Hoa Sơn Tiên Môn

chương 394: đường thi xuyên (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Gã thấy Lục Nguyên không phát hiện Vô Hình linh kiếm của mình thì thầm nghĩ, Lục Nguyên này quả nhiên chỉ là hư danh, ngay cả Vô Hình linh kiếm của mình cũng không phát hiện ra, một tiểu bối tầm thường làm chưởng giáo chí tôn, thật nực cười, vị trí chí tôn của ngươi để ta làm đi, ta muốn thượng đẳng tiên môn chỉ tiêu, cũng muốn cả tiểu mỹ nhân ngây thơ kia.

Gã mới nghĩ vậy thì phát hiện Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm bị cuốn vào trong ngũ sắc kiếm quang trên đầu tiểu bối Lục Nguyên chẳng thế phá ra, lòng kinh ngạc. Cuồng Phong Quá Cảnh của Lục Nguyên nhanh cỡ nào, Đường Thi Xuyên vừa chấn kinh Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm yếu thế thì vì quá kinh ngạc, không kịp phản ứng, bị Cuồng Phong Quá Cảnh xẹt đầu vai, máu bắn ra.

- Không làm được gì hơn sao? Trình độ như vậy cũng dám chắn sơn môn Hoa Sơn tiên môn ta, thật là không biết chết như thế nào!

Lục Nguyên cười lạnh một tiếng, cười xong hắn cầm kiếm đánh tiếp.

Lần này sử dụng Hi Di kiếm pháp của kiếm tông. Từ khi hắn làm chưởng môn, tiêu trừ ngũ phong tam tông, bất cứ kiếm pháp Hoa Sơn nào Lục Nguyên đều có thể xem. Lục Nguyên dùng là thức như hi như di trong Hi Di kiếm pháp, thức này nhanh hơn cả Cuồng Phong Quá Cảnh vài phần. Đường Thi Xuyên không cam lòng, còn muốn dùng Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm. Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm trước nay không trận nào không thắng sao gã vô dụng được? Gã không cam lòng.

Nhưng đáng tiếc, vô dụng chính là vô dụng, dù ngươi có không cam lòng cũng thế thôi.

Nũ đế kiếm đạo đâu phải vô hình kiếm khí có thể công phá?

Dưới tình huống bình thường, Đường Thi Xuyên cùng Nguyên Dương Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân sàn sàn như nhau. Hai người đó có thể đón ba mươi chiêu của Lục Nguyên, Đường Thi Xuyên trình độ cũng gần thế thôi.

Đáng tiếc, từ khi Đường Thi Xuyên được đến Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm thì dựa vào nó đấu bại rất nhiều cao thủ, dù là Nguyên Dương Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân cũng chịu thua. Đường Thi Xuyên trong lòng sinh ra ỷ lại vào Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm, bây giờ chỗ của gã không có chút tác dụng gì với Lục Nguyên.

Dưới tình huống như thế, gã đã mất tự tin đối kháng.

Cao thủ quyết đấu, tranh ở một đường.

Nếu dưới tình huống mất lòng tự tin, ban đầu chịu Lục Nguyên một kiếm mà gã có thể đỡ được ba mươi chiêu, đây mới là kỳ tích, Lục Nguyên không cần lăn lộn nữa.

Đường Thi Xuyên tiếp tục thi triển Liên Thành kiếm pháp, thứ mươi bốn chiêu Vu Sơn Vu Hiệp Khí Tiêu Điều. Nhát kiếm này khí tượng dày đặc, có núi cao tiêu điều, đích thực là kiếm chiêu tuyệt diệu. Liên Thành tiên môn quả nhiên là tiên môn có chiều dài lịch sử rất dài, đáng tiếc dù kiếm chiêu của gã dày đặc nhưng lòng đã loạn.

- Thì ra cái gọi là Đường Thi Xuyên mạnh nhất trong mười trung đẳng tiên môn chỉ đến mức này sao?

Chớp mắt, thứ mười lăm chiêu, Lục Nguyên hư không hóa thành bàn tay to thô bạo phá Liên Thành kiếm pháp, đem Đường Thi Xuyên như chó chết túm lên không trung.

- Thật khiến ta thất vọng.

Lục Nguyên lắc đầu, tràn đầy thất vọng, ném Đường Thi Xuyên chó chết về phía Nguyên Dương Thượng Nhân.

Hắn nói:

- Nguyên Dương sư bá, đem người này ném đến hoa chỉ, thiên lao đi.

Nguyên Dương Thượng Nhân lập tức đáp:

- Vâng, chưởng môn!

Sướng thật!

Mới rồi lão bị Đường Thi Xuyên ỷ vào Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm đánh bị thương, giờ tới phiên Đường Thi Xuyên như chó chết bị túm lên.

Lục Nguyên tay hư không chộp đã bắt lấy Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm. Nắm Vô Hình Tử Mẫu linh kiếm trong tay, phát hiện nếu không thi chút pháp lực ở mặt trên thì có thể thấy chút dấu vết, còn khi rót vào pháp lực thì không có chút dấu vết gì cả. Tay nắm rất nhẹ, sờ thì mỏng cực kỳ, cộng thêm có hai thanh tử kiếm, mẫu kiếm, tập kích người đúng là quỷ thần khó đoán. Cái này có thể giữ lại, nhưng mình không thể bình thường dùng thứ này. Kiếm không cần quá cao cấp, chỉ cần hợp ý, kiếm đạo vẫn là dựa vào mình chứ không phải kỹ xảo bên ngoài.

- Chưởng môn vạn tuế!

- Chưởng môn quá mạnh!

- Chưởng môn tuyệt vời!

Hoa Sơn tiên môn trên dưới đều hoan hô.

Lục Nguyên ở Hoa Sơn có danh vọng cá nhân cực cao, nhưng lúc trước tam tông loạn chỉ đối phó đại đạo cảnh tứ tầng mà thôi, bây giờ rốt cuộc thấy chưởng môn dùng sức chiến đấu bản thân, có thể trong mười lăm chiêu đánh bại Đường Thi Xuyên, người đại đạo cảnh ngũ tầng. Đến đây thì toàn Hoa Sơn đối với Lục Nguyên đã là tâm phục khẩu phục.

Khi trị đại nạn Hoa Sơn tam tông loạn, có người như vậy làm chưởng môn còn gì để nói nữa?

Cộng thêm mới rồi uy danh to lớn cực thịnh, nguyên đệ nhất tiên môn Hoa Sơn lại bị người như Đường Thi Xuyên khi dễ trên đầu, mọi người cảm thấy cực kỳ mất mặt, trong ngực nghẹn một hơi giờ rốt cuộc trút ra.

Kỳ thực tình huống mới rồi nếu hật sự bị Đường Thi Xuyên đè ép thì nhân tâm Hoa Sơn triệt để tán, lòng tự tôn của mọi người bị đánh không còn một mảnh.

Hoa Sơn vào thời Yến Thương Thiên là đệ nhất, thời Sở Đoạn tuy thực tế suy tàn nhưng vẫn là đệ nhất. Tam tông loạn thì sao? Tam tông loạn chỉ là người mình đánh người mình suy sụp, không thua trong tay những người khác, nếu lần này thua vào tay Đường Thi Xuyên thì người Hoa Sơn tâm tán là chắc rồi.

Hoa Sơn không thể thua vào tay người khác.

Bây giờ! Hoa Sơn tất thắng! Hoa Sơn vạn tuế!

Còn về người Liên Thành tiên môn mới rồi đang hò reo cổ vũ chưởng môn Đường Thi Xuyên, kết quả chớp mắt gã thành tù nhân của Hoa Sơn, chênh lệch quá lớn. Chúng thấy người Hoa Sơn mắt không tốt trừng qua, đâu thèm để ý gì nhiều, mạnh ai nấy trốn.

Liên Thành tiên môn trải qua trận này coi như nguyên khí đại thương.

Trận này rất nhanh truyền trong Tấn quốc tu tiên giới. Vốn Tấn quốc tu tiên giới không ai thèm để ý Hoa Sơn, một tiên môn xuống dốc mà thôi. Trung đẳng tiên môn khác tuy không dám giống Đường Thi Xuyên đánh tới cửa nhưng riêng tư nuốt không ít tư sản của Hoa Sơn, tựa như Lý Nguyên Bạch chết thì có người muốn nuốt tài sản của ông. Bây giờ đánh trận này, không ngờ Đường Thi Xuyên đại đạo cảnh ngũ tầng thua trong mười lăm chiêu, thế là không còn ai dám nuốt tài sản Hoa Sơn.

Cuộc chiến này Lục Nguyên đánh ra Hoa Sơn uy phong, đánh ra Hoa Sơn uy danh.

Hoa Sơn là xuống dốc, nhưng chưa đến tình trạng ai cũng khi dễ được.

Hơn nữa Lục Nguyên lần này xuống tay độc, trực tiếp giam cầm Đường Thi Xuyên, là nói với chưởng môn trung đẳng tiên môn khác, ai dám chọc Hoa Sơn, muốn đi Hoa Sơn thiên lao ngồi một chút sao, Hoa Sơn bảo đảm hoan nghênh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Nghe nói chưởng môn Võ Đang tiên môn, Thanh Thành tiên môn còn gửi phong thư đi Hoa Sơn, xin Hoa Sơn chưởng môn Lục Nguyên thả Đường Thi Xuyên ra. Dù sao mọi người cùng là đồng đạo chính đạo, bây giờ là thời cơ đối phó ma đạo, Liên Thành tiên môn cũng là lực lượng trung kiên đối phó ma đạo. Tuy nhiên, Lục Nguyên không thèm để ý đến họ.

Xâm phạm Hoa Sơn mà dễ dàng tha cho thì bảo đảm lại có người bắt chước ngay.

Cho dù Hoa Sơn tạm thời yếu nhưng chắc chắn không cho người xâm lược.

Lục Nguyên muốn đánh ra Hoa Sơn uy danh đủ to, dù sao qua một thời gian hắn sẽ rời Hoa Sơn đi trung ương thiên triều, khi ấy sợ rằng Hoa Sơn chưa hồi phục lại. Còn về Chu sư thúc tổ, chỉ cần Hoa Sơn chưa đến sinh tử tồn vong thì sẽ không ra tay.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio