Sân thượng của một tòa nhà cao tầng ở Thành Hải.
“Ọe!”
Ngay khi cửa trực thăng được mở ra, Hứa Hạo Nhiên lập tức lao xuống, nằm rạp xuống bên cạnh nôn ọe không ngừng.
Lý Phong tao nhã bế Hứa Mộc Tình ra khỏi cabin theo kiểu công chúa.
Hứa Hạo nhiên vừa lau khóe miệng, vừa nói với Lý Phong: “Anh rể, bây giờ em thật sự tin, chiếc máy bay trực thăng này là do anh dùng keo gắn lại rồi đấy”.
“Lắc lư kinh khủng luôn ấy, em cảm giác mình đang ngồi trên cái máy cày vậy”.
“Ọe!”
“Tinh…”
Khi Lý Phong và những người khác đi ra khỏi thang máy ở đại sảnh tòa nhà này, cửa thang máy bên cạnh cũng đang từ từ đóng lại.
Lúc này, Chu Hồng đang đứng trong thang máy.
Chu Hồng đi thang máy lên tầng cao nhất.
“Cốc cốc cốc….”
Hắn ta gõ cửa văn phòng.
“Vào đi”.
Một giọng phụ nữ vang ra từ trong phòng.
Chu Hồng đẩy cửa bước vào, bên trong là một người phụ nữ trẻ ăn mặc rất thời trang đang ngồi trên ghế sofa.
Trên người cô ta toát ra một khí chất cao quý.
Cách cô ta ăn mặc và trang điểm đều vô cùng tinh tế.
Đồng thời, khuôn mặt cô ta đã qua phẫu thuật thẩm mỹ rất tỉ mỉ.
Vẻ đẹp khác xa với người thường như thế này vừa nhìn là có thể biết ngay là đã qua chỉnh sửa.
“Cô ba”, Chu Hồng không tiến đến gần mà đứng từ xa cúi đầu chào cô ta.
Người này là cô ba của gia tộc Chu Thị, Chu Du Trinh.
Chu Du Trinh không chỉ là con gái lớn của một thế gia, đồng thời cô ta còn là ngôi sao lớn trong mảng hát nhạc phim truyền hình và phim điện ảnh.
Với hào quang sáng chói của gia tộc Chu Thị ở sau lưng, cô ta làm việc gì cũng đều rất thuận lợi.
Nhưng riêng về giọng hát thì không có gì tiến bộ.
Vì vậy, cô ta đã để ý đến Cố Ngôn Hi.
Màu giọng của Cố Ngôn Hi rất đẹp.
Dù là những bài hát với tiết tấu nhanh, những bản tình ca cảm động, hay những bài nhạc dân ca trầm lắng, cô ta đều có thể xử lý một cách rất thành thạo, chuyên nghiệp.
Chu Du Trinh dự định để Cố Ngôn Hi hát trong cánh gà, còn mình thì lên sân khấu biểu diễn.
Bằng cách này, danh tiếng của cô ta sẽ lên như diều gặp gió và càng được nhiều người biết đến hơn.
Cô ta không thiếu tiền.
Điều cô ta muốn là được tỏa sáng như những vì sao, được cả thế giới chú ý.
Chu Du Trinh hơi nhướng mày, hỏi Chu Hồng: “Sao rồi? Con ả đó đồng ý chưa?”
Chu Hồng cười, nói: “Cô ba đã đưa ra điều kiện có lợi như vậy”.
“Chỉ đơn giản là cái mác gia tộc Chu Thị, bọn chúng không đồng ý cũng phải đồng ý”.
“Tôi cho bọn chúng thời gian một tiếng để suy nghĩ”.
“Giờ sắp hết giờ rồi”.
“Tôi lập tức dắt người qua đó, tiếp quản công ty giải trí của bọn chúng”.
Lúc này, Chu Du Trinh rút điếu thuốc trên bàn trà và châm lửa.
Sau khi nhả ra một làn khói trắng, cô ta lạnh lùng nói: “Nếu như con ả đó dám giở trò, thì anh hãy cho cô ta biết thế nào là lễ độ”.
“Những kẻ ở tầng lớp thấp kém giống như cô ta lại còn dám ra giá mặc cả”.
“Nếu như cô ta dám giở thủ đoạn gì, thì anh cứ để người nhà họ Uông xử lý cô ta”.
“Con ả này, có đôi khi lại thích được trừng phạt”.
“Khiến cho bọn chúng tâm phục khẩu phục, khi đó hiệu quả làm việc của bọn chúng sẽ cao hơn nhiều”.
“Vâng”.
Chu Hồng quay người rời đi.
Ngay khi Chu Hồng vừa bước chân trước ra khỏi văn phòng, ngôi sao nam nổi tiếng hiện nay đi đến trước mặt hắn ta.
Ngôi sao nam vừa bước vào, giọng nói đầy cao ngạo của Chu Du Trinh từ bên trong vọng ra: “Mau qua đây và quỳ xuống”.
“Liếm cho tốt vào cho tôi”.
“Nếu như liếm tốt, khiến tôi cảm thấy vui vẻ, nam chính bộ phim tiếp theo sẽ giao cho cậu”.
Chu Hồng chủ động đóng cửa phòng, trên mặt nở nụ cười đầy chế giễu.
Ngôi sao?
Trước mặt bọn họ, chúng chẳng qua chỉ là công cụ mà thôi.
Những công cụ này có thể được sử dụng để kiếm tiền.
Dùng để nâng giá cổ phiếu của công ty.
Đồng thời cũng có thể được sử dụng để giải tỏa một số khía cạnh.
Khi nghĩ đến gương mặt thanh tú thuần khiết của Cố Ngôn Hi.
Nghe thấy âm thanh kêu rên sung sướng của Chu Du Trinh vọng ra từ trong phòng.
Chu Hồng cảm thấy bộ phận nào đó trên cơ thể bắt đầu rạo rực.
Hắn ta đã tưởng tượng ra cảnh mình đè Cố Ngôn Hi xuống, khung cảnh sao mà tuyệt đẹp đến thế.
Nghĩ đến đây, Chu Hồng bước nhanh chân hơn.
Hắn ta muốn nhanh tới công ty của Cố Ngôn Hi.
Sau khi mua lại công ty giải trí của Cố Ngôn Hi, Chu Hồng muốn làm gì cô ta cũng được!
Lúc này, Lý Phong đã đến công ty giải trí của Cố Ngôn Hi.
“Tình Tình, cô cuối cùng cũng đến rồi”, Cố Ngôn Hi vừa nhìn thấy Mộc Tình, nhanh chóng chạy đến ôm chặt lấy cổ cô.
Phương Văn Văn rót trà cho Lý Phong, lo lắng hỏi: “Anh Lý, chúng tôi không biết đã đắc tội gì với người của gia tộc Chu Thị”.
“Bây giờ bọn họ muốn mua lại công ty giải trí của chúng tôi”.
“Chúng tôi muốn đến Đông Hải phát triển, anh xem có được không?”
“Không được”.
Lý Phong thẳng thắn trả lời.
Cố Ngôn Hi và Phương Văn Văn nhìn nhau.
Trong ánh mắt hai người hiện lên vẻ bất lực và tuyệt vọng.
Đúng vậy, dù sao đối phương cũng là thế gia số một ở phía Nam.
Cho dù Lý Phong có thực lực mạnh đến đâu, cũng không dám đối đầu với bọn chúng.
Cố Ngôn Hi nắm chặt tay Hứa Mộc Tình.
Cô ta biết bản thân mình lúc này dù có nói gì cũng vô ích.
Số mệnh đã tới, cô ta chỉ còn cách thuận theo thôi.
Vừa nghĩ đến sự tham lam và [email protected] muốn mãnh liệt bộc lộ qua ánh mắt Chu Hồng lúc hắn ta rời đi.
Cố Ngôn Hi liền nổi hết cả da gà.
Cô ta có cảm giác.
Nếu như mình bị bọn họ kiểm soát.
Cuộc sống tương lai nhất định sẽ sống không bằng chết.
Mà lúc này, Lý Phong lại nói một câu: “Thành Hải là một đô thị quốc tế”.
“Các công ty giải trí đều ở thủ đô hoặc là Thành Hải”.
“Chỉ có hai nơi này là thích hợp nhất”.
“Ngoài hai nơi này ra thì đều không được”.
“Lúc tới đây, tôi đã bàn bạc với Tình Tình rồi”.
“Tập đoàn Lăng Tiêu chúng tôi sẽ ra mặt và mua lại % cổ phần của công ty giải trí này”.
“Tên của công ty giải trí chính thức được đổi thành Hạ Nhật Dương Quang”.
“Cô Cố vẫn là giám đốc của công ty”.
“Hạ Nhật Dương Quang sẽ hợp nhất với công ty giải trí của tập đoàn Lăng Tiêu”.
“Kể từ bây giờ, tất cả các nhân viên của công ty này đều sẽ được bảo vệ bởi tập đoàn Lăng Tiêu”.
Lúc này, Cố Ngôn Hi ngây người ra.
Cô ta vốn đã mất niềm tin vào cuộc sống, nhưng không thể ngờ rằng, Lý Phong và Hứa Mộc Tình lại làm như vậy.
Cố Ngôn Hi biết rất rõ rằng Hứa Mộc Tình đã đưa ra quyết định này.
Cô ta nắm chặt tay Hứa Mộc Tình, đôi mắt trong veo giờ đã ngấn lệ.
Phương Văn Văn kích động đến mức không ngậm được miệng.
Một lúc sau, cô ta mới bình tĩnh lại, đang định nói với Lý Phong.
Liền nghe thấy tiếng “rầm” một cái.
Cửa văn phòng bị đạp tung ra.
Thấy Chu Hồng đang đứng ở cửa với một vài vệ sĩ áo đen.
Hắn ta vênh váo bước vào, nhìn một lượt từ trên xuống dưới.
Khi nhìn thấy Cố Ngôn Hi, hắn ta cũng nhìn thấy Hứa Mộc Tình.