Hoa Sơn Tiên Môn

chương 888: tăng tốc thời gian (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lão tổ cảnh!

Không chút nghi ngờ, khí thế cường đại giống thượng vị thần linh tuyệt đối là lão tổ cảnh!

Hơn nữa là Hoang Thú Môn lão tổ cảnh.

Mọi người ngước mắt nhìn, ở trên không trung có một người khổng lồ từ bầu trời đáp xuống. Người khổng lồ cao khoảng ba trường, mỗi tấc da trải qua muôn ngàn thử thách tỏa ánh sáng, nửa thân trần, bộ ngực có hai vết đao thành hình xoa, vết sẹo khiến người sợ hãi, khí thế càng làm người ta kinh sợ.

Chiến Thú lão tổ! Không sai, người đến chính là một trong hai lão tổ Hoang Thú Môn, Chiến Thú lão tổ. Một bên dáng lão già người nhỏ gậy bềnh bồng thì không khiến bao người chú ý. Người này tất nhiên là kẻ bày ra mê thất trận, Bộ Mê. Chiến Thú lão tổ rốt cuộc đến.

- A, người Thiên Thủy Môn, Ngự Hỏa Môn, Kiếm Môn đều ở đây.

Chiến Thú lão tổ giáng xuống lập tức hét to, thanh âm cực kỳ hùng hồn:

- Lục Nguyên ở đâu?

Mục tiêu thứ nhất của lão chính là Lục Nguyên, giết chết những người khác chỉ để trút giận, mà diệt hắn sẽ được thưởng rất dày, giá trị hoàn toàn khác nhau.

Lão quét mắt, phát hiện không thấy mặt Lục Nguyên. Lão dùng thần niệm nhìn hướng Kiếm Môn, thấy Cửu Thanh Sơn.

- Ngươi không phải là Lục Nguyên, ngươi già hơn hắn rất nhiều.

Lão lại quét mắt một lần, nói:

- Thì ra Lục Nguyên không ở đây, chắc là trốn rồi. Biết bổn lão tổ sắp đến nên núp hả? Đúng là cái tên nhát như chuột, cho rằng trốn thoát sao? Buồn cười quá.

Chiến Thú lão tổ thanh âm như sấm đánh ầm ĩ vang. Lão nhìn bên dưới người Thiên Thủy Môn, Ngự Hỏa Môn và Kiếm Môn.

Lão lạnh lùng nói:

- Cũng được, trước giết sạch các ngươi rồi đi giết con sâu Lục Nguyên. Người thứ nhất là ai?

Chiến Thú lão tổ nhìn Chúc Viêm, đánh ra một chưởng. Chúc Viêm lập tức ngự hỏa thần thất kiếp hỏa đối kháng, nhưng cái gọi là hỏa thần thất kiếp hỏa dưới chưởng khủng bố không gì sánh được của Chiến Thú lão tổ đã tan biến. Chúc Viêm bị đánh bay ra mấy vạn trượng, liên tục hộc máu.

Chiến Thú lão tổ lại nhìn hướng Cơ Thiên Vũ, nói:

- A, Thiên Thủy Môn có đàn nàng dùng thiên chủy chân kinh không tệ, có thể cho bổn lão tổ thỏa mãn chút.

Chiến Thú lão tổ giơ tay lên, một luồng khí lưu hư không pháp lực chộp hướng Cơ Thiên Vũ. Cơ Thiên Vũ biến sắc mặt, ai cũng biết Chiến Thú lão tổ là kẻ thích hành hạ, nuôi nhiều thê thiếp, các nàng tùy thời chịu đựng lão bạo ngược. Có nhiều thê thiếp chịu không nổi tự sát, nhưng nếu không chết được sẽ bị hành hà gấp đôi, hơn nữa linh hồn bị lão chơi đùa ngàn năm không yên ổn. Chẳng ngờ bây giờ Chiến Thú lão tổ vừa mắt Cơ Thiên Vũ.

Cơ Thiên Vũ lập tức thi triển ra Ba Ngàn Nhược Thủy trong thiên thủy chân kinh, nhưng pháp lực của Chiến Thú lão tổ rất đáng sợ, một đường liên tục niết bạo Ba Ngàn Nhược Thủy. Ba Ngàn Nhược Thủy mà cũng bị bóp nát, đây là nước cực kỳ mềm, mềm khó bạo! Nhưng giờ lại bị bóp bạo! Không đợi Cơ Thiên Vũ phản ứng lại đã bị bàn tay to của Chiến Thú lão tổ bắt lấy. Cơ Thiên Vũ ở trong bàn tay Cơ Thiên Vũ trông rất nhỏ xinh.

- Không tệ!

Chiến Thú lão tổ nhếch môi cười to, ném Cơ Thiên Vũ vào không gian cá nhân của lão. Nếu trong không gian cá nhân có thời gian chảy thì cho người sống vào được.

Đến đây thì Chiến Thú lão tổ cho thấy thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, dùng sức một người làm đến mức này, dễ dàng đánh bại Chúc Viêm, giam giữ Cơ Thiên Vũ.

Chiến Thú lão tổ lại nhìn hướng Cửu Thanh Sơn:

- À, ngươi là người Kiếm Môn, có chút thực lực. Cũng được, hôm nay ta hủy diệt ngươi.

Lão vung đại chưởng đánh hướng Cửu Thanh Sơn, trong chưởng như có vô tận khí lưu hồng hoang tuôn ra. Uy áp pháp lực to lớn đè hướng Cửu Thanh Sơn, lão muốn né nhưng phát hiện giống như bị Chiến Thú lão tổ giam cầm, không cách nào trốn khỏi.

Lần này Chiến Thú lão tổ nổi lên sát tâm, nhất định phải giết chết Cửu Thanh Sơn.

Cửu Thanh Sơn đánh ra trường kiếm, nhưng tiên kiếm đụng phải Chiến Thú lão tổ thì hoàn toàn vỡ vụn.

- Kiếm, thứ này chỉ là đồ chơi con nít thôi, dám lấy ra đùa với ta?

Chiến Thú lão tổ phát ra tiếng cười như sấm đánh:

- Chết đi!

Tiên kiếm cũng bị vỡ nát! Tinh thần Cửu Thanh Sơn bị trọng thương! Bây giờ là lúc nguy hiểm của lão, đáng sợ nhất là không ai cứu được lão. Đối mặt uy thế kinh người của Chiến Thú lão tổ, bây giờ đám người không có cả lực lượng nhúc nhích, cũng không có can đảm. Chiến Thú lão tổ xuất trận quá rung động, khí thế quá kinh khủng.

Trong chớp mắt dường như có ánh sáng xanh xuất hiện.

Ánh sáng xanh mới bắt đầu chỉ là nhạt, nhưng đến mặt sau thì vô cùng chói lòa, ánh sáng xanh rực rỡ có thể so sánh với hồng hoang.

Cửu Thanh Sơn bản năng cảm giác ánh sáng xanh chính là kiếm quang. Không sai, không có bất cứ chứng cớ nào, chỉ là bản năng của kiếm giả mà thôi.

Rốt cuộc là ai bỗng nhiên xuất hiện?

Không lẽ là hắn!?

Lực lượng hồng hoang đã tăng đến cực độ! Trong một chưởng như có hồng hoang sơn mạch khổng lồ đánh tới.

Một luồng sáng rực rỡ dần biến thành kiếm quang.

Rõ ràng chỉ là kiếm đâm vào chưởng, đánh ra cho cảm giác như là thanh kiếm to mấy ngàn trượng lấy cách xảo diệu đánh về phía hồng hoang sơn mạch vậy.

Kiếm quang! Đương nhiên Chiến Thú lão tổ cũng trông thấy biến đổi này, lão chỉ hừ lạnh một tiếng. Hồng hoang của lão áp chế chính là kiếm, kiếm quang xuất hiện thì có tác dụng gì. Chưởng thế của lão càng hùng hồn vài phần, lão muốn nhờ vào một chưởng triệt để đè sụp kiếm giả này, trước mặt lão mà dùng kiếm thì đúng là buồn cười.

Rốt cuộc! Kiếm cùng chưởng giao nhau, vô số ánh sáng lóe lên, vô số pháp lực hùng hồn khuếch tán bốn phía. Khoảnh khắc chạm nhau như tinh thần va đụng.

Khoảnh khắc tất cả yên tĩnh lại.

Chiến Thú lão tổ không thể tin nhìn bàn tay mình, tay lão bị rạch ra một vệt máu. Vết máu này bị thương không tính nặng nhưng Chiến Thú lão tổ kinh ngạc, mới rồi lão thấy rõ đó là kiếm quang, nguyên trung ương thiên triều không ngờ còn có kiếm tu có thể đánh với lão một trận, thế mà lão còn bị thương trương!

Điều này sao có thể!

Hiển Kiếm Môn không có người như vậy, dường như Ẩn Kiếm tông cũng không có người như thế.

Chiến Thú lão tổ tự cho mình rất cao, bây giờ thấy vết thương trong lòng bàn tay mình thì rung động.

Lão muốn nhìn xem rốt cuộc là ai tổn thương mình. Bạn đang đọc truyện tại -

Rốt cuộc để lão trông thấy kẻ bị thương mình.

Đó là một thanh y thanh niên, tay cầm một thanh trường kiếm sáng ngời ôn hòa, mới rồi kiếm quang rực rỡ đến từ trường kiếm ôn hòa như vậy ư?

Chiến Thú lão tổ nhìn hươngs Lục Nguyên:

- Ngươi là Lục Nguyên? Ngươi có thể bị thương ta?

Hai vấn đề, vô số thắc mắc.

Bây giờ Lục Nguyên ở trong trung ương thiên triều hơi có tiếng, mới đầu Chiến Thú lão tổ đã muốn tìm hắn, nhưng đây là lần đầu tiên thấy mặt hắn cho nên thắc mắc, đây chính là Lục Nguyên, đó chỉ là thắc mắc thứ nhất. Thắc mắc thứ hai là Lục Nguyên có thể chặn được công kích của lão, bị thương lão, làm Chiến Thú lão tổ vô cùng nghi hoặc. Dù là Kiếm Diệt lão tổ của Hiển Kiếm Môn cũng chưa chắc có loại năng lực này.

Gió thổi qua, áo xanh bay.

Lục Nguyên gật đầu, nói:

- Đúng vậy, chính là ta. Lục Nguyên ta ở đây, kiếm cũng tại đây. Chiến Thú lão tổ có gì chỉ giáo cứ thi triển ra, xem ra một kiếm bình ngươi!

Huênh hoang! Lục Nguyên thốt lời này đúng là quá kiêu ngạo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio