Hồi Phong Thượng Nhân đã bị đào thải, trông thấy Lục Nguyên ở đây thì ngây ra, hỏi:
- Ngươi, còn ở đây?
Theo lão nghĩ thì Lục Nguyên có sức chiến đấu đứng đầu Tấn quốc, coi như không đuổi kịp đỉnh cấp cỡ nhóm tuyệt thế thiên tài thì nên xông đến cửa mười lăm, hai mươi là không thành vấn đề.
Lão không ngờ Lục Nguyên vẫn còn ở đây.
Lục Nguyên nhún vai đáp:
- Đúng vậy, ta còn ở đây.
Thấy Hồi Phong Thượng Nhân vẻ mặt lo lắng, hắn cười cười nói:
- Hồi Phong sư bá yên tâm, ta chưa bị đào thải, chẳng qua tốc độ ỗng quan chậm chút thôi, trước tiên nghỉ ngơi tại đây.
Không phải bởi pháp lực hắn bị ảnh hưởng mà chỉ vì khát nước.
Nhân sinh đắc ý có gì vui, mình luỵen thành luân hồi, nắm giữ lực luân hồi, không uống miếng rượu thì thật có lỗi với bản thân.
Uống rượu xong Lục Nguyên tiếp tục lao vào cửa thứ mười một.
Thật ra bây giờ người xông quan không còn nhiều.
Chủ yếu hiện nay ở mười mấy hai mươi quan, nhưng hơn mười quan đào thải rất nhiều, lúc hươn mười quan đã là sáu, bảy trăm con yêu thú đại đạo cảnh tam tầng, tứ tầng, khó khăn cao như vậy bình thường đại đạo cảnh lục tầng còn đối kháng được, đại đạo cảnh ngũ tầng sớm gục ngã.
Khi Lục Nguyên tiến vào cửa thứ mười một, người bị đào thải đã tới bảy ngàn người, tốc độ loại trừ còn đang tăng lên.
Tấtn hiên bây giờ Lục Nguyên vẫn đang xếp chót, thứ hạng của hắn là bảy ngàn năm trăm hai mươi lăm.
Thứ hạng hơn bảy ngàn! Cách hai trăm bốn mươi chín quá xa.
Lúc này Lục Nguyên cẩn thận hơn, bây giờ tuyệt đối không thể sơ sẩy, dù sao việc này liên quan đến mình có thể tiến vào trung ương thiên triều. Lục Nguyên đánh chậm chần chờ, không vội vã xông quan, mỗi cửa đều tôi luyện kiếm kỹ, tuy không nói trực tiếp biến đổi nhưng nắm giữ lực luân hồi càng thành thạo hơn.
Bây giờ Lục Nguyên phát hiện mình đối phó nhiều yêu thú dùng lực luân hồi đáhn, cùng lúc đó dùng hoàng đế kiếm đạo hấp thu pháp lực mặt đất, Thông Thiên Tháp này không biết tại sao liên hệ thẳng xuống đất, cứ thế thì mình tiêu hao pháp lực không lớn, thậm chí có thể giữ cân bằng giữ tiêu hao và hấp thu.
Lúc ở cửa thứ mười hai thì Lục Nguyên lần đầu tiên phát hiện thứ hạng của mình tăng lên, tăng đến bảy ngàn ba trăm ba mươi ba, rốt cuộc tăng một phen. Kỳ thực tình hình hiện nay rất nhiều người đã bị đào thải, điểm có định không đổi, điểm của Lục Nguyên không ngừng dâng lên thì tất nhiên thứ hạng sẽ tăng.
Bây giờ người bị đào thải con số lên đến tám ngàn, chỉ còn hơn một ngàn người ở. Lục Nguyên vẫn không gây bất cứ chú ý gì.
Thông Thiên Tháp, tầng thứ mười lăm.
Khi Lục Nguyên bước chân vào tầng thứ mười lăm, bây giờ thời gian đã là đêm khuya, hắn phát hiện tầng này khá là khó khăn, số lượng yêu thú đến bảy trăm năm mươi con. Các loại yêu thú rậm rạp nhào đến, hơn nữa chất lượng khá cao, giờ đã xuất hiện yêu thú đại đạo cảnh ngũ tầng. Một yêu thú đại đạo cảnh ngũ tầng hỏa kỳ kỳ toàn thân bốc lửa nhìn chằm chằm hắn. yêu thú đại đạo cảnh ngũ tầng đã là dị chủng giống hỏa kỳ lân, loại quái thú tứ bất tượng này người toát ra lửa nuốt hết mọi ngọn lửa, dường như muốn đemtất cả thiêu cháy.
Một con yêu thú đại đạo cảnh ngũ tầng đương nhiên không là gì, thực lực hiện nay của Lục Nguyên đối phó dị thú không thành vấn đề, dù sao hắn không phải lúc ở thần hồn gian, khi ấy đối phó dị chủng hỏa kỳ lân yêu hỏa lân cực kỳ chật vật, bây giờ thực lực khác rất lớn. Nhưng nếu số lượng nhiều thì sao? Rất khó đối phó. Tầng thứ mười lăm này đại đạo cảnh lục tầng bình thường đối phó còn được, nhưng mấy tầng sau e rằng khó thể đối phó, đã là lực hạn của đại đạo cảnh lục tầng, tối đa đến khoảng hai mươi lăm tầng là không khả năng đi tiếp.
Lại nói cửa này đào thải người khá là nhiều.
Khó khăn luôn tăng lên a.
Lục Nguyên thả lỏng gân cốt, không vội xuất kiếm. Lần này vẫn là kiếm pháp nhưnglaf lấy khí thành kiếm, biến ngón tay thành kiếm. kiếm chỉ điểm tướng, ngón tay thi triển, một vệt kiếm khí phát ra, cùng lúc đólực luân hồi xuất hiện ở đầu ngón tay, những yêu thú không ngừng bị lực luân hồi lôi kéo va chạm vào nhau.
Càng dùng thập đại thiết tắc luân hồi càng quen tay, hắn phát hiện nó rất có ít.
Kỳ thực Đẩu Chuyển Tinh Di của Mộ Dung Hoàng Phục cũng có chúng ít là lợi dụng pháp lực kỳ quái lôi kéo, nhưng pháp môn quái lạ này chỉ là bắt chước lực luân hồi, sợ là tổ tiên Mộ Dung gia từng thấy và bắt chước chứ không phải lực luân hồi thật sự. Loại bắt chước lực luân hồi nếu đụng phải chính quy như mình thì e rằng chỉ có bị mình đánh.
Tất nhiên thì lý do pháp lực cách biệt ba tầng, bây giờ mình còn chưa phải đối thủ của Mộ Dung Hoàng Phục.
Lục Nguyên lại xông qua từng cửa.
Mỗi lần ra cửa hắn thấy trước cửa ở lại mấy trăm người, hiển nhiên đều là bị đào thải.
Bây giờ người bên ngoài thông qua Thủy Kính thuật quan sát cũng phát hiện số người xông quan giảm nhanh.
Quốc chủ Đại Dung quốc, Chu Trung Dung chắp tay sau lưng, lão đang đêm số người xông lên.
Bây giờ số người còn xông quan tổng cộng là một ngàn hai trăm ba mươi người.
Nhưng không qua chốc lát thì giảm xuống đến chín trăm chín mươi mốt người. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Thời gian chậm rãi trôi qua, số người xông quan giảm mạnh.
Bảy trăm sáu mươi lăm người!
Sáu trăm mười một người!
Bốn trăm ba mươi hai người!
Hai trăm mười sáu người!
Một trăm lẻ năm người!
Bảy mươi ba người!
Năm mươi mốt người!
Ba mươi chín người!
Mười một người.
Giờ phút này chẳng ngờ chỉ có mười một người đang xông quan.
Chu Trung Dung bất giác đánh giá, phát hiện còn đang xông ở trước nhất không chút nghi ngờ vẫn là Bách Bần quốc Tiêu Phong Hùng, người này quả nhiên là phóng khoáng tuyệt thế, Hàng Long nhị thập bát chưởng đánh qua yêu thú tan thành mây khói, sau đó cách ở phía sau một đoạn là Ân Vô Kỵ, Quách Khản, Lưu Quá, Hư Không Tử, Mộ Dung Hoàng Phục, cùng với Đại Dung quốc Chiết Tử Xung, Phó Xung, Trầm Vũ, Tống Bi Phong.
Mười người này trừ Tiêu Phong Hùng là đại đạo cảnh bát tầng, chín người khác đều là đại đạo cảnh thất tầng.
Ủa, chẳng phải còn một người sao? Một người nữa đâu?
Chu Trung Dung bất giác quan sát qua, Thủy Kính châu quét từng cửa từng cửa, kếTấn quốcuar chết sống không thấy người thứ mười một rốt. Thống kê ra sai lầm ư? Không đúng, Thông Thiên Tháp là di bảo cổ đại, thống kê là trung ương thiên triều làm, trung ương thiên triều không khả năng sai lầm.
Chu Trung Dung từng người từng cái tra, rốt cuộc ở tầng thứ mười lăm phát hiện một thanh y thanh niên.
Không ngờ là ở tầng thứ mười lăm?
Người thanh niên này xông quan chậm thật, hóa ra chỉ ở tầng thứ mười lăm, vậy xem ra bây giờ còn chưa gặp chỗ nào cường, nếu không thì không khả năng xông lên, e rằng sớm bị đào thải, không cần để ý người này, Chu Trung Dung thầm nghĩ, không chú ý hắn tiếp mà nhìn Tiêu Phong Hùng chiến đấu.
Lúc này Tấn quốc Thủy Kính châu cũng vang lên tiếng kêu la. Cho đến bây giờ, Tấn quốc mười bốn người thành tích chỉ dừng ở mười ba người, mười ba người này thành tích ngừng cộng thêm xếp hạng thử thách pháp lực trước đó, làm sao cũng không cảm thấy có thể tiến vào hai trăm bốn mươi hàng đầu, toàn quân bị diệt ư?
Bây giờ chỉ mình Lục chưởng môn còn đang xông quan, nhưng thành tích hiện nay là sáu ngàn ba trăm, thứ hạng như vậy gần chót, Lục chưởng môn thật sự có hy vọng không?
- Chưởng môn cố lên!
- Chưởng môn cố lên!