Hoa Sơn Tiên Môn

chương 368: trùng kích kiếm đạo thất (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Muốn nhẹ nhàng thắng đối thủ đại đạo cảnh tam tầng, hơn nữa cùng lúc thắng mấy tên thì cách đơn giản nhất chỉ có một…đến cảnh giới kiếm hoàng. Một khi tới cảnh giới kiếm hoàng, muốn thực hiện được không khó.

Dù sao tu tiên giả bình thường phải tới hỗn động cảnh hoặc cảnh giới càng cao mới đến được cảnh giới kiếm hoàng.

Bất giác hắn tăng thêm phần khát vọng với cảnh giới kiếm hoàng.

Kiếm hoàng kiếm hoàng, vua trong kiếm.

Đây là loại khiến người ghen tỵ cỡ nào chứ!

Đằng trước xuất hiện cảnh cửa ảo, hiển nhiên đi thông kiếm đạo thất tầng thứ sáu. Kiếm đạo thất tầng thứ sáu, dựa theo bình thường rất có thể là tám đối thủ đại đạo cảnh tam tầng, mình tuyệt đối đấu không lại. Tuy nhiên, đi thử xem cũng tốt, dù sao mình thua trong kiếm đạo thất không phải chuyện gì lớn, cảm nhận xem tám đại đạo cảnh tam tầng là thế nào.

Kỳ thực Lục Nguyên đã quên, hắn sáng tạo một kỳ tích.

Vốn Mộ Dung Hoàng Phục chỉ trùng kích đến kiếm đạo thất tầng thứ năm, cửa này vẫn luôn không thông, không cách nào đi tới.

Bây giờ Lục Nguyên trùng kích kiếm đạo thất tầng thứ năm, đến tầng thứ sáu!

Kỳ tích xảy ra!

Lúc này cách giờ thân đã vô cùng gần.

………

Thời gian trở lại khi Lục Nguyên mới xông qua kiếm đạo thất tầng thứ ba, trùng kích kiếm đạo thất tầng thứ tư.

Mọi người đều chờ trước Ngộ Đạo bảo các, chú ý nguyên bảng thứ hạng. Bây giờ thứ hạng cơ bản đã định, không có biến đổi, nhìn cách giờ thân chỉ có ba nén hương, người xếp ở hạng năm, hạng mười, hạng ba mươi, hạng một trăm đều thở ra hơi dài.

Xem ra lần này có thể giữ vị trí rồi.

Tháng sau có càng nhiều thời gian tiến vào Ngộ Đạo bảo các.

Họ mới thở ra thì chớp mắt đó, thứ hạng biến đổi lớn.

Lục Nguyên mới rồi vẫn là một trăm mười ba nay thứ hạng đã xông đến thứ chín mươi hai!

Sao có thể!

Muốn từ một mười ba xông lên chín mươi hai, điều này cần số điểm rất nhiều. Lục Nguyên làm sao xông lên? Lần này không biết có bao nhiêu người chưa kịp phản ứng, nghi ngờ có phải là danh sách Ngộ Đạo bảo các xảy ra vấn đề không. Nhưng ngẫm nghĩ thì thứ hạng trước Ngộ Đạo bảo các sẽ không xảy ra vấn đề mới đúng.

Vậy thì vì sao?

Mới rồi nghi ngờ Lục Nguyên kiếm điểm, bây giờ chứng thực là không có, còn nói hắn ở trong kiếm đạo thất, mà kiếm đạo thất muốn tăng thứ hạng thì chỉ có nước trùng kích càng tới trước. Tức là nói Lục Nguyên xông lên kiếm đạo thất tầng thứ tư, trùng kích vào kiếm đạo thất tầng thứ năm rồi?

Cái này, coi như là Chung Hạ Minh, Mộ Dung Thất đều không trùng kích kiếm đạo thất tầng thứ tư, chỉ có một mình Mộ Dung Hoàng Phục một người thành công xông qua.

Không lẽ Lục Nguyên cũng làm được điều này? Thật khiến người không thể tin nổi.

Bây giờ người đau khổ nhất là hạng thứ một trăm. Vốn tưởng cách giờ thân chỉ ba nén hương, cơ bản ổn định rồi, tháng sau có nhiều thời gian ở trong Ngộ Đạo bảo các, kết quả tốt lắm, Lục Nguyên vùng lên, cứng rắn đá gã rớt xuống một hạng.

Phút chót còn đá người xuống dưới, không ác như vậy chứ.

Người hạng thứ một trăm rất muốn khóc.

……….

Giờ thân ngày càng gần. Bạn đang đọc truyện tại -

Bây giờ chỉ còn một nén hương, vừa lúc Lục Nguyên thông qua kiếm đạo thất tầng thứ năm.

Hiện tại cơ bản thứ hạng không có biến động gì đi?

Mọi người tâm tình bình tĩnh lại, một nén hương cuối cùng mà vượt lên là việc cực kỳ hiếm hoi, mọi người yên lòng. Tu tiên giả thứ hạng một trăm buồn bực phát đen, xem ra thứ hạng sẽ không xảy ra thay đổi gì nữa.

- Ủa, Lục Nguyên thứ hạng thứ bảy mươi hai.

- Cái gì, bảy mươi hai?

- Gì thế, bây giờ mà còn tăng thứ bậc?

- Chắc không phải kiếm điểm đi?

- Chắc không đâu, nhưng nếu không là kiếm điểm thì chứng tỏ Lục Nguyên đã xông qua kiếm đạo thất tầng thứ năm đến tầng thứ sáu.

- Không khả năng!

- Đúng vậy, kiếm đạo thất tầng thứ năm khó khăn, coi như Mộ Dung Hoàng Phục đứng hạng nhất cũng không thông qua được, luôn bị kẹt tại đó.

- Lục Nguyên thông qua tầng thứ năm vào tầng thứ sáu, nói thế nào cũng không tin được.

Lần này coi như là Bạch Viên tông sư Viên Bất Phàm cũng bị chấn động. Lão lập tức chỉ huy người đi điều tra, kết quả điều tra đưa tới thì Viên Bất Phàm nghẹn họng, lão thật sự không tin nổi kết quả này. Tuy nhiên, ngẫm nghĩ thì thấy trong đám người, công nhận tuyệt thế thiên tài có hai, một là Mộ Dung Hoàng Phục, một là Lục Nguyên, còn có nửa thiên tài là Việt Nữ Tiểu Thanh.

Pháp lực của Mộ Dung Hoàng Phục đã trưởng thành, xếp hạng nhất.

Pháp lực Lục Nguyên chưa định hình, xếp phía sau, luôn chờ phát lực, giờ đã xông lên rồi. Dựa vào kiếm thuật lao vào kiếm đạo thất tầng thứ sáu cũng có khả năng! Viên Bất Phàm dường như nhìn thấy một tuyệt thế thiên tài đang tỏa ánh sáng, tựa mặt trời mới mọc.

Nghĩ như thế, Viên Bất Phàm miễn cưỡng chấp nhận kết quả.

Lão tuyên bố với đám người ầm ĩ:

- Mới rồi nhận được tin tức, Lục Nguyên đã thông qua kiếm đạo thất tầng thứ năm, tiến vào kiếm đạo thất tầng thứ sáu!

- Cái gì?

- Cái gì?

- Cái gì?

- Điều này sao có thể!?

Ai nấy đều kinh kêu, thông qua kiếm đạo thất tầng thứ năm, tiến vào kiếm đạo thất tầng thứ sáu!

Chiến tích này khiến người làm sao tin nổi.

Lục Nguyên đi ra khỏi kiếm đạo thất.

Kiếm đạo thất tầng thứ sáu tăng lên khó khăn rất nhiều, đối thủ chính là tám tu tiên giả đại đạo cảnh tam tầng. Trình độ hiện nay của hắn là đối phó một tu tiên giả đại đạo cảnh tam tầng phải đại chiến mấy trăm chiêu mới thắng được, đụng đến cao thủ tinh anh thực sự thì rắc rối.

Muốn một chọi tám là hoàn toàn không thể.

Vậy nên trận này xem như thua.

Lục Nguyên vừa ra khỏi kiếm đạo thất thì bị đám Hồi Phong Thượng Nhân, Nguyên Dương Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân kéo đi uống trà.

Lá trà là Thanh Thành trà.

Thanh Thành lá trà thiên hạ nghe tiếng.

Trên đỉnh Thanh Thành sơn có một loại Thanh Thành cây trà. Loại Thanh Thành cây trà này mỗi năm sinh ra mười cân trà, loại trà này là tốt nhất Tấn quốc, có vị nhẹ nhàng xa xưa, nhưng giá cực kỳ đắt. Nếu không là người có quyền thế tại tu tiên giả Tấn quốc thì không khả năng có được một chút.

Nước là Bạch Hạc tuyền, nhấp một ngụm vào miệng vào thành bạch hạc.

Nhưng dù trà có tốt hơn, nước suối có tuyệt hơn thì mọi người không đặt bao nhiêu tâm trí vào nó.

Nguyên Dương Thượng Nhân vỗ tay một cái, nói:

- Lục Nguyên, lần này ngươi từ một trăm bảy mươi mốt xông lên vị trí bảy mươi hai, trực tiếp vọt chín mươi chín hạng, thật là trấn nhiếp một thời.

Liệt Dương Thượng Nhân cười ha ha nói:

- Đúng vậy, Tấn quốc Xích Long tiên môn vu hóa vật thường luôn cho rằng Tấn quốc họ cao hơn Tấn quốc ta một bậc, kể quả lần này trợn tròn mắt rồi.

Hồi Phong Thượng Nhân mỉm cười, tính tình lão không giống Liệt Dương Thượng Nhân sang sảng.

Lão nói:

- Nguyên quốc Thiết Mộc Nhĩ cũng biến sắc mặt khó coi.

Tử Hà Thượng Nhân vuốt chòm râu hơi dài của mình, nói:

- Người Mộ Dung quốc cũng bị chấn rồi. Mộ Dung quốc là mạnh nhất trong bảy nước chúng ta, có thể tiến vào trăm quốc kiểm tra có đến sáu mươi người nhưng phen này cũng là trợn trắng mắt, không còn bộ dạng vênh váo huênh hoang bình thường nữa.

Đám người Hoa Sơn nghĩ tới tình hình trước Ngộ Đạo bảo các vừa rồi thì cười sung sướng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio