Hoa Sơn Tiên Môn

chương 496: hiên viên dụ dỗ (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhưng Hiên Viên Chí Tôn lại muốn đào góc tường nhà Thái Sử Chí Tôn.

Cái này hoàn toàn là xé toang da mặt.

Nhưng hiện tại tại Kiếm môn, Hiên Viên Chí Tôn đại thế đã thành, có xé toang da mặt thì như thế nào.

Hơn nữa, hấp dẫn này quá lớn. Nói đến quá trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài ở Kiếm môn, đây chính là tương đương khoa trương phương pháp bồi dưỡng. Những Chí Tôn khác không thể quyết định. Kiếm chủ bế quan, đại sự do Hiên Viên Chí Tôn quản lý. Cho nên Hiên Viên Chí Tôn mới dám nói như vậy. Hiên Viên Lệnh lấy ra một lệnh bài, phía trên có ghi hai chữ "Hiên Viên".

Hiên Viên Lệnh nói:

- Đây là lệnh bài của gia sư, thấy lệnh bài như thấy gia sư. Lục sư đệ cứ yên tâm, gia sư nhất ngôn cửu đỉnh. Chỉ cần Lục sư đệ nguyện đến làm môn hạ Hiên Viên Chí Tôn, chắc chắn ngươi sẽ được tham dự vào quá trình bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài.

- Đồng thời, gia sư đã nói, Lục sư đệ cùng với Kiếm Văn Hào sư đệ có chút mâu thuẫn. Nhưng cùng là môn hạ Hiên Viên Chí Tôn thì đừng để ý đến những mâu thuẫn nho nhỏ này. Về phương diện Kiếm Chi Tử thì đã có gia sư nói chuyện rồi.

Cái này quả là mê người. Chẳng những đưa ra kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài. Hơn nữa còn đem mâu thuẫn với Kiếm Chi Tử toàn bộ bỏ hết. Dù sao thì kết thù kết oán với Kiếm Chi Tử áp lực quá lớn. Kiếm Chi Tử đã được quyết định sẽ trở thành nhân vật Chí Tôn siêu việt.

Những môn hạ đệ tử hạch tâm Chí Tôn khác trong lòng thầm nghĩ, nếu như Hiên Viên Chí Tôn đưa ra điều kiện như vậy, chính mình có thể đầu nhập vào Hiên Viên Chí Tôn hay không.

Tần Sương Thành cùng với tám người khác đều rất khẩn trương. Thật vất vả lắm Thái Sử Chí Tôn mới có được một thiên tài như vậy, liền bị người khác đào đi sao? Nếu như vậy thì Thái Sử Chí Tôn đến khi nào mới có hy vọng phục hưng?

Tần Sương Thành không khỏi mắng:

- Hiên Viên Lệnh, ngươi đúng là không biết xấu hổ. Hiên Viên Chí Tôn môn hạ nhiều thiên tài như vậy, Thái Sử Chí Tôn của chúng ta vất vả lắm mới có một người, ngươi cũng muốn đoạt sao?

Hiên Viên Lệnh thản nhiên nói:

- Ta đây cũng chỉ vì muốn tốt cho Lục sư đệ. Dù sao với thiên phú của Lục sư đệ, nếu như lãng phí ở lại Thái Sử Chí Tôn thì chẳng phải là rất đáng tiếc sao? Phải biết xài cho đúng tác dụng chứ. Nếu như Lục sư đệ có thể đến Hiên Viên Chí Tôn làm môn hạ, với thiên phú của Lục sư đệ, về sau nói không chừng có thể trở thành siêu việt Chí Tôn. Mà những điều này thì Thái Sử Chí Tôn không cách nào làm được. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Y đã quen với việc Hiên Viên Chí Tôn luôn đứng đầu, nên khẩu khí tất nhiên là bất đồng. Trong lúc nói chuyện luôn có sự bình tĩnh.

Tần Sương Thành trong lúc nhất thời tức giận đến nghẹn khuất.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Lục Nguyên, xem Lục Nguyên trả lời như thế nào.

Lục Nguyên chỉ cười, cũng không vội trả lời, nhẹ nhàng lấy kiếm ra khỏi vỏ:

- Các vị mời xem, đây là Dưỡng Ngô kiếm của ta. Khi ta còn ở nước ngoài, sư phụ đã tặng cho ta. Thân kiếm dài ba thước ba phần ba, toàn thân tỏa ra hạo nhiên chính khí, nặng một trăm hai mươi mốt cân.

Lục Nguyên giới thiệu thanh kiếm, khiến những người khác cũng bị hấp dẫn.

- Sư phụ của ta vốn từng có một thanh Thùy Mộ linh kiếm. Thanh Thùy Mộ linh kiếm này chỉ có sư phụ ta mới xứng đáng mang, còn những người khác thì không thích hợp.

Lục Nguyên cười nói:

- Một kiếm thì chỉ xứng với một người, ta ngay cả một thanh kiếm cũng không bằng sao? Huynh cho rằng đệ sẽ đầu nhập vào Hiên Viên Chí Tôn sao, Hiên Viên Lệnh sư huynh?

Câu trả lời đã quá rõ ràng rồi.

Tần Sương Thành hô vạn tuế.

Đám người Tần Sương Thành cao hứng cực kỳ. Tiểu sư đệ đúng là tiểu sư đệ. Kể từ đó, bọn họ đối với tiểu sư đệ càng thêm thân mật vài phần. Có một tiểu sư đệ như vậy, tin rằng Thái Sử Chí Tôn nhất định sẽ quật khởi. Vốn cảm thấy Thái Sử Chí Tôn muốn quật khởi giống như nằm mơ, nhưng hiện tại lại phát hiện, điều này thật không phải là nằm mơ.

Hiên Viên Lệnh lắc đầu:

- Điều này thật đáng tiếc!

Y kỳ thật có chút thất vọng. Lục Nguyên không có đầu nhập vào Hiên Viên Chí Tôn, vậy thì cứ y theo kế hoạch mà làm việc.

Trải qua một chút xung đột ngắn ngủi như vậy, lập tức bắt đầu phân phát linh thạch.

Lúc này đây, linh thạch là do Hiên Viên Lệnh phân phát:

- Mỗi lần phân phát linh thạch trước kia đều là tập thể. Tất cả mọi người sẽ có một ngàn trung phẩm linh thạch. Thêm vào là một số linh thạch ban thưởng. Nhưng số lượng mỗi ngày một hạn chế, kết quả đã xin chỉ thị gia sư, cùng với mấy vị Chí Tôn, cuối cùng đã đem phương thức xử lý linh thạch thay đổi.

- Lúc này đây, khởi đầu là một trăm trung phẩm linh thạch. Sau đó căn cứ vào nhiệm vụ của mỗi người để đạt được linh thạch nhiều hay ít.

- Được rồi, hiện tại bắt đầu phân linh thạch năm nay.

Hiên Viên Lệnh nói:

- Trước tiên nói về bản thân ta trước. Một trăm trung phẩm linh thạch được giao cho trước. Ta thường xuyên làm nhiệm vụ, ví dụ như nhiệm vụ phân phát linh thạch do ta phụ trách, tăng thêm vào ban thưởng. Tổng cộng được phân ba ngàn hai trăm linh thạch. Thật tốt!

Hiên Viên Lệnh năm nay được ban thưởng rất cao, tổng cộng được ba ngàn hai trăm linh thạch.

Phía dưới lại một phen ầm ĩ.

Nhưng phân phát linh thạch kế tiếp thì từng người được phân rất nhiều linh thạch. Nguyên nhân ban thưởng rất đơn giản. Ví dụ như đến tàng thư thành trì thu dọn bề bộn; đến thành trì nghiên cứu kiếm chiêu để thu dọn bề bộn…các loại nhiệm vụ.

Xem ra năm nay là năm thu hoạch lớn.

Nhưng khi tới môn hạ Thái Sử Chí Tôn, Hiên Viên Lệnh lại nói:

- Tần Sương Thành. Hai trăm linh thạch.

Những người khác thì có hơn một ngàn linh thạch, dù sao so với những năm qua thì không ít hơn. Không thể tưởng tượng được Tần Sương Thành lại chỉ được hai trăm linh thạch. Điều này khiến cho môn hạ Thái Sử Chí Tôn làm ầm ĩ lên.

- Dựa vào cái gì mà phân cho chúng ta ít như vậy?

- Đúng vậy, Tần sư huynh chỉ được có hai trăm linh thạch trung phẩm. Nói đùa gì vậy?

Hiên Viên Lệnh thản nhiên nói:

- Ta trước kia đã từng nói qua. Năm nay vẫn là nhiều rồi đấy. Tần sư đệ không có làm nhiệm vụ. Không có linh thạch thì trách được ai.

Một lời này nói ra, tất cả mọi người đều hiểu.

Kỳ thật thì Thái Sử Chí Tôn không thể làm nhiệm vụ. Những năm qua, môn hạ Thái Sử Chí Tôn bị thất loạn bát tao, nhiệm vụ nhiều như vậy, nhưng cơ bản bị các đại Chí Tôn khác, đặc biệt là những môn hạ Chí Tôn quyền thế chiếm hết, làm gì đến phiên Thái Sử Chí Tôn. Lục Nguyên không phải người ngu, lập tức nghĩ cẩn thận là chuyện gì đã xảy ra.

Lúc trước, chính mình tại Kiếm quyển lĩnh ngộ được mười ba chủng kiếm ý. Kết quả kể từ đó, những môn hạ Chí Tôn khác liền chú ý đến mình.

Hiên Viên Lệnh vừa rồi đưa ra lời mời với mình. Nếu như mình chấp nhận thì hết thảy đều dễ nói.

Mà một khi không tiếp nhận lời mời của y thì liền dùng biện pháp chèn ép. Ví dụ như hiện tại, cải biến phương pháp phân phát linh thạch. Cứ thế mà ém linh thạch lại. Trrong Kiếm môn, phương pháp xử lý linh thạch không nhiều lắm. Nhưng chèn ép linh thạch Lục Nguyên chính là hạn chế sự phát triển của Lục Nguyên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio