Hoa Sơn Tiên Môn

chương 572: kiếm linh đế tử (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kiếm Linh Đế Cơ không biết tại sao muốn đến đây, sợ nhất bách linh nhất Đế Tử làm bậy. Nhất bách linh nhất Đế Tử là con trai của phụ thân, tuy không được yêu thương nhiều nhưng có tuyệt học văn minh, giáo phái khác không thể tiếp xúc đến, nếu đối đầu Lục Nguyên thì rằng hắn sẽ gặp phiền phức, gã chắc chắn thắng được.

Nhất bách linh nhất Đế Tử làm chuyện này nàng không muốn trông nom, nhưng tại sao muốn quan tâm Lục Nguyên? Thôi kệ, tạm thời xem ở Lục Nguyên tại kiếm đạo nghiên cứu thất giúp mình một số việc nhỏ, mình giúp lại là được. Tuy nhiên, Kiếm Linh Đế Cơ tò mò là lần này pháp cổ văn minh sẽ phái ai đến? Một vạn chín ngàn liên tục thắng, bình thường pháp cổ văn minh sẽ sai người đến. Nếu là người nàng biết thì có nên nói cho Lục Nguyên nghe không? Tâm tình thiếu nữ rơi vào rối rắm, bàn tay trắng nõn nhẹ quấn gấu váy thiên cửu vũ y. Kiếm Linh Đế Cơ và nhất bách linh nhất Đế Tử, cùng với Phó Trùng hận Lục Nguyên thấu xương nhìn thấy hơn sáu trăm tầng lầu, Lục Nguyên một mình đứng đó khí khái vô địch.

Trong lòng Kiếm Linh Đế Cơ là lạ. Nhất bách linh nhất Đế Tử khinh thường. Phó Trùng sắp phát điên. Tại sao? Tại sao Lục Nguyên tiện nhân giết chết huynh trưởng của mình, thắng mình giờ còn có thể liên tục thắng? Phó Trùng trong lòng hung ác nghĩ, Lục Nguyên, ta chắc chắn sẽ thắng ngươi, giết ngươi.

Thắng liên tiếp một vạn chín ngàn ba trăm.

Thắng liên tiếp một vạn chín ngàn bốn trăm.

Liên tục thắng hai vạn.

Đã là liên tục thắng hai vạn, bây giờ rốt cuộc ai có thể ngăn cản Lục Nguyên?

Lúc này cách kỷ lục Kiếm Chi Tử chỉ còn một ngàn.

Đông Dã Thương chắp tay sau lưng, Lục Nguyên, ngươi thật sự sắp đánh vỡ kỷ lục liên tục thắng hai vạn một ngàn của Kiếm Chi Tử năm đó sao?

Liên tục thắng hai vạn!

Đây là thành tích chiến thắng như thế nào chứ.

Lục Nguyên ngẩng đầu lên, bây giờ mình đứngở tầng thứ sáu trăm sáu mươi bảy.

Đứng ở tầng này chỉ thấy bầu trời gần như vậy, mặt đất xa đến thế.

Bây giờ người dám đi lên khiêu chiến không có bao nhiêu.

Lục Nguyên ngẩng đầu nhìn trời.

Giờ là ban đêm, bầu trời lấp lánh ánh sao. Đứng ở tầng lầu cao có cảm giác giơ tay hái sao.

Cùng lúc đó, trên bầu trời không tính quá xa có một tấm màn mỏng.

Đây là tấm màn khiêu chiến thành, chính vì có màn này nên trong khiêu chiến thành, người trên hỗn động cảnh mới có thể sinh tồn, người dưới hỗn động cảnh không thể sinh tồn trong thế giới bình thường trung ương thiên triều. Hoàn cảnh của trung ương thiên triều là đáng sợ thế đấy. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lúc trước Lục Nguyên đi theo Hiên Viên Thập Nhị từng đấu với thế giới bên ngoài, lần đầu tiên gần như bị đánh gục ngay, lần thứ hai không chống được mười chiêu. Nhưng trong lòng Lục Nguyên dâng lên hào hùng sục sôi.

Ta cũng muốn thử một lần, lấy trạng thái vô địch hiện nay, tại trung ương thiên triều có thể sinh tồn được không?

Lục Nguyên bay lên xông hướng màn trời, lát sau đã đụng phá màn trời đến thế giới bên ngoài.

- Hắn làm cái gì vậy?

- Hắn xông ra ngoài màn trời!

- Hắn muốn tìm chết ư? Dù hắn rất mạnh nhưng chỉ mạnh dưới hỗn động cảnh, hoàn cảnh trung ương thiên triều, ngoài màn sáng cần có thực lực hỗn động cảnh mới sống nổi.

- Hắn điên rồi!

Mọi người đều bị chấn kinh, không bao giờ ngờ lấy được liên tục thắng hai vạn rồi Lục Nguyên sẽ rống dài, lao ra ngoài màn sáng. Dưới khiêu chiến lâu nhiều người xem tò hay, không ai phản ứng lại, hoàn toàn không biết rốt cuộc Lục Nguyên đang làm gì.

Phó Trùng thầm cười như điên, không ngờ Lục Nguyên tự tìm chết. Lục Nguyên à Lục Nguyên, tốt nhất là ngươi bị thiên địa trung ương thiên triều đánh chết đi, đánh chết đi. Phó Trùng cũng biết hoàn cảnh trung ương thiên triều đáng sợ, gã chính mắt thấy một người đại đạo cảnh thập tầng bị thoát ra chậm mà bị lôi điện trong hoàn cảnh đánh chết.

Không sai, là đánh chết!

Đại đạo cảnh thập tầng, xem thì có thể siêu đẳng một phen, nhưng lôi điện trung ương thiên triều sẽ không cho mặt mũi. Một cái sấm tiếp một cái, liên hoàn sấm sét vô cùng lấp lánh, trực tiếp đánh chết ngươi.

Kiếm Linh Đế Cơ chau mày.

Đông Dã Thương chắp tay sau lưng.

Lục Nguyên đã lao ra ngoài màn trời, tới thế giới bên ngoài. Hắn vừa lao ra ngoài màn trời, xung quanh vô số cuồng phong lập tức tụ tập, hóa thành một địa long phong hệ, phong long to lớn dài mấy trăm trượng gầm rống hướng hắn, phun ra phong đạn to đến mấy trăm trượng.

Phong đạn dâng lên năng lượng cực kỳ mãnh liệt, so với Lục Nguyên đối diện bất cứ đối thủ đại đạo cảnh nào còn khủng bố hơn nhiều. Phong đạn vô cùng to lớn cuồn cuộn ép đến. Loại phong đạn này mau lẹ tuyệt luân, hơn nữa là tỏa định. Thấy phong đạn này, Mộ Dung Hoàng Phục co rút, trước đó không lâu lúc xuất quan gã muốn thử hoàn cảnh bên ngoài một lần, đặc biệt là gã có phản đạn thuẫn, tràn trề tự tin. Kết quả đến hoàn cảnh bên ngoài trung ương thiên triều, lập tức thiên địa hợp thành phong hệ địa long to lớn, một phong đạn nhỏ hơn cái này một chút dễ dàng nghiền nát phản đạn thuẫn của gã, đánh nát nguyên cánh tay gã. Nếu không phải trưởng bối pháp bảo văn minh ra tay, hoặc là ra tay chậm vài giây, để phong long tấn công nhiều mấy chiêu thì e rằng trên cõi đời đã không có Mộ Dung Hoàng Phục.

Chính vì biết phong đạn đáng sợ nên lòng Mộ Dung Hoàng Phục run lên, nhớ tới lúc đó súy chút chết bởi phong long.

Lục Nguyên ứng đối như thế nào đây?

Ngay lúc này, chỉ thấy Lục Nguyên co người đâm ra một kiếm, đâm chính giữa phong đạn. Phong đạn cuồng rống, trường kiếm tung bay. Trong bay múa Lục Nguyên giơ lên kiếm, trên kiếm chân lực chú lớn nhất *ầm* một tiếng, phong đạn to lớn bị hủy.

Chớp mắt, Lục Nguyên theo kiếm đi.

Đến trên đỉnh đầu phong địa long, kiếm thuật nhất điều long!

Kiếm thuật nhất điều long! Đây là kỹ năng hiện lâu cũng là giết long. Phong long địa cấp rất mạnh, nó nhanh chóng xoay chuyển. Nó nhanh, Lục Nguyên cũng nhanh. Một người một long không ngừng biến đổi, trong biến đổi hắn rốt cuộc ở giây cuối ra tay. Kiếm thuật nhất điều long đánh ra.

Nhát kiếm hoàn mỹ xẹt qua, đó là thể hiện hoàn mỹ tinh khí thần, dọc theo người phong long cấp địa long, hoàn mỹ đâm tất cả nhược điểm của con rồng này. Phong long cấp địa long rất đau đớn, tiếng kêu lại hóa thành cuồng phong, grits gào lao quá. Phong long cấp địa long không có nhiều thức, chỉ là do thiên địa hoàn cảnh biến hóa, nghĩ biến ra, khi bị tấn công thì tạm thời hóa thành cuồng phong, nhưng tùy thời sẽ lại hiện ra phong long.

Thắng! Không ngờ Lục Nguyên thắng phong long, phá phong đạn, tạm thời tiểu thắng phong long.

Những người khác trong màn sáng trợn mắt há hốc mồm, người dưới hỗn động cảnh khác đối mặt phong long này cơ bản không có sức lực đánh lại, chớp mắt bị xử lý ngay. Thế mà Lục Nguyên có thể đánh con phong long tạm biến thành gió trốn tránh, phá phong đạn, đó là mạnh mẽ cỡ nào.

Thật mạnh!

Nhưng tuyệt đối đừng tưởng rằng phá phong đạn, tổn hại con phong long rồi có thể cười ngạo thiên địa. Hoàn cảnh trung ương thiên triều không dễ nói chuyện, trong bầu trời truyền đến con hắc long to lớn, là từ mây trên trời biến thành. Hắc long đen nhánh nhào hướng Lục Nguyên, con hắc long đến bên cạnh hắn phun ra ngụm khói đen. Trong đoàn khói pháp lực con người sẽ từ từ đánh mất. Mây trung ương thiên triều vốn là thứ cực kỳ đáng sợ. Đỉnh đầu Lục Nguyên hiện ra thanh đế kiếm đạo, cùng lúc nhát kiếm đâm hướng con hắc long.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio