Hoa Sơn Tiên Môn

chương 744: lĩnh ngộ pháp thuật (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chắc các vị sẽ nói tại sao pháp cổ chi hà này đa số liên quan đến xuân, là thế này.

Lần này pháp thuật thủy đúng là đa số liên quan đến xuân.

Đương nhiên không khả năng vừa lúc liên quan đến pháp chi thiết tắc, trừ năm loại thiên địa pháp tắc này ra Lục Nguyên còn lĩnh ngộ bảy loại thiên địa pháp tắc khác, tức là ôn chi thiên địa pháp tắc, noãn chi thiên địa pháp tắc, diệu chi thiên địa pháp tắc, minh chi thiên địa pháp tắc, xung chi thiên địa pháp tắc, bao chi thiên địa pháp tắc, hàm chi thiên địa pháp tắc, bảy loại thiên địa pháp tắc này đều liên quan đến ngày xuân.

Trong đó xung chi thiên địa pháp tắc có thể cùng thứ chi thiên địa pháp tắc liên kết lại, khiến uy lực của thứ chi thiên địa pháp tắc càng lớn.

Thêm vào những thiên địa pháp tắc, giờ hắn có tổng cộng một trăm hai mươi ba loại thiên địa pháp tắc.

Có đến một trăm hai mươi ba loại thiên địa pháp tắc, thiên địa pháp tắc nhiều đến khủng bố! Bình thường thế giới cảnh nhất tầng đều không có thiên địa pháp tắc nhiều đến thế!

Lúc này thì mười lăm ngày đã trôi qua.

Dù sao phía trước Lục Nguyên lãng phí tám ngày, sau có bảy ngày ngộ ra mười hai loại thiên địa pháp tắc đã là việc khá ghê gớm.

Bảy ngày sau đó ba vị xếp sau là Giản Độc Tâm, Giản Trường Không, Viên Ma Tôn Đại Chi đều nhìn Lục Nguyên ngơ ngẩn.

Sự việc vốn là như vậy, Lục Nguyên ngươi một hơi ngộ ra nhiều pháp thuật cấp thế giới tuy rất chấn kinh, nhưng kinh xong rồi thì nên làm gì làm cái đó. Kết quả là, họ định tu hành, khó được có chỗ tu hành tốt như pháp cổ chi hà, nhưng tu hành mới phát hiện không từ pháp thuật thủy lấy được cái gì cả.

Không, sao họ có thể lấy được thứ gì?

Lục Nguyên có được đạo tự phân thân cùng pháp cổ chi hà phối hợp nhau.

Nói đơn giản là pháp thuật thủy đến chỗ Lục Nguyên cơ bản tinh hoa tự động vòng quanh hắn.

Tức là nói ba người xếp sau Lục Nguyên là Giản Độc Tâm, Giản Trường Không, Tôn Đại Chi không thể lấy ích lợi gì từ pháp thuật thủy.

Giản Độc Tâm, Giản Trường Không mới đầu còn chưa kịp phản ứng.

Nhưng thấy Lục Nguyên không ngừng ngưng luyện ra thiên địa pháp tắc thì rốt cuộc hiểu.

Trong tám ngày đầu họ rảnh quá toàn cười nhạo Lục Nguyên lãng phí thời gian, không học được một pháp thuật! Ngay cả một thiên địa pháp tắc cũng không học được, quá mất mặt. Kết quả bây giờ họ buồn bực, Lục Nguyên phát điên không biết dùng cách quái dị gì mà khiến họ không ngộ được pháp thuật hay thiên địa pháp tắc, đều hút sạch tinh hoa pháp cổ chi hà.

Đây là bi kịch mà, xếp đằng sau Lục Nguyên.

Thế là hình thành cảnh tượng khá kỳ lạ.

Tám ngày đầu Lục Nguyên một pháp thuật hay thiên địa pháp tắc đều không ngộ được.

Rồi bảy ngày sau là Giản Độc Tâm, Giản Trường Không một pháp thuật hay thiên địa pháp tắc đều không ngộ được. Còn Tôn Đại Chi xếp vị trí thứ mười bị lan đến cũng không phàn nàn gì. Vị này là cá đuôi trung tâm của Phong Nhị Thập Tứ, cho rằng tương lai có phần lớn khả năng đối địch với Phong Nhị Thập Tứ.

Đối với điều này, Giản Trường Không có phản ánh với Pháp Tiêu Đế Tử, nhưng gã nhận được Pháp Nhất Đế Tử dặn dò rằng phải chiếu cố Lục Nguyên một phen, thế nên sẽ không đứng về phái Giản Trường Không.

- Ài, hắn không dùng thủ đoạn đặc biệt gì, không khiến pháp cổ chi hà khô, ngươi xếp hạ du hắn thì còn cách nào khác?

Ác mộng nha, bảy ngày sau đối với Giản Độc Tâm và Giản Trường Không tuyệt đối là ác mộng.

May là mười lăm ngày đã kết thúc, mười lăm ngày sau là hỗn độn thủy, thế này chắc hết ác mộng rồi. Giản Độc Tâm, Giản Trường Không thầm nghĩ.

Mười lăm ngày rốt cuộc trôi qua, bây giờ là ngày thứ mười sáu.

Nước sông tạm ngừng, khô cạn.

Nhưng lát sau liền xuất hiện nước sông.

Lần này màu sông không phải hồng chanh hoàng lục lam xanh tím, mà là màu sắc rất khó hình dung, đó là hỗn độn sắc! Hỗn độn sắc tức là hỗn độn thủy, loại hỗn độn thủy đối với người hỗn động cảnh, thế giới cảnh có tác dụng rất lớn.

Mười người bên bờ sông đều cần hỗn độn thủy.

Đám Nghiêm Thiên Pháp bắt đầu hấp thu hỗn độn thủy, ở mặt trên hỗn độn sắc có vẻ nồng đậm, càng về sau thì hỗn độn sắc càng nhạt, nhưng mọi người không có gì để oán trách, trình tự xếp vị trí là mọi người ở trong tương ngộ sâm lâm dùng bản lĩnh tranh đến, xếp ở mặt sau ai dám nói gì.

Hỗn độn thủy rốt cuộc chảy tới bên cạnh Lục Nguyên.

Hỗn độn thủy chảy qua, Lục Nguyên bắt đầu hấp thu, hỗn độn thủy cuồn cuộn bị hấp thu vào người, trong kiếm chi không gian của bản thân có hỗn độn thủy, phong chi thiên địa pháp tắc lập tức hỗn độn hóa. Một khi phong chi thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa thì tất cả phong trong không gian này đều quay về hỗn độn.

Muốn đến hỗn động cảnh bát tầng trọng quy hỗn độn tức là phải đem một trăm hai mươi ba thiên địa pháp tắc tất cả hỗn độn hóa. Như vậy thì kiếm chi không gian cũng sẽ hỗn độn hóa hết.

Bây giờ đã hỗn độn hóa một trăm hai mươi mốt phần.

Chính lúc này, Lục Nguyên phát hiện lượng nước quanh mình thiếu bớt, đây là sao?

Lục Nguyên mở mắt ra, thấy chín người khác thi triển bản lĩnh như muốn nuốt hỗn độn thủy.

Pháp Tiêu Đế Tử lạnh nhạt nói:

- Lục Nguyên, ngươi là Vô Thượng Đại Giáo, có lẽ không rõ ràng tình hình pháp cổ chi hà. Nửa tháng đầu pháp thuật thủy không thể lấy được, ngươi ngộ bao nhiêu là bao nhiêu, thuần túy xem lĩnh ngộ, ngộ được thì thôi. Nửa tháng sau hỗn độn thủy không liên quan gì đến ngộ đạo cả, phải xem ai được đến càng nhiều hỗn độn thủy.

- Vậy nên tình hình nửa tháng sau là thi triển thủ đoạn nhưng không thể đánh nhau, nói đơn giản là chỉ có thể dùng các loại chiêu thức với nước, không thể dùng với người. Ngươi thu được càng nhiều hỗn độn thủy là bản lĩnh của ngươi.

Thì ra là thế! Lục Nguyên đã hiểu.

Lúc này thật là tự bằng bản lĩnh mình!

Nghiêm Thiên Pháp hư không pháp thuật tráo một khúc nước. Phong Nhị Thập Tứ cũng đánh ra phong, lấy phong dấy lên sóng to cuồn cuộn, thừa dịp loạn lấy nước. Quý Hoa Đà trong tay áo bắn ra nhiều ngân châm, từng cây không ngừng rút đi nước. Giản Nguyệt Bạch liên tục đánh vào mặt nước, nước lúc ngừng lúc liền, không có tiết tấu. Lúc không có tiết tấu thì tìm tiết tấu hiển nhiên là sở trường của Giản Nguyệt Bạch, cho nên gã cũng thừa dịp ra tay.

Thượng Quan Đình là người Thượng Quan gia trong lục đại gia tộc, yếu hơn Nghiêm Thiên Pháp chút nhưng cũng có bản lĩnh của mình. Đỉnh đầu gã bỗng hiện một tòa đại tập, vô số nước chảy vào trong đỉnh.

Đường Tùng cũng là người lục đại gia tộc, không yếu. Đường Tùng đánh ra một gốc cây tùng, cây tùng chặn mặt nước điên cuồng hấp thu nước.

Sáu người đều là pháp lực hỗn động cảnh thập tầng, hấp thu hỗn độn thủy là điên cuồng nhất.

Lục Nguyên đánh ra thủy hoàng kiếm đạo hấp thu hỗn độn thủy.

Mặt sau Giản Độc Tâm, Giản Trường Không và Tôn Đại Chi cũng lấy ra các loại thủ đoạn hấp thu hỗn độn thủy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

Nhưng mà, người mặt sau đều là hỗn động cảnh cửu tầng, dù sử dụng thủ đoạn riêng nhưng có sáu người xếp đầu chiếm đa số nước sông, vô số hỗn độn thủy bị họ hấp thu hết, tương đối thì Lục Nguyên, Giản Độc Tâm, Giản Trường Không và Tôn Đại Chi hấp thu hỗn độn thủy khá ít.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio