Đúng vậy, phòng thủ ba mươi sáu chiêu, làm sao hắn không muốn phản kích cơ chứ. Từ trước tới giờ tính cách của Lục Nguyên đều là to gan lớn mật, cho nên hắn ngang nhiên phản kích.
Đây là một kiếm cực cô, cực độc, cực hàn, cực lãnh, cực tuyệt, cực diệt.
Đây là một kiếm cực tốc, cực ám, cực khủng, cực trí, cực vô, cực tử.
Dưới một kiếm này, không có đường tránh.
Hoang Ưng văn minh Phó chủ cũng phát hiện một kiếm này không có đường tránh, đây là một kiếm thế nào!
Hoang Ưng văn minh Phó chủ đột ngột trúng chiêu, một kiếm này trực tiếp chém lên bên trái khuôn mặt hắn.
Thành công rồi!
Lục Nguyên cũng biết giờ phút này hắn đã thành công.
Lúc này hắn đem tất cả pháp lực quán chú vào một kiếm, mười thành pháp lực, không đúng, còn cao hơn vậy nữa, mười một thành pháp lực, mười hai thành pháp lực, tất cả đều bạo phát ra! Bạo cho ta! Lục Nguyên quát dài một tiếng, toàn bộ pháp lực bạo phát, chỉ trong nháy mắt đã đánh lên mặt Hoang Ưng văn minh Phó chủ.
Tất cả pháp lực kích phá!
Lục Nguyên cảm giác chỗ mình đánh trúng cứng rắn đến cực điểm, nhưng tất cả pháp lực mình bạo phát vẫn phá được một tầng da, chỉ có điều sau đó lại không đánh trúng huyết nhục bên trong.
Đánh bị thương rồi!
Đánh bị thương rồi!
Lục Nguyên đánh thương Hoang Ưng văn minh Phó chủ!
Cái này!
Vốn thành tích cao nhất của việc giao thủ giữa cao thủ Văn Minh cảnh và dưới Văn Minh cảnh là Cổ Thủy thua sau ba mươi ba chiêu. Nhưng lần đó, Cổ Thủy là nhân vật đứng đầu Thiên bảng, bất kể hắn dùng thủ đoạn gì cũng không thương tổn được một sợi lông tơ của Lực Thánh văn minh Phó chủ. Mà hiện giờ, Lục Nguyên chẳng qua chỉ chống đỡ đến ba mươi sáu chiêu lại đã thương tổn được Hoang Ưng văn minh phó thủ, mà người này thì tuyệt đối không yếu hơn Lực Thánh văn minh Phó chủ, Lục Nguyên bây giờ tất nhiên đã mạnh hơn Cổ Thủy – người hùng bá vị trí đệ nhất Thiên bảng đương thời.
Nhưng rốt cuộc là bị thương đến mức nào?
Đông đảo Thiên bảng cự đầu không khỏi nhìn qua, phát hiện Lục Nguyên đã sớm lui lại. Hắn nào dám không lùi, nếu không lùi thì kiếm trong tay đã sớm bị phá hủy, đây còn là do hắn đã gia trì thêm vào. Nếu không phải như vậy thì Dưỡng Ngô kiếm đã sớm bị phá hủy rồi. Mà Hoang Ưng văn minh Phó chủ cũng không khỏi ngẩn ra, hắn sờ sờ mặt trái của mình.
Trên mặt trái có một vết thương bởi kiếm, thật ra cũng chẳng thể nói là vết thương, vẻn vẹn chỉ rách da một chút mà thôi, hơn nữa còn cực ngắn. Nhưng đối với Hoang Ưng văn minh Phó chủ mà nói thì đã vô cùng nhục nhã rồi. Hắn chưa từng chịu sự nhục nhã như vậy, hơn nữa nỗi nhục này đã không lau đi được nữa, về sau có nhiều Văn Minh cảnh tụ hội, chỉ cần nói một câu:
- Ngươi xem, đó chính là Hoang Ưng văn minh Phó chủ, kẻ bị Thế Giới cảnh đánh thương.
- Vậy cũng quá mất mặt a.
Văn Minh cảnh và Thế Giới cảnh chênh lệch quá lớn, Hoang Ưng văn minh Phó chủ có thể tưởng tượng hắn sẽ bị chê cười vĩnh viễn.
Hắn muốn Lục Nguyên chết, hơn nữa chết thật thảm. Lúc này đây hắn không dùng Ưng Yến Văn Minh Song Sát, loại tuyệt chiêu này cần phải lưu trữ, hắn tính dùng một tuyệt chiêu khác là "Vạn Ưng Văn Minh Sát Pháp". Tuyệt chiêu này cũng cực kỳ hung mãnh, có thể đem người ta chia làm vạn phần, khuyết điểm duy nhất là đã bị kẻ địch cũ Vũ Yến văn minh Phó chủ nhìn thấy hai lần, mà cũng hơi yếu hơn Ưng Yến Văn Minh Song Sát, nhưng chỉ thế thôi là đủ rồi.
Hiện giờ, Hoang Ưng văn minh Phó chủ liền định dùng ra một chiêu này.
Hai tay hắn dường như muốn khuấy động thiên địa văn minh, văn minh khí tức sắc bén vô tận tụ tập trong tay hắn. Dấu vết văn minh xung quanh toàn bộ tụ tập lại, mà thiên quỹ văn minh cũng bắt đầu chớp lên dưới khí thế của tuyệt chiêu này. Cái gọi là văn minh thiên quy này là một chiêu thức của Văn Minh cảnh.
Văn minh thiên quỹ cơ bản là được sử dụng với người có thực lực thua xa mình, phần lớn là dùng cho Thế Giới cảnh.
Văn minh thiên quỹ này có tác dụng gì?
Nói như vậy, trong thời gian một Văn Minh cảnh hàng lâm, tiêu tốn một ít thời gian là có thể bày ra văn minh thiên quỹ ở một chỗ. Mà trong văn minh thiên quỹ, người không đạt tới Văn Minh cảnh căn bản không thể lao ra ngoài, chỉ có đường chết mà thôi. Thế Giới cảnh căn bản là không thể chạy khỏi văn minh thiên quỹ.
Trước khi hàng lâm thì Hoang Ưng văn minh Phó chủ đã tốn một ít thời gian bày ra văn minh thiên quỹ, Lục Nguyên không thể chạy thoát khỏi đây được. Bây giờ hắn bị Lục Nguyên chọc giận, muốn dùng ra tuyệt chiêu, văn minh thiên quỹ cũng bắt đầu chớp lên.
Khi văn minh thiên quỹ bắt đầu chớp lên, Lục Nguyên cũng lập tức động. Trong nháy mắt kéo ra vài đạo tàn ảnh, đám người còn chưa kịp phản ứng thì hắn đã chạy ra khỏi văn minh thiên quỹ. Biến hóa như vậy làm cho Thiên bảng cự đầu xung quanh không khỏi ngẩn ra, đây tính là cái gì? Đang đánh hay mà lại chạy.
Hoang Ưng văn minh Phó chủ cũng không khỏi ngẩn ngơ, nhưng hắn là văn minh Phó chủ, lập tức liền suy nghĩ cẩn thận rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Thật ra lần chiến đấu với Văn Minh cảnh này của Lục Nguyên, đánh cực kỳ đặc sắc!
- Đặc sắc, thật đặc sắc!
Hoang Ưng văn minh Phó chủ tán thưởng một tiếng:
- Hay cho Lục Nguyên ngươi!
Hắn thấy mấy Thiên bảng cự đầu khác đang chẳng hiểu gì, không khỏi mỉm cười:
- Trong Thiên bảng xuất hiện một nhân vật, Vạn Sĩ Tịch Mịch, chắc ngươi cũng hiểu sơ sơ về biểu hiện trong trận chiến này của Lục Nguyên.
Vạn Sĩ Tịch Mịch còn đang mê hoặc, nhưng được Hoang Ưng văn minh Phó chủ nhắc nhở như vậy thì cũng lập tức hiểu được.
Hoang Ưng văn minh Phó chủ khoanh tay mà đứng, hắn vừa rồi còn cực hung cực ác, nhưng hiện giờ khí chất lại chuyển, sâu như biển khơi:
- Ở lúc bắt đầu, Lục Nguyên đã biết hắn tuyệt đối không phải đối thủ của ta, đồng thời chắc cũng đã dùng thần niệm cảm ứng được văn minh thiên quỹ xung quanh. Hắn biết mình không thoát khỏi đó được, cho nên liền nảy ra một kế.
- Bước đầu tiên, hắn giao thủ với ta, thi triển ra tất cả kiếm thuật của mình, trừ bỏ kiếm cuối cùng tổn thương được ta. Dưới tình huống như thế, hắn đã sắp chống đỡ không nổi, nhưng vẫn tuyệt đối không sử dụng một kiếm đó, thẳng cho đến lúc hắn đột phá trong lúc chiến đấu, cầm cự được ba mươi sáu chiêu không thua. Như vậy đã sớm vượt qua kỷ lục vốn có của Cổ Thủy, và cũng chọc giận được ta.
- Mặc dù lúc đó lửa giận của ta đang thịnh, nhưng còn không định dùng ra tuyệt chiêu Văn Minh cấp. Cho nên, ở chiêu thứ ba sáu thì lửa giận của ta đã thịnh, lộ ra sơ hở, lúc đó mới dùng ra một kiếm tuyệt sát cuối cùng đó khiến ta bị thương. Thật ra ba mươi sáu chiêu đầu kia đều là vì làm đệm cho một kiếm đó, đều là vì chọc giận ta.
- Mà hắn dùng ra một kiếm tuyệt sát, khiến ta bị thương, lại đem lửa giận của ta đẩy đến cực điểm. Mục đích của hắn là muốn ta sử dụng ra tuyệt chiêu văn minh cấp, mà nếu ta sử dụng thì tự nhiên sẽ tạo ra một lỗ hổng tại văn minh thiên quỹ xung quanh, hắn cũng liền thuận lợi đào tẩu.
Hoang Ưng văn minh Phó chủ chậm rãi nói:
- Từng bước, từng bước một, hay cho Lục Nguyên, thật sự là một chiến thuật thông minh. Hơn nữa vừa gặp ta mà đã nghĩ ra chiến thuật như vậy, rồi còn cho ta một vố để đào tẩu, hay cho Lục Nguyên!
- Hơn nữa kiếm thuật của hắn thật không đơn giản. Với kiếm thuật như vậy, bỏ vào trong hàng ngũ văn minh Phó chủ cũng tuyệt đối là rất cao, chiêu thức năng lực của hắn còn trên ta.
Hoang Ưng văn minh Phó chủ thản nhiên nói, hắn đã thừa nhận điểm này.
- Hay cho Lục Nguyên, hay cho kiếm thuật.
- Hay cho Lục Nguyên, hay cho chiến thuật.
Hoang Ưng văn minh Phó chủ khen ngợi Lục Nguyên từ tận đáy lòng:
- Giết chết người như vậy thật là việc sảng khoái trong cuộc đời, bây giờ ta cảm thấy rất có động lực. Lục Nguyên, ta sẽ không buông tha ngươi dễ dàng vậy đâu.
Nghe Hoang Ưng văn minh Phó chủ phân tích như vậy, mọi người mới biết Lục Nguyên cư nhiên nghĩ ra một chiến thuật như vậy khi chiến đấu, sau đó lại thêm cả kiếm thuật của hắn. Đông đảo Thiên bảng cự đầu rót cuộc hiểu được, tên Lục Nguyên này quá mạnh mẽ, Hoang chi tử thua tuyệt đối không oan, đổi làm Hoang chi tử vào vị trí đó thì chắc chắn không thể có chiến tích như vậy được.
Mà chiến tích này cũng khá làm cho người ta sợ hãi!
Hoang Ưng văn minh Phó chủ giải thích một loạt chiến thuật mà Lục Nguyên dùng vừa rồi, không nhanh không chậm. Hiển nhiên là cũng tương đối chắc chắn, Hoang Ưng văn minh Phó chủ chắp tay sau người, thản nhiên nói:
- Nhưng muốn chạy trốn từ tay ta thì như vậy còn chưa đủ, ta là Hoang Ưng văn minh Phó chủ, đại biển cho ý nghĩa của Ưng, mà một trong những ý nghĩa đó là tốc độ.
Đúng vậy, tốc độ!
Tốc độ cực không tầm thường!
Cho nên, đụng phải Hoang Ưng văn minh Phó chủ thì Lục Nguyên chỉ có nước chết, tuy rằng biểu hiện vừa rồi của Lục Thiên tương đối đặc sắc.
Hoang Ưng văn minh Phó chủ phóng người ra, đuổi theo hướng Lục Thiên chạy trốn.
Tuy Lục Nguyên trốn được khỏi Văn Minh Thiên Quỹ, nhưng hiện giờ còn chưa chạy thoát. Hoang Ưng văn minh Phó chủ cũng chẳng tin tốc độ của Lục Nguyên sẽ nhanh hơn hắn. Hắn quét mắt nhìn xung quanh một vòng nhưng không phát hiện ra Lục Nguyên, đợi đã, thẩy rồi!
Hoang Ưng văn minh Phó chủ phóng nhanh tới, cuối cùng dừng trên một truyền tống trận đang sáng lấp lóe.
Tòa Truyền tống trận pháp này hơi khác với những truyền tống trận bình thường.
Trên truyền tống trận này tràn ngập chữ "Đổ". Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Đây là Đổ chi truyền tống trận.
Đổ chi truyền tống trận còn được gọi là truyền tống trận ngẫu nhiên, là một loại truyền tống trận khá quái dị. Chỉ cần là khoảng cách trong vòng ngàn vạn dặm thì nó có thể tùy thời truyền tống, hơn nữa hoàn toàn ngẫu nhiên, không thể tra tìm được ra phương hướng. Ở gần thiên bảng ngọc bi tổng cộng có ba cái Đổ chi truyền tống trận như vậy, Lục Nguyên rõ ràng đã sử dụng cái này.
Lần này thì khó rồi!
Không ngờ được rằng Lục Nguyên cư nhiên lại dùng Đổ chi truyền tống trận để chạy trốn. Bây giờ rốt cuộc không biết hắn đã đi nơi nào, nó không dễ tìm ra được như truyền tống trận bình thường.
Hoang Ưng văn minh Phó chủ cười lạnh lùng, đúng vậy, Đổ chi truyền tống trận tuy khá phiền phức nhưng nó nhiều nhất chỉ giúp Lục Nguyên sống lâu thêm một khoảng thời gian ngắn mà thôi. Muốn ngăn cản sự đuổi giết của mình, điều này là hoàn toàn không có khả năng, nằm mơ giữa ban ngày mà thôi. Lần này Hoang Ưng văn minh Phó chủ cũng lấy ra bản lĩnh thật sự, cũng chính là văn minh thân pháp Ưng Phi Cửu Thiên.
Văn minh thân pháp Ưng Phi Cửu Thiên! Đây là một bộ công pháp lấy nhanh mà nổi tiếng trong năm kỷ nguyên của Văn Minh cảnh, thật đúng là không có bao nhiêu người nhanh hơn hắn.
Trong chớp mắt, Hoang Ưng văn minh Phó chủ đã di động, biết mất trong không khí.
Mà những Thiên bảng cự đầu trên Thiên bảng cũng đều phản ứng lại, hiện giờ hai cái Văn Minh chi thể đều rơi vào trong tay Lục Nguyên, nếu Lục Nguyên bị Hoang Ưng văn minh Phó chủ giết chết thì cũng là rơi vào tay Thái Cổ Văn Minh, rồi cuối cùng sẽ đến tay Hoang chi tử, công sức của mấy Thiên bảng cự đầu này sẽ biến thành uổng phí.
Một lần hi vọng, một lần hi vọng.
Nhưng những Thiên bảng cự đầu này đã sớm trải qua rất nhiều hi vọng và thất vọng rồi.
Nhưng lại không có một ai bỏ cuộc cả.
Trở thành Văn Minh thì sẽ hoàn toàn khác trước, cho nên Văn Minh có khó nữa thì mấy người này vẫn sẽ cố gắng.
Đương nhiên, tin tức về một trận chiến này cũng nhanh chóng phát tán.
- Cái gì? Thiên bảng chi chiến, người thắng cuối cùng cư nhiên là Lục Nguyên?
- Nhân vật như Cổn Bằng vương mà cũng chết trong tay Hoang chi tử?
- Hoang chi tử cuối cùng lại thua trong tay Lục Nguyên?
- Tên Lục Nguyên kia cư nhiên lại phá vỡ kỷ lục, chống đỡ được ba mươi sáu chiêu dưới tay Văn Minh cảnh.
- Nghe nói, Lục Nguyên không những phá vỡ kỷ lục mà còn đánh thương Hoang Ưng văn minh Phó chủ, chém ra một đạo vết thương nhỏ.
- Không thể nào!
- Đâu thể giả được, nhiều Thiên bảng cự đầu chứng kiến như vậy cơ mà.
- Điều này, ta nghe từ Tiêu QuanTài đứng thứ mười một Thiên bảng nói, quả thật là như vậy.
Một người thân hình cao gầy nói.
- Thì ra huynh đài còn quen biết với Tiêu Quan Tài đứng thứ mười một trên Thiên bảng, thất kính, thất kính…
Người bên cạnh lập tức liên tục nói thất kính. Ở Trung ương thiên triều, cự đầu thứ mười một trên Thiên bảng cũng là nhân vật khá có địa vị. Mà người có thể quen biết và được Tiêu Quan Tài đúng thật là rất có mặt mũi.
- Ngay cả Tiêu cự đầu cũng xác nhận như vậy, xem ra việc này là sự thật.
- Không ngờ rằng Lục Nguyên hung mãnh như vậy, lấy Thế Giới cảnh đả thương Văn Minh cảnh, có lẽ hắn đã là đệ nhất nhân ở kỷ nguyên này rồi.
- Đúng vậy, nhưng cái Văn Minh Thiên Quỹ kia đột phá thế nòa vậy? Một cái Văn Minh Thiên Quỹ do Văn Minh cảnh mang theo.
- Điều này thì rất dài dòng.
Người quen biết Tiêu Quan Tài kia có thể chính là bạn tốt của hắn, cư nhiên kể lại mọi việc diễn ra ở Thiên bảng một lần. Những người ở đây không thể không nói một tiếng phục. Đối mặt với Văn Minh cảnh, chỉ trong nháy mắt đã nghĩ ra được chiến thuật như vậy, có thể không phục sao?
- Nhưng Lục Nguyên muốn trốn thì không đơn giản như vậy.
Người cao gầy quen biết Tiêu Quan Tài kia nói tiếp:
- Đối thủ là Hoang Ưng văn minh Phó chủ, tốc độ của người này xếp hàng đầu trong các văn minh phó chủ, cũng chỉ có Vũ Yến văn minh phó chủ mới có thể phân cao thấp với hắn trong mảng tốc độ.
- Giống như Lục Nguyên có quan hệ với Kiếm Linh đế cơ – con gái thứ tư của Pháp Cổ văn minh, Hoang Ưng văn minh phó chủ đuổi giết Lục Nguyên, chẳng lẽ Pháp Cổ văn minh sẽ không ra tay giúp đỡ sao?
- Hoang Cổ văn minh, Tiên Cổ văn minh, hai cái văn minh này sớm đã đem quân đến trước cửa Pháp Cổ văn minh rồi. Bây giờ đến thân còn lo chưa xong thì làm sao có thời gian rảnh rỗi mà cứu Lục Nguyên.
- Trời ạ, Hoang cổ văn minh và Tiên cổ văn minh cư nhiên lại đưa quân đến, xem ra muôn đời thái bình của Trung ương Thiên triều đã sắp kết thúc rồi.
Người ở đây đều ý thức được, hai đại văn minh đưa quân đến bên cạnh Pháp Cổ văn minh tuyệt đối sẽ không vẻn vẹn chỉ vì Lục nguyên. Ngũ đại cổ văn minh chia làm hai phe, Tiên Cổ, Hoang Cổ và Phật Cổ đối phó với Pháp Cổ và Vũ Cổ, đây là điều mà ai cũng biết. Hiện giờ xem ra thái bình thịnh thế đã đến hồi kết thúc, hai phe cạnh tranh với nhau cư nhiên đã đến mức này.
- Nếu là Hoang Cổ và Tiên Cổ làm như vậy, Pháp Cổ có lẽ sẽ không ra tay, như vậy Lục Nguyên chỉ có thể dựa vào chính mình.
- Đúng vậy, nhưng Lục Nguyên muốn dựa vào chính mình chạy trốn khỏi tay Hoang Ưng văn minh phó chủ thì nói dễ hơn làm. Một cái Thế Giới cảnh chạy thoát khỏi tay Văn Minh cảnh, chỉ có một khả năng là người kia dở hơi mà thôi.
- Đúng vậy, Lục Nguyên chết chắc rồi.
- Đúng rồi, ta cũng nghe nói, Hoang chi tử chính đang được sự bồi dưỡng mạnh mẽ của Hoang Cổ văn minh, đang đột phá vào Văn Minh cảnh.
- Hoang chi tử thật tốt số, vừa thua Lục Nguyên trong trận chiến ở Thiên bảng thì lập tức đã được một cổ văn minh toàn lực bồi dưỡng, trùng kích vào Văn Minh cảnh. Mà Lục Nguyên thì trái lại, là người thắng mà lại bị Hoang Ưng văn minh phó chủ đuổi giết, đây quả đúng là tư chất như nhau nhưng số mệnh thì khác nhau mà.
- Đâu phải, ai nói Lục Nguyên xuất thân từ một Kiếm môn, mà Hoang chi tử lại xuất thân từ cổ văn minh cơ chứ. Đệ tử của văn minh chi chủ.
- Lục Nguyên quả là thần tượng của bình dân chúng ta, xuất thân từ một nơi thấp kém như vậy mà có thể đi tới mức này.
- Cũng chưa chắc a, tên Lục Nguyên kia có giao hảo với Kiếm Linh đế cơ của Pháp Cổ văn minh, chỉ sợ Pháp Cổ văn minh cũng dụng tâm bồi dưỡng hắn, không coi là tự mình phấn đấu.
Một người khác đưa ra quan điểm phản đối, nhưng lập tức bị rất nhiều người cười nhạo, bởi vì như vậy thật quá buồn cười. Pháp Cổ văn minh đúng là có giúp Lục Nguyên, nhưng đại bộ phận thực lực của Lục Nguyên đều do chính hắn phấn đấu ra, dù sao Pháp Cổ văn minh dùng Pháp, còn Lục Nguyên lại dùng Kiếm, đây là khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Một đạo Văn Minh Chi Kích xẹt qua không trung, cắt ngang bầu trời, càn nát mặt đất, phá diệt tinh cầu. Đại biểu cho Vạn cổ, biểu thị văn minh.
So sánh với Văn Minh, tinh cầu, trời đất lại có vẻ nhỏ bé như vậy.
Lục Nguyên thật ra cũng muốn tránh đạo công kích này, nhưng hiện giờ đã không thể tránh.
Cho nên cũng chỉ có thể vận dụng hết lực lượng toàn thân, dùng ra một kiếm mạnh nhất của mình, vung lên ngăn cản.
Rắc!
Trên Dưỡng Ngô kiếm tiên chớp mắt đã xuất hiện dấu hiện nứt gãy, mà đồng thời Lục Nguyên cũng văng mạnh ra cả vạn trượng, không khỏi phun một ngụm máu. Lục Nguyên thúc dục pháp lực vận chuyển toàn thân cho dễ chịu hơn, nhưng vẫn cực kỳ đau đớn. Sau đó lại chuyển một đạo chính khí vào trên thân Dưỡng Ngô kiếm tiên, khiến cho nó khôi phục lần nữa. Nếu không phải hắn và Dưỡng Ngô kiếm tiên thực sự quá xứng đôi thì một thanh kiếm tiên như vậy sao có thể kháng cự công kích của Văn Minh cảnh. Thanh kiếm tiên này đã nát gãy mấy chục lần, nhưng cũng được làm lại mấy chục lần.
Chạy trốn lâu như vậy, Lục Nguyên đã cảm giác không thể trốn thoát.
Dọc theo đường đi này, hắn đã dùng tất cả các loại thủ đoạn, trong đó có vài lần chơi khăm được Hoang Ưng văn minh phó chủ một chút, nhưng bất kể có dùng thủ đoạn gì thì tên kia vẫn rất nhanh là có thể tìm được hắn. Đây là uy lực của Văn Minh cảnh, trước thực lực tuyệt đối, tất cả mưu mô đều là trò cười.
Hoang Ưng văn minh phó chủ đứng giữa hư không vạn trượng phía ngoài:
- Chậc, rốt cuộc hết cách rồi à? Dọc đường đi này ta cũng cảm thấy ngươi thực sự rất khá, đáng tiếc, đụng phải Văn Minh cảnh như ta đuổi giết, ngươi có giỏi hơn nữa cũng vô dụng, cuối cùng vẫn phải chết dưới tay ta thôi.
- Bây giờ thì đi chết đi!
Hoang Ưng văn minh phó chủ giơ tay lên, mấy đạo vũ mao màu trắng bay ra.
Lục Nguyên không cam lòng cứ chết như vậy, tuy toàn thân hắn đã sớm bị trong thương, nhưng hiện giờ thì bắt buộc phải liều mạng thôi. Dưỡng Ngô kiếm tiên trôi nổi giữa không trung, nhưng vào lúc này, vài chiếc vũ mao đại biểu cho Văn Minh bay đến, lướt thẳng về phía vũ mao của Hoang Ưng văn minh phó chủ.
So sánh hai loại vũ mao với nhau thì cái của Hoang Ưng văn minh phó chủ dày hơn, nặng hơn, thô hơn khá nhiều. Còn loại vũ mao xuất hiện sau kia thì nhẹ hơn, tinh xảo hơn, sáng hơn.
Mỗi phương hai chiếc văn minh chi vũ, tổng cộng bốn chiếc nổ tung giữa hư không, cư nhiên ngang ngửa với nhau.
Hoặc là nói, người đến còn hơi chiếm thượng phong.
- Ai nói Lục Nguyên phải chết. Ta đến đây, Lục Nguyên đương nhiên sẽ sống.
Một giọng nói vang lên, đây rõ ràng là giọng nữ, điều này làm Lục Nguyên không khỏi ngẩn ra. Tại thời điểm như thế này cư nhiên là một nữ tử tới cứu mình. Trong ấn tượng của hắn, dường như không có nữ tử như vậy, rốt cuộc đây là ai?
Hằng Nga? Không giống, nghe nói Tiên Cổ đang đuổi theo Hằng Nga, chính nàng ta cũng khó lo cho chính mình.
Vậy thì là ai?
Nhưng bất kể đó là ai thì đây cũng là lần đầu tiên trong đời hắn được một nữ nhân cứu!
Hoang Ưng văn minh phó chủ nhìn về phía hư không:
- Là ngươi, xuất hiện đi.
- Chà, xem ra làm đối thủ lâu năm có khác, ta chỉ vẻn vẹn ra tay một lần là đoán ra liền.
Trên hư không hắc ám truyền đến một tiếng cười nhè nhẹ giòn tan.
Lập tức, trên hư không liền xuất hiện một trận gió, đây là một cỗ gió to, khi cơn gió dừng lại thì nơi đó đã xuất hiện một nữ tử rất tinh xảo. Đây đúng là một nữ tử cực kỳ tinh xảo, có dung nhan tinh xảo, lông mi tinh xảo, đôi môi tinh xảo, ánh mắt thì tràn ngập linh tính. Vóc người nữ tử không cao, là loại hình nhỏ nhắn đáng yêu. Cô ta ăn mặc khá thoáng mát, trên người mặc một chiếc áo ngắn tũn, phía dưới là váy ngắn màu đen để lộ ra cặp đùi trắng như tuyết, thật sự là thanh xuân bức người. Hơn nữa, đây cũng là nữ tử ăn mặc "thoáng" nhất từ trước đến giờ mà Lục Nguyên nhìn thấy, cặp đùi và cả phần bụng trắng nõn đều lộ ra.
Lục Nguyên không khỏi ngẩn ra.
Nữ tử này là ai?
Hoang Ưng văn minh phó chủ chắp tay sau lung, nói:
- Vũ Yến văn minh phó chủ, cư nhiên lại là ngươi.
- Đúng vậy, là ta.
Nữ tử tinh xảo như búp bê ăn mặc thoáng mát kia gật gật đầu.
Vị nữ tử này là Vũ Yến văn minh phó chủ, như vậy là thuộc về Vũ Cổ văn minh. Nhưng mình và Vũ Cổ văn minh giống như không hề có giao tình gì a, Lục Nguyên cũng không khỏi ngẩn ra.
Hoang Ưng văn minh phó chủ nhìn về phía Vũ Yến văn minh phó chủ, thật ra hai người là tử đối đầu, lúc ấy hắn sáng chế ra Ưng Yến Văn Minh Song Sát là vì để đối phó với Ưng Yến văn minh phó chủ. Nhưng hiện giờ, Vũ Yến văn minh phó chủ rõ rang đã hiện thân, Hoang Ưng văn minh phó chủ nhìn về phía Vũ Yến văn minh phó chủ, hắn rất có xúc động muốn quyết đấu với nàng, nhưng vẫn cố gắng đè nén xuống:
- Ngươi muốn cản ta? Hôm nay ta đến vì Lục Nguyên, hắn và Vũ Cổ văn minh của ngươi không hề có quan hệ gì, nếu ngươi chịu tránh ra thì ta sẽ hai tay đưa lên hai mươi Thiên cấp linh mạch.
Ở Thế Giới cảnh, cơ bản một Thiên bảng cự đầu chỉ có một cái Thiên cấp linh mạch.
Mà hiện tại, ở Văn Minh cảnh như Hoang Ưng văn minh thánh chủ, tiện tay là có thể đưa ra hai mươi Thiên cấp linh mạch.
Chênh lệch tài nguyên giữa Thế Giới cảnh và Văn Minh cảnh rốt cuộc lớn đến thế nào, nhìn vào đây là có thể thấy được.