Hoa Sơn Tiên Môn

chương 183: tuyển tân chưởng môn (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bên này hắn vừa ngồi xuống uống trà, Lục Nguyên uống một ngụm, không quen lắm, vẫn là rượu uống ngon hơn.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân nói:

- Nhân tuyển tân chưởng môn chắc bây giờ ngươi đã biết rồi?

Lục Nguyên gật đầu đáp:

- Đệ tử biết.

Việc này náo loạn dư luận xôn xao, trên dưới Hoa Sơn dù là đệ tử bình thường cũng biết, Lục Nguyên tốt xấu là đệ tử chân truyền làm sao có thể không biết chứ?

- Hoa Sơn chúng ta, đệ thập đại các ngươi nếu không có ngươi thì sợ rằng phải được gọi là thời đại hắc thiết, thời đại tối thiểu kiệt xuất nhân tài. May là có ngươi, đệ thập đại sẽ không bị gọi là thời đại hắc thiết.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân đột nhiên chuyển đề tài khiến Lục Nguyên không hiểu ra sao.

- Đệ cửu đại chúng ta ra không ít nhân vật ghê gớm, thậm chí năm đó được gọi là đời hoàng kim. Nhưng chân chính đời hoàng kim lại là đệ bát đại.

Nguyên Nguyên Thượng Nhân nói:

- Người đệ bát đại thật sự rất cường, mà Nhất Kiếm Đoạn Thiên Sở Đoạn sư thúc tổ của ngươi là xếp hạng bốn trong đệ bát đại năm đó.

Lục Nguyên nổi lên lòng tò mò, hỏi:

- Xếp hạng nhất tất nhiên là Yến tổ sư, cái này không cần nói. Người xếp hạng hai, hạng ba là ai?

- Người xếp hạng hai liên lụy đến chuyện cấm kỵ, nhưng được biết bây giờ hắn ở trong Tư Quá Nhai.

Nghe Nguyên Nguyên Thượng Nhân nói vậy thì Lục Nguyên ngây ngẩn. Tư Quá Nhai, đó là chốn trừng phạt người trong môn phái làm sai, người xếp hạng hai trong đệ bát đại tại sao ở đó?

- Còn về người xếp hạng ba…

Nguyên Nguyên Thượng Nhân nhấp ngụm trà, gợi lòng tò mò của Lục Nguyên rồi mới từ từ phun ra hai chữ:

- Chết rồi.

- Tu tiên giới tuy rằng thái bình nhưng chết vài người là bình thường. Cho nên năm đó người xếp hạng ba chết cũng bình thường.

- Nhất Kiếm Đoạn Thiên Sở Đoạn sư thúc cũng là một vị kinh tài tuyệt diễm.

Ánh chiều tà ấm áp rắc trên người, trí giá trong đệ cửu đại Bắc phong, kiệt xuất giả trong đệ thập đại thảo luận về tân chưởng môn Hoa Sơn. Dường như không có bao nhiêu ẩn ý nhắc đến, nhưng lại biết xuất thân của tân chưởng môn là tông nào, cùng với tính tình tân chưởng môn, đều sẽ khiến quy hoạch chiến lược Hoa Sơn tương lai gặp ảnh hưởng khá lớn.

Nhưng cơ bản là Nguyên Nguyên Thượng Nhân đang kể, Lục Nguyên lắng nghe.

Tân chưởng môn xuất hiện thì sao chứ? Mình ở Bắc phong luyện kiếm, uống rượu, trông nom những chuyện đó làm gì?

Thiên đế đến ta không bái! Tự tại tiêu dao rượu cùng kiếm! Đây là khi nhận Hoàng Quyền, Đế Kiếm tẩy lễ thì hắn luyện ra tâm linh, coi như thiên đế xuất hiện cũng không lạy.

Ồn ào!

Lục Nguyên nhíu mày. vốn hắn tìm bãi cỏ yên tĩnh nằm xuống định ngủ một giấc, kết quả đang ngủ mơ màng thì bên cạnh rất ồn ào, thật là không có chỗ nào yên tĩnh cả. Gần đây hắn liên tục đổi ba chỗ rồi, bình thường là chốn tĩnh lặng kết quả bên cạnh luôn có người.

Hơn nữa lần này, mấy vị bên cạnh kia, các ngươi chơi vui quá đi? Một nam tu và một nữ tu nói chuyện yêu đương cũng không cần kéo tới đây đi.

Thật đi…

Nhưng hết cách rồi, gần đây không khả năng không nhộn nhịp, các loại người đều đến Hoa Sơn.

Trước kia Vũ Lăng tiên môn đại điển giao tiếp chưởng môn có rất nhiều người đi, cực kỳ náo nhiệt. Bây giờ chính là Hoa Sơn tiên môn giao tiếp chưởng môn. Hoa Sơn tiên môn so với Vũ Lăng tiên môn không biết lớn tới cỡ nào, là việc lớn hàng đầu của tu tiên giới Đại Tấn quốc. Có thể nói từng hành động của Hoa Sơn tiên môn đều ảnh hưởng toàn tu tiên giới Đại Tấn quốc.

Lần này Nhất Kiếm Đoạn Thiên Sở Đoạn tiếp nhận chức chưởng môn, đối với nhiều tiên môn không phải tin tức gì tốt.

Vốn dưới ánh sáng tuyệt thế của Yến Thương Thiên che giấu, nguyên đoàn trưởng lão không có chút dấu vết, Yến Thương Thiên quá cường. Bây giờ Yến Thương Thiên phi thăng, đoàn trưởng lão lộ mặt ra, vừa ra liền xuất hiện lá bài tẩy Nhất Kiếm Đoạn Thiên Sở Đoạn, vị này năm đó cũng là nhân vật danh chấn thiên hạ.

Hoa Sơn có nội tình quá sâu.

Hoa Sơn có quá nhiều cao thủ.

Đây chính là cảm thán của đám người, trong lúc cảm thán người hiểu phong cách hành động kiên quyết của Nhất Kiếm Đoạn Thiên Sở Đoạn thì thầm la tiêu rồi. Nói đơn giản là Sở Đoạn thuộc phái cứng rắn, thủ đoạn luôn mạnh mẽ, đây đối với nguyên tu tiên giới Đại Tấn quốc không phải tin tức tốt. Thà là phái siêu nhiên như Yến Thương Thiên cũng không muốn phái cường ngạnh Sở Đoạn.

Dù sao sự việc xảy ra, đám người cảm thán thì cứ cảm, Hoa Sơn tiên môn đại điển giao tiếp chưởng môn không lâu sau sẽ cử hành, khách khắp nơi đến. Vũ Lăng tiên môn thì mọi người chỉ phái một cửu đại kiếm tiên đi. Hoa Sơn tiên môn thì lần này các nhân vật trong yếu đều đến, ít nhất là cấp thượng nhân.

Không chỉ là thế, thậm chí bên Đại Tần quốc cũng phái người tới. Đại Tần quốc là quốc gia càng cao cấp mà cũng phái người đến, đủ thấy Hoa Sơn tiên môn có mặt mũi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Kỳ thực Hoa Sơn tiên môn đã đến đỉnh cao thượng đẳng tiên môn, cách tứ đại đại hình tiên môn Đại Tần không chênh lệch quá lớn.

Đại Nguyên quốc bây giờ là trạng thái ngừng chiến với Đại Tấn quốc, cho nên cũng phái vài người đến chúc mừng.

Đây kỳ thực chẳng những là việc lớn của Hoa Sơn tiên môn, cũng là việc lớn cả Đại Tấn quốc.

Lúc này người trên Hoa Sơn chẳng biết nhiều bao nhiêu.

Đây là thịnh điển khó được của Hoa Sơn. Chỉ là thịnh điển cùng lúc đó Hoa Sơn bị lăn qua lộn lại không có chốn thanh tịnh. Cho nên Lục Nguyên muốn tìm chỗ ngủ nướng cũng không ra, liên tục tìm vài chỗ không có nơi nào yên tĩnh cả, thật khiến người nuốt lệ. Hết cách, xem ra tại Bắc phong không thể tìm ra nơi yên lặng rồi.

Vẫn là đi bạch vân tiên cảnh thôi. Lục Nguyên bay lên, ngự kiếm xông thiên.

Ngự kiếm khác với phi hành.

Ngự kiếm là trên phi kiếm tỏa ra luồng sáng bao bọc con người rồi vọt lên trên. Điểm tốt nhất của ngự kiếm là nhanh, so với phi hành thì nhanh hơn nhiều. Cộng thêm người khi đang ngự kiếm thì lực phòng ngự cao hơn phi hành rất nhiều. Cho nên khi tới cấp ngự kiếm thì ngự kiếm thành trào lưu.

Lục Nguyên ngự trên Dưỡng Ngô Kiếm, nghe nói sau trường sinh kỳ có một tầng có thể cùng lúc ngự hai phi kiếm, một thanh hộ thân, một thanh tấn công địch. Đáng tiếc bây giờ mình chỉ mới ngự được một phi kiếm mà thôi.

Trong tiếc nuối, hắn đã lên bạch vân tiên cảnh.

Đến bạch vân tiên cảnh rồi lại bắt đầu luyện kiếm.

Dưỡng Ngô Kiếm cách hắn ba, bốn trượng bay múa, trường kiếm mang ánh sáng rực rỡ. Thi triển vẫn là bộ Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm, nhưng một phen sử dụng có chỗ khác với trước kia thi triển. Mở ra cánh cửa kiếm đạo, kiếm thuật của Lục Nguyên đang không ngừng tiến bộ.

Một hơi múa Dưỡng Ngô Kiếm rất sảng khoái.

Trường kiếm bay múa, bạch vân tán loạn!

Náo nhiệt liên quan gì ta? Phồn hoa với ta tựa mây trôi.

Bây giờ Hoa Sơn ồn ào nhộn nhịp, Lục Nguyên không xen vào. Hết cách, bản tính Lục Nguyên vốn là không khoái góp vui, thích yên tĩnh chút.

Điểm mấu chốt là giờ là thời kỳ quan trọng trùng kích luyện thể kỳ cửu tầng.

Lúc đến luyện thể kỳ đệ bát tầng thì toàn thân ngũ tạng lục phủ, máu, da, xương cốt, óc đều trải qua rèn luyện đến tình trạng khó tin. Pháp lực toàn thân tràn đây, rèn luyện thân thể đến mức nhất định, nhưng cửa khó khăn nhất là đây.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio