Cùng lúc đó, có rất nhiều người cảm thán, một văn minh bình thường hủy diệt. Ở trung ương thiên triều có tổng cộng ba mươi văn minh bình thường mà thôi, mọi người cho rằng sớm bị hủy diệt sẽ là miêu chi văn minh, bởi vì miêu chi văn minh yếu nhất, Miêu Đao và Miêu Cổ còn chết trong tay Lục Nguyên. Kết quả bị hủy diệt sớm nhất lại là thiên lý văn minh trình độ trung bình.
Kỷ nguyên này tồn tại một văn minh không biết đã bao lâu cứ thế hủy diệt, trong đại chiến kỷ nguyên tiếp theo sẽ có ba nhiêu văn minh bị hủy diệt đây?
Làn gió hủy diệt càng thổi càng gần.
...........
Bây giờ Lục Nguyên ngồi trong nho chi văn minh, không khí đang rất hưng phấn. Lục Nguyên nhận được một phong thư, đến từ tầng cao nhất liên minh Pháp Võ. Lục Nguyên mở thư ra, nhìn nội dung bên trong. Trong thư nhắc nhở Lục Nguyên, không đúng, nên là Lý Thái Sử, bên Pháp Võ không hề biết Lục Nguyên chính là Lý Thái Sử.
Trong thư nói như thế này, hiện tại Lý Thái Sử ngươi lập công lớn nhưng tiểu đội ám sát mạnh nhất của đối phương rất có lẽ nhắm và ngươi. Tiếp theo mời ngươi đi tác chiến thất, gần đây tác chiến thất đang nghiên cứu một kế hoạch mười bảy tầng.
Kế hoạch mười bảy tầng, Lục Nguyên ngây ra, may là phần sau thư có gì lại cái gì là kế hoạch mười bảy tầng.
Kế hoạch mười bảy tầng thật ra nói là âm mưu không bằng bảo là dương mưu.
Dù sao bên liên minh Hoang Tiên Phật tổng cộng có mười bảy văn minh, trong đó có ba cổ văn minh gồm thái cổ, tiên cổ, phật cổ. Mười bốn văn minh bình thường tức là tinh chi văn minh, lôi chi văn minh, giản chi văn minh, thụ chi văn minh, hồ chi văn minh, độc chi văn minh, miêu chi văn minh, lực chi văn minh, hoa chi văn minh, tiễn chi văn minh, phù chú văn minh, trận chi văn minh, thâu chi văn minh.
Cái gọi là kế hoạch mười bảy tầng là tập hợp nhân tài đỉnh cao nhất của liên minh Pháp Võ nghĩ cách đối phó mười bảy văn minh này, một khi nghĩ ra cách đối phó rồi thì áp dụng trong đại quyét chiến, đó là mấu chốt quá quan trọng, gần với chung cực đại chiến.
Hiện tại Lý Thái Sử có chiến tích lại có tiềm lực, vậy nên mới được mời tham gia kế hoạch mười bảy tầng.
Lục Nguyên nhìn nhìn, không định dùng thân phận Lý Thái Sử tham gia kế hoạch mười bảy tầng này, cứ bỏ nó sang bên đi, gần đây vừa đánh xong Thiên Lý phó chủ văn minh thấy hơi mệt, thôi, trước nghỉ ngơi một phen đã. Hiện tại Lục Nguyên là đỉnh cao bảy kỷ nguyên đúng là có tư cách nghỉ ngơi, có thể nói dưới văn minh cảnh e rằng không bao nhiêu người có thể đánh chết được mình. Không sai, người thắng mình còn có rất nhiều nhưng người có thể đánh chết mình thì rất ít. Lục Nguyên nghỉ ngơi hưởng thụ chút món ngon, thực vật của thiên lý văn minh không tệ, hỏi nguyên nhân mới hiểu, thì ra đàn bà thiên lý văn minh bị gò bó, nhiều người rảnh quá không có gì làm nên nghiên cứu bếp núc, tài nấu ăn của mỗi người rất giỏi. Cho nên ở nho chi văn minh Lục Nguyên hưởng thụ được chút món ngon.
Thấy bên nho chi văn minh đã ổn định Lục Nguyên mới rời đi, lại biến trở về bộ dạng Lục Nguyên. Hắn mới biến về Lục Nguyên không lâu thì nhận được một phong thư, cũng là đến từ tác chiến thất liên minh Pháp Võ, kêu hắn đi qua đó, mời tham gia kế hoạch mười bảy tầng. Lại là kế hoạch mười bảy tầng nữa.
Nếu đã hai lần kêu gọi thì Lục Nguyên quyết định ra sức cho đại quyết chiến nên định đi một chuyến, muốn xem thử kế hoạch mười bảy tầng rốt cuộc là loại kế hoạch gì.
Đương nhiên dù là lá thư nào thì mặt sau đều kèm theo một khi tham gia kế hoạch mười bảy tầng bỏ sức nhiều sẽ được thưởng cho thần vật, mà không phải thần vật cấp thấp nữa, là trung đẳng thần vật. Ngay cả trung đẳng thần vật cũng ban thưởng đủ thấy kế hoạch mười bảy tầng kỳ diệu đến mức nào, cường đại tới đâu, nếu không thì sẽ không thưởng cho trung đẳng thần vật.
Nghĩ đến trung đẳng thần vật, nghĩ về kế hoạch mười bảy tầng, Lục Nguyên ngày càng nổi hứng.
Lục Nguyên liền chạy thẳng tới pháp cổ văn minh, vì trong thư nói kế hoạch mười bảy tầng bắt đầu ở pháp cổ văn minh. Lục Nguyên một đường đi nhanh, bỗng phát hiện đằng trước có hai luồng gió không ngừng chuyển động. Lục Nguyên hơi tò mò, hai luồng gió cảm nhận pháp lực mạnh mẽ của Lục Nguyên thì cũng ngừng lại.
Lục Nguyên nhìn hai người, dẫn đầu là phó chủ phong chi văn minh, tóc dài tung bay, mặt mày điển trai, hay cho một người đàn ông trung niên thành thục trầm ổn tiêu sái. Vị phó chủ phong chi văn minh có pháp lực tám kỷ nguyên, ở trong cảnh giới phó chủ văn minh có tốc độ nhanh nhất.
Người khác là người đàn ông trung niên râu ria xồm xoàm, chính là Phong Thương phó chủ văn minh. Lưng Phong Thương phó chủ văn minh cõng một thanh trường đao, đao vừa mỏng vừa hẹp, người này vốn là pháp lực sáu kỷ nguyên nhưng dường như gần đây có đột phá, bây giờ đã là pháp lực bảy kỷ nguyên.
Lục Nguyên sớm quen biết hai vị phó chủ văn minh này, chắp tay nói:
- Xin chào hai tiền bối phó chủ phong chi văn minh, Phong Thương phó chủ văn minh.
Phó chủ phong chi văn minh và Phong Thương phó chủ văn minh thấy Lục Nguyên thì cũng cười đáp.
- Thì ra là Lục tiểu hữu.
Lục Nguyên hỏi:
- Hai vị tiền bối đang đi tham gia kế hoạch mười bảy tầng?
Phó chủ phong chi văn minh ngẩn ra, hỏi ngược lại:
- Ngươi cũng đi tham gia kế hoạch mười bảy tầng?
Lục Nguyên gật đầu:
- Đúng vậy.
- Lạ thật.
Phó chủ phong chi văn minh nói:
- Tham gia kế hoạch đẳng cấp như là kế hoạch mười bảy tầng bình thường cần pháp lực tám kỷ nguyên, không ngờ ngươi cũng bị gọi đi tham gia.
Phong Thương phó chủ văn minh gật đầu nói:
- Ta là bảy kỷ nguyên cũng không có tư cách tham gia kế hoạch thế này.
Lục Nguyên giật nảy mình, bảy kỷ nguyên như Phong Thương phó chủ văn minh mà không có tư cách tham gia kế hoạch mười bảy tầng, vậy nó rốt cuộc cao cấp tới cỡ nào? Lục Nguyên hoàn toàn bị chấn kinh, kế hoạch mười bảy tầng cuối cùng có bao nhiêu cao thủ? Làm sao tiến hành?
Phong Thương phó chủ văn minh đến không phải tham gia kế hoạch mười bảy tầng bởi vì gã không có tư cách, pháp lực bảy kỷ nguyên kém một chút. Phong Thương phó chủ văn minh đến là có chuyện khác, nói đơn giản là gã phụ trách hệ thống tình báo.
Trong nguyên hệ thống thì tác chiến thất là đẳng cấp cao nhất, hệ thống tình báo thuộc về tác chiến thất cai quản.
Lục Nguyên thầm nghĩ, kế hoạch mười bảy tầng thật là cao cấp.
Vừa lúc hai vị tiền bối cũng đi pháp cổ văn minh, Lục Nguyên cùng hai người đi chung đường. Lúc đi chung Lục Nguyên đưa ra một số vấn đề xin hai tiền bối chỉ dạy, học hỏi được nhiều điều có ích. Bây giờ Lục Nguyên cứ tăng tốc trưởng thành, không dừng lại.
Rốt cuộc đến pháp cổ thế giới, tới đây rồi Lục Nguyên không vọi vàng đi tác chiến thất báo danh mà đầu tiên là gặp mặt Vân Tụ Tuyết rồi mới chạy đi tác chiến thất.
Tác chiến thất xây dựng ở khu vực trung tâm pháp cổ thế giới.
Muốn vào tác chiến thất không dễ dàng, Lục Nguyên chưa tới gần đã bị tra xét một lưa, đưa ra phân thận Lục Nguyên chưa được, còn cần kiểm tra pháp lực và chỉ số, đề phồng có người giả mạo, rồi kiểm tra máu mới thông qua cửa thứ nhất. Lục Nguyên vốn cho rằng vậy là xong.
Ai dè Lục Nguyên liền biết mình đã sai, bởi vì có kiểm tra cửa thứ hai.
Kiểm tra cửa thứ ba.
Kiểm tra cửa thứ tư.
Kiểm tra cửa thứ mười.
Kiểm tra cửa thứ hai mươi. Không sai, tổng cộng có hai mươi cửa kiểm tra, có thể thấy tác chiến thất cực kỳ nghiêm ngặt, nhưng nghĩ lại đây là tác chiến thất đẳng cấp cao nhất liên minh Pháp Võ làm thế cũng bình thường. Qua phòng tuyến thứ hai mươi rồi Lục Nguyên trông thấy một kiến trúc đen ngòm, nó không có gì xa hoa, rất đơn giản nhưng cho người cảm giác cực kỳ vững chắc, bên trên như có các loại pháp trận sắp phát động vậy.
Lục Nguyên vào trong tác chiến thất, hắn trông thấy rất rất là nhiều cao nhân! Đúng là có cực kỳ nhiều cao nhân, Lục Nguyên khó được sử dụng từ hình dung nhiều nhiều, bởi vì thật sự là chỗ này có quá nhiều cao nhân.
Ví dụ vị kia có biết, là phó chủ cầm chi văn minh, pháp lực tám kỷ nguyên.
Ví dụ như người này toàn thân pháp lực hùng hồn khí thế như phá thiên, cơ bắp nho từng khối, toàn thân e rằng có mấy vạn cơ bắp. Vị này chắc là có pháp lực chín kỷ nguyên đi, là phó chủ phu chi văn minh, trên người gã có vị phá diệt không tầm thường.
Còn có một người tóc trắng bạch hạc, tiên phong đạo cốt, toàn thân có vị dược, chính là phó chủ dược chi văn minh mà Lục Nguyên từng thấy mặt.
Ở chỗ kia đứng một mỹ phụ nhân phong tư tha thướt, dáng vẻ yêu kiều, chính là phó chủ thiên mẫu văn minh. Vị này không đơn giản, có pháp lực chín kỷ nguyên. Nói chính xác hơn thì tà kiếm văn minh có pháp lực chín kỷ nguyên rưỡi, so với pháp lực chín kỷ nguyên bình thường mạnh hơn chút, kém chủ văn minh chỉ một bước mà thôi. Đây cũng là tại sao phó chủ thiên mẫu văn minh là một phó chủ văn minh đặc biệt.
Còn có một người đàn ông trung niên mặc đồ trắng, biểu tình nghiêm túc thánh khiết, chính là thánh quang văn minh Thánh Quang phó chủ văn minh. Toàn thân gã như bao bọc trong ánh sáng trăng, người này có pháp lực mạnh mẽ, e rằng tới pháp lực chín kỷ nguyên. Thánh Quang phó chủ văn minh không phải nhân vật tầm thường, danh xưng là thượng đế, dưới tay có nhiều thiên sứ. Những thiên sứ đa số sức chiến đấu không được tốt lắm, nhưng gã có thể chế tạo vô hạn.
Bên trên hướng đông đứng một cô gái che dù như sương như mưa, chỗ cô gái đứng dường như có vô số mưa bụi lắc rắc. Đây là nhân vật không bình thường, là Tán Chi phó chủ văn minh, lấy dù làm vũ khí, thấy không rõ mặt mày, xem không thấu thực lực nhưng chắc khoảng tám hoặc chín kỷ nguyên. Lục Nguyên giật mình phát hiện thuộc tính của nàng là mưa, mỗi người có thuộc tính riêng, hắn là mây mà cô gái là mưa.
Bên cạnh cô gái cầm dù trúc như sương như mưa đứng một người đàn ông trung niên mặc áo tím. Người đàn ông trung niên mặt mày cao quý như có rồng ngâm du dương, người này chính là phó chủ long chi văn minh, cũng là một vị chín kỷ nguyên. Toàn thân gã có long hệ công pháp long hiện thiên địa, Lục Nguyên lờ mờ cảm giác tâm pháp của người này dường như liên kết với vô tướng thôn phệ quyết của mình. Long chi văn minh là một văn minh khá lâu đời, nghe nói do tổ long sáng tạo ra văn minh. Tổ long mất tích đã lâu, long chi văn minh không còn uy vọng năm đó nhưng dù là vậy thì phó chủ long chi văn minh cảm giác gã cao quý hơn chút.
Phía tây đứng một ông lão, người này mặc đồ vẽ đầy đồ án, những đồ án không thấy rõ nội dung, có như trăng sáng, có như mặt trời, có chút đồ án phức tạp khó thấy rõ. Những đồ án này như là kết hợp cùng một chỗ biến thành đồ án lớn, dường như đồ án lớn không có chút y nghĩa gì nhưng tràn đầy thiên địa. Đây là thủ lĩnh đồ chi văn minh, phó chủ đồ chi văn minh. Khi đồ chi văn minh đối địch thì dùng đủ các loại thần đồ, các kiểu tác dụng, quái dị khó đoán. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Vị phó chủ đồ chi văn minh này thâm sâu khó dò, xem pháp lực e rằng cỡ tám hoặc chín kỷ nguyên.
Đứng xa chút là một mỹ nam tử lạnh như băng. Người này cực kỳ lạnh lùng, mái tóc bạc, eo treo thành trường đao, chính là Băng Chi phó chủ văn minh. Băng Chi phó chủ văn minh là một nhân vật truyền kỳ, là siêu cấp đại thiên tài sinh ra ở kỷ nguyên trước, hiện tại đã là chín kỷ nguyên, cũng là trong số nhiều phó chủ văn minh có khả năng trùng kích cảnh giới chủ văn minh nhất.
Phương nam trong bóng đêm như ngồi một vị ám dạ đế vương, ám dạ đế vương đầu đội cao quan, vô cùng tôn quý, đây chính là Dạ Đế, thủ lĩnh của dạ chi văn minh. Gã có pháp lực chín kỷ nguyên, am hiểu đạo ám sát. Gã thuộc về bóng đêm, gã xuất hiện ở đâu là chỗ đó rơi vào mnaf đêm, chỉ thấy thân hình cao quý của gã trong đêm đen.
Còn có một cô bé tóc vàng, mặc tuyết trắng cung thường, lộ đùi, mặc vớ trắng như tuyết, đầu cột hai đuôi ngựa, bộ dạng kiêu ngạo, từ trên xuống dưới như có đủ các loài chim bay vì cô. Xem bộ dáng dường như cố rất buồn bực.
Lục Nguyên thấp giọng hỏi bên cạnh phó chủ phong chi văn minh:
- Đó là ai vậy?
Phó chủ phong chi văn minh nói:
- Là Thiên Vũ Cơ phó chủ điểu chi văn minh, vị này cũng là chín kỷ nguyên.
A, đầu năm nay Thường Nga là chủ văn minh chuyển thế là cô bé tóc bạc, bây giờ có một Thiên Vũ Cơ phó chủ điểu chi văn minh chín kỷ nguyên là cô gái tóc vàng cột hai đuôi ngựa. Đầu năm nay con gái mạnh mẽ thích bộ dạng cô bé ư? Lục Nguyên thầm nghĩ.
Lục Nguyên hoàn toàn rung động, kế hoạch mười bảy tầng thật là quá cao cấp, cao đến không giống bình thường.
Hãy xem đến là ai? Phủ chi phó chủ văn minh, cầm chi phó chủ văn minh, dược chi phó chủ văn minh, phong chi phó chủ văn minh, thiên mẫu phó chủ văn minh, thánh quang phó chủ văn minh, tán chi phó chủ văn minh, long chi phó chủ văn minh, đồ chi phó chủ văn minh, băng chi phó chủ văn minh, Dạ Đế, Thiên Vũ Cơ, tất cả đều là tám, chín kỷ nguyên cả, đều là thủ lĩnh một văn minh. Hèn chi bảy kỷ nguyên như Phong Thương phó chủ văn minh mà không có tư cách tiến vào, gã đúng là không có tư cách. Người như mình chắc là đặc biệt được cho vào, vốn Lý Thái Sử tiềm lực lớn mới được đặc cách chứ nếu không thì chẳng thể vào được.
Khi Lục Nguyên đánh giá mười người thì họ cũng đánh giá hắn.
Băng Chi phó chủ văn minh hừ lạnh nói:
- Đây chính là Lục Nguyên ư? Đặc cách tiến vào? Thực lực hắn quá kém đi. Hy vọng đặc cách cho ngươi vào đừng làm mất mặt.
Tính tình của Băng Chi phó chủ văn minh chính là như vậy, bản thân gã là anh đẹp trai cực kỳ lạnh băng, mái tóc bạc rất lạnh.
Phủ Chi phó chủ văn minh nhìn Lục Nguyên:
- Gầy yếu quá đi? Đàn ông còn trai không có cơ bắp sao được, cơ bắp mới là sự lãng mạn của đàn ông, sau này phải luyện tập đi!
Phó chủ đồ chi văn minh nói:
- Quá trẻ tuổi, trẻ vậy đã vào tác chiến thất cao nhất.
Gã hừ lạnh, hiển nhiên hơi bất mãn với điều này.
Phó chủ cầm chi văn minh lạnh lùng đứng. Phó chủ dược chi văn minh, phó chủ phong chi văn minh, phó chủ thiên mẫu văn minh thì biểu hiện thiện ý.
Phó chủ thiên mẫu văn minh nhìn Lục Nguyên, nói:
- Vốn muốn để ngươi làm chủng mã kỷ nguyên, thực lực của ngươi tăng quá nhanh, xem ra không có cơ hội đó rồi. Đáng tiếc, thật tiếc.
Lục Nguyên lau mồ hôi, lại là chủng mã kỷ nguyên.
Thiên Vũ Cơ thì không thèm để ý Lục Nguyên, thiếu nữ hai đuôi ngựa vàng kiêu ngọa đang dạy dỗ con chim, không thèm liếc hắn cái nào.
Pháp Nhất Đế Tử mỉm cười nói:
- Lục Nguyên đã đến, xem ra lại một người đến báo danh.