Hoa Sơn Tiên Môn

chương 119: chiến thắng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vốn Thiết Mộc Nhĩ cũng rất mạnh, so với đám Triệu Càn Khôn bọn họ lúc mà hắn chỉ dùng pháp lực luyện thể kỳ tầng thứ ba thì hiện tại dùng Hàng Ma chưởng, Hư không đại thủ ấn, bảo Bình ấn các loại pháp ấn, tuyệt kỹ rất nhiều.

Nhưng cho dù như thế, hắn vẫn thua Lục Nguyên, mọi người không ngờ rằng Lục Nguyên có thể có pháp lực tầng thứ tư, còn có thể có được kiếm ý siêu thoát, Phong Chi Thoát kiếm ý, vốn mọi người chỉ biết rằng Lục Nguyên khá mạnh, nhưng mạnh đến trình độ này rõ ràng đã luyện tới nhị đạo thoát kiếm ý rồi.

Thật khiến cho người ta phải bất ngờ.

Thật đúng là yêu nghiệt.

Đây chính là cách nhìn trực quan cử cửu đại kiếm tiên về thực lực của Lục Nguyên.

Phiền Pháp thượng nhân đứng lên:

- Một trận chiến này, Đại Nguyên quốc nhận thua.

Hắn không thể không đứng lên, một trận chiến này đánh bạc về vấn đề đàm phán ở khuỷu sông Tây Vực không nói, nhưng so sánh lại giá trị của Cửu Chuyển linh đồng vẫn cao hơn một chút, vốn hắn cho rằng đại Tấn quốc không có một người trẻ tuổi nào có thể là đối thủ của Thiết Mộc Nhĩ, kết quả lại có chuyện bất ngờ.

Cho nên Phiền Pháp thượng nhân cũng không thể không nhận thua.

Lục Nguyên kỳ thật cũng muốn đem Thiết Mộc Nhĩ giết đi, nhưng hiện tại bọn họ chính là đặc sứ tới đây, mình cũng không thể xuất thủ, hơn nữa Phiền Pháp thượng nhân đã nói vậy mình cũng chỉ có thể dừng tay, nói cách khác nếu mình không dừng tay không chừng mang tới quốc chiến.

Lục Nguyên hiện tại cũng chỉ là một người lười nhác, cho nên cũng đưa kiếm thu vào trong vỏ.

Lúc này hoàng đế Tấn Vinh ho khan một tiếng:

- Một trận chiến này, Đại Tấn quốc chúng ta đã thắng, Hoa Sơn tiên môn Lục Nguyên có biểu hiện như vậy thật không tệ, trẫm ban thưởng cho ngươi năm trăm linh thạch.

Năm trăm linh thạch nghe thì nhiều đây là thủ bút lớn của Đại Tấn hoàng đế, tuy nhiên Lục Nguyên đã đem lại mặt mũi lớn cho Đại Tấn quốc nên con số này cũng đáng.

Lục Nguyên tự nhiên cám ơn, ngốc sao mà có năm trăm linh thạch mà không nhận.

Thanh âm của Tấn Vinh hoàng đế còn chưa dứt thì một bóng người đã nhảy lên, bóng người màu xanh kia không nói nhiều nhắm thẳng về phía Thiết Mộc Nhĩ. Biến cố này khiến mọi người đều bất ngờ, Phiền Pháp thượng nhân lập tức lao tới người kia, phát ra Hư Không đại thủ ấn.

Bóng người màu xanh bất đắc dĩ phải đương tay đối chiến với Hư Không đại thủ ấn.

Một đòn này, Phiền Pháp thượng nhân rõ ràng phải chịu chút thiệt thòi.

Người tới là ai, Phiền Pháp thượng nhân nhìn lại thì thấy bóng người màu xanh đã túm lấy Thiết Mộc Nhĩ mà bay đi.

Phiền Pháp thượng nhân quýnh lên, tay phải dùng Hư Không đại thủ ấn tay trái dùng Huyết thủ ấn hướng về phía người này đánh tới, hắn cũng không muốn người này bắt Thiết Mộc Nhĩ đi, Chuyển Thế linh đồng đối với mật tông quá sức trân quý.

Người kia là ai? Tại sao vừa ra tay đã muốn cướp chuyển thế linh đồng?

Sắc mặt của Nguyên Nguyên thượng nhân trở nên ngưng trọng lên, toàn trường nhiều người như vậy chỉ có lão là nhận ra lão nhận ra hoàn toàn là vì cảm giác quen thuộc.

Vốn Lục Nguyên và Thiết Mộc Nhĩ đang đánh nhau.

Kết quả Lục Nguyên đem Thiết Mộc Nhĩ đánh cho trọng thương, rồi sau đó có biến hóa phát sinh.

Đột nhiên xuất ra một người áo xanh cướp chuyển thế linh đồng Thiết Mộc Nhĩ đi, mà Thiết Mộc Nhĩ bị Lục Nguyên đánh cho trọng thương không còn sức hoàn thủ nữa, Phiền Pháp thượng nhân cùng người áo xanh va chạm với nhau rõ ràng rơi vào thế hạ phong, người áo xanh kia bắt Thiết Mộc Nhĩ rời đi, Phiền Pháp thượng nhân đánh ra Hư Không đại thủ ấn và Huyết Thủ ấn.

Hư Không đại thủ ấn có tính chất truy tung.

Mà Huyết thủ ấn thì bàn tay trở nên lớn hơn gấp mười lần, đồng thời hai tay thống huyết với nhau có thể tăng lên pháp lực.

Mật Tông hai đại thủa ấn xuất hiện, người áo xanh cũng tránh được.

Mà lúc này một bóng đen vọt ra, đây chính là Phiền Luân thượng nhân, cũng chính là một trong Tam Đại Tông Sư thượng nhân, tuy bình thường hắn chỉ ăn mặc giống như tăng nhân nhưng lúc này chuyển thế linh đồng xuất hiện nguy hiểm hắn cũng lập tức vọt ra không che giấu thực lực nữa.

Phiền Luân thượng nhân tu luyện Kim Luân, lúc này ngũ luân tề động.

Một bên là Phiền Pháp thượng nhân đánh ra hai đại thủ ấn.

Một bên là ngũ luân của Phiền Luân thượng nhân xuất động.

Mà Nguyên Nguyên thượng nhân thấy rằng tình hình như vậy cũng không thể bỏ qua, người áo xanh kia nhanh chóng bị kéo chiếc khăn trùm đầu ra, lộ ra một khuôn mặt trẻ tuổi tuấn tú, con mắt hẹp dài lộ ra vẻ tà ác cực độ.

Nhìn thấy người này phản ứng đầu tiên của mọi người là giống như gặp rắn vậy.

- Nguyên Lăng.

Lục Nguyên lập tức nhận ra người này chính là Nguyên Lăng, thật không ngờ Nguyên Lăng dám tới nơi này, đúng là gan lớn, phải biết rằng nơi này cao thủ như mây hơn nữa lại còn là đại bản doanh của Nguyên Nguyên thượng nhân, còn có tuyệt thế Yến Thương Thiên ở đây mà Nguyên Lăng dám có gan lớn xông vào.

Cửu đại kiếm tiên phần lớn đều nhận ra phản đồ Hoa Sơn này.

Nguyên Lăng cũng không hề hoảng hốt hai mắt nhíu lại;

- Phiền Luân thượng nhân Phiền Pháp thượng nhân hai người liên thủ quả nhiên cao minh, không hổ là cấp thượng nhân, tuy nhiên chuyển thế linh đồng này ta muốn rồi, ta nghiên cứu nhiều cấm thuật như vậy nhưng chưa từng nghiên cứu qua chuyển thế linh đồng, bổn thượng nhân muốn xem quán đính trùng sinh của mật tông các ngươi rốt cuộc là gì đây.

Rốt cuộc mọi người cũng hiểu được mục đích của hắn hóa ra hắn muốn nghiên cứu chuyển thế linh đồng Thiết Mộc Nhĩ, nghiên cứu ra quán đính chi mê, đương nhiên trên người của Thiết Mộc Nhĩ có rất nhiều tuyệt kỹ mật tông, nếu như Thiết Mộc Nhĩ rơi vào tay của Nguyên Lăng chỉ sợ những tuyệt kỹ kia cũng rơi vào tay của Nguyên Lăng.

Phiền Pháp thượng nhân và Phiền Luân thượng nhân hai đại tuyệt kỹ đều xuất hiện.

Đặc biệt là Phiền Luân thượng nhân, hắn đã thành danh trở thành Thiên Viên tông sư, ngũ luân chính là dựa theo ngũ ý, kim đạo mộc đạo thủy đạo, hỏa đạo, địa đạo ngũ luân danh xưng này phát ra trừ phi ngươi nhảy ra khỏi tam giới nếu không cũng không thoát được.

Kiếm có kiếm ý chưởng có chưởng ý, đao có đao ý.

Kỳ thật nói trắng ra đều là ý giống nhau.

Tuy nhiên sử dụng kiếm thì gọi là kiếm ý, dùng đao gọi là đao ý, kiếm phong và đao phong kỳ thực cũng giống nhau nếu như không dùng đao không dùng kiếm không dùng chưởng thì gọi là Kim Đạo chi ý.

Năm đó Thiên Viên tông sư nói rằng, trừ phi ngươi thoát khỏi tam giới, nếu không không thoát khỏi ngũ luân.

Đáng tiếng năm đó ngũ luân đã bị Yến Thương Thiên phá đi, về sau Viên tông sư từ bỏ tiến vào một cấp độ rất cao, tuy lần đó hắn bị Yến Thương Thiên phá nhưng cũng vì vậy mà có thể nâng cao môn tuyệt học này.

Nhìn thấy Nguyên Lăng một tay cầm thanh kiếm màu bạc nhảy lên đâm vào mộc luân, đã phá giải ngũ luân.

- Phiền Luân lão hòa thượng, ngươi còn muốn dùng mấy thứ này vây khốn ta thì vẫn còn non lắm, gọi sư phụ của ngươi đến thì may ra.

Thân ảnh của hắn lóe lên tránh khỏi tiến công của Phiền Pháp thượng nhân.

Phiền Pháp thượng nhân quát to:

- Hay cho Nguyên Lăng, không sợ sư phụ của ta đuổi giết ngươi?

Nguyên Lăng tà khí mười phần mà nói;

- Ta sợ nhưng Yến sư bá không sợ, có Yến Sư bá ở đây sư phụ của ngươi dám tới Đại Tấn quốc sao? Hơn nữa cho dù sư phụ ngươi tới thì sao, hắn căn bản không có thám thính nơi này, hắn có thể tìm được ta ẩn sau trong lòng đất sao, ha ha ha, chuyển thế linh đồng ta đã muốn.

Mang theo một nụ cuồng tiếu, Nguyên Lăng đã mang theo Thiết Mộc Nhĩ rời đi, tốc độ cực nhanh.

Mắt thấy Nguyên Lăng thượng nhân cắp Thiết Mộc Nhĩ mang đi, Phiền Luân thượng nhân lập tức đuổi theo, Phiền Pháp thượng nhân truy vấn hơn mười thượng nhân đang ngồi bên cạnh:

- Nguyên Lăng ra tay sao các ngươi không ra tay?

Nguyên Nguyên thượng nhân lười biếng ngáp một cái:

- Chúng ta vừa rồi bị bất ngờ pháp lực không cách nào điều động, Nguyên Lăng gần đây giảo hoạt đoán chừng đã hạ độc.

Đây rõ ràng là nói dối, đơn giản mà nói, trong nước Đại Tấn quốc tuy đánh nhau nhưng đó là chuyện bên trong một khi đối mặt với ngoại quốc thì vẫn đoàn kết, Nguyên Lăng muốn bắt chuyển thế linh đồng của Đại Nguyên quốc đi nghiên cứu mọi người không giúp đỡ nhưng tuyệt đối không ngăn cản, bọn họ cũng không rảnh rỗi đến vậy.

Nguyên Nguyên thượng nhân lại nói:

- Nguyên Lăng giảo hoạt chúng ta cũng muốn bắt hắn nhưng bắt không được nếu như bắt được thì đã sớm bắt rồi.

Nguyên Nguyên thượng nhân nói như vậy cho thấy, đây là phản đồ của Hoa Sơn bắt Thiết Mộc Nhĩ, tuyệt đối không phải là do Đại Tấn làm, Đại Nguyên quốc các ngươi muốn giận chó đánh mèo cũng được nhưng muốn thì tìm Nguyên Lăng.

Phiền Pháp thượng nhân nghe Nguyên Nguyên thượng nhân giải thích thì trong lòng không biết phải làm thế nào, Nguyên Nguyên thượng nhân này thật giảo hoạt không nắm được chút sơ hở nào của hắn, nếu như nói Nguyên Nguyên thượng nhân và Nguyên Lăng liên thủ thì tuyệt đối không thể, hai người này là tử địch bất kể là ai cũng biết.

Chuyện này cứ như vậy chìm xuống không cách nào làm gì được Đại Tấn quốc.

Phiền Pháp thượng nhân suy nghĩ, không có cách nào liền hét lớn, bọn họ liền dẫn toàn bộ đoàn sứ giả đuổi theo Nguyên Lăng.

.....

Phiền Pháp thượng nhân bọn họ đi rồi, đám tu tiên giả của Đại Tấn quốc đều vui sướng, tên yêu nghiệt Thiết Mộc Nhĩ mà bọn họ vênh váo đã bị Lục Nguyên đánh bại, tiếp theo Nguyên Lăng xuất hiện bắt Thiết Mộc Nhĩ đi nghiên cứu.

Những chuyện này liên tiếp diễn ra khiến mọi người vui sướng vô cùng.

Chuyện kế tiếp dĩ nhiên là yến hội ăn mừng, chúc mừng Lục Nguyên chiến thắng.

..................

Hoa Sơn cũng không phải chỉ có năm ngọn núi mà phải nói là hàng trăm ngọn núi.

Tuy nhiên tương đối mà nói, ngũ phong phổ biến nhất và danh tiếng nổi nhất.

Mà lớn nhất của Hoa Sơn chính là Thiên Phong.

Thiên Phong vốn không phải tự nhiên mà có mà là lúc bắt đầu Hoa Sơn, một vị chưởng giáo đem đất đắp thành, hóa thành Thiên Phong to lớn.

Đương nhiên vì vậy mà Thiên Phong trở nên vô cùng cao lớn, tuy nhiên đường đi lại thẳng tắp không hề có sườn dốc gì, muốn đi lên chỉ có một cách đó là bay lên.

Thiên Phong này nhìn như một thần kiếm chống thẳng lên trời.

Thiên Phong cũng không có đệ tử, trên đó có rất ít người đều là chưởng giáo thân tín.

Mà những người như Yến Thương Thiên thì càng ít, trên ngọn núi này chỉ có Yến Thương Thên và một đồng tử thân tín, không có người thứ ba.

Đỉnh Thiên Phong, mây mù lộ ra.

Ở trong mây mù mơ hồ có một nam tử áo trắng tuấn lãng xếp bằng, nam tử này toàn thân tuấn ngọc, môi mỏng như kiếm, hai hàng lông mày như kiếm, mắt sắc như kiếm, sống mũi như kiếm, áo trắng như kiếm, giày trắng như kiếm, toàn thân cao thấp chỉ có thể dùng một chữ kiếm để hình dung.

Người này khuôn mặt tuấn mỹ, mỗi nụ cười đều có thể khiến cho mỹ nhân trong thiên hạ động tâm, tuy nhiên khuôn mặt của hắn lại lạnh như băng không có một chút cảm tình.

Tuyệt thế Yến Thương Thiên.

- Tiểu bối đúng là có tiền đồ, còn trẻ như vậy đã đạt tới tầng thứ tư, còn luyện thành Thoát Kiếm ý, thật có ý tứ.

Tuấn mỹ áo trắng yến Thương Thiên hơi khàn khàn nói những từ như vậy đã có người đánh giá về Yến Thương Thiên.

- Không có nữ nhân nào có thể ngăn cản được nụ cười của hắn, tuy hắn chưa bao giờ cười. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Không có người nào có thể ngăn được kiếm của hắn.

- Tiểu tử Nguyên Lăng kia, đoạt được chuyển thế linh đồng cũng không khiến cho ta tức giận, nếu không ta đã xuất một kiếm đuổi giết hắn.

Yến Thương Thiên ở trên thiên đỉnh, cách Bắc phong khá xa nhưng cặp mắt của hắn có thể xuyên qua sương mù dày đặc khám phá vài trăm dặm cho thấy thần thông cỡ nào.

Ở bên cạnh hắn đồng tử liền hỏi:

- Chưởng giáo, nếu như Lục Nguyên không thắng Thiết Mộc Nhĩ mà Thiết Mộc Nhĩ thắng thì đàm phán khuỷu sông bọn họ chiếm được ưu thế chúng ta phải làm sao?

- Làm sao à?

Khóe môi của Yến Thương Thiên khẽ giương lên;

- Rất đơn giản ta sẽ dùng phi yến kiếm tiên của ta đến tận Đại Nguyên quốc, xem ở trong tam đại tông sư ai có thể ngăn cản một kiếm của ta.

Đúng là phong cách của Yến Thương Thiên, hắn có ý định đến Đại Nguyên quốc giết một trận lớn để cho Đại Nguyên quốc chịu thua.

Tuyệt thế Yến Thương Thiên đúng là Yến Thương Thiên.

Một người một kiếm có thể địch cả một quốc gia.

Sự tình của Đại Nguyên đế quốc náo động một hồi.

Tuy nhiên chuyển thế linh đồng Thiết Mộc Nhĩ bị Lục Nguyên đánh bại lại bị Nguyên Lăng bắt đi, Phiền Pháp thượng nhân bọn họ đuổi theo thì chuyện này cũng kết thúc rồi.

Đương nhiên ngũ đại tiên môn của Đại Tấn cũng muốn cho Đại Nguyên quốc một câu trả lời thỏa đáng.

Tuy nhiên chuyện này rất đơn giản.

- Chúng ta đã tận lực tuy nhiên chúng ta không bắt được Nguyên Lăng thật sự là không có biện pháp nào, ngươi cũng không thấy chúng ta mấy trăm năm nay cũng không bắt được Nguyên Lăng sao, chẳng lẽ khi chuyển thế linh đồng bị bắt trong vòng mấy tháng chúng ta liền bắt được Nguyên Lăng?

Lão hồ ly của Đại Tấn quốc rất nhiều.

Hơn nữa bọn họ đã đạt tới cấp thượng nhân thì dĩ nhiên giảo hoạt rồi.

Đương nhiên Nguyên Nguyên thượng nhân thì còn giảo hoạt hơn, dù sao những thượng nhân khác đều không rơi vào hoàn cảnh như Nguyên Nguyên thượng nhân đã từng trải qua, một bên là tiên môn tam tông yếu nhất, một bên Tư Mã Trường Bạch dã tâm bừng bừng, Nguyên Lăng thỉnh thoảng quấy rối khiến cho Nguyên Nguyên thượng nhân phải cáo già hơn rất nhiều.

Dù sao chuyện này Đại Nguyên quốc cũng không tìm ra cái xấu, Đại Tấn quốc cũng phái người có ý hiệp trợ nhưng cuối cùng vẫn không tìm được Nguyên Lăng.

Chuyện này cơ bản đã xong.

Bắc Phong cuối cùng trở nên quạnh quẽ lại.

Khôi phục lại sự lạnh lùng vắng vẻ như lúc trước.

Tu tiên trên núi vốn quạnh quẽ như thế.

Ở trên núi yên tĩnh, mới bảo toàn được bản tâm của con người.

Con người bản tâm cùng với thiên nhiên dung hòa làm một mới có thể tu tiên cho tốt.

Trước khi chân núi trở nên yên tĩnh, có rất nhiều bái phỏng Lý Nguyên Bạch, kỳ thật bọn họ muốn gặp Lục Nguyên, tuy nhiên bọn họ là trưởng bối, đặc biệt như Võ Đang thất tử thân phận địa vị không ở dưới Nguyên Nguyên thượng nhân, làm sao có thể đi bái phỏng Lục Nguyên hậu bối được cho nên đành phải lấy cớ đi bái phỏng Lý Nguyên Bạch.

Lục Nguyên vốn muốn tránh những tiền bối này nhưng hắn cũng không có cách nào đành phải theo sư phụ đi tiếp đãi.

Cũng may cuộc sống như vậy không kéo dài bao lâu, những tiền bối này cuối cùng cũng rời đi, để lại Hoa Sơn thanh tịnh, có đôi khi Lục Nguyên cũng cảm khái, có thực lực rồi muốn tiêu dao cũng không dễ dàng.

Nếu như mình không có thực lực căn bản lần này không tới phiên mình ra tay, mà có thể trốn ở nơi hẻo lãnh tiêu dao tự tại nhưng đã có thực lực thì không có biện pháp nào khác.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio