Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

chương 465

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Đó là con trai Hậu Thư Du của ông".

Hậu Thư Du sắp trở về rồi?

Hậu Thụy Niên sững người, sau đó mừng như điên.

Lúc trước ông ta đã cho người liên lạc với Hậu Thư Du.

Nhưng nó vẫn chưa cho câu trả lời thuyết phục.

Không ngờ nó đã sớm là người dưới trướng Edman rồi.

Nghĩ đến việc con trai mình bám víu được vào gia tộc lâu đời ở nước Anh.

Mà còn dùng thân phận cực oách quay về nước.

Hậu Thụy Niên nở mày nở mặt.

Sau khi cúp máy, ông ta không nhịn được cười tươi.

Ông ta nói với quản gia: "Lần sau cho dù có chuyện gì thì cũng đừng cuống lên như thế".

"Dù sao ông cũng là quản gia của tôi".

"Là thành viên của nhà họ Hậu thì làm việc gì cũng phải bình tĩnh.

"Đừng có mà vì chút chuyện nhỏ cũng thần hồn nát thần tính, rối rít lên thế".

Hậu Thụy Niên còn nói: "Ông đi chuẩn bị đi, mai cậu cả về nhà đấy".

Quản gia vừa nghe thấy Hậu Thư Du trở về.

Trên mặt chẳng những không chút vui mừng.

Mà sâu trong mắt là sự sợ hãi.

Cả nhà họ Hậu cũng chỉ có Hậu Thư Du khiến cho quản gia đi theo Hậu Thụy Niên nhiều năm như thế lộ ra vẻ mặt này.

Quản gia nhìn Hậu Thư Du lớn lên.

Ngay khi mới ba tuổi, anh ta đã cầm dao gọt hoa quả cắt đứt cổ con vẹt mà Hậu Thụy Niên nuôi rồi.

Lúc ấy lí do của Hậu Thư Du rất đơn giản.

Bởi vì con vẹt này ầm ĩ quá.

Quản gia cảm thấy anh ta là một người cực kì khát máu.

Từ nhỏ đến lớn không bao giờ ngồi im một chỗ.

Gây ra không biết bao nhiêu chuyện.

Sau đó Hậu Thụy Niên hết cách, đành để Hậu Thư Du ra nước ngoài.

Hậu Thư Du vốn đến một đất nước phát triển ở Châu Âu.

Anh ta sẽ giống như những cậu ấm cô chiêu khác, học đại học ở một trường tư nhân, sau đó đợi lấy bằng tốt nghiệp.

Cuối cùng ngày qua ngày lêu lổng với đám cậu ấm, lái xe thể thao chơi đàn bà.

Nhưng nửa đường anh ta lại đổi ý, vừa xuống máy bay.

Đã xoay người đến Châu Phi.

Châu Phi là một nơi nhốn nháo hỗn loạn, anh ta có thể tự do giết người.

Mấy năm gần đây nhà họ Hậu ít khi nhận được tin tức liên quan đến Hậu Thư Du.

Rất nhiều người hầu sau này mới đến thậm chí còn không biết nhà họ Hậu còn có cậu cả.

Mà đôi khi quản gia nhận được tin có liên quan đến Hậu Thư Du.

Mỗi lần nghe tin báo, tim ông ta lại đập nhanh hơn.

Bởi vì mỗi lần nghe tin gì về Hậu Thư Du.

Kiểu gì cũng sẽ nhắc đến máu me.

Xác chết.

Giờ Hậu Thư Du quay về rồi.

Nghĩa là gì?

Quản gia chẳng dám nghĩ thêm nữa.

Hậu Thụy Niên nhìn vẻ mặt sửng sốt của quản gia, đột nhiên nói: "À, vừa nãy ông vội vàng chạy tới, muốn nói chuyện gì thế?"

Lúc này quản gia mới hoàn hồn, vội nói: "Lão gia, tôi mới nhận được tin tất cả cao thủ của sơn trang mà Cầu Tam Nguyên phái đi đã gọi về hết rồi".

"Ông ta còn nói với mọi người rằng".

"Từ nay về sau, đệ tử của sơn trang Thiết Chưởng bọn họ sẽ không liên quan gì đến những gia tộc giàu có nữa".

Hậu Thụy Niên nghe thấy thế thì cau mày.

Ông ta vốn định nhân cơ hội lần này để mời hai đại tông sư của sơn trang Thiết Chưởng đến bảo vệ gia tộc".

Không ngờ lại xảy ra chuyện này.

Hậu Thụy Niên hỏi lại: "Sao Cầu Tam Nguyên lại nói thế".

"Nếu làm vậy thì doanh thu của sơn trang bọn họ chắc chắn sẽ giảm xuống".

"Chẳng nhẽ ông ta không muốn kiếm tiền à?"

"Mà em trai và con trai ông ta bị thương nặng thế, sao đến giờ ông ta vẫn chưa tìm Lý Phong tính sổ vậy?"

Quản gia nuốt nước miếng.

Ông ta ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Hậu Thụy Niên thấy dáng vẻ của ông ta như thế thì bực mình: "Có chuyện gì nói nhanh lên".

Quản gia cẩn thận nói: "Cầu Tam Nguyên đã đến tập đoàn Lăng Tiêu ạ".

Mí mắt Hậu Thụy Niên giật giật: "Sau đó thì sao?"

"Cụ thể đã xảy ra chuyện gì tôi cũng không rõ nữa".

"Chỉ nghe thấy tin Cầu Tam Nguyên đánh nhau với một cao thủ của tập đoàn Lăng Tiêu ở ngay sảnh công ty thôi ạ".

"Xong hình như ông ta đánh không lại người ta nên xoay người rời đi rồi".

"Trước khi đi còn đứng ở cửa chắp tay cúi chào tên cao thủ đó nữa".

"Choang!"

Nghe thấy thế, Hậu Thụy Niên đột nhiên cầm chén trà.

Ném mạnh xuống đất.

"Vô dụng! Mẹ nó, một lũ vô dụng".

Là người đứng đầu gia tộc.

Từ nhỏ đã được dạy dỗ trong một môi trường giáo dục hàng đầu.

Nhưng giờ Hậu Thụy Niên cũng không nhịn được phải chửi tục.

Không thuận lợi.

Mọi chuyện không ra đâu vào đâu cả.

Hậu Thụy Niên không hiểu nổi vì sao từ lúc tập đoàn Lăng Tiêu đến Thiên Môn.

Lý Phong xuất hiện trong tầm mắt của ông ta.

Mọi chuyện của ông ta đều không thuận lợi.

Lý Phong là khắc tinh mà ông trời phái xuống đấy hả?

...

Cùng lúc đó lâu đài Nicholas ở nước Anh.

Tòa lâu đài được xây dựng đã mấy trăm năm vẫn đứng sừng sững như một ngọn núi.

Gia tộc Nicholas là gia tộc kiêu hãnh ở vùng này.

Là biểu tượng của cả vùng.

Rất nhiều người dân bản xứ tự hào khi có thể làm việc cho gia tộc Nicholas.

Chi chính của gia tộc Nicholas ở đây có địa vị cực kì cao.

Bọn họ là biểu tượng của sự cao quý và vinh quang.

"Cộp!"

"Cộp!"

"Cộp!"

Tiếng giầy da của một người đàn ông đang bước trên sàn nhà gỗ lâu năm.

Âm thanh vang vọng trên hành lang trống trải.

Hai đầu hành lang trưng bày rất nhiều chiến lợi phẩm.

Chiến lợi phẩm đó đều là đồ cổ mà gia tộc Nicholas cướp được từ khắp mọi nơi trên thế giới.

Người đàn ông đi đến trước cửa thì dừng lại.

Có hai gã bảo vệ đẩy cảnh cửa gỗ cổ xưa ra.

Sau khi cửa được mở ra, có một ông cụ tóc bạc đang ngồi bên trong.

Trong tay ông ta cầm một cái ba-toong.

Người đàn ông mặc vest cung kính bước đến trước mặt ông ta.

Dù ở bên ngoài có hào nhoáng bao nhiêu.

Dù có tài giỏi thế nào.

Thì đứng trước Edman - người đứng đầu gia tộc Nicholas.

Tất cả những người ưu tú trong gia tộc cũng phải cúi đầu.

Edman nhìn người đàn ông trước mặt, trong mắt lóe lên một tia sắc bén.

"William, gia tộc Nicholas vĩ đại của chúng ta đã có hai người tài chết ở Phương Đông rồi đấy, cháu thấy thế nào".

William là cháu trai của Edman.

Cũng là một trong những người nối nghiệp tương lai của gia tộc Nicholas.

William lạnh lùng nói: "Ông nội à, Hoa Hạ là một nơi giàu có và đông đúc".

"Nơi có rất nhiều bảo vật".

"Một nơi tốt đẹp như thế lại bị lũ người da vàng thấp kém, đáng khinh, hèn hạ chiếm lấy".

"Đám khỉ Châu Á đó năng lực thì chẳng ra đâu vào đâu nhưng lại đầy mưu hèn kế bẩn".

"Người tài của gia tộc Nicholas vĩ đại lại bị đám khỉ da vàng đó giết chết".

Sắc mặt William âm trầm.

Mỗi một câu hắn ta nói ra đều tràn đầy sự chết tróc.

Mà sâu trong mắt hắn cũng là sự tham lam tột cùng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio