Buổi sáng đầu đông , thời tiết se lạnh, những tia nắng hiếm hoi chiếu rọi vô căn phòng làm khung cảnh càng thêm ấm áp .Khiết Tâm như con mèo nhỏ chui vào trong lòng ngực ấm áp của Phương Chấn Vũ , nhìn khuôn mặt ngủ say của cô vợ nhỏ đang e ấp trong lòng mình ,khiến cho người khác yêu thương , anh ôm chặt cả người và chăn vào lòng , hôn lên gò má trắng mịn , vùi đầu vô hõm vai của cô cọ tới cọ lui.Khiết Tâm đang ngủ cảm giác ngứa ngứa làm cô khó chịu , cô lấy tay đẩy đầu anh ra , nhưng người nào đó tinh thần rất tốt , ý xấu đùa dai anh ôm mặt cô hôn khắp nơi rồi lại vùi đầu vô ngực cô cọ tới lui.Khiết Tâm bị quấy phá khó chịu mở đôi mở ngái ngủ ra nhìn thủ phạm đang cố tình phá giấc ngủ của cô.Phương Chấn Vũ thấy cô tỉnh, mở mắt nhìn mình .Anh ngước mặt lên hôn chụt lên môi cô.
-" Bà xã "
Hứ!! đừng tưởng gọi ngọt ngào như vậy cô sẽ tha cho hành động xấu xa của anh đêm qua .Bị cô liết xéo , rồi đẩy anh ra xoay lưng về phía anh .Phương Chấn Vũ cười cười biết cô còn giận chuyện tối qua.Anh không màn đến sự hắt hủi của cô , mặt dày sáp lại ,ôm cô vào lòng hôn lấy hôn để lên bờ vai mịn màng.Rồi hôn lên gáy cô , chơi xấu ngậm vành tai cô vào miệng , lấy lưỡi vẽ quanh vòng tai, Khiết Tâm run lên , nghiêng người tránh né , nhưng không thoát khỏi , cô đành quay người lại lấy tay chống lên ngực anh .
-" Chấn Vũ , người ta đang tức giận nha!"
Anh bật cười , sao mà vợ anh có thể đáng yêu đến như vậy ,anh xoay người đè cô dưới thân.
-" Bà xã em đừng giận nữa.Anh biết lỗi của anh rồi .Để anh bù đắp cho em nha"
Khiết Tâm chưa hiểu hết những gì anh nói , cái gì là bù đắp thì đã thấy khuôn mặt phóng đại của anh ập xuống , lưỡi anh tìm kiếm lưỡi cô quấn quýt không rời ,bắt đầu cho một màn ân ái nóng bỏng chào buổi sáng , bị sóng tình ập đến cô bị cuốn trôi tất cả lí trí còn gì nữa mà giận hờn vu vơ .
Sau khi ăn no nê Phương Chấn Vũ ôm chặt cô vợ bé bỏng đang giận dỗi với anh xuống lầu ăn sáng.Vào bàn ăn, thấy cô vẫn im lặng không hề ngó ngàng gì đến anh.Anh thở dài trong lòng , vợ anh giận thật rồi ,cô chỉ cần im lặng đã khiến anh khó chịu như vậy , anh lấy cái nĩa và muỗng trên tay cô xuống ,vòng tay qua bế cô để lên đùi anh.
-" Khiết Tâm , đừng giận anh nữa được không em? "
-"....."
Thấy cô vẫn im lặng.Anh lấy tay nâng mặt cô lên.
-" Khiết Tâm .Anh biết mình không nên ghen tuông bậy bạ .Nhưng em thử nghĩ xem anh là chồng em ,mà chính tai nghe những lời tỏ tình trắng trợn của người đàn ông khác với vợ mình như vậy , anh phải tức giận chứ"
-"......"
Thật tình cô không còn giận anh lâu rồi, nhưng cô không muốn anh nói cô dễ dãi khi người gây sự vô lí là anh nhưng lại không có chút gì hối lỗi ăn năn.Thấy cô vẫn không nói , anh nói tiếp.
-" Khi yêu ai cũng ích kỷ.Anh là một người trong số đó.Lần đầu tiên gặp em trong văn phòng Uông Hạo , anh đã biết hắn có ý với em rồi,chỉ cần nghĩ đến việc anh quay về trễ hơn một tí ,có phải em sẽ cho anh ta cơ hội được ở bên em không? Chỉ cần nghĩ đến đó lòng anh rất khó chịu.Bà xã..."
Chưa nói hết câu đã bị cô lấy tay chặn lại,anh gian manh cười thầm trong lòng ,nói đến như vậy mà cô không tha thứ cho anh mới lạ,vợ anh dễ dụ thế mà .
-" Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra"
Khiết Tâm nhỏ giọng lên tiếng.
-" Tại sao chứ ,tuy anh không muốn nghĩ nhưng phải nói Uông Hạo là người đàn ông tốt"
Khiết Tâm mặt ửng hồng , cắn cắn môi ,cô thật sự không muốn nói ra lí do, nhưng không muốn anh suy nghĩ lung tung nên cô quyết nói ra một lần , giọng cô rất nhỏ nhưng Phương Chấn Vũ nghe rất rõ.
-" Tại vì.. em đã từng đứng trước nhà thờ ở cô nhi viện thề rằng ...nếu không phải là anh cả đời này em nguyện sẽ ở vậy không chấp nhận tình cảm của một ai"