Mấy ngày hôm nay Thư Di cứ như đang bên bờ vực thẳm vậy, trong lòng lo lắng như lửa đốt. Đã trễ ba hôm rồi cô ta là chưa đưa tiền cho bọn kia không biết bọn chúng có làm gì không nữa. Nếu cứ đi ra ngoài liên tục thì bị nghi ngờ là cái chắc, nên không còn cách gì.
Âu Dương Vũ Thần dạo gần đây cũng ở nhà suốt khiến cô ta không hó hé được gì thêm.
Số tiền lần trước tráo đổi USB thành công là cô ta đã tiêu vào mua sắm hết rồi, ở hiện tại trong ví không có lấy bao nhiêu. Tiền đâu có thể đưa được cho bọn chúng? Nếu như Thư Di không tiến hành đẩy cho kế hoạch nhanh hơn, thì mọi chuyện rất khó để kiếm soát a!
Bọn kia là xã hội đen không biết trước được họ sẽ hành động gì... Tốt nhất cô ta phải có tiền trước đã, rồi mới tính tới việc tiếp theo.
- Thần.. Chúng ta kết hôn đi, được không??
Nhận được loại câu hỏi này, anh có chút bất ngờ bàn tay cầm lấy tờ báo liền siết chặt lấy.
- Sao vậy, em gấp cái gì? _ Anh giả vờ không mấy để tâm trả lời lại, nếu lúc trước kết hôn cùng Lã Thư Di là ước mơ của anh? Thì hiện tại đã hết rồi.. cảm giác đó không còn nữa?
- Không gấp.. Chỉ là anh tổ chức họp báo từ trước lớn như vậy, nói sẽ cho em danh phận đàng hoàng, bây giờ lại kéo dài như vậy. Tất cả mọi người sẽ dị nghị với em thì làm sao?!
Lã Thư Di tựa như một diễn viên hạng A bắt đầu diễn xuất ủy khuất một chút? Nhìn thấy Vũ Thần nửa vời như vậy liền không an tâm.
- Anh cần thêm một chút thời gian? _ Không ngờ đến cô ấy lại nhớ đến việc anh đã hứa..
- Không sao, không sao đâu. Uyển Đình vừa mất chưa bao lâu... Anh cần thêm thời gian để quên cũng là việc đúng đắn mà! Em sớm đã chờ mười năm rồi nên không có sao đâu.
Ngầm ý trong câu này đều được Thư Di thể hiện lên rất rõ và rành mạch, đây chính là cố ý muốn kích động đến tâm tình của anh đó?
Âu Dương Vũ Thần trong lòng liền có áp lực đè lên. Anh không quên được Uyển Đình, là đúng. Anh hứa cho Thư Di một danh phận!
Cũng là đúng.. nhưng anh vẫn có chút nghi hoặc, một phần là vì chuyện hôm trước kia?
Đường truyền xuất phát từ nhà anh.. Và kể cả dấu hôn trên cổ của Thư Di, nếu như việc cô ấy phản bội anh là thật, là phải làm sao?!
Hai việc đó vẫn chưa điều tra tới đâu cả làm anh vẫn rất mông lung. Nhưng tình cảm tới tận mười năm này, nếu bỏ đi... Anh có chút không nỡ, rốt cuộc thì anh muốn cái gì chứ?
- Tiểu Di đừng nghĩ nhiều, anh quyết cả rồi?
- Quyết cái gì ạ? _ Lã Thư Di nước mắt ngắn dài nhìn anh hỏi lại, sắp thành công rồi đây.
- Em chuẩn bị đi.. chiều chúng ta đi đăng ký kết hôn. Mười năm rồi anh không muốn em phải chịu thêm bất cứ ủy khuất nào nữa rồi.
Vậy là cuối cùng, anh vẫn chọn Thư Di thôi!!
- Thần.. cảm ơn anh, cảm ơn vì vẫn luôn đối tốt với em như vậy! _ Thư Di cảm động khóc nức nở. Nhưng đây chỉ là vẻ bề ngoài thôi...
Thật chất trong lòng cô ta không thoát khỏi sự sung sướng đang dâng trào lên, Vũ Thần à, anh ngốc thật hay là ngốc giả vậy chứ hả?
Chỉ vài tiếng nữa thôi, cô ta liền một bước đi lên làm phượng hoàng rồi. Sẽ rất nhanh mà ai cũng gọi cô ta " Âu thiếu phu nhân " chứ?!
- Đừng nghĩ như vậy, em thật sự đã chịu rất nhiều ủy khuất rồi? Ở bên anh... anh không cho phép ai có quyền động vào em, ngoan.
Âu Dương Vũ Thần chỉ đơn giản nghĩ, âu cái gì cũng là do duyên trời sắp đặt! Nếu là anh tạm thời không quên được Uyển Đình, thời gian sau có lẽ mọi chuyện sẽ chuyển biến đi thôi, cứ mong rằng vậy. Nếu anh với cô thật sự hết duyên hết nợ rồi, cũng phải đành.
- ----------
Cục dân chính thành phố Z, Âu Dương Vũ Thần cuối cùng cũng thực hiện lời hứa của mình mà cùng với Thư Di đến đây để đăng ký kết hôn rồi. Nhưng mà trong lòng anh vẫn cứ bồn chồn rồi lo lắng một cái gì đó không rõ, nét mặt là không mấy vui vẻ chỉ có cô ta mới vui.
Đến khi nhân viên gọi tên, cả hai cùng nhau đi vào. Lã Thư Di có lẽ vui sướng đến mức cười sắp toát cả hàm răng rồi còn đâu. Cố lên... Một chút nữa thôi là mày sắp hoàn thành được kế hoạch a!
Cả hai cùng nhau đi chụp hình để làm một vài thủ tục. Cho đến khi chuẩn bị lăn qua màu ấn dấu vân tay vào thì có một bàn tay đột ngột kéo anh về sau?.
- Âu Dương Vũ Thần.. cậu không được kết hôn với con phò giả mạo này!
- ----------
[ Tác giả: @seunghyunttop ]
Truyện convert hay : Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Đại Nhân Hàng Đêm Hoan