Đạo kiếm khí này xông vào thân thể của hắn, những tia kiếm khí tựa hồ như phá hư thân thể của hắn.
Rất đau!
Lục Nguyên cắn chặt răng. Chính mình lười biếng quen rồi, chưa chịu qua quá nhiều đau đớn như vậy. Nhưng kiếm khí vận chuyển trong nội thể của mình, kích thích thân thể mình. Dưới sự kích thích của nó, pháp lực cùng vân hệ tâm pháp bắt đầu vận chuyển với tốc độ tốt nhất. Tiềm lực chính giữa nhục thể cũng bắt đầu phát ra. Thần hồn trong lúc thống khổ đã được phóng xuất tiềm lực thật lớn. Năng lực, thần hồn đều được kích thích tăng trưởng rất nhiều.
Cũng không biết qua bao lâu, Lục Nguyên cũng không biết mình đã nhận lấy bao nhiêu đạo kiếm khí. Những tia kiếm khí này một đạo tiếp một đạo kích thích thân thể, pháp lực và thần hồn của mình.
Đột nhiên, Lục Nguyên phát hiện pháp lực của mình sinh ra nửa muốn thừa nhận kiếm khí công kích, nửa muốn pháp lực trong nội thể bắt đầu biến hóa.
Lại nói đến lúc này, pháp lực trong cơ thể mình bắt đầu biến hóa, mà biến hóa này tựa hồ như ngưng tụ thành một loại chất, và đó chính là kim.
Đúng vậy, rõ ràng là kim hệ.
Lục Nguyên rất nghiêm túc theo dõi biến hóa, chỉ cảm giác biến hóa này rất là cổ quái. Mà lúc này, pháp lực sau lưng Lục Nguyên không ngừng trùng kích qua. Pháp lực lúc này không còn là Vân hệ mà đã chuyển qua Kim hệ. Pháp lực sau khi ngưng tụ liền hóa thành một con quái thú.
Quái thú này đúng là Nhai Tí (Trừng Mắt).
Đây chính là một trong Long Sinh Cửu Tử, bình sinh hiếu chiến, hay được trang trí trên đao hoàn. Những vũ khí này sau khi được trang trí hình tượng con rồng thì về sau càng tăng thêm lực lượng khiếp người.
Kỳ thật, mỗi lần Lục Nguyên bị đạo kiếm khí đâm vào thân thể, kiếm vốn là Kim hệ, mà kiếm khí thì không tự chủ được có chút chệch hướng trong Kim hệ. Nhiều kiếm khí Kim hệ tiến vào trong thân thể, kích thích pháp lực thật lớn khiến cho pháp lực của Lục Nguyên không ngừng bị kích thích. Cuối cùng hoàn thành từ Vân hệ pháp lực chuyển sang Kim hệ pháp lực. Một bước chuyển biến này có thể nói là lần dễ dàng nhất của Lục Nguyên/
Nhai Tí biến trong Vân Long thập biến, rốt cuộc đã hoàn thành.
Nếu mình có thể luyện thêm ba biến đằng sau thì có thể trùng kích cảnh giới cao nhất của Vân Long thập biến, Vân Long biến.
Pháp lực thu lại, đem Nhai Tí biến thu vào trong cơ thể.
Hiện tại vẫn còn đang ở trong Vạn Kiếm Luân Hồi, thân thể tiếp tục nhận lấy đủ loại kiếm khí kích thích. Mà kiếm khí càng về sau càng đáng sợ, vượt xa kiếm khí ban đầu. Kiếm khí hiện tại, tuy nhìn không lớn lắm, nhưng nồng độ kiếm khí bắt đầu vượt quá mười lần. Hơn nữa, kiếm khí lại rất nhanh. Một kiếm tiếp một tiếp, khiến cho người tiếp không kịp. Kiếm khí cũng có tổ hợp, tựa như một kiếm thủ đáng sợ nhất.
Kiếm khí càng lúc càng nhanh, một đạo tiếp một đạo.
Thời điểm lúc này, đồng thời cũng có những đạo kiếm quang bén nhọn, ác liệt đến cực điểm bay tới.
Với nhãn lực của Lục Nguyên hiện tại, thì đạo kiếm quang này so với trước kia thì nhanh hơn và ác liệt hơn.
Càng thêm đáng sợ.
Vốn hắn có thể dùng kiếm pháp để ngăn cản hoặc chống đỡ, nhưng bây giờ chỉ có thể dùng thân thể của mình mà hứng lấy.
Đây là một yêu cầu rất cao đối với Lục Nguyên. Nhãn lực của Lục Nguyên lúc này đã đạt đến một trình độ nghịch thiên.
Cái này kỳ thật đối với sự trưởng thành của Lục Nguyên cũng có chỗ tốt rất lớn, giúp cho Lục Nguyên có thể đánh thắng dễ dàng. Bây giờ, Lục Nguyên đã tiến bộ hơn, một kiếm này trong tích tắc đã nằm gọn trong mắt Lục Nguyên. Một sơ hở thật nhỏ cũng có thể nhìn thấy. Đây quả thực là một huấn luyện thật lớn cho Lục Nguyên.
Nhưng Lục Nguyên cũng vẫn cảm thấy chưa đủ.
Ví dụ như, nền tảng kiếm đạo cùng với nhãn lực của Lục Nguyên bây giờ so với những thế hệ kinh qua vạn chiến vẫn còn kém quá xa. Lục Nguyên phần lớn thời gian đều dùng để ngủ nướng. Mà bây giờ, hắn đang trong giai đoạn huấn luyện, tất cả phải từ bỏ hết.
Đồng thời còn có trình độ nhẫn nại.
Cơ hồ đồng thời có bảy đạo kiếm quang đánh úp lại. Lục Nguyên thân thể nhoáng một cái, đồng thời tiếp lấy bảy đạo kiếm quang, đem bảy đạo kiếm quang này kích thích vào trong nội thể. Kiếm khí tiến vào nội thể nhiều như vậy, rốt cuộc đã bắt đầu sinh ra sự biến chất.
Kiếm khí bên trong cơ thể đã trùng kích pháp lực, thân thể và thần hồn.
Pháp lực, thân thể, thần hồn trùng kích đều nhiễm đặc điểm của kiếm khí. Lúc này pháp lực mang theo kiếm khí dày đặc. Thân thể chứa kiếm khí cứng rắn, thần hồn có chứa lực trùng kích của kiếm khí. Ầm một tiếng, trong nội thể của hắn sinh ra nổ mạnh. Giờ phút này, Lục Nguyên phát hiện thân thể của mình sinh ra biến hóa cực lớn.
Pháp lực, thần hồn, thân thể bắt đầu có sự liên hệ với nhau.
Pháp lực, thần hồn, thân thể từng loại hóa thành một bộ phận của kiếm. Pháp lực hóa thành chuôi kiếm, thân thể hóa thành thân kiếm, thần hồn hóa thành mũi kiếm. Mà bản thân kiếm chính là bản thân của Lục Nguyên. Lục Nguyên phát hiện mình biến thành một thanh kiếm.
Một thanh kiếm không biết truyền lưu từ niên đại nào.
Thiên kiếm hồn, địa kiếm hồn và nhân kiếm hồn đã hợp nhất lại với nhau. Thần như người, người như kiếm. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Trong quá trình này, pháp lực, thân thể, và thần hồn ba loại dung hợp ngày càng mật thiết.
Tam cực quy nhất.
Đúng vậy, đây chính là tam cực quy nhất.
Trong quá trình này, Lục Nguyên có thể ngộ được nhiều hơn. Nhưng vì bốn chữ "tam cực quy nhất" cứ xâm nhập vào trong đầu óc của hắn, cứ thế khiến hắn trở về thế giới thật của mình chứ không còn là một thanh kiếm. Cũng may, Lục Nguyên phát hiện bản thân mình đã đạt được trình độ tam cực quy nhất. Quả thật không dễ dàng chút nào.
Trước kia Luyện Khí, Luyện Thể và Trường Sinh ba đại cảnh giới tu hành, pháp lực, thân thể, thần hồn đến bây giờ rốt cuộc đã kết hợp lại thành một chỉnh thể. Trên cơ bản, khi đạt đến trình độ này, tu hành của bản thân đã đi đến bước cuối cùng. Tối đa chỉ còn một bước cuối cùng là Trường Sinh Thập Trọng là đại viên mãn rồi. Về sau bắt đầu tìm kiếm cơ hội phát triển bên ngoài.
Sau khi tam cực quy nhất, thực lực so với Trường Sinh Bát Trọng muốn cao hơn nhiều. Ví dụ như, với thực lực Trường Sinh Bát Trọng, mỗi một lần chỉ dùng thần hồn hoặc pháp lực riêng rẽ. Nhưng khi đạt tới Trường Sinh Cửu Trọng, mỗi một kiếm đều là pháp lực, thần hồn và thân thể ba người hợp nhất lại. Lục Nguyên phục hồi lại tinh thần, phát hiện mình vẫn phải ứng phó đủ loại kiếm khí. Giờ phút này, kiếm khí phát ra đã đạt đến con số mười, chính mình ứng phó đều có chút chật vật.
Lục Nguyên xem xét, thấy Kiếm Pháp Luân đã khắc con số đến chín ngàn. Nghe nói Kiếm Pháp Luân này tổng cộng có thể phát ra vạn đạo kiếm khí. Chỉ có con số nhỏ người có thể qua cửa. Hắn bây giờ đã ứng phó đến con số chín ngàn. Tiếp tục như vậy xem mình có thể qua cửa hay không. Hắn đã luyện thành một biến trong Vân Long thập biến, pháp lực cũng đã trùng kích đến Trường Sinh Cửu Trọng. Hắn bây giờ hoàn toàn không có tâm tư nào khác, chuyên tâm ứng phó kiếm khí trước mặt.
Chín ngàn một trăm đạo.
Chín ngàn hai trăm đạo.
Chín ngàn ba trăm đạo.
Chín ngàn tám trăm đạo.
Chín ngàn chín trăm đạo.
Chín ngàn chín trăm chín mươi chín đạo.
Một vạn đạo.
Kiếm quang thứ một vạn này nhanh đến kinh người, mà cũng ác liệt đến kinh người. Chỉ thấy đạo kiếm quang này tựa hồ như háo thành tất cả kiếm chiêu trong thiên địa. Dưới tình huống như vậy, muốn đoán được nó thật không dễ dàng. Không có biện pháp, chỉ có thể thử một lần, cảm nhận bằng kiếm chiêu của mình. Thật vất vả mới chặn được kiếm khí thứ một vạn, kết quả Lục Nguyên mệt mỏi thở phù phù. Kiếm Pháp Luân chậm rãi ngừng vận chuyển. Rốt cuộc hắn đã chặn được một vạn đạo kiếm khí rồi. Mà giờ phút này, ở trên hư không xuất hiện một dòng chữ "Đệ nhất vạn linh một đạo kiếm khí sẽ xuất hiện sau nửa canh giờ. Đệ nhất vạn linh một đạo kiếm khí một vạn năm qua chưa từng có người phá giải".
Lục Nguyên khẽ giật mình. Nghe nói Vạn Kiếm Luân Hồi không phải chỉ có một vạn đạo kiếm khí sao? Như thế nào lại có một vạn lẻ một đạo?
Một vạn lẻ một đạo!
Một vạn đạo kiếm khí lúc trước chưa hề có thời gian dừng lại, khiến cho hắn phải thật gian nan, vất vả mới qua được. Mà bây giờ, rõ ràng còn có một canh giờ để nghỉ. Trọn vẹn một canh giờ! Như vậy, đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một này chỉ sợ so với bất cứ một đạo kiếm khí nào trước đó đáng sợ hơn nhiều. Thậm chí còn có thể gấp mười lần so với đạo kiếm quang thứ một vạn.
Như vậy, hắn cần nghỉ ngơi để ngênh đón đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một.
Ngồi xếp bằng cả buổi, ăn một chút đan dược khôi phục pháp lực, tận lực nghỉ ngơi, đầu óc của hắn lại nhớ lại khoảng thời gian gần đây, bản thân đối với lĩnh ngộ kiếm đạo trở nên sâu sắc rất nhiều.
Kiếm Pháp Luân đã bắt đầu từ từ chuyển động. Âm thanh tran trát vang vọng khắp không gian trống rỗng. Trong không gian đó, đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một đã sắp phóng xuất ra ngoài.
Lục Nguyên tập trung tinh thần chuẩn bị tiếp nhận đạo kiếm quang thứ một vạn lẻ một.
Bên ngoài Vạn Kiệm Luân Hồi, Chu Thanh Huyền đang đứng chắp tay.
Còn Cầm vệ, Kỳ vệ, Thi vệ, Họa vệ bốn người tạm thời buông lỏng việc yêu thích của mình.
Vạn Kiếm Luân Hồi rất khó qua. Đời thứ tám lúc ấy có thể qua được một vạn đạo kiếm khí chỉ có Yến Thương Thiên và Chu Thanh Huyền hai người. Những người khác, ngay cả Sở Đoạn cũng không làm được. Mà bây giờ muốn bọn họ tin rằng Lục Nguyên có thể qua được một vạn đạo kiếm khí thì bọn họ không thể nào tin nổi.
Thời gian chậm rãi qua đi.
Thời gian đi qua cũng lâu rồi.
Nhưng Lục Nguyên vẫn còn chưa ra.
Đồng hồ cát từng hạt từng hạt rớt xuống.
Đã đến giờ rồi.
Vạn Kiếm Luân Hồi có thời gian cố định. Hiện tại đã đến giờ rồi nhưng Lục Nguyên vẫn chưa đi ra. Như vậy hắn có lẽ đã thông qua Vạn Kiếm Luân Hồi. Tứ vệ Cầm, Kỳ, Thi, Họa liếc mắt nhìn nhau, trong lòng không biết có bao nhiêu khiếp sợ. Kỳ vệ lên tiếng:
- Quả nhiên không hổ là thiên tài mà chủ nhân nhìn trúng.
Tam vệ khác mặc dù không có lên tiếng, nhưng cũng đồng ý với ý kiến này.
Nhưng lập tức tứ vệ lại phát hiện có chỗ không đúng. Thật sự là không đúng. Rõ ràng Vạn Kiếm Luân Hồi đã hoàn thành, nhưng như thế nào Lục Nguyên lại không có ra. Hẳn là hắn chết bên trong không chừng. Không nên! Trong lúc bốn người đang cảm thấy không ổn thì một đạo kiếm khí ác liệt từ huyền thiết chi môn được truyền ra ngoài.
Kiếm khí như thế, xuyên thấu qua huyền thiết chi môn dày hơn mười trường khiến bọn họ như ngồi trên núi lửa. Tứ vệ đồng thời cảm giác thân thể của mình nóng rực lên.
Làm sao có thể? Khoảng cách như vậy, lại còn có huyền thiết chi môn ngăn cách, nhưng kiếm khí vẫn bốc hơi nóng lên.
Đây rốt cuộc là kiếm khí đáng sợ đến cỡ nào?
Đây là kiếm khí thần ma.
Kỳ vệ là người thứ nhất không nhịn được hỏi:
- Chủ nhân, đây là gì vậy?
- Đây là đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một.
Chu Thanh Huyền chậm rãi nói.
- Còn có một đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một sao?
Thi vệ hỏi:
- Không phải là Vạn Kiếm Luân Hồi?
- Là đạo cuối cùng của Vạn Kiếm Luân Hồi. Thực sự không phải là đệ nhất vạn đạo, mà là một vạn lẻ một. Đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một này trình độ rất đáng sợ, vượt xa những cái trước. Thậm chí có thể gấp mười lần đạo thứ một vạn.
Chu Thanh Huyền chắp tay nói:
- Năm đó, ta và Yến sư huynh đều khiêu chiến qua Vạn đạo kiếm khí, nhưng đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một này đều thấy bại cả. Về phần những người khác thì ngay cả một vạn đạo kiếm khí còn không qua được thì làm sao cảm giác được kiếm khí thứ một vạn lẻ một này. Lục Nguyên không biết có thể qua được hay không?
Không có khả năng thông qua! Dù sao năm đó Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền hai người đều không qua được khảo nghiệm của đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một này.
Đã qua được nửa ngày, Chu Thanh Huyền thản nhiên nói:
- Thông qua được!
Còn có đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một.
Đạo kiếm khí năm đó Yến Thương Thiên và Chu Thanh Huyền đều không qua được nhưng hiện tại Lục Nguyên đã qua được rồi.
Tứ vệ đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Chẳng lẽ Lục Nguyên thiên phú về kiếm đạo còn vượt qua Yến Thương Thiên và Chu Thanh Huyền.
Kỳ thật thì cái này cũng không nắm chắc. Năm đó Yến Thương Thiên và Chu Thanh Huyền không có ai chỉ điểm, còn Lục Nguyên thì lại được hai người chỉ điểm rất nhiều. Rất nhiều sai sót của hắn đều được Yến Thương Thiên uốn nắn lại. Thiên phú của Lục Nguyên cùng với Yến Thương Thiên cũng không sai biệt bao nhiêu.
Chu Thanh Huyền chắp tay sau lưng. Ông ta hiện tại hiếu kỳ nhất chính là sau khi thông qua đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một thì sẽ được cái gì? Đây là sự kiện mà ông ta cho đến nay vẫn rất hiếu kỳ. Hiện tại có thể cởi bỏ được rồi.
Đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một!
Đây là cái ác liệt nhất trong thiên địa kiếm khí.
Cơ hồ là kiếm khí tung hoành không thể địch nổi.
Đây là kiếm khí đáng sợ nhất mà Lục Nguyên chưa từng nhìn thấy.
Đây là kiếm khí giống như thần ma.
Kiếm khi như thế, cơ hồ khi vừa mới ra đã muốn đâm thủng Lục Nguyên, muốn đem Lục Nguyên đang còn sống mà thiêu hủy hết. Trong giờ khắc này, điều mà Lục Nguyên có thể làm chính là vận dụng Thủy hoàng kiếm đạo, bao quanh mình trong Thủy hoàng kiếm đạo. Mà đạo kiếm khí giống như thần ma này vọt vào nội thể của Lục Nguyên.
Phanh!
Một khắc này, Lục Nguyên hiểu được mình cảm thấy rất may mắn.
Đạo kiếm khí thần ma giống như Hỏa hệ kiếm khí, cùng với Thủy hoàng kiếm đạo trong nội thể của mình trung hòa. Nếu như mình không luyện được Thủy hoàng kiếm đạo, mà đổi thành một kiếm đạo khác, chỉ sợ sẽ thua trận này. Đây chính là vấn đề liên quan đến vận khí. Trong nước thì lửa sẽ không làm gì được.
Cũng không biết qua bao lâu, Lục Nguyên biết rõ mình đã vượt qua được đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một Hỏa thần kiếm khí.
Mà kết quả nhận được sau khi thông qua đạo kiếm khí thứ một vạn lẻ một này cũng chính là điều mà Chu Thanh Huyền hiếu kỳ nhất: Ngũ đạo Hỏa hệ kiếm ý.
Trọn vẹn năm đạo Hỏa hệ kiếm ý.
Dung nham kiếm ý!
Đại nhất kiếm ý!
Triêu dương kiếm ý!
Si chi kiếm ý!
Hỉ chi kiếm ý tất nhiên là thuộc sở hữu của hành hỏa kiếm ý. Hỉ chính là tâm, mà tâm thì thuộc gan. Cho nên bên trong ham hành chi, chữ hỷ thuộc Hỏa hệ kiếm ý.