà, dù sao vẫn phải tiếp tục thôi…
Nhà cậu vốn dĩ cũng không có nhiều đồ đạc gì mấy, quét tước cũng khá dễ dàng, vật dụng lớn nhất chắc chỉ có mỗi cái giường, một cái bàn ăn, một cái giường máy tính cùng một bộ sofa lười, tủ quần áo là kiểu âm tường. Lau lau cửa tủ, lại chùi chùi cái bàn cùng mặt kính cửa sổ, xong lại lau hết toàn bộ sàn nhà trong các phòng, mành cửa cùng bọc sofa lột ra nhét vào máy giặt, sau đó cũng… hết cái để làm.
Kha Tầm lại ra ngoài đi siêu thị, tay xách nách mang bao lớn bao nhỏ trở về, chui vào phòng bếp nấu cơm.
Sườn non xào chua ngọt, thịt thăn xào tiêu đen, tôm nõn xào kiểu cung bảo, đậu hủ bát bảo, măng tươi sốt kem bơ, hồ đào tương ngọt, thêm một món canh.
Đầy đủ sắc hương vị bày ra một bàn, lại bắn tin Wechat cho Vệ Đông “Lăn qua đây ăn.”
“Cái đựu,” Vệ Đông lập tức trả lời “Mày báo sớm nửa tiếng là bây giờ tao đã ngồi trên bàn ăn nhà mày rồi! Tao đang ở chỗ bà ngoại tao, cơm cũng lên bàn rồi, giờ đi thấy kỳ lắm. Mai tao qua chỗ mày ăn hen, chuẩn bị sẵn ngự thiện cho trẫm. Muahz muahhh~”
Kha Tầm đặt di động xuống, cũng cảm giác bản thân mình lơ tơ mơ, lẽ ra nên nhắn cho Vệ Đông trước khi nấu ăn mới phải, giờ cái gì cũng làm xong hết rồi, dù cho Vệ Đông sang được thì tới nơi thức ăn cũng nguội lạnh.
Gãi gãi đầu, tự múc cho mình bát cơm, sau đó ngồi vào bàn.
Mặt bàn trắng bóc, bát đĩa cũng trắng tinh, đồ ăn hôi hổi khói trắng, hòa giữa căn phòng trắng như tuyết lại trống rỗng.
Kha Tầm gắp thức ăn cho mình, sáu mặn một canh, hồng đỏ xanh vàng, vài đĩa màu sắc nồng đậm, làm cho ánh trắng nơi đáy mắt càng thêm trống trải.
Ăn xong cũng thu dọn sạch sẽ, liền ẹo người trên ghế sofa nghịch di động.
Cái weibo mới nhất viết trước lúc vào tranh, nằm phía trên cái weibo quảng cáo share hộ Vệ Đông, đó là một tấm ảnh chụp, chụp lại bảo tàng mỹ thuật Phương Hạp Tử, kèm theo một dòng: Phải vào rồi, tạm boẹt.
May là, những lời này rốt cuộc không trở thành câu nhắn gửi cuối cùng của cuộc đời cậu, mốc thời gian weibo của cậu vẫn còn có thể tiếp tục kéo dài… một thời gian nữa.
Kha Tầm mở chức năng chụp ảnh ra, chỉa vào ánh mặt trời phủ đầy trên sàn nhà gỗ trắng tinh, chụp xong liền đăng tải lên, viết một cái weibo:
Corgi là chú chó lang thang : Cuộc đời bình an, tháng năm êm đềm
Mới vừa bấm gửi đi, liền nhận được thông báo có hơn mười cái bình luận.
Kha Tầm cứ tưởng là mình nhìn lầm, bình thường weibo của cậu nhiều nhất cũng chỉ có hai cái bình luận mà thôi, hơn nữa đều là từ đám bạn bè quen biết ngoài đời, còn lại phần lớn đều là bình luận, cũng giống như một đám dân cư mạng vô danh ngoài kia.
Tiện tay mở ra xem thử, thấy cái bình luận đầu tiên là của “Vệ Phong_Manh”
Vệ Phong_Manh : năm rồi, cái món “chicken soup” viễn cổ này của mày còn chưa thiu sao?
Cái kế tiếp là của một người anh em trong phòng gym:
Vận động làm ta biến thái : Anh hai, có thời gian úm trong nhà xàm ngôn chứ nhất định không chịu đến trông tiệm à?
Bên dưới lại toàn là những người lạ không quen.
Piapiapia : Ối mèn đét ơi, tiểu cưa cưa up status kìa! Up ảnh đi cưa ơi!
Idol hôm nay cưới em chưa : Nếu anh mạnh khỏe, trời cũng nắng đẹp ()
Kìa một mẩu dịu dàng : Tiểu cưa cưa đệp chai quá à ~ follow nhau đi anh ei ~
Đẹp trai đến khép chân không được : Anh đập choai, bạn trai anh đâu?
Chỉ follow trai đệp : Xét theo góc độ cùng độ cao của ảnh chụp có thể nhận ra, người chụp ảnh hoặc là đang nằm trên giường hoặc ngồi trên ghế sofa, sau đó lại xét theo độ sáng ánh mặt trời trên sàn nhà, có thể suy ra tâm trạng của người chụp ảnh hẳn là rất dui dẻ, mà kết hợp độ bóng sáng của sàn nhà cùng góc độ ánh mặt trời soi vào, có thể cảm thụ được trạng thái của người chụp lúc này là biếng nhác, thỏa mãn, hạnh phúc cùng với thân thể rã rời, vậy là chúng ta có thể cho ra kết luận, chủ thớt cùng bạn trai đang nghỉ ngơi giữa hiệp
Phía dưới là một đống đáp lại cái bình luận này
Hai bờ gâu nhau : Phụt—— thiệt có tài!
Một trái áp lê nạ : Xức xắc
Băng đại dương vượt biển đến phịch ngươi : Ha ha ha ha ha nghỉ ngơi giữa hiệp cũng được nữa?
Bạn học họ Điền : Trận đấu kéo dài suốt phút, tỷ số cuối cùng là –
…….
Kha Tầm “…”
Ở đâu lòi ra cái đám người này vậy?
Làm sao bọn họ biết mình là nam, là gay?
Lại làm sao biết được mình là trai đẹp…?
Kha Tầm mở thử weibo của người bình luận tên là “Kìa một mẩu dịu dàng” kia, dựa theo giọng điệu cùng lời nói của kẻ này, hẳn là người này biết được mình dáng vẻ thế nào.
Kha Tầm chưa bao giờ up ảnh chụp của mình lên trên mạng, như vậy có lẽ người này là người quen của cậu ngoài đời?
Kéo xem weibo của người nọ, đoán chừng người nọ là con gái, hơn nữa còn là một… fangirl, mười cái weibo thì hết tám cái là hú hét CP namxnam của các loại từ D đến D, nhìn có vẻ hơi bị cuồng.
Mãi đến khi cậu kéo tới mấy cái weibo một tuần trước của cô gái.
Mấy cái này đều là share lại, xuất phát từ cùng một vị WBer, ID tên là “Nhật sắc dục minh hoa hàm yên”:
—— “Trực tiếp online qua ảnh: Chủ thớt đang đi trên đường vô tình bắt gặp một tiểu cưa cưa cực kỳ đệp chai, đang cố gom hết dũng khí xông lên thả thính thử một phen. Hi vọng mị sẽ may mắn thành công, mọi người chờ đợi mị quay lại nha!”
—— “Má ơi, tiểu cưa cưa thật sự dễ thương tốt bụng cực kỳ, không hề kiểu cách vô cùng sảng khoái đồng ý chụp ảnh với mị! Đợi lát nữa up ảnh lên ha! Chờ mị!”
—— “A a a a a! Tiểu cưa cưa cao dễ sợ luôn! Nhìn có gần một mét chín ấy! Vóc dáng mười điểm! Từ cổ trở xuống đều là chân! Đứng gần nhìn xem mới thấy tiểu cưa cưa càng đẹp trai! Làn da siêu đẹp luôn! Ánh mắt cũng cực kỳ đẹp, nhất là lúc nở nụ cười, siêu ấm áp siêu giống ánh mặt trời, lại có một chút kiểu trai hư nữa ~ a a a, trái tim thiếu nữ của lão phu ~~~”
—— “Trời—— Trời ơi! Trời ơi! Mị không thể hô hấp! Mọi người đoán xem tiểu cưa cưa nói cái gì!! Ảnh nói! Ảnh! Có! Bạn! Trai! Rồi!!!! A a a a!! Cute chết mất! Tiểu cưa cưa đẹp trai như vậy chỉ có nam nhân mới xứng với anh ấy!!!”
——”Tiểu cưa cưa tính vào bảo tàng mỹ thuật, thớt cùng bạn thân quyết định lén lút đi theo… Ờm, dù sao cũng đang rảnh mà, thôi thì đi theo xem trai đẹp hẹn hò yêu đương na ~ À quên nói, bạn trai của tiểu cưa cưa cũng đi vào bảo tàng, nhìn bóng lưng thôi cũng đủ biết kia là một trai siêu đẹp rồi ~”
——”Ảnh chụp tiểu cưa cưa nè ~ đẹp trai lắm đúng không? Mị với bạn mị hiện tại đã vào phòng triển lãm, kế tiếp nếu như chụp được cái gì “thú dị”, mị sẽ up lên share với mọi người, chờ tin tốt của mị na!”
Bên dưới cái weibo này chính là ảnh chụp của Kha Tầm, bối cảnh sau lưng là cổng ngoài của bảo tàng Phương Hạp Tử, cậu và một cô gái đứng ở trước cổng, cô bé ấy xinh đẹp đáng yêu lại cười đến ngọt ngào.
Chủ weibo “Nhật sắc dục minh hoa hàm yên” chính là Trương Hàm Duệ.
Ánh mắt của Kha Tầm dừng lại thật lâu trước cái weibo cuối cùng của cô.
“Chờ tin tức tốt của mị đi”, phía sau những lời này, không còn bất cứ tin tức nào khác nữa.
Trương Hàm Duệ có chừng hai vạn fan hơn, chứng thực weibo ghi là beauty blogger, danh hiệu này có lẽ là cô gái tự phong cho mình, fans hơn hai vạn nhìn vậy chứ cũng chỉ nhỉnh hơn một xíu so với mấy vị trong suốt vô danh mấy chục mấy trăm fans, đám người kia có lẽ theo dõi cô vì vẻ ngoài xinh đẹp, hoặc cũng có một số giống như cô vậy, cũng là fangirl cùng chung sở thích.
Mà “Kia một mẩu dịu dàng” kia chính là cùng sở thích này với cô, thế nên mấy cái weibo kia mới đều share hơn nữa còn lưu lại bình luận trông có vẻ cực kỳ thích thú.
Kha Tầm bấm xem mấy cái weibo bên dưới của Trương Hàm Duệ, số lượng bình luận ít thì tám chín mươi cái, nhiều cũng hơn một trăm, mà cái weibo có kèm theo ảnh chụp của Kha Tầm số lượng bình luận đạt tới hơn một ngàn, số lượng share cũng ngàn hai ngàn ba gì đó.
Kha Tầm nhìn bình luận của cái weibo ấy, đa số là đều khen đẹp trai, hơn nữa cũng tràn ngập tiếng hú hét của mấy fangirl, mà bình luận được like nhiều nhất là do một vị tên là “Máy định vị trai đẹp” lưu lại:
“ID của tiểu cưa cưa: [ Corgi là chú chó lang thang ]. Cứ tự nhiên, không cần cảm ơn.”
Bên dưới có hơn một trăm cái trả lời lại, toàn là “Cảm ơn” cùng “Người tốt một đời bình an”.
Kha Tầm “đù má” một tiếng, lại bấm lùi về weibo của mình, mở thông báo của hệ thống nhìn một cái, số bình luận nhảy lên hơn bốn trăm, số lượng @ hơn hai trăm, lại nhìn số theo dõi đã lên tới ba ngàn người, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng.
Lại mở trang chủ của, thấy mấy cái weibo lúc trước mình đăng đều tăng thêm mấy chục thậm chí là cả trăm cái bình luận, hoặc là khen cậu đẹp trai hoặc là vòi Kha Tầm đăng ảnh.
“Vãi thật…” Kha Tầm hai mắt trừng trừng màn hình di động trên tay.
Quả thật là tay bay vạ gió mà… Cái người tên “Máy định vị trai đẹp” kia làm sao biết ID của cậu?
Kha Tầm ấn xem weibo của người nọ, nhìn thấy toàn bộ đều là hình ảnh các loại trai đẹp trai xinh cùng mấy cái hình D mang hơi hướm BL, liền ấn nhắn tin riêng cho người nọ: Vị cao nhân này, có thể hỏi thăm một chút ấy làm thế nào dò được ID của tôi không?
“Máy định vị trai đẹp” bên kia gần như là lập tức trả lời lại.
Máy định vị trai đẹp : A a a a a! Anh đẹp trai!!! Làm sao anh biết em vậy?! A a a a! Trai đẹp nhắn tin cho tui nè trời ơi!!! Vui đến muốn suýt rớt đầu luôn!!!
Corgi là chú chó thang thang : ….Vịn đầu cho chắc vào, trả lời câu hỏi của tôi trước đi.
Máy định vị trai đẹp: Tình cờ, tình cờ hoy, không là may mắn mới đúng! Em vô cùng may mắn luôn á! Em thấy bối cảnh sau lưng ảnh chụp của Hoa hàm yên là bảo tàng mỹ thuật Phương Hạp Tử, bèn thử tìm kiếm thành phố chỗ đó, tìm được rồi liền bấm vô trang định vị thành phố của weibo, sau đó bấm vào tên thành phố đó, lập tức sẽ dò ra toàn bộ các weibo mới vừa được share lên của chính phủ cùng dân bản xứ!
Corgi là chú chó lang thang : Khoan khoan… Tôi cũng không phải dân địa phương, chỉ là đúng dịp hôm ấy đi ngang thôi.
Máy định vị trai đẹp: Nhưng hôm ấy chẳng phải anh cũng up weibo sao? Còn chụp cái ảnh của bảo tàng Phương Hạp Tử nữa, địa điểm checkin nằm chình ình ngay chỗ đó luôn ~ tiểu cưa cưa anh thiệt là khờ tới đáng yêu nha ha ha ha ha ~ đáng yêu dã man ~
Corgi là chú chó lang thang : …
Corgi là chú chó lang thang : Tạm biệt.
Máy định vị trai đẹp : Anh đẹp trai khoan đi mà! Em follow anh rồi đó! Em là fans chết đứ dưới sắc đẹp của anh!! Cầu anh phát sữa phát kẹo!!
Corgi là chú chó lang thang : Đã vô danh sách đen, hẹn không gặp lại.
Máy định vị trai đẹp : Đừng mà ~~~ Nói em biết ID weibo bạn trai anh đi! Anh là công hay thụ á?
Kha Tầm mặc kệ không để ý tới nữa, vị cô nương này chắc là đã “hủ nhập cao hoang” () trở thành “si nữ” () rồi, chứ người bình thường ai lại đi vin vào một tấm ảnh bình thường đi đào ra tin tức của người khác chứ!
Kha Tầm nghĩ vậy, dưới tay cũng run lên, hết sức cẩn thận mở mấy cái weibo cũ của mình ra, quả nhiên thấy được bên dưới bình luận cái nào cũng có mặt “Máy định vị trai đẹp”…
Kha Tầm “…” Không biết có phải do vào tranh quá nhiều mà sinh ra di chứng không, đột ngột cảm giác hoàn toàn không thể quen với kiểu cách trăm phần trăm thế giới thật này…
Bấm mở weibo kèm theo ảnh chụp bảo tàng mỹ thuật Phương Hạp Tử của mình ra xem, hoàn toàn không bất ngờ khi thấy bên dưới cũng có bình luận của “Máy định vị trai đẹp”: Anh đẹp trai, anh là người trong giới mỹ thuật sao? Thấy anh hay đi thăm thú mấy nơi trưng bày mỹ thuật của các thành phố na!
Bên dưới còn kèm theo một tấm bản đồ.
Đó là một tấm ảnh bản đồ trên mạng, còn có thể thấy ở khung tìm kiếm có mấy chữ “Trưng bày mỹ thuật”, mà trên bản đồ xuất hiện một đống lúc nhúc các điểm định vị màu hồng, có vài điểm hồng bị người dùng màu xanh khoanh tròn lại, lần lượt là Bảo tàng mỹ thuật Trường Hà, Bảo tàng mỹ thuật Tê Tượng, Phòng trưng bày Mũi To, Nhà trưng bày mỹ thuật Đại học T, cùng với Bảo tàng mỹ thuật Phương Hạp Tử.
Ngoại trừ Bảo tàng mỹ thuật Tinh Không lần đầu tiên đi vào thì mấy lần sau cứ mỗi trước khi vào tranh, Kha Tầm đều ở ngoài cửa chụp một tấm ảnh up lên weibo của mình.
Có lẽ là vì muốn lưu lại dấu vết cuối cùng của mình trên cõi đời này, hoặc có thể là vì lưu lại… manh mối về tranh cho những đám người thông minh nhạy bén mà không biết sẽ là ai đó về sau, cho dù đám người bọn họ không thể phá giải chuyện này, làm sao biết được liệu về sau sẽ có thiên tài nào đó có thể phá giải cũng cứu vớt những kẻ đến sau?
Nào ngờ chúa cứu thế chờ hoài không thấy, chỉ thấy một vị fangirl si nữ đáng sợ lại có thể đào bới toàn bộ tin tức về mình như vậy.
Kha Tầm nhìn chăm chăm tấm ảnh bản đồ kia, thật sự là nghẹn lời.
Đang tính tắt đi hình ảnh rời khỏi weibo, chợt phát hiện ra một điều, mà không rõ có phải là trùng hợp hay không——
__________
Chú thích
Ờm, bởi vì để cho tiện nên tớ sửa lại nick Wechat của Kha Tầm là Corgi hết nhá == ban đầu tính giữ nguyên cơ mà về sau dùng nhiều quá, để Corgi cho nó dòm có cảm giác CP với Mooney của Mục ca~
() Gốc của câu này là “Nhĩ nhược an hảo, tiện thị tình thiên” (Nếu anh mạnh khỏe trời cũng nắng đẹp), câu này ý là nếu như anh vui vẻ hạnh phúc, vậy em cũng sẽ vui vẻ hạnh phúc. Đây là một câu nói sau khi chia tay gửi đến người mà bản thân từng quá yêu thương. Xuất phát từ tên của một quyển tiểu thuyết. Cụ thể tớ không đào sâu ha vì đào làm cái chi cho mệt =W=
() Câu gốc là “bệnh nhập cao hoang” : tức nghĩa là bệnh ăn vào nguy kịch lắm rồi, ở đây Kha Tầm ám chỉ cô gái kia hủ ăn vào xương như bệnh nguy kịch vậy.
() Si nữ : ý chỉ những người háo sắc, tương tự như si hán, ý chỉ những người có hành vi quá đam mê người hay vật nào đó, thường là mang ý trêu chọc chứ không phải xấu. Cơ mà trong tiếng Nhật, si hán (chikan) nghĩa là chỉ mấy vị biến thái thích rình rập hoặc quấy rối tình dục kẻ khác. Ai hay xem… hentai chắc biết từ này Tớ giải thích thêm cho mọi người hiểu thôi ha.
== Hê-nhô mọi người, lại bắt đầu sang tranh mới.
Bức tranh này tổng cộng chương, vẫn dựa theo tốc độ cũ ngày chương ha~ Ráng tranh thủ đến hết tháng xong tranh này + tranh sau. Mọi người đọc vui, vẫn câu cũ, có gì nhớ góp ý na =v=)b