Hoa Sơn Tiên Môn

chương 902: phá vỡ kỷ lục (6-10)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dùng mười bốn canh giờ đã hiểu ra nguyên tố thoa ở tầng thứ ba mươi chín, loại chuyện này không ai làm được.

Tại tầng thứ ba mươi chín đám người kinh ngạc thì Lục Nguyên đã vào tầng thứ bốn mươi.

Trong tầng thứ bốn mươi có nguyên tố đang, Lục Nguyên nhắm mắt suy tư, dùng ý thức tiến vào trong nguyên tố đang. Nguyên tố đang có thuộc tính kiếm nên dễ nắm giữ rất nhiều. Lần này Lục Nguyên dùng thời gian chỉ mất mười sáu canh giờ.

Tầng thứ bốn mươi mốt là nguyên tố ny, Lục Nguyên xâm nhập ý thức vào trong, nắm giữ nguyên tố ny mất tám canh giờ, thời gian khá ngắn.

Tầng thứ bốn mươi hai là nguyên tố thược, Lục Nguyên mất hai mươi canh giờ liền nắm giữ được.

Chiêu kiếm thất, tiểu kiếm giới có tác dụng to lớn với việc nắm giữ nguyên tố, trước khi dùng chiêu này không cách nào tưởng tượng nó mang đến tác dụng lớn đến thế.

Lục Nguyên nhanh chóng vượt ải.

Muốn xông tháp thì phải trùng kích cực nhanh.

Muốn chơi thì phải chơi cho lớn!

Tháp Nguyên Tố có số người bị đào thải đã lên đến bảy trăm, còn ở lại chỉ khoảng hai trăm người.

Bây giờ Phật Chi Tử đang ở tầng thứ sáu mươi bảy, tầng này là nguyên tố thiết. Ở cửa này phải Phật Chi Tử phải nắm giữ được nguyên tố thiết, một khi nắm được nó là có thể trùng kích đến tầng thứ sáu mươi tám. Hiện nay Phật Chi Tử tuyệt đối là số một, không ai có thể tranh phong cùng gã, là tiêu điểm của mọi người. Mục tiêu của Phật Chi Tử vốn không phải tranh đấu với người khác, trong Tháp Nguyên Tố không ai có thể đấu lại gã, gã chỉ để ý là có thể phá kỷ lục tầng thứ tám mươi bốn, sáng tạo ra kỷ lục mới nhất.

Kỷ lục, tầng thứ tám mươi bốn!

Thứ hai là Lăng Thanh Vân, bây giờ đã ở tầng thứ năm mươi lăm, tầng này là nguyên tố độn. Bây giờ Lăng Thanh Vân phải nắm giữ nguyên tố độn, đến tầng thứ năm mươi lăm thì gã tập trung hết sức lực vào nhưng muốn thành công ở tầng này không phải dễ. Đến tầng thứ năm mươi lăm Tháp Nguyên Tố đã là cực kỳ khó khăn.

Lăng Thanh Vân rống to:

- Ta phải nghịch thiên! Ta nhất định thành công!

Gã tuyệt đối không cam lòng thất bại. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:

Hạng ba Lôi Thất ở tầng thứ năm mươi ba.

Hạng bốn Triển Bạch hiện ở tầng thứ năm mươi hai, đuổi theo sát Lôi Thất.

Bây giờ bên ngoài nhiều người bị đảo thải, con số tới bảy trăm.

- Hiện nay có hai trăm người còn ở bên trong.

- Đúng vậy, sót lại hai trăm người có thể được nhiều ích lợi hơn, nhưng chắc chắn rất nhanh trận tiếp theo sẽ bị đào thải hết.

Có một người bỗng lên tiếng:

- Phải rồi, nói đến Lục Nguyên đúng là lạ thật.

Người bên cạnh đáp trả:

- Lục Nguyên thì có gì mà kỳ? Bây giờ hắn vẫn xếp sau, thành tích lần này quá mất trình độ, hoàn toàn không hợp danh tiếng của hắn chút nào.

Người mở đầu nói:

- Ai nói chứ? Lúc ấy ta ở tầng thứ ba mươi tám, hình như Lục Nguyên vào không lâu liền nắm giữ nguyên tố ấn.

Người bên cạnh phản bác:

- Hừ, không thể nào, trình độ của hắn chỉ bao nhiêu đó thôi.

Một người khác nói:

- Ngươi đừng xem thường, Lục Nguyên đúng là không tầm thường đâu. Lúc đó ta ở tầng thứ ba mươi chín, ta có thống kê, hắn mất mười bốn canh giờ là nắm giữ nguyên tố phạm ở tầng thứ ba mươi chín.

Lúc đó gã ở tầng thứ ba mươi chín có thống kê tốc độ đột phá của Lục Nguyên.

- Ngươi nói vậy làm ta cũng nhớ ra, lúc ta ở tầng thứ bốn mươi mốt không thống kê thời gian cụ thể nhưng Lục Nguyên dùng thời gian rất ngắn, ít nhất chưa đến hai mươi canh giờ đã nắm giữ nguyên tố ny tầng thứ bốn mươi mốt.

Thỉnh thoảng vang tiếng thảo luận về Lục Nguyên.

Đông Cực Tiên Ông, Tây Cực Tiên Ông có một khoảng thời gian không chăm chú vào Lục Nguyên, nghe bên dưới bàn tán thì lòng máy động, bắt đầu chú ý đến hắn.

Cái này không tra thì thôi, vừa ra tư liệu Lục Nguyên xông tháp thì bị hù giật nảy mình.

Trước ba mươi bảy tầng Tháp Nguyên Tố, Lục Nguyên biểu hiện khá là bình thường.

Nhưng bắt đầu từ tầng thứ ba mươi tám thì không đúng. Đông Cực Tiên Ông, Tây Cực Tiên Ông một đường tìm tòi, phát hiện ở tầng thứ ba mươi tám Lục Nguyên chỉ dùng mười hai canh giờ liền nắm giữ nguyên tố ấn. Không đùa chứ? Đông Cực Tiên Ông, Tây Cực Tiên Ông con ngươi trợn to, trò đùa hơi quá đi. Tầng thứ ba mươi tám nguyên tố ấn muốn nắm giữ là rất khó khăn, hiện nay Lục Nguyên chỉ dùng mười hai canh giờ, đây là điều Phật Chi Tử cũng không làm được.

Nhưng mà, tất cả vẻn vẹn chỉ là bắt đầu mà thôi.

Ở Tháp Nguyên Tố tầng thứ ba mươi chín Lục Nguyên dùng thời gian cũng rất ngắn, tổng cộng mười bốn canh giờ đã nắm giữ nguyên tố phạm.

Tháp Nguyên Tố tầng thứ bốn mươi Lục Nguyên dùng mười sáu canh giờ nắm giữ nguyên tố đang.

Tháp Nguyên Tố tầng thứ bốn mươi mốt, Lục Nguyên dùng mười tám canh giờ nắm giữ nguyên tố ny.

Tháp Nguyên Tố tầng thứ bốn mươi hai, Lục Nguyên dùng hai mươi canh giờ nắm giữ nguyên tố thược.

Tốc độ nhanh cỡ nào chứ! Lúc trước có một số điều khiến người cảm thấy Lục Nguyên hữu danh vô thực, rốt cuộc bắt đầu phát uy rồi sao? Hơn nữa một khi phát uy thì đáng sợ như thế.

Lần này ngoài Tháp Nguyên Tố rộn ràng lên, vốn không bao nhiêu người thảo luận về Lục Nguyên nhưng liệt kê một chuỗi thành tích thì bắt đầu có người chú ý đến hắn, không chú ý cũng không được.

Trong tầng thứ bốn mươi ba, Lục Nguyên vung tay lên:

- Kiếm thất, tiểu kiếm giới!

Chớp mắt bên cạnh hình thành một thế giới kiếm, Lục Nguyên bắt đầu tham ngộ nguyên tố tầng thứ bốn mươi ba. Tầng thứ bốn mươi ba có nguyên tố tên gọi là ngại, đó là nguyên tố thuộc tính sắt thép màu bạc trắng. Loại tính phóng xạ này không tốt cho thân thể người bình thường nhưng bây giờ Lục Nguyên là thế giới cảnh tam tầng, sớm là thân thể thần linh, sao mà sợ tính phóng xạ ít ỏi này được.

Mất hai mươi ba canh giờ thì Lục Nguyên đã nắm giữ nguyên tố ngại, tiến vào tầng thứ bốn mươi bốn.

Sau khi Lục Nguyên vào tầng thứ bốn mươi bốn, Đông Cực Tiên Ông, Tây Cực Tiên Ông hai mặt nhìn nhau.

Đông Cực Tiên Ông hỏi:

- Lục Nguyên, mới rồi dùng chiêu kia là cái gì?

Tây Cực Tiên Ông con ngươi trợn to phân tích nói:

- Một chiêu kia chắc nên là di chuyển thế giới, đem một tiểu thiên thế giới khác trùng hợp với vị diện của chúng ta. Mặc dù không bằng thế giới cảnh bát tầng thực giới cảnh nhưng tương đương kỳ diệu.

Đông Cực Tiên Ông lần thứ hai kinh ngạc hỏi:

- Lục Nguyên làm sao sử dụng được chiêu này?

Tây Cực Tiên Ông nói:

- Chiêu này cần thời gian và không gian tuyệt đối dung hợp, kiểu này chưa chắc chúng ta làm được.

Đông Cực Tiên Ông có ánh mắt sắc bén, qua cơn kinh ngạc chợt hỏi:

- Kiếm đạo ít người, kiếm chiêu cao cấp cũng ít, Lục Nguyên từ đâu học được kiếm chiêu đáng sợ như vậy?

Hai người họ hiểu rằng đây là loại kiếm pháp cấp diệt thế rất có tiềm lực, hơn nữa huyền bí hơn kiếm pháp cấp diệt thế bình thường.

Tây Cực Tiên Ông bất đắc dĩ nói:

- Ta làm sao biết? Ta hiểu suy nghĩ của Lục Nguyên, hắn đem bốn phía xây dựng thành thứ giống thế giới kiếm. Ta nghe nói người này có thiên phú kiếm đạo rất cao, cho nên lợi dụng điều đó tăng tốc nhanh năng lực nắm giữ nguyên tố. Trước kia nghe nói Lục Nguyên là thiên tài, thiên phú mặt kiếm đạo cao đến khó sánh bằng, thiên phú các cực kỳ kém, bây giờ ta rốt cuộc hiểu trong thiên địa thật sự có loại quái tài này.

Hai vị tiên ông ánh mắt không tầm thường, rất nhanh đã thấy ra Lục Nguyên tại vì sao mà làm vậy.

Nhưng cho dù xem hiểu cũng bị Lục Nguyên làm kinh sợ. Dù Lục Nguyên dùng cách sáng tạo thế giới hình kiếm nhưng có thể trong thời gian ngắn đột phá từng tầng Tháp Nguyên Tố, vậy là thiên phú kiếm đạo của hắn cao đến mực độ nào?

Lục Nguyên vẫn đang sáng tạo kỳ tích.

Tháp Nguyên Tố tầng thứ bốn mươi bốn, tầng này là nguyên tố đinh. Lục Nguyên dùng thời gian hai mươi lăm canh giờ, rất ngắn.

Tháp Nguyên Tố tầng thứ bốn mươi lăm, tầng này là nguyên tố lão. Lục Nguyên mất hai mươi bảy canh giờ, thời gian khá ngắn.

Tháp Nguyên Tố tầng thứ bốn mươi sáu, tầng này tích đầy Tháp Nguyên Tố kỷ. Lục Nguyên dùng thời gian là ba mươi canh giờ, tốc độ coi như rất nhanh.

Tháp Nguyên Tố tầng thứ bốn mươi bảy, tầng này là nguyên tố ngân, Lục Nguyên mất ba mươi mốt canh giờ, chẳng ngờ tốc độ tăng lên không ít.

Tháp Nguyên Tố tầng thứ bốn mươi tám, tầng này là nguyên tố đích, Lục Nguyên mất ba mươi ba canh giờ nắm giữ nó.

Bất giác Lục Nguyên phát hiện người chắn trước mặt ngày càng ít, đặc biệt là tầng thứ bốn mươi tám vô cùng ít ỏi, rải rác chừng hai, ba mươi người mà thôi, đa số không chống nổi đến tầng thứ bốn mươi tám, trước tiên bị đào thải. Thật ra mọi người xông lên trình độ bình quân chừng ba mươi tầng thôi, vượt qua thì đã là phát huy vượt mức.

Đến tầng thứ bốn mươi chín rồi, tầng này là nguyên tố mãn cố. Lục Nguyên phát hiện trong tầng thứ bốn mươi chín càng ít người, rải rác vài người, những kẻ khác đã bị đào thải hết, dù là mấy người ở lại chẳng qua đau khổ chống đỡ, muốn tiến thêm một bước là khó càng khó thêm. Tháp Nguyên Tố càng về sau càng khó khăn, đây đã là cực hạn.

Lục Nguyên không tốn quá nhiều thời gian ở tầng thứ bốn mươi chín, chỉ dùng ba mươi lăm canh giờ.

- Bây giờ Lục Nguyên phát động rồi!

- Lúc trước không dốc sức giờ mới bắt đầu.

- Tốc độ của hắn nhanh thật.

- Ở tầng thứ bốn mươi bốn dùng hai mươi lăm canh giờ, tầng thứ bốn mươi lăm dùng hai mươi bảy canh giờ, tầng thứ bốn mươi sáu dùng ba mươi canh giờ, tầng thứ bốn mươi bảy dùng ba mươi mốt canh giờ, tầng thứ bốn mươi tám dùng ba mươi ba canh giờ, tầng thứ bốn mươi chín dùng ba mươi lăm canh giờ, thật là nhanh quá đi.

- Tháp Nguyên Tố mỗi một tầng là tăng độ khó, Lục Nguyên lại chỉ cần tăng hai canh giờ cho mỗi tầng, theo phép tính thì chẳng phải cuối cùng hắn có thể trùng kích đến hơn bảy mươi tầng sao? Nếu như là như vậy thì thành tích của hắn sẽ rất cao, mặc dù không bằng Phật Chi Tử nhưng cũng gần cấp bậc Khí Vận Thất Tử rồi.

- Đúng vậy, gần với Khí Vận Thất Tử.

- Xem ra Lục Nguyên vẫn là danh bất hư truyền.

- Có trò hay xem.

Vốn đám người vì Lục Nguyên trước đó biểu hiện quá kém mà thất vọng giờ tinh thần hưng phấn, muốn xem kịch vui đặc sắc.

Đây là một vở kịch chắc chắn vô cùng hấp dẫn!

Đông Cực Tiên Ông, Tây Cực Tiên Ông nhanh chóng ghi lại biểu hiện của Lục Nguyên trong Tháp Nguyên Tố. Vốn Lục Nguyên chính là một trong những người tiên cổ văn minh muốn quan sát, ban đầu nghĩ hắn không đáng chú ý nhưng bây giờ cảm thấy không nhớ không được.

Trong chớp mắt Lục Nguyên đã lên đến tầng thứ năm mươi, tầng này tràn ngập nguyên tố tích. Đến tầng thứ năm mươi rồi Lục Nguyên phát hiện bên trong không có một ai, chỉ mình hắn thôi, nguyên tầng lầu trống trơn, cảm giác hoàn toàn khác với trước.

Trùng kích thì phải xông cho sướng, toàn lực trùng kích!

Còn có một nguyên nhân thật sự là vì không có rượu, giờ hắn lên cơn nghiện rồi. Không có rượu thì còn làm cho người ta sống không hả? Trong tình huống không có rượu, hắn chỉ còn cách nhanh trùng kích Tháp Nguyên Tố để đi mua rượu uống, gần đây bị sâu rượu ăn thảm, không cố gắng không được.

Tất nhiên còn có một cách nhanh hơn được đến rượu, đó là trực tiếp từ bỏ Tháp Nguyên Tố đi mua rượu. Nhưng Tháp Nguyên Tố một người chỉ có thể vào một lần, Lục Nguyên chưa khốn nạn đến mức đó.

Thôi được, xong lên.

Tầng thứ năm mươi, tầng này nguyên tố là tích. Lục Nguyên ở tầng này mất ba mươi bảy canh giờ là nắm giữ nguyên tố tích, đến bây giờ hắn đã nắm lấy năm mươi loại nguyên tố. Lục Nguyên lờ mờ phát hiện mình có năng lực biến đổi chút vật thể, bây giờ kẻ địch muốn biến hắn thành con hạc trắng không phải chuyện dễ.

Lập tức trùng kích tầng thứ năm mươi, nguyên tố tầng này là dễ. Lần này Lục Nguyên chỉ mất ba mươi chín canh giờ đã nắm giữ. Kiếm thất, tiểu kiếm giới! Chiêu này thật là quá hữu dụng, Lục Nguyên biết nếu không có chiêu kiếm thất, tiểu kiếm giới thì e rằng hắn sớm bị đào thải khỏi cuộc chơi rồi.

Khi Lục Nguyên trùng kích tầng thứ năm mươi mốt chỉ mất ba mươi chín canh giờ dấy lên chấn động to lớn.

Bây giờ ngoài Tháp Nguyên Tố có hơn tám trăm người bị đào thải, chỉ còn khoảng một trăm người. Hơn một trăm người đa số rải rác ở ba, bốn mươi cửa. Mọi người chú ý nhất là xếp hạng nhất Phật Chi Tử, và Lục Nguyên xếp ở hạng năm. Phật Chi Tử vượt xa, có khả năng đột phá kỷ lục.

Lục Nguyên thì nửa sau phát lực, hiện nay tốc độ xông mỗi cửa nhanh kinh người. Tầng thứ năm mươi mốt khó khăn như thế, người khác mất tám, chín mươi canh giờ đột phá ra đã là may mắn lắm rồi, thế mà Lục Nguyên chỉ cần ba mươi chín canh giờ, thật là dấy lên oanh động to lớn. Người lúc trước nói Lục Nguyên dưới ánh hào quang chỉ là thùng rỗng nay im miệng lại.

Bởi vì sự thật là tốt nhất tát mặt.

Lục Nguyên một đường thẳng tiến, tầng thứ năm mươi hai là nguyên tố đế. Loại nguyên tố này ở giữa nguyên tố sắp thép và không phải kim loại. Lục Nguyên nghiện rượu quá rồi, nhanh chóng dùng bốn mươi canh giờ nắm giữ nguyên tố đế.

Tầng thứ năm mươi hai nguyên tố đế mà chỉ mất bốn mươi canh giờ, dường như tối nay Lục Nguyên đem đến cho mọi người ngoài Tháp Nguyên Tố kích thích không giống bình thường. Ngoài Tháp Nguyên Tố bạo tạc, tốc độ ỗng tháp của Lục Nguyên rốt cuộc nhanh bao nhiêu?

Ở tầng thứ năm mươi ba, Lục Nguyên chưa kịp cảm ứng đây là nguyên tố gì thì phát hiện trong tầng này có một người. Ủa, đấy chẳng phải là Triển Bạch dạ chi văn minh ư? Liên tục xông nhiều cửa không thấy một ai, giờ khó khăn lắm mới gặp một người, Lục Nguyên chắp tay với kẻ đó.

Triển Bạch nhìn Lục Nguyên, ngây ra.

Lục Nguyên rốt cuộc đuổi kịp!

Triển Bạch có lễ độ, đáp lễ, tiếp tục suy tư. Bây giờ Triển Bạch ở tầng thứ năm mươi ba đã được hơn năm mươi canh giờ, nhưng lâu như vậy mà vẫn không cách nào nắm giữ tầng thứ năm mươi ba nguyên tố điển. Chỉ còn lại hơn bốn mươi canh giờ, cho nên gã phải nắm chặt thời gian.

Triển Bạch thử nắm giữ nguyên tố điển! Thời gian chậm rãi trôi qua.

Qua bốn mươi hai canh giờ, Triển Bạch phát hiện tầng này gã sắp đầy một trăm canh giờ, cảm giác lực bài xích của tầng này. Chết tiệt, chỉ còn lại mấy canh giờ cuối, nhất định phải trong thời gian hiểu ra nguyên tố điển, nếu không thì mình sẽ bị đào thải tại đây.

Đang khi Triển Bạch nghĩ vậy thì đột nhiên thấy cửa thông hướng tầng thứ năm mươi bốn mở rộng.

Ủa, mình chưa nắm giữ nguyên tố điển mà, sao cửa mở ra vậy chứ?

Triển Bạch ồ lên, phát hiện Lục Nguyên đứng trước cánh cửa.

Lục Nguyên phất tay nói:

- Như vậy, ta đi trước một bước đây.

Lục Nguyên phất tay đi, Triển Bạch quỳ xuống muốn khóc. Gã ở tầng thứ năm mươi ba nguyên tố điển mất hơn chín mươi canh giờ mà không thành công khống chế nguyên tố điển, tới lằn ranh bị đào thải rồi, kết quả Lục Nguyên giỏi lắm, chỉ mất bốn mươi hai canh giờ đã nắm được nguyên tố điển, tốc độ quá nhanh đi, thật là người so với người tức chết người.

Ở tầng thứ năm mươi bốn Lục Nguyên phát hiện lại gặp một người. Người đó mặc áo lôi điện, tuổi trẻ, chính là Lôi Thất lôi chi văn minh. Lôi Thất ở tầng thứ năm mươi bốn nắm giữ nguyên tố tiên đã đến phút mấu chốt, bỗng phát hiện một người bước ra. Ủa, bị Triển Bạch đuổi kịp ư?

Kết quả liếc nhìn phát hiện không phải dạ chi văn minh tb mà là Kiếm Môn Lục Nguyên.

Lôi Thất nhìn chằm chằm Lục Nguyên rồi quay đi, bây giờ là lúc vượt ải mấu chốt của gã, không lãng phí thời gian được.

Tiếp theo sau bốn mươi lăm canh giờ, gã bi kịch phát hiện mình sắp thất bại, còn Lục Nguyên thì lại thuận lợi mở ra cánh cửa thông hướng tầng thứ năm mươi lăm. Hiển nhiên hắn chỉ dùng bốn mươi lăm canh giờ liền nắm giữ nguyên tố tiên, tốc độ này, hiệu suất này, khiến Lôi Thất trợn tròn mắt.

Lôi Thất thì thào:

- Cái này quá nhanh đi!

Lục Nguyên tiến vào tầng thứ năm mươi lăm, tầng này là nguyên tố độn, hắn dùng bốn mươi bảy canh giờ.

Lục Nguyên tiến vào tầng thứ năm mươi sáu, là nguyên tố ngọc, lần này hắn mất bốn mươi tám canh giờ.

Lục Nguyên tiến vào tầng thứ năm mươi bảy, tầng này là nguyên tố cương, hắn dùng năm mươi canh giờ. Thật là nhanh, sướng cả người, tầng tầng bị mình nhẹ nhàng trùng kích qua hết.

Rốt cuộc đến tầng thứ năm mươi tám, tầng này là nguyên tố bát. Lục Nguyên phát hiện trong tầng này có một người, Lăng Thanh Vân! Lăng Thanh Vân ở trong tầng thứ năm mươi tám, gã luôn xếp hạng hai không bị ai đằng sau đuổi theo, nhưng bây giờ gã rơi vào thế bí. Gã vào tầng thứ năm mươi tám đã hơn chín mươi canh giờ vẫn không có nắm giữ được nguyên tố tranh. Gã hiểu mình đã tới cực hạn, tất nhiên dù là cực hạn cũng chẳng sao, hiện tại thành tích của gã rất tốt, đặt trong nho chi văn minh cũng là thành tích cực kỳ tốt, gã có chút kiêu ngạo.

Kết quả vào lúc này gã trông thấy một người tiến vào, đưa mắt nhìn sang thì kinh ngạc chẳng phải chính là Lục Nguyên ư? Gã ngây ra.

Không ngờ Lục Nguyên hậu phát đuổi kịp, Lăng Thanh Vân đã vô vọng trùng kích tầng thứ năm mươi chín, bỗng dưng to gan lớn mật. Lý do như vậy chủ yếu vì gã muốn làm người số một thuộc tính chính khí, luôn là gã làm vậy mà gần đây Lục Nguyên nổi bật chiếm hết ánh sáng, nên giờ gã nổi tính ác lên. Đương nhiên trong Tháp Nguyên Tố có thể đánh nhau, chỉ cần ngươi không ngại mất thời gian là được, bình thường không ai điên đến mức đánh nhau trong Tháp Nguyên Tố.

Lăng Thanh Vân mỉm cười nói:

- Thì ra là Lục Nguyên.

Lục Nguyên nhún vai đáp lại:

- Thì ra là Lăng huynh.

- Lục huynh khỏe chứ?

Lăng Thanh Vân mỉm cười, nhưng khi cười kiếm ý đánh ra, một luồng kiếm quang chém hướng Lục Nguyên. Hay cho ngụy quân tử giả chính khí. Lục Nguyên không ngờ Lăng Thanh Vân sẽ làm vậy, nhưng thực lực đã vượt xa gã, sử dụng một thức phù sinh nhược mộng.

Lăng Thanh Vân chém qua một kiếm, chém Lục Nguyên thành hai nửa, đang mừng rỡ thì chỉ nghe bùm một tiếng, sau lưng bị hắn đánh một đấm. Nắm đấm mạnh mẽ chớp mắt phá hỏng tứ chi ngũ tạng của gã.

Lục Nguyên chuyển người tới trước mặt Lăng Thanh Vân, nói:

- Lăng Thanh Vân, ngươi chưa đủ trình độ, muốn ám toán ta?

Lăng Thanh Vân không bao giờ ngờ được gã một chiêu liền thua!

Cùng là thế giới cảnh tam tầng tại sao chênh lệch lớn như thế?

Lăng Thanh Vân không thể chấp nhận được.

Lục Nguyên nhìn Lăng Thanh Vân, quát:

- Kẻ muốn ám toán, giết ta, chết đi!

Mặc kệ Lăng Thanh Vân có phải là nho chi văn minh hay không, người môn phái bình thường tuyệt đối không dám giết người văn minh bởi vì đắc tội không nổi, nhưng hắn giết người trong văn minh không ít, tất nhiên có gây chút phiền phức, đặc biệt là giết người cổ văn minh càng rắc rối hơn. Nhưng mà, nguyên tắc của Lục Nguyên luôn là vậy, hơn nữa hắn không định thay đổi.

- Lục huynh, ta biết một bí mật...

Lăng Thanh Vân nói:

- Bí mật về chính khí. Lục huynh cũng luyện chính khí đúng không? Tu hành chính khí có không ít bí mật.

Lục Nguyên nghe vậy lòng máy động. Chúc Liệt Phong có tổng cộng chín tầng, bây giờ hắn mới ở tầng thứ năm, hơi mong chờ về bí mật tu hành chính khí này.

Lăng Thanh Vân thở sâu vài hơi rồi mới nói:

- Thật ra mới rồi ta lừa ngươi đó, tạm biệt.

Nói xong thân hình gã biến mất, đây là thuân di? Không đúng, không phải, mình cảm giác rõ ràng Lăng Thanh Vân không còn ở trong tầng thứ năm mươi tám nữa, chẳng lẽ tới thời gian gã bị tầng thứ năm mươi tám bài xích ra ngoài?

Nếu là vậy thì Lăng Thanh Vân từ lúc bắt đầu đã tính toán thời gian chính xác, nếu đánh thắng thì giết mình, đánh không lại có thể mượn lực bài xích bỏ trốn. Sau này một chiêu bị mình đánh bại, phát hiện không thích hợp lập tức tùy cơ ứng biến, dùng lời nói lừa gạt mình.

Một nhân vật ghê gớm đây, kẻ gian xảo trong ngụy quân tử.

Lục Nguyên nhún vai, không để trong lòng, chẳng qua sau này nếu có cơ hội sẽ tru sát gã, tuyệt đối không để lại hậu hoạn.

Lục Nguyên lập tức khoanh chân, thử nắm giữ loại nguyên tố tranh.

Bên ngoài Tháp Nguyên Tố mọi người đều bàn tán tốc độ nhanh chóng xông tháp của Lục Nguyên, thật là siêu nhanh, xem tình hình bây giờ hắn đã lên đến tầng thứ năm mươi, xếp sau Phật Chi Tử, hạng hai. Mặc dù hắn cách Phật Chi Tử còn có một khoảng xa nhưng cũng đã rất ghê gớm.

Đông Cực Tiên Ông, Tây Cực Tiên Ông, hai tiên ông chủ trì Tháp Nguyên Tố lần này, hiểu nhiều hơn người khác về tình hình trong tháp, cho nên có thấy cuộc chiến giữa Lăng Thanh Vân và Lục Nguyên.

Hay cho Lăng Thanh Vân, ngụy quân tử gian xảo như vậy bình thường nhìn không ra. Tính tình người này xảo trá, thiện biến, tiềm lực rất mạnh, xếp hạng một trăm trong bảng thiên tài, sau này chắc chắn là một nhân vật, phải báo cáo lên trên chú ý người này.

Càng đáng sợ là Lục Nguyên, đối mặt Lăng Thanh Vân một chiêu đã thắng. Lăng Thanh Vân không phải kẻ yếu mà xếp trong hàng trăm người bảng thiên tài, cùng cảnh giới Lục Nguyên, thế mà chỉ một chiêu thôi, đây là lực lượng mạnh cỡ nào!

Tầng thứ năm mươi tám là thị nguyên tố, Lục Nguyên chỉ mất hai mươi canh giờ mà thôi.

Bây giờ xếp hạng nhất là Phật Chi Tử, đang trùng kích tầng thứ bảy mươi bốn. Tầng thứ bảy mươi bốn là nguyên tố ô, đến tầng này rồi thì Phật Tâm Minh Kính của Phật Chi Tử khó mà chống đỡ. Mọi người còn đang trông chờ Phật Chi Tử phá tan kỷ lục cao nhất, kết quả lúc này toàn thân gã toát ra tầng ánh sáng đỏ thẫm. Ánh sáng đỏ cực kỳ rực rỡ, dường như có phượng hoàng đang hót.

Đây là Phật Tâm Thiết Bàn.

Trong truyền thuyết phượng hoàng chết rồi sẽ dục hỏa niết bàn trọng sinh.

Chủ phật chi văn minh thì sáng tạo ra Phật Tâm Niết Bàn, cảm thán thế nhân, phật tâm không tĩnh nên sáng lập nó.

Một khi vận dụng thứ này, phật tâm dục hỏa niết bàn một lần, là có thể khiến phật tâm càng tinh thuần. Đồn rằng Phật Tâm Niết Bàn rất khó luyện thành, một khi thành chỉ có thể niết bàn chín lần, hơn nữa mỗi một lần phải cách thời gian rất dài. Mọi người không ngờ Phật Chi Tử còn để lại sát chiêu như vậy, luyện thành phật tâm dục hỏa niết bàn.

Xem ra mục tiêu của Phật Chi Tử là hướng đến tầng thứ tám mươi bốn, nếu không sẽ chẳng dùng Phật Tâm Niết Bàn làm gì.

Khi Phật Chi Tử dùng Phật Tâm Niết Bàn thì chỉ thấy thân hình gã ngày càng nhạt, đỉnh đầu phật quyển ngày càng nhạt, dường như bị lửa niết bàn hỏa táng hoàn toàn. Khoảnh khắc, đỉnh đầu phật quyển của gã bỗng dưng mở rộng không ít, càng tinh thuần, thêm rõ ràng.

Phật Chi Tử lần thứ hai lấy ra Phật Tâm Minh Kính, lúc này phật tâm của gã càng mạnh thì đương nhiên Phật Tâm Minh Kính cũng mạnh hơn.

Gã lấy ra Phật Tâm Minh Kính, lập tức nắm giữ nguyên tố ô tầng này.

Lúc này xông ở trước nhất chỉ còn lại Lục Nguyên và Phật Chi Tử.

Bên ngoài Tháp Nguyên Tố, hơn chín trăm người bị đào thải, nay chỉ còn lại mấy chục người cuối cùng. Mấy chục người còn sót lại ở ba, bốn mươi tầng, chỉ hai người đằng trước nhất là luôn tiến lên, đó chính là Phật Chi Tử và Lục Nguyên. Phật Chi Tử xông tầng thứ bảy mươi bốt, Lục Nguyên là vượt tầng thứ năm mươi tám.

- Rốt cuộc Lục Nguyên có thể đuổi kịp Phật Chi Tử không?

- Phật Chi Tử có thể sáng tạo ký lục sao?

Nghe đám người bàn tán, Lăng Thanh Vân hộc máu. Gã không thể tưởng tượng Lục Nguyên mạnh như vậy. Lăng Thanh Vân cũng là người hiểu biết Lục Nguyên, biết hắn ra khỏi Tháp Nguyên Tố người thứ nhất khai đao sẽ là gã, cho nên gã không ở lại mà ra khỏi Nguyên Tố thành.

Lăng Thanh Vân đã chuẩn bị rồi, một khi ra ngoài sẽ tính kế thảm Lục Nguyên, không làm hắn chết quyết không dừng tay. Thật ra việc này liên quan đến truyền thừa trong nho chi văn minh, gã không nói ra truyền thừa này nhưng biết rõ, đầu lĩnh nho chi văn minh có xu hướng giao truyền thừa chính khí cho Lục Nguyên. Chết tiệt! Lục Nguyên rõ ràng không phải người của nho chi văn minh, tại sao định đưa truyền thừa chính khí quan trọng đó giao cho hắn chứ?

Lăng Thanh Vân ở trong lòng trăm mối cảm xúc nhưng mặt ngoài thì vẫn nhã nhặn, mặt nạ nho nhã này từ năm mười tuổi gã dã đeo đến bây giờ.

Lục Nguyên ở tầng thứ năm mươi chín đã bắt đầy học nắm giữ nguyên tố phổ.

Kiếm thất, tiểu kiếm giới!

Lục Nguyên phất tay chém ra chiêu kiếm thất, tiểu kiếm giới.

Lần này chỉ dùng năm mươi bốn canh giờ là đã nắm giữ nguyên tố phổ.

Tầng thứ sáu mươi, tầng này là nguyên tố như, Lục Nguyên mất năm mươi lăm canh giờ đã nắm giữ nguyên tố như. Nắm giữ nguyên tố như rồi Lục Nguyên cảm giác cõi trời đất có gì khác lạ, so với trước hoàn toàn khác hẳn, dường như mình có thể trùng kích đến thế giới cảnh tứ tầng dịch vật cảnh.

Thật ra nắm giữ sáu mươi loại nguyên tố là đã có thể trùng kích thế giới cảnh tứ tầng dịch vật cảnh.

Nhưng nếu bây giờ trùng kích thế giới cảnh tứ tầng dịch vật cảnh, không sai, đúng là có thể thành công lên thế giới cảnh tứ tầng, nhưng nền móng không sâu. Căn cơ sâu rất quan trọng, nếu không sâu mà còn mơ xông văn minh cảnh thì đùng là mộng giữa ban ngày, dù là thiên tôn cảnh cũng rất khó khăn. Cho nên Lục Nguyên tuyệt đối không trùng kích thế giới cảnh tứ tầng dịch vật cảnh vào lúc này.

Nghe nói chân chính định trùng kích văn minh cảnh sẽ không vội vã ở tầng này, đợi nắm giữ hết một trăm hai mươi loại nguyên tố rồi mới trùng kích thế giới cảnh tứ tầng. Không chút nghi ngờ, Lục Nguyên cũng định làm vậy.

Tất nhiên nắm giữ sáu mươi loại nguyên tố không phải không có ích, Lục Nguyên cảm nhận trong người sinh ra lực lượng. Lực lượng này sinh ra khi hắn nắm được nguyên tố thứ sáu mươi, nhưng hắn cảm giác rõ rệt lực lượng này không dùng để biến đổi hình dạng trạng thái vật thể mà là phá hỏng loại biến đổi này.

Nói đơn giản là ban đầu Chiến Thú lão tổ có thể biến Lục Nguyên thành con hạc trắng.

Bây giờ Lục Nguyên có thể lợi dụng nắm giữ nguyên tố, lợi dụng lực lượng loại phá hư biến đổi này khiến mình trở lại hình người.

Lục Nguyên thở phào một hơi, thật là không dễ dàng.

Thật ra từ khi biết năng lực thế giới cảnh tứ tầng dịch vật cảnh, mình luôn buồn bực vì nó. Ví dụ cái lần chiến đấu cùng Chiến Thú lão tổ, người ta mặc kệ ngươi, trước biến ngươi thành hạc trắng rồi tính tiếp, chẳng đánh đấm gì cả. Giờ thì giải quyết xong mối lo này, ít nhất kẻ địch không thể biến đổi mình, khiến mình có thể phát huy thực lực bản thân.

Cái này xem như một loại năng lực hữu dụng.

Năm giữ nguyên tố thứ sáu mươi xong Lục Nguyên tiến vào tầng thứ sáu mươi mốt.

Khi Lục Nguyên vượt ải thì Phật Chi Tử cũng đang xông quan.

Phật Chi Tử không ngừng trùng kích, hiện gã đã xông đến tầng thứ tám mươi mốt. Tầng thứ tám mươi mốt chính là nguyên tố tha, lúc này Phật Chi Tử cách tầng thứ tám mươi bốn kỷ lục cao nhất rất gần rồi, chỉ kém ba cửa. Phật Chi Tử đặt quyét tâm phá kỷ lục lần này. Trong Khí Vận Thất Tử thì Phật Chi Tử yếu nhất, tất nhiên gã nuốt không trôi cục ức này, bây giờ phải hãnh diện mới được.

Một cửa này tốn khá nhiều thời gian nhưng cuối cùng Phật Chi Tử thành công nắm giữ nguyên tố tha.

Đến cửa thứ tám mươi hai, tầng này là nguyên tố duyên. Phật Chi Tử có cảm giác thật sự chỉ một chút là nở mặt rồi, chỉ cần vượt qua hai ải là xông lên kỷ lục cao nhất, vượt ba ải nữa liền sáng tạo kỷ lục mới. Pjhaạt tâm của Phật Chi Tử có chút không bình tĩnh, gã bình phục lại Phật Tâm Minh Kính rồi bắt đầu xông quan. Nhưng không biết tại sao gã vẫn không thể nắm giữ nguyên tố duyên. Đây chính là cực hạn của mình ư? Không phục! Phật Chi Tử vô cùng không phục, sao gã chịu phục được, gã là người đàn ông sắp sáng tạo kỷ lục. Gã lại tăng lên cấp độ Phật Tâm Minh Kính nhưng vẫn không thể nắm giữ nguyên tố duyên. Tầng thứ tám mươi hai khó quá, chết tiệt.

Phật Chi Tử thử nhiều lần mà vân vô dụng.

Lúc này gã đã dùng đòn sát thủ Phật Tâm Niết Bàn rồi, trong thời gian ngắn không thể làm lần thứ hai. Làm sao đây. Thời gian trôi qua từng phút giây, cuối cùng, đến một trăm canh giờ. Phật Chi Tử cảm thấy có lực lượng duyên thiên địa to lớn bài xích gã ra ngoài. Thất bại!

Thật ra đến cửa thứ tám mươi hai đã là thành tích khá tốt, dù không bằng kỷ lục cao nhất nhưng tương đương không tệ.

Mặc dù Phật Chi Tử hơi bực mình vì còn một chút là thất bại, nhưng bước ra thì không mấy buồn phiền, dù sao thành tích không tệ, cách kỷ lục cao nhất chỉ kém hai tầng, hơn nữa thành tích đương nhiên là số một. Phật Chi Tử bước ra Tháp Nguyên Tố rồi có không ít người ùa hướng gã, không chút nghi ngờ, họ đều là muốn dính chút quan hệ với gã.

Phật Chi Tử qua loa ứng đối, đi tới bên cạnh Đông Cực Tiên Ông, Tây Cực Tiên Ông.

Gã hỏi:

- Bây giờ có bao nhiêu người trong Tháp Nguyên Tố?

Đông Cực Tiên Ông nói:

- Hiện nay còn có hai, ba mươi người nhưng cơ bản đều khổ chiến ở ba, bốn mươi tầng.

Phật Chi Tử thầm cười trong bụng, mấy người này trùng kích chậm thật. Phật Chi Tử không cho rằng bọn họ có thể đuổi kịp gã, chẳng qua là kéo dài thời gian thôi, gã xông đến hơn tám mươi ải mà bọn họ còn lăn qua lộn lại hơn bốn mươi cửa, có tiền đồ gì chứ.

- Nhưng bây giờ còn có một người ở cửa sáu mươi ba.

Tây Cực Tiên Ông nói, nhìn Phật Chi Tử:

- Là Lục Nguyên.

Cái gì! Lục Nguyên!

Phật Chi Tử nheo mắt lại, nói trong đám người đối thủ gã chú trọng nhất chính là Lục Nguyên.

Bây giờ Lục Nguyên đã đến cửa thứ sáu mươi ba, cái này không bình thường, mặc dù không bằng mình nhưng coi như khá ghê gớm. Tất nhiên Phật Chi Tử không để ý Lục Nguyên xông bao nhiêu cửa, gã cho rằng hiện nay hắn xông đến cửa sáu mươi ba thì không có khả năng đuổi kịp mình.

Phật Chi Tử niệm phật hiệu, ngồi xếp bằng trên liên hoa bảo tọa, bắt đầu xem kịch.

Theo thời gian trôi qua, mặt sau còn lại hơn hai mươi người đều bị đào thải, mọi người hiểu hiện giờ thành tích siêu nhất là Phật Chi Tử tám mươi hai tầng, đó là thành tích cực hạn. Mọi người dần phát hiện còn đang vượt ải chỉ có một người, đó chính là Lục Nguyên.

Không sai, chính là Lục Nguyên.

Lục Nguyên còn đang không ngừng xông lên.

Cửa thứ sáu mươi ba là nguyên tố hu, cửa này hắn mất sáu mươi canh giờ mới bắt được. Nhưng tốc độ nắm giữ của Lục Nguyên khiến Phật Chi Tử kinh ngạc, khi gã trùng kích cửa này tốn đến sáu mươi lăm canh giờ. Phật Chi Tử bởi vì có Phật Tâm Minh Kính nên nhớ rất rõ, Lục Nguyên trùng kích cửa thứ sau mươi ba nguyên tố hu nhanh hơn mình, không lẽ tốc độ vượt ải của hắn còn hơn mình? Hắn trùng kích số tầng chẳng lẽ nhiều hơn mình? Không, đây chắc là ngẫu nhiên thôi. Phật Chi Tử thầm nhủ, dù sao Lục Nguyên xông lên chậm hơn gã rất nhiều.

Nhưng khi Lục Nguyên ở cửa thứ sáu mươi bốn nguyên tố quan ca chỉ tốn sáu mươi hai canh giờ thì Phật Chi Tử rốt cuộc phát hiện, mới rồi hắn dùng sáu mươi canh giờ quyết không phải ngẫu nhiên. Vậy là Lục Nguyên có khả năng gây nguy hiểm đây, Phật Chi Tử tim đánh cái thịch, thế mới phát hiện mình chưa chắc ngồi ổn ghế số một như đã tưởng.

Lúc này trong Tháp Nguyên Tố người khác đều bị đào thải gần hết.

Chỉ còn lại một mình Lục Nguyên.

Chín trăm chín mươi chín người, chỉ còn lại một người.

Bây giờ Lục Nguyên ở cửa thứ sáu mươi sáu, tầng này là nguyên tố đích. Lục Nguyên ở cửa thứ sáu mươi sáu dùng sáu mươi chín canh giờ tiện đã nắm giữ được, tốc độ này khiến Phật Chi Tử giật nảy mình. Phật Chi Tử nghi ngờ nếu Lục Nguyên cứ tiếp tục như vậy sẽ phá thành tích tám mươi hai cửa của gã, nguy hiểm quá.

Người bên ngoài Tháp Nguyên Tố đương nhiên đã nhìn ra hiện nay dù Lục Nguyên ở cửa thứ sáu mươi sáu nhưng có xu hướng tranh hùng với Phật Chi Tử. Mới bắt đầu Lục Nguyên biểu hiện rất kém, mọi người còn tưởng hắn hoàn toàn không có khả năng tranh với Phật Chi Tử, kết quả kịch hay chờ phút cuối mới mở màn.

Thêm nữa hiện nay trong Tháp Nguyên Tố chỉ còn một mình Lục Nguyên, vậy nên tất cả chờ tin tức một mình hắn.

Bây giờ Lục Nguyên đã vào cửa thứ sáu mươi bảy, đây là nguyên tố hỏa, Lục Nguyên dùng bảy mươi canh giờ. Cứ theo tốc độ này thì hắn rất có khả năng phá ký lục cũng có lẽ là không. Tất nhiên đây chỉ nói là kỷ lục của Phật Chi Tử chứ không phải kỷ lục cao nhất. Kỷ lục cao nhất xem thì chỉ cao hơn Phật Chi Tử hai ải nhưng đến mặt sau cách biệt hai cửa là rất xa, muốn xông một cửa còn khó.

Tầng thứ sáu mươi tám tràn ngập nguyên tố nhĩ, hắn dùng bảy mươi hai canh giờ nắm giữ nguyên tố này.

Tầng thứ sáu mươi chín tràn đầy nguyên tố đu, hắn mất bảy mươi bốn canh giờ mới nắm giữ cái này.

Cơ bản bây giờ Lục Nguyên muốn tiến một tầng cần tăng hai canh giờ.

Mỗi tầng là Lục Nguyên dùng kiếm thất, tiểu kiếm giới một lần, càng dùng hắn phát hiện sử dụng kiếm thất, tiểu kiếm giới ngày càng quen tay, không phải quen tay bình thường mà như dùng số lần càng nhiều thì Kiếm Giới mở càng rộng với hắn. Nói chính xác là Kiếm Giới và thế giới này không trùng hợp lắm, mà giờ thì càng hoàn mỹ trùng hợp.

Trong không trung không gian luân hồi chi kiều cũng càng hoàng mỹ, đó là vì hắn nắm giữ không gian và thời gian thiết tắc, số lần dùng tăng nhiều nên cũng nắm giữ chặt chẽ hơn.

Trùng hợp cùng thế giới này càng hoàn mỹ thì kiếm thất, tiểu kiếm giới càng giống Kiếm Giới thật sự.

Tức là nói chiêu kiếm thất của mình lại tăng mạnh một chút. Kiếm thất là một kiếm có thể không ngừng tăng mạnh, lên đến cấp văn minh.

Đến tầng thứ bảy mươi phải thử một lần chiêu tăng cường của mình.

Rốt cuộc đi đến tầng thứ bảy mươi, tầng này là nguyên tố ý. Lục Nguyên sử dụng kiếm thất, tiểu kiếm giới, có cảm giác càng ôn hòa với thế giới này. Lục Nguyên phát hiện mình nắm giữ nguyên tố ý chỉ dùng bảy mươi lăm canh giờ mà thôi.

Ủa!

Vậy là có tác dụng!

Lục Nguyên thật sự không ngờ kiếm thất, tiểu kiếm giới thăng cấp làm tốc độ nắm giữ nguyên tố của mình càng nhanh.

Trước kia lên một tầng là phải tăng hai canh giờ, nay lên một tầng chỉ tăng một canh giờ. Tức là nói mình có thể nhân dịp nắm giữ nguyên tố càng nhiều, kiếm thất, tiểu kiếm giới đúng là khoái thật! Sướng! Sướng!

Tầng thứ bảy mươi mốt là nguyên tố lỗ, Lục Nguyên sử dụng kiếm thất, tiểu kiếm giới bản thăng cấp, mất bảy mươi sáu canh giờ.

Rầng thứ bảy mươi hai là nguyên tố cáp, Lục Nguyên ở cửa này dùng bảy mươi bảy canh giờ.

Người ngoài Tháp Nguyên Tố khi chiêu kiếm thất, tiểu kiếm giới mới bắt đầu biến hóa thì không hay biết, cũng không hiểu. Lúc Lục Nguyên ở tầng thứ bảy mươi chỉ dùng bảy mươi lăm canh giờ thì họ không mấy để ý, nhưng dần phát hiện không đúng. Tầng thứ bảy mươi mốt dùng bảy mươi sáu canh giờ, tầng thứ bảy mươi hai là bảy mươi bảy canh giờ.

Vốn Lục Nguyên thăng một tầng là phải mất thêm hai canh giờ.

Nay Lục Nguyên thăng một tầng chỉ thêm một canh giờ.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, nói không chừng đừng nói là kỷ lục của Phật Chi Tử, dù là kỷ lục cao nhất tầng thứ tám mươi bốn rất có khả năng bị phá. Lục Nguyên đang dùng thủ đoạn gì vậy chứ. Đám người bàn tán xôn xao, Đông Cực Tiên Ông, Tây Cực Tiên Ông thì quan sát Lục Nguyên. Hai người là người chủ trì nên thấy được, nhưng họ không phát hiện Lục Nguyên dùng thủ đoạn đặc biệt gì, vẫn là một chiêu kia kiếm thất, tiểu kiếm giới. Vậy là sao?

Hai vị tiên ông không hiểu được!

Thật ra không chỉ là Đông Cực Tiên Ông, Tây Cực Tiên Ông khó hiểu, ngay cả Phật Chi Tử cũng chẳng hiểu gì cả. Dựa theo tốc độ bình thường của Lục Nguyên thì mỗi xông lên một tầng tăng hai canh giờ, vậy chưa chắc đuổi theo kịp Phật Chi Tử, nhưng nay hắn chơi kiểu này tất nhiên sắp phá kỷ lục của Phật Chi Tử. Lục Nguyên có thể tiếp ụtc giữ phong độ không?

Tất cả mọi người đều nghi ngờ, kiểu chơi này quá khó chơi.

Nhưng không chút nghi ngờ, Lục Nguyên định chơi ngất trời.

Tầng thứ bảy mươi ba là nguyên tố đán! Lục Nguyên dùng bảy mươi chín canh giờ. Ngoài Tháp Nguyên Tố người ta mới hiểu vừa rồi Lục Nguyên biểu hiện chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, xem ra có thể thở phào nhẹ nhõm rồi. Nhưng họ lập tức phát hiện mình đã sai.

Tầng thứ bảy mươi bốn là nguyên tố ô, Lục Nguyên mất tám mươi canh giờ.

Tầng thứ bảy mươi lăm là nguyên tố lai, Lục Nguyên dùng tám mươi mốt canh giờ.

Tầng thứ bảy mươi sáu là nguyên tố nga, Lục Nguyên dùng tám mươi hai canh giờ. Người ngoài Tháp Nguyên Tố mới cho rằng Lục Nguyên sẽ không mạnh mẽ như vậy, giờ lập tức phát hiện hắn vẫn rất khí thế, biểu hiện vượt trội thế này khiến đám ngoài Tháp Nguyên Tố câm nín. Phật Chi Tử không nói nên lời, gã như trông thấy kỷ lục tầng thứ tám mươi bốn của mình sắp bị Lục Nguyên đánh vỡ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio